" Lần này là con của một người đồng nghiệp của bạn học với chị họ nhà dì Triệu của con đấy, biết tận gốc tận rễ luôn. Con nghiêm rúc chút cho mẹ, đừng có mà làm ra mấy trò ngu ngốc ! " Mẹ già của cô sau khi ra mệnh lệnh một cách quyết đoán, không cho phép cãi lại thì cúp máy luôn.
Niềm vui cuối tuần của Quách Trí đã bị phá hỏng hoàn toàn bởi cuộc điện thoại này.
Cô kìm nén sự kích động muốn đập bể điện thoại, chỉ quăng lên bàn trà, rồi để mình ngã vào trong ghế so fa, bữa sáng ăn được một nửa cũng không muốn ăn tiếp nữa.
Cô thự sự rất muốn lao nhanh về nhà và nói với người nhà rằng cô căn bản không muốn kết hôn nữa ! Đáng tiếc là cô không có sự can đảm này. Bởi vì sợ, cho nên uất nghẹn, buồn tủi, một ngọn lửa quỷ quái cứ quanh quẩn trong lòng.
Biết tận gốc tận rễ ? Lần bào chuẩn bị gặp đối tượng coi mắt là y như như rằng mẹ già cô sẽ chêm vô câu này. Quách Trí có thể tưởng tượng ra người giới thiệu bên kia có lẽ cũng nói với bên đó về cô như thế này --- Một cô gái biết rõ gốc gác trong mối quan hệ hết sức lằng nhằng.
Nhưng các bà ấy có ai biết được rằng cách đây một giờ đồng hồ cô còn nện phát chào buổi sáng với một tiểu thịt tươi không nhỉ ?
Quách Trí cảm thấy, trong chuyện coi mắt này, không có gì mỉa mai hơn cái " biết tận gốc tận rễ" này.
Cô buồn bực nhắm mắt lại, chỉ muốn ngủ tiếp một giấc nữa, ngủ cho không còn mấy cái buồn bực này nữa, ngủ quên luôn đi.
Điện thoại di động trên bàn trà rung lên, Quách Trí không để ý.
Nhắm mắt cả nửa ngày, vẫn không ngủ tiếp được, những buồn bực kia cũng không thể quên đi. Cô đành phải mở mắt ra, chăm chú nhìn trần nhà một lúc, mới mò lấy điện thoại di động mở ra xem một chút.
Alex: 【Chị Quách, thức dậy chưa ạ?*^_^*】
Quách Trí:"......."
Thấy cái emo *^_^* này, không hiểu sao Quách Trí liền thấy yên ổn.
Sáng ra Alex thức dậy, nấu xong bữa sáng, tự mình ăn no trước, để phần cho Quách Trí xong, không tiếp tục ở lại cho người ta ghét mà khôn ngoan rời đi.
Từng trải qua với Lưu Thiền Nguyệt, Alex cũng đã biết, những người phụ nữ lớn tuổi này có thể vô tình đến mức nào. Cô gái theo đuổi cậu trước kia luôn tìm mọi cách quấn lấy cậu. Mà cậu ra sức phục vụ Lưu Thiền Nguyệt đến nửa đêm, mụ này xách váy lên cái là trở mặt đuổi cậu đi ngay. Ngày hôm sau cậu vẫn phải làm việc, đêm hôm trước thì lăn lộn đến nửa đêm còn phải quay về chỗ ở của mình, ngày hôm sau làm sao mà quầng thâm không thể xuất hiện được chứ. Lập tức bị Quách Trí dạy cho một bài học.
May mà Quách Trí nửa đêm không xua đuổi cậu. Cậu cảm thấy hình như cô còn rất thích được cậu ôm ngủ. Cậu cũng thích ôm cô, cơ thể Quách Trí cân đối, xúc cảm tốt, không cấn người. Đặc biệc là chân hai người quấn lấy nhau, cảm giác vô cùng tốt.
Cậu đoán Quách Trí phải cao trên một mét bảy, xem như là cao đối với phụ nữ. Tỷ lệ cơ thể sau khi cởi quần áo có thể thấy là rất đẹp, đôi chân không sánh được với người mẫu, nhưng cũng được xem là chân dài. Nhưng chân của cô không phải kiểu mảnh như thân tre, cơ bắp của cô rất săn chắc, xem ra là hiệu quả của việc rèn luyện lâu dài.
Quách Trí ngủ rồi, Alex còn sở mó nửa ngày, có chút yêu thích không buông tay.
Loại chuyện này đấy mà, không phù hợp, thì chỉ có khả năng là một bên ra sức, một bên sung sướng. Phù hợp rồi, thì hai người mới cùng sung sướng.
Alex nghĩ rằng, cậu và chị Quách vô cùng phù hợp.
Trái tim chị Quách rất tốt, lại còn lo lắng cậu miễn cưỡng.
Cậu không những không miễn cưỡng, mà còn vô cùng vui sướng. Cậu làm với chị Quách không chỉ sướng thôi, mà còn học được rất nhiều điều mới mẻ. Cậu cảm thấy rất kinh ngạc. Lần đầu tiên, cậu biết rằng thì ra ở trên giường phụ nữ có thể thản nhiên mà giao tiếp thảo luận với đàn ông về cảm nhận của cơ thể.
Nhớ lại trải nghiệm trước đây của mình, cậu mới nhận ra rằng có thể trong quá khứ cậu đã làm cho bạn gái không thoải mái rồi, mà không ...... cũng không nói là không thoải mái, chỉ có thể nói là không sướng lắm thôi. Mà có lẽ là cô ta đã nhẫn nại, phối hợp khen ngợi cậu mấy lời rắm thối " anh thật tuyệt vời" linh tinh các kiểu, không ngờ khiến cậu tưởng rằng mình thật sự rất tuyệt .
Trên thực tế, không phải chuyện đó. Hiện giờ Alex ý thức được, kỹ năng của cậu có thể là vẫn còn thiếu sót, ít nhất là chị Quách đã khẳng định như vậy, cho nên mới chỉ bảo cậu.
Alex thích Quách Trí dạy bảo cậu, dù ở studio hay trên giường.
Cậu thích cô nhắc đến cậu, dạy bảo cậu và sai khiến cậu.
Như vậy, cậu chỉ cần làm theo nhưng gì cô nói là được, bản thân không phải mất công suy nghĩ nhiều nữa. Hại não, không phải chuyện cậu am hiểu.Hơn nữa, chính là đã hại não rồi mà có rất nhiều chuyện, bản thân cậu cũng không nghĩ ra được nên làm thế nào, mờ mịt như cũ. Có người nói rõ ràng với cậu, nên làm gì, phải làm thế nào, giống như trở về thời học sinh, cứ hoàn thành bài tập về nhà được giáo viên giao cho mỗi ngày là xong. Đơn giản, dễ dàng. Không mờ mịt.
Cậu quay về tầng hầm với tâm trạng rất tốt. Còn mua một hộp cháo và một lồng bánh bao nhỏ xách về . Quả nhiên là Đại Vĩ vẫn chổng mông ngủ say sưa, không biết hôm qua chơi bời đến mấy giờ mới về.
" Dậy, dậy !" Alex đưa bánh bao nhỏ đung đưa trước mũi anh ta," Dậy nào, dậy thôi!"
Đại Vĩ bị mùi thơm của đồ ăn cám dỗ lôi dậy, bò xuống thấy có ngay bữa sáng, thích không chịu được.
"Alex! Mày đúng là em ruột anh !" Trong miệng anh ta nhồi đầy đồ ăn, nhồm nhoàm nói không rõ.
" Gọi anh đi !"
" Biến, đồ nhóc con !"
Alex cười ha ha, nằm xuống giường, lấy điện thoại di động ra. NHìn nhìn thời gian, gửi tin nhắn wechat cho Quách Trí, hỏi cô dậy chưa. Lúc cậu rời đi cô còn say ngủ. Cũng đừng để đến cháo cũng lạnh luôn.
" Này, tối qua đi chơi bời chỗ nào vậy ?" Đại Vĩ giơ chân đá cậu .
Alex mỉm cười không nói.
Đại Vĩ lập tức hiểu ra ngay :" Fuck, mày nha ! " Đại Vĩ nói bằng giọng chua lòm," Mày ngon đấy." Dáng dấp và gương mặt của Alex đều ngon lành, thường xuyên có gái chạy theo cậu. Điều này làm Đại Vĩhâm mộ ghen tỵ hận.
" Ai thế ? Tao biết không ?" Anh ta hỏi bằng giọng vô cùng hóng hớt.
Dĩ nhiên là biết, chính là Quách Trímà .
" Anh chưa từng gặp đâu." Alex nói. Alex cho rằng Quách Trí sẽ không vui nếu để người khác biết chuyện giữa cậu và cô. Hơn nữa cậu cũng không muốn cô giống như Lưu Thiền Nguyệt bị đàn ông tùy tiện nói ở sau lưng.
Chị Quách rất tốt, không nên bị người khác đem ra khẩu nghiệp.
Thế nhưng, Alex là một boy ngay thẳng, trình nói dối so với tạo dáng pose thì kém hơn rất nhiều. Đại Vĩ vừa liếc mắt là nhìn ra ngay được là cậu nói dối,liền tới ấn cậu xuống giường.
" Lừa tao hả ! Nói mau, là ai !" Nói xong liền thúc cậu .
Alex bị anh ta thúc trốn khắp giường. Giường sắt phát ra tiếng động kẽo ca kẽo kẹt, người bên ngoài không biết còn cho rằng người bên trong đang tuyên dâm ban ngày ấy chứ.
Cuối cùng Alex cũng không tiết lộ tên của Quách Trí. Cậu là người rất kín miệng, dù cho là Lưu Thiền Nguyệt, Đại Vĩ có hỏi thế nào đi nữa, thì cậu cũng chẳng nói gì cả. Cậu đến từ địa phương nhỏ, thực ra trong tư tưởng vốn có chút truyền thống, luôn cảm thấy trong chuyện nam nữ, thì đàn ông luôn là người chiếm lợi và phụ nữ là thiệt thòi. Có lẽ hai năm này sinh sống ở Đế Đô, nhìn thấy nhiều cái mới lạ, trong tư tưởng đã có những thay đổi đáng kể. Nhưng người khác truy hỏi cậu chuyện phụ nữ, cậu vẫn nghĩ rằng không nên nói nhiều.
Đại Vĩ chỉ trêu chọc cậu một chút, cũng không phải thực sự là không biết thì không được. Đùa giỡn một hồi thì cũng dừng tay .
Alex thật vất vả mới thở đều lại được, nghe thấy điện thoại di động có âm báo, cầm lên coi, Quách Trí trả lời cậu :【Dậy rồi】
Khóe miệng Alex cong lên, hỏi :【Ăn sáng chưa ạ?】
Quách Trí: 【Bữa sáng không phải mua bên ngoài chứ ?】
Alex: 【Em làm đấy. *^_^*】
Quách Trí nhìn cái emo *^_^* trên điện thoại di động, khóe miệng cũng không kìm được mà cong lên, nhắn hỏi :【Gạo ở đâu vậy ? Cả trứng vịt muối nữa ? Dưa chua đó thật là ngon. Siêu thị mở cửa sớm như vậy sao ?】
Nói về chuyện này thì hơi dài, Alex thấy Đại Vĩ bưng chậu đi rửa mặt rồi, liền gửi thẳng tin nhắn thoại qua : "Gạo là dì Lưu ở tầng mười bốn cho, trứng vịt muối là di Tôn tầng năm cho. Dưa chua là dì Tào ở bên tòa số chín tự muối, không biết dì ấy sống ở tầng mấy. Nếu chị thích lần sau em lại đi tìm bà ấy xin thêm một ít nữa."
Quách Trí yên lặng giây lát rồi gửi trước qua mấy cái chấm 【........】, sau đó không kìm được lại gửi một tin :【wtf】
Alex vẫn trả lời bằng tin nhắn thoại :" Lúc đầu em muốn đi siêu thị mua cơ. Các dì ấy đang khiêu vĩ ở ngay cổng chung cư, em hỏi các dì ấy siêu thị ở đâu, em muốn mua gạo, các dì ấy nói sớm thế này siêu thị chưa mở cửa đâu, rồi hỏi em muốn mua gạo để làm gì. Em nói muốn nấu cháo làm bữa sáng, trong nhà không có gì cả. Các dì ấy liền hết sức nhiệt tình, về nhà lấy gạo cho em, rồi cứ nhất định nhét cho em trứng vịt muối và dưa chua nữa."
Qua một giấy lại gửi đoạn nữa :" Các dì ấy đều rất là tốt, cứ thích kéo tay em không buông, lại còn véo cánh tay em nữa."
Sau đó gửi qua một emo :【(︶︹︺)】
Quách Trí tưởng tượng ra dáng vẻ nhóc đẹp giai bị một nhóm các bà dì cười híp mắt vây quanh sờ tay véo tay, cười đến suýt nữa thì té từ trên so fa xuống.
【Các dì ấy cũng là người mà, giống chị gái đây thôi, cậu thông cảm một chút cho họ.】
Alex nhanh chóng nhắn trả :【Chị gái cần em, cứ gọi bất cứ lúc nào( ̄︶ ̄)】
Quách Trí nhếch khóe miệng :【Thật sự là gọi bất cứ lúc nào á ?】
Alex: 【Vâng ạ *^_^*】
Qua một lúc, lại gửi một tin qua :【Chị Quách chấm điểm cho em tối qua đi ~ Hồi hộp, căng thẳng ~】
Thằng nhóc này !Quách Trí mỉm cười, nhấn bàn phím :【Quá tuyệt!】
Quả thực là tuyệt .Quách Trí đã qua lại với đàn ông trên ba mươi tuổi, đã quên mất giai trẻ là kiểu như thế nào. Trải qua đêm này mới cảm nhận được, nếu đàn ông ngoài ba mươi tuổi là " Pa pa pa ", thì Alex chính là " pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa pa" ! Suốt trận chiến sức bật và tần suất còn mạnh hơn so với giai đoạn lao về đích của một số đàn ông nào đó.
Nghĩ nghĩ chút thôi mà tai cũng nóng lên luôn rồi !
Alex lập tức gửi qua một tin :【(//▽//)】
Quách Trí :" .........."
Súyt nữa thì bị cái emo đáng yêu này làm phun máu mũi.
Chuyện trò một lát, tâm trạng buồn bực ban đầu đã tốt hơn rất nhiều .Quách Trí nhìn đồng hồ, đứng dậy thu xếp chút đồ rồi xách túi vận động đi bơi.
Loại hình vận động này cô đã suy trì được nhiều năm rồi.
Trước đây thường hay có đồng nghiệp nữ hỏi cô :" Quách Trí, cậu ăn được nhiều thế mà, tại sao vẫn gầy vậy hả?"
Cô liền sốt sắng giới thiệu loại hình vận động bơi lội cho họ, còn cả phòng tập thể dục mà cô đi nữa. Kết quả là nói gì thì đối phương đều là :" Úi dồi, tớ không kiên trì nổi đâu ." Cuối cùng lại véo tảng thịt trên eo mình, than thở :" Thực sự là hâm mộ cậu ăn gì cũng không mập."
Cảm thấy bơi lội và tập thể dục của cô đều là toi công !
Về sau, Quách Trí hiểu rằng phụ nữ báo.... về cơ bản đều là người không có nghị lực. Dù chỉ có chút chút nghị lực, chọn một môn thể thao và kiên trì với nó, cũng không cần phải véo mỡ ở thắt lưng và ghen tỵ với người khác là " ăn không mập " nữa. Những người thực sự ăn không mập chỉ có thể là gầy, nhưng không thể có cơ bắp săn chắc, càng không thể có cơ bụng phẳng.
Có ai đó nói cô như vậy nữa, thì cô chỉ thản nhiên cười. Cũng cười phải mất công miệng lưỡi.
Trong số bạn bè của cô, người mà cô ngưỡng mộ nhất chính là Cố Thanh Hạ. Cố Thanh Hạ là một người phụ nữ có yêu cầu rất khắt khe đối với bản thân. Cô ấy tự sắp lịch cho mình, rồi thực hiện một cách nghiêm khắc, trên thời gian biểu của cô ấy sắp xếp có phần dài hạn, kiên trì vững dạ, chưa bao giờ bị bất kỳ ai cản trở, ngay cả khi thực sự có những tình huống khách quan phải chậm trễ thì cô ấy cũng sẽ bù lại sau đó.
Nói chung, sau khi trưởng thành rất khó để kết bạn thật lòng, nhưng cô và Cố Thanh Hạ quả thật tính cách hợp nhau. Hai cô đều là người có mục tiêu rõ ràng, đều coi trọng công việc và sự nghiệp, đều có thể tiến về phía trước với các mục tiêu đã được đặt ra.
Hiểu và trân trọng lẫn nhau.
Cho nên, khi Quách Trí có ý tưởng rời công ty ra làm riêng, đồng bọn hợp tác mà cô nghĩ đến đầu tiên chính là Cố Thanh Hạ.
Đáng tiếc là, khi cô nảy ra ý tưởng muốn đề cập với Cố Thanh Hạ , thì Cố Thanh Hạ lại được thăng chức làm phó tổng chuyên môn. Đây thực sự không phải là một thòi cơ tốt, cô đành phải nuốt lại những gì định nói.
Quách Trí trồi lên khỏi mặt nước, lấy hơi, rồi lại chui vào trong làn nước. Cô bơi qua lại mười lăm vòng.
Mục tiêu của cuộc đời cô, công việc sắp tới, sắp xếp lâu dài..... Thời điểm cơ thể chìm trong nước, trong đầu cô đều là suy nghĩ về những điều này.
Xông hơi xong, mở tủ lấy quần áo để thay, theo thói quen rút điện thoại di động ra xem một chút, có một cuộc gọi nhỡ. Ngay khi cô đang do dự có nên gọi lại hay không, thì dãy số đó đã gọi lại .
" Alo, Quách Tríhả ? Xin chào, xin chào . Tôi là XXX, dì Triệu cho tôi số điện thoại của cô."
" Tìm chỗ nào tiện cả cho tôi và anh đi ...."
" Ba giờ chiều, McDonald trên đường xxx...."
Cúp điện thoại sau khi nói chuyện xong với đối tượng xem mắt mới, Quách Trí cười đìu hiu.
Thời gian này, địa điểm này .....
Ha ha ......
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT