" Ài, không nói cái này nữa,...." Đồng nghiệp chuyển đề tài, quan tâm đến Quách Trí ." Gần đây em thế nào rồi, coi mắt có tiến triển gì không ?"
Quách Trí đau trứng, cô biết nếu đồng nghiệp hỏi như vậy, thì kế tiếp sẽ phát triển thế nào. Quả nhiên ..........
" Chị nói em nè, ông xã chị có một người bạn học, nửa đầu năm mới từ nước ngoài về, sau này muốn phát triển ở trong nước. Con người rất tốt, vừa về cái là mua nhà trước, hơn hai trăm mét vuông đấy, bên ngoài đường Tam Hoàn phía Tây, còn là nhà nằm trong vùng giới hạn tuyển sinh của trường học ! Dáng dấp cũng ổn, một mét bảy lăm, rất ra dáng ....."
Quách Trí nghiến nghiến răng .
Căn cứ vào giá nhà hiện tại ở Đế Đô, có thể mua được nhà hơn hai trăm mét vuông nằm trong vùng giới hạn tuyển sinh của trường học ở Tây Tam Hoàn, thực lực kinh tế này đã khá tốt rồi. Một mét bảy lăm cũng tạm được, lại còn ra dáng .....
" Anh ta có vấn đề gì ?" Quách Trí sắc bén hỏi .
Đồng nghiệp thoáng dừng lại, rồi nói :" Chỉ là ......Nam nay ba mươi bảy rồi, đã ly hôn ....... Có một con gái, đang sống cùng vợ cũ của anh ta ở nước ngoài.... Chị nói em nghe, đứa bé đó cơ bản là không quay về , em không dễ nhìn thấy nó đâu....."
Cách nói cứ ý như là cô muốn lập tức trở thành mẹ kế người ta vậy đó!
Cô đường hoàng là một cô gái hơn hai mươi tuổi chưa kết hôn, thế éo nào thoắt cái chạy đến với lão già sắp bốn mươi ly dị mang theo con riêng rồi ấy nhể ? Cô nhớ rõ hồi đầu năm, đồng nghiệp này còn muốn giới thiệu cho cô một người mới ba mươi mốt tuổi làm nhân viên văn phòng cho một công ty nước ngoài, lúc đó cô còn chưa qua sinh nhật hai mươi tám tuổi, còn gắng gượng được tính là là hai mươi bảy tuổi.
Hóa ra qua hết một cái sinh nhật, trong mắt đồng nghiệp cô liền rớt giá thảm hại như vậy sao ?
Quách Trí nghiên nghiến răng, lại nghiên nghiến răng, không nhịn được nữa định nói hai câu không hay ho lắm.
" Chào ." Đúng lúc này, Cố Thanh Hạ cũng bước vào gian trà nước, kịp thời cứu vớt được mối quan hệ qua lại giữa Quách Trí và đồng nghiệp.
" Chào phó tổng Cố ." Đồng nghiệp của Quách Trí không có quen biết gì lắm với Cố Thanh Hạ, nhưng biết được Quách Trí và Cố Thanh Hạ quan hệ rất tốt, chào hỏi xong thì rời đi trước.
"Hôm nay khí sắc tốt vậy, cuối tuần vừa về nhà hả ?" Cố Thanh Hạ nhìn Quách Trí khá lâu rồi hỏi.
Sao ai cũng có thể nhìn ra khí sắc cô tốt vậy chời ? Trong lòng Quách Trí mắng toang rồi . Nhớ tới nửa tháng trước cô thề son sắt với Thanh Hạ, sẽ không bao giờ lên giường với Alex nữa, bản mặt mo liền không kìm được mà đỏ lên.
Cô không chỉ đã nuốt lời, mà còn không thể cưỡng lại sự dụ dỗ của Alex, để cậu sống trong nhà của mình. Chuyện này nếu để cho Cố Thanh Hạ biết được, khẳng định là mắng cô đến đầu rơi máu chảy. Quách Trí cưỡng ép sự chột dạ của mình xuống, thuận theo Cố Thanh Hạ mà quanh co một đôi câu, còn ra sức khen ngợi món vịt hầm của mẹ cô nấu nữa.
Cố Thanh Hạ không phát hiện sự khác thường, vẫn hết sức hâm mộ, Nhà của cô ấy ở thành phố Giang Đô, không giống như Quách Trí, cuối tuần là có thể xách túi về nhà.
Quách Trí cũng từng mời Cố Thanh Hạ cuối tuần về nhà mình. Người nhà cô cũng rất yêu quý cô ấy. Mẹ già của cô còn vô cùng tán thưởng sự giỏi giang của Thanh Hạ, thằng em ngốc nghếch trong trắng vạn năm của cô còn nhìn chằm chằm vào người ta suốt, làm cô hết sức là mắt mặt.
" Khi nào thì chú dì trở về ?" Cô nhanh chóng lái câu chuyện sang hướng khác.
Cha mẹ của Cố Thanh Hạ đều giảng dạy ở trường đại học. Lợi ích lớn nhất của công việc này chính là có kỳ nghỉ đông, kỳ nghỉ hè. Cố Thanh Hạ bận rộn không có lúc nào rảnh rỗi, liền cấp chi phí cho cha mẹ đi du lịch Châu Âu, lúc này đi chơi cũng đã gần được tháng rồi.
" Tối thứ ba." Nhắc tới cha mẹ, lãnh diễm ngày thường trong mắt đại mỹ nữ lập tức đều là ý cười dịu dàng.
Người bạn này của Quách Trí, là người phụ nữ vô cùng hiếu thảo. Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng mà mẹ của Quách Trí đặc biệt yêu quý cô ấy.
"Đến giờ rồi," Cố Thanh Hạ nhìn nhìn đồng hồ đeo tay," Lên lầu thôi."
Sáng thứ hai có cuộc họp thường kỳ, Quách Trí bưng cà phê, vui vẻ trở về bàn làm việc của mình, ôm theo laptop, tinh thần phấn chấn mà đi lên lầu tham dự cuộc họp.
Thứ hai, với nhiều người mà nói là một ngày đau khổ nhất. Quách Trí lại chưa bao giờ cảm thấy như cậy. Mỗi thứ hai, cô đều tràn đầy năng lượng, như một chiến binh với bầu nhiệt huyết sôi sục có thể lao ra chiến trường bất cứ lúc nào.
Nơi làm việc, chính là chiến trường của cô.
Cô luôn dốc toàn lực ứng phó.
Buổi sáng căng thẳng như đánh trận cũng đã trôi qua, quét mắt một cái là đến thời gian ăn trưa .
" Đi nào, ăn cơm thôi." Quách Trí gõ gõ cửa phòng làm việc của Cố Thanh Hạ, ghen tị mà đánh giá căn phòng nhỏ này. Tốt thật, đạt được chức vụ phó tổng, thì có thể có phòng làm việc của riêng mình. Hiện giờ tuy cô là biên tập thâm niên, nhưng vẫn chỉ có một ví trí làm việc như trước mà thôi.
Nhưng không sao, Quách Trí tin tưởng chính mình, cô tin mình sớm muộn sẽ có phòng làm việc to lớn, rộng rãi và sáng sủa hơn chỗ này, sớm muộn gì người khác gặp cô đều sẽ phải cung kính mà cất lời chào " Quách tổng."
Với mục tiêu cuộc đời như vậy, bất cứ lúc nào, ý chí chiến đấu của cô cũng sôi sục.
" Thơm quá à ....." Chợt cô ngửi thấy mùi thơm, chú ý tới cành hoa hồng trong bình hoa trên bàn của Cố Thanh Hạ." Hoa hồng này to thật nha ! Ể, vị tổng giám đốc Lý trên lầu kia tặng hả ?"
Cô thường xuyên phải chạy đến bên studio và khách hàng, thời gian ngồi văn phòng ngược lại rất ít. Nhưng dù cho như vậy, cô cũng đã nghe nói đến tin đồn này. Tầng trên của tầng trên phòng làm việc của các cô,tầng 49, tổng giám đốc một công ty đầu tư đang theo đuổi Cố Thanh Hạ.
Quách Trí không coi ra gì, bởi vì đàn ông theo đuổi Cố Thanh Hạ nhiều vô cùng.
Nhưng thời gian rảnh rỗi lúc ăn cơm, cô vẫn hóng hớt một chút:" Người lần này này, thế nào vậy ?"
" Con ông cháu cha, hoàn cảnh gia đình thâm sâu, giá trị bản thân ..... Tớ đánh giá trên trăm triệu (~Ba trăm tỷ )." Cố Thanh Hạ bình tĩnh trả lời.
Quách Trí bỗng chốc đau răng.
"Tớ nói cậu nè.... " Cô thật không biết nên nói thế nào cho phải," Cậu quả thực ..... ..... quả thực là y như mấy tên đàn ông mà tớ coi mắt ..... Cứ gặp phát là nói về mấy cái này ..... Thực ra tớ muốn hỏi là người như thế nào ?"
" Ò ......" Cố đại mỹ nhân hiểu ra, nghĩ nghĩ rồi nói," Chẳng thế nào cả, vô cùng cợt nhả. Đúng chất quan lớn, chạy một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc, tớ nhìn cứ ẻo lả thế nào ấy."
" Xe gì á ?" Quách Trí hỏi
"Ferrari."
[IMG]
" Wase!" Quách Trí ca tụng, nói bằng giọng thèm thuồng:" Tớ bảo này, nếu cậu thực sự hòa hợp với anh ta rồi, thì nhớ phải kéo cái xe đó ra để hai đứa mình đi hóng gió chút nha!"
Cố Thanh Hạ bị cô làm cho buồn cười, dừng lại chút rồi nói :" Tớ đi ăn với anh ta vào thứ tư."
" Yo? Đây là .......có triển vọng sao ?" Cuối cùng Quách Trí đã có hứng thú thực sự với Tổng giám đốc Lý này rồi.
Cố Thanh Hạ đã ăn no, buông đũa xuống, im lặng rót trà vào tách của mình và Quách Trí xong mới nói:" Quách Trí, tớ vẫn chưa có dự định kết hôn."
Quai hàm Quách Trí đang nhai liền dừng lại, sau đó phát ra tiếng ừ bằng âm mũi.
Đối với cô và Cố Thanh Hạ, "Kết hôn" đều không phải là chủ đề vui vẻ. Bởi vì cả hai bằng tuổi nhau, năm nay đều đã hai mươi tám, sắp chạm mốc ba mươi.
Cô nuốt miếng thức ăn xuống, nhấp ngụm trà cho thanh họng. Đặt cái tách xuống, hỏi :" Vậy cậu và người này ....... Tên họ là gì vậy ?"
" Lý, Lý Thịnh."
" Ò, vậy cậu và ..... Lý Thịnh, tổng giám đốc Lý này, ý muốn thế nào ?" Cô hỏi
"Anh ta là công tử ăn chơi, sẽ không nghiêm túc đâu, cũng sẽ không muốn kết hôn." Cố Thanh Hạ nói bằng giọng nhàn nhạt," Đúng lúc tôi muốn tìm một người đàn ông, lâu dài, ổn định, để an lòng mẹ tôi. "
" Nhưng mà dì .......trước giờ cũng không hối thúc cậu mà." Quách Trí ghen tị .
Người với người không thể so sánh, mẹ với mẹ cũng không thể so sánh.
Nằm mơ Quách Trí cũng muốn mẹ già nhà cô có thể đột nhiên bị mẹ của Cố Thanh Hạ nhập vào! Cùng có con gái chưa chồng hai mươi tám tuổi, mẹ Cố Thanh Hạ lại chưa từng thúc giục cô ấy. So với mình bị mẹ ép buộc đi coi mắt mỗi tháng, Quách Trí liền cho rằng kỹ thuật đầu thai của mình không tốt, quả thực là quá bi thương.
Hận không thể đầu thai lại một lần nữa, chui luôn vào trong bụng mẹ của Cố Thanh Hạ !
" Thực ra là cũng giống nhau cả thôi ." Cố Thanh Hạ rủ mắt," Bà ấy không thúc giục, chẳng qua là kìm chế thôi, nhưng trong lòng bà ấy nhất định là sốt ruột như dì. Tớ thực sự hi vọng bà ấy có thể giục tớ, giống dì vậy đó. Nếu bà ấy có thể nói ra lo lắng, đừng kìm nén như thế, thực ra lại tốt hơn ....."
Quách Trí cũng thở dài.
"Vì sao mà cha mẹ cứ cho rằng chúng ta nhất định phải kết hôn nhỉ ?" Cô thở dài." Tự chúng ta, không phải cũng sống rất tốt hay sao ?"
Tự mình kiếm tiền, mua xe mua nhà. Tự mình tiêu tiền ăn uống chơi bời, tự mình mua cho mình túi đẹp, giày đẹp. Tự mình nuôi sống mình, không phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai, không phải rất tốt sao ?
Nhưng xã hội thờ ơ này không nghĩ như vậy !
Bạn đã qua hai mươi lăm tuổi, vẫn chưa có bạn trai, ánh mắt người khác nhìn bạn đã mang theo sự thúc giục rồi. Bạn qua hai mươi sáu tuổi, vẫn một mình, người trong nhà cũng bắt đầu sốt ruột. Bạn qua hai mươi bảy tuổi, vẫn không có hy vọng kết hôn, ngay cả mẹ của bạn cũng không sẵn sàng đi đối mặt với sự "quan tâm" của hàng tá bà cô bà dì, bạn nghiễm nhiên thành một kẻ thất bại. Bạn qua hai mươi tám tuổi..... Ha ha ..... Tôi có lão già li dị, góa vợ ở vậy, giới thiệu cho bạn một người ?
Thật lòng Quách Trí cảm thấy xã hội này quá không bằng đối với phụ nữ .
Cô từng tiếp xúc với một khách hàng, một bà chị đại khoảng bốn mươi tuổi, sự nghiệp rất thành công. Tự mình mua được một căn hộ lớn rộng rãi, mua được xe sang, từ đầu đến chân đều là hàng hiệu, tự mình tiêu tiền của mình, sống cứ phải gọi là cực kỳ phóng khoáng. Quách Trí nghĩ rằng chị ấy thật tuyệt vời !
Thế nhưng sau khi hạng mục kết thúc, bọn cô mời người của công ty khách hàng ra ngoài chơi, sau khi bà chị đại lo mình ở lại thì mọi người không thoải mái nên đã rời đi trước, mà nhóm cấp dưới của chị ấy lại thảo luận về chị ấy thế này ......
"Chị Trương cũng đáng thương thật đấy, lớn tuổi như vậy mà vẫn chưa kết hôn."
"Đúng vậy, cũng chẳng có một người bầu bạn, ngày nào về nhà cũng cô đơn lẻ loi một mình, nghĩ chút thôi cũng khó chịu ."
" Cũng không có con cái nữa, kiếm nhiều tiền như vậy, sau này để lại cho ai chứ ?"
Lúc ấy, Quách Trí dâng trào phẫn nộ, suýt nữa thì muốn nói ra chút gì đó. May mà Cố Thanh Hạ phản ứng nhanh nhạy, giày cao gót lặng lẽ giẫm lên chân cô, đè cô xuống.
" Thế giới này mà ....Nếu có thể đảo ngược lại thì tốt rồi !" Quay về công ty, hai người cùng đi đi đến gian trà nước rót nước, Quách Trí than thở." Phụ nữ làm việc, kiếm tiền nuôi sống gia đình, tiếp đó đàn ông ở nhà sinh con làm việc nhà, tuyệt vời biết bao !"
" Lúc nào cậu tỉnh mộng, thì nhớ gửi cho tớ báo cáo tiến độ mới ." Cố Thanh Hạ không nể tình mà nói.
"Chậc !" Quách Trí trợn mắt lên, đột nhiên nhớ ra," Ê, mà nè, tớ nghiêm túc đấy, nếu cậu thật lòng tốt với tổng giám đốc Lý kia, nhớ phải mang chiếc ferrari kia lại đây để tớ lái một chút đấy."
Quách Trí lanh chanh :" Ferrari ! Một trong những mục tiêu của cuộc đời tớ ! Sớm muộn gì ông đây cũng phải mua được chiếc xe như vậy !"
" Được !" Cố Thanh Hạ cười đến mặt mày rạng rỡ . Cô ấy thích đôi mắt sáng ngời rực rỡ của Quách Trí khi nói về mục tiêu cuộc sống, cô ấy thích người bạn tốt này luôn có tinh thần chiến đấu sục sôi .
" Gì mà kết hôn, sinh con, lập gia đình .......qua hết một bên đi !" Cô ấy nói, "Chúng ta không phải sống vì một người đàn ông."
"Nói rất đúng !" Quách Trí tán đồng
Hai người phụ nữ, tâm đầu ý hợp, trong gian trà nước cụng nhẹ ly cà phê.
Điện thoại của Quách Trí vang lên tiếng " Tinh ".
Lấy ra coi, là tin nhắn của Alex .
【Chị Quách, buổi tối về ăn cơm chứ ? Giò heo kho tàu nha!】
[IMG]
Nha .
Nha.
Cậu còn "Nha" nữa chứ !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT