Sau khi chọn lựa rất lâu, cuối cùng xem như cũng nhìn thấy một chiếc vừa mắt.

Cô ngẩng đầu liền hỏi người vẫn luôn đứng ở phía sau cô như một người đàn ông vô hình Phó Tư, Kích thước của anh là bao nhiêu?"

Phó Tư sửng sốt một lúc.

Yến Cửu thấy anh không trả lời, nhướng mày, “sao, chẳng lẽ còn muốn tôi giúp anh đo kích cỡ à?”

Phó Tư nhíu mày, “Đại tiểu thư muốn mua quần áo cho tôi sao?"

“Đương nhiên, nếu không, tôi chạy vào trong cửa hàng quần áo nam làm gì?” Yến Cửu trả lời một cách tự nhiên.

Phó Tư vẻ mặt bình tĩnh, "Tôi không cần."

Yến Cửu cũng không phản ứng, chỉ nói: "Ngày đó anh chặn một chậu máu chó cho tôi nên làm quần áo bẩn. Hôm nay ta sẽ đền bù cho anh một cái."

“Không cần, quần áo chỉ cần giặt là được.”

Anh là một người đàn ông không có quá nhiều sự chăm chút đặc biệt.



Huống chi bộ quần áo kia rất bình thường, mười bộ cũng không thể so sánh nổi với một bộ ở đây.

Nhưng Yến Cửu lại cố tình nói: “sao có thể thế được, tôi là Yến Phó tổng không bao giờ đối xử khắt khe với nhân viên của mình, đặc biệt là những người tận tâm như anh."

Nói xong liền đứng dậy.

Phó Tư theo bản năng mà lui về sau một bước, “Thật sự không cần, phúc lợi của công ty rất tốt, quần áo cũng đủ rồi."

Yến Cửu vốn dĩ chỉ là cảm thấy nói chuyện rất mệt, nên đứng lên mà thôi, nhưng kết quả nhìn thấy sự phản kháng của anh, ngược lại làm cho cô có chút hứng thú. "Anh lề mề không nói kích cỡ cho tôi, chẳng lẽ là muốn cho tôi tự mình đo cho anh?”

Cô lập tức duỗi tay, nữ nhân viên rất nhanh nhẹn đưa thước dây cho Yến Cửu.

Phó Tư thấy cô cầm cây thước trong tay từng chút tiến về phía mình, sau đó liền lùi lại, “Đại tiểu thư, thật không cần như vậy.”

“Không cần như vậy là không cần cái gì? Hả?” Yến Cửu cười cười, không ngừng tiến tới.

Cảnh tượng này rơi vào mắt người nữ nhân viên bên cạnh, tinh tiết như bị đảo ngược, trông cô giống như một thanh niên xấu xa quấy rối con gái nhà lành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play