Lâm Thần cùng Lý Sơn trở về, trong lòng Lý Sơn hơi buồn bực:" Khi nảy người đừng cản ta, ta nhất định cho tên Tào Quang đó một bài học!"
Lâm Thần đi trước mở cửa đi vào, vừa mở hắn vừa nói:" Ngươi đánh không lại hắn đâu ?"
Lý Sơn không tin có gắng biện hộ cho mình, Lâm Thần lại nói:" Tu vi của
hắn là nửa bước Huyền Vũ Cảnh, trên người tên này ta cảm thấy có giác
rất lạ!"
Lý Sơn ngạc nhiên :" Không thể nào, hắn chỉ ngoài hai mươi kém, làm sao đạt tu vi như vậy cơ chứ ?"
Lâm Thần lại nói:" Không gì không thể cả, mặc dù bây giờ khai mở được Kỳ
Lân huyết mạch lại tu luyện [Trùng Thiên Bá Thể Quyết] nếu như không
phải tài nguyên giới hạn thì ngươi sớm đột phá Huyền Vũ Cảnh từ hơn năm
trước rồi!"
Lý Sơn ngây người, Lâm Thần không để ý hắn lại nói
tiếp:" Ngươi biết Kỳ Lân khi sinh ra đã đạt tới tu vi Thánh Vũ Cảnh rồi
đấy, lớn lên thì đạt tới Thần cấp trong truyền thuyết, ngươi nghỉ như
vậy mà nhanh à, ngươi chỉ là bán yêu thú, một năm chỉ đạt Linh Vũ Cảnh
tứ trọng đỉnh phong nếu không phải tư nguyên giới hạn thì đây là sỉ nhục cho huyết mạch ngươi mang a!"
Lý Sơn câm nín không nói gì thêm
nữa, thấy vậy Lâm Thần cũng không nói gì thêm. Bên kia, Mộ Linh San cùng Nhậm Doanh Doanh cả hai cũng đã nói chuyện riêng với nhau, nàng giải
thích vì sao Lý Sơn cùng Lâm Thần xuất hiện tại đây. Nhậm Doanh Doanh
cũng không trả lời gì nhiều.
Lúc này, thời gian cũng đã khuya, Lâm Thần không ngủ được đi ra ngoài lang can hít không khí gió biển ban
đêm, buồn chán hắn lấy cây sao ra tấu lên một khúc nhạc. Thanh âm trong
veo, pha một chút tâm tư tình cảm cùng một ít nhớ mong. Khi hắn ngưng
khúc tiêu, thì một tiếng vỗ tay vang lên, đồng thời một thiếu nữ xinh
đẹp đi tới canh hắn:" Khúc nhạc rất hay, khiến tiểu nữ say mê! "
Lâm Thần trả lời:" Đa tạ, quá khen!"
Thiếu nữ xinh đẹp mĩm cười gật đầu hành lễ nói:" Tiểu nữ, Bách Hợp Cung đệ
tử, Tô Uyển Nhi. Không biết cao danh công tử đây là gì cho tiểu nữ tiện
xưng hô!"
Lâm Thần vội trả lời:" Công tử thì không dám, tại hạ Lâm Thần chỉ là một tán tu!"
Tô Uyển Nhi nhìn Lâm Thần thấy sắc mạo thanh cao, vẻ mặt chuẩn soái ca,
mái tóc đen dài, khiến nàng xao xuyến khi nhìn trực tiếp. Nghe hắn nói
vậy, Uyển Nhi mĩm cười:" Hoá ra Lâm Thần, Lâm công tử!"
Lâm Thần
cùng Tô Uyển Nhi cùng nhau trò chuyện, cả hai nói chuyện cũng khá tâm
đầu ý hợp. Vốn Tô Uyển Nhi đang thanh tu thì nghe tiếng sáo, tò mò cô
lặng lẽ đi kiếm nơi phát ra tiếng sao, cô đi ra thì thấy Lâm Thần đang
thổi sáo trước mũi tàu nên cô im lặng đứng thưởng thức, sở trường của Tô Uyển Nhi là âm luật, tu vi cũng tại Linh Vũ Cảnh lục trọng, cô tu luyện Huyền Thiên Công, một trong tam đại công pháp của Bách Hợp Cung, địa
giai trung phẩm. Từ trong cuộc trò với Lâm Thần, cô cũng minh ngộ ra rất nhiều điều về âm luật, cả hai trò truyện mà quên đi thời gian, thấy sắc trời sắp sáng, Tô Uyển Nhi xin phép cáo lui về phòng. Lâm Thần nhìn
bóng Tô Uyển Nhi khuất dần, trong lúc nói chuyện với nàng, hắn nhìn ra
được ngoài tu vi cao ra, nàng còn mang một chút năng lực thần bí nhất
thời hắn nhìn không ra là gì. Nếu có cơ hội lần sau sẽ tìm rõ nguyên
nhân nó là gì.
Trời cũng đã sáng, con thuyền đi Bắc Huyền Châu
cũng đi hơn sáu ngày, những ngày tiếp theo hắn không ra khỏi phòng mà
tiếp tục bên trong tu luyện, lại qua thêm một ngày, trước mắt con thuyền sắp cập bến Huyền Vũ Thành. Thấy sắp cập bến, thuỷ thủ trên thuyền
thông báo cho mọi người trên thuyền, thuyền trưởng cũng điều động thuyền viên chuẩn bị thả neo cập bến.
Thuyền cập bến về sau, mọi người
lần lượt xuống thuyền, Lâm Thần lại lần nữa xuất hiện sau Mộ Linh San,
nói gì đó rồi trở lại nhóm người Mộng Cầm đang đứng đợi.
Huyền Vũ
Cảnh một trong tứ đại thành trì thuộc Bắc Huyền Châu, là một pháo đài
kiên cố. Khí hậu Bắc Huyền Châu vô cùng lạnh lẽo, nhiệt độ rất thấp nên
vũ giả thường mặc áo len để giữ ấm cơ thể, nhưng Lâm Thần thì không cần, hắn vận chuyển vài vòng [Hỗn Độn Chân Kinh] liền cảm thấy ấm áp, đồng
dạng Lý Sơn cũng vậy dùng linh khí bản thân chống lại cái rét. Mộng Cầm
thì khác cô nàng trang bị cho mình một cái áo len giữ ấm tiếp đó hướng
dẫn mọi người vào thành. Vào bên trong thành thì không khí ấm dần không
còn khắc nghiệt như bên ngoài, thì ra toàn bộ Huyền Vũ Thành được bao
phủ một trận pháp thất phẩm để chống lại khí hậu bên ngoài.
Mộng
Cầm dẫn hai người tới một khách điếm sang trọng, đây là sản phẩm kinh
doanh khác của Vân Mộng Các tại Bắc Huyền Châu, bây giờ hắn mới biết Vân Mộng Các ở Thanh Vân Trấn chẳng qua là một trong nhiều phân nhánh của
tổng bộ mà thôi, chính thức tổng bộ Vân Mộng Các nằm Trung Châu Huyền
Vực, thuộc vào tứ đẳng thế lực, tập trung kinh doanh các mặt hàng khác
nhau, và đối thủ của họ tại Trung Châu chính Trân Bảo Phủ. Diệp Mộng Cầm dẫn bọn họ vào khách điếm, khi vào trong cô ngạc nhiên liền chạy tới ôm người đàn ông cao to lực lượng đứng trong quầy, Lý Sơn cùng Lâm Thần
ngạc nhiên sau một phen giới thiệu thì đây là phụ thân của Mộng Cầm,
Diệp Tu, tu vi Thiên Vũ Cảnh đỉnh phong, các chủ Vân Mộng Các, ông cùng
phủ chủ của Trân Bảo Phủ trụ trì hai ngày Đấu giá hội sẽ được tổ chức
cùng với Ngũ Châu Đại Hội . Mọi người đều hành lễ, Diệp Tu hiền hoà miễn lễ cho mọi người, sau đó săp xếp chỗ ở cho mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT