Tiểu tử này thật quá đáng, làm mất bàn chải đánh răng mà không đi mua, tự tiện dùng bản chải của tớ đánh răng. May là mình phát hiện kịp thời, nếu không mình lại sử dụng nó, chẳng phải là cùng con khỉ này gián tiếp hôn môi hay sao. Thật là tởm, nội chuyện nghĩ thôi cũng đã hãi rồi.
Trên đời mình ghét nhất hai loại người: Một loại là giết người của đại ca mình. Một loại khác chính là dùng lại bản chải đánh răng của người khác!
Mình mắng hắn: “Đồ không biết xấu hổ!” Hắn ta lại cười nói : “Không nên hẹp hòi chứ! Mọi người ai cũng sống chung dưới một mái nhà...”
Mình tức không thể tả, ra sức kéo “tiểu đệ đệ” của hắn, sau đó lôi dài ra cố gắng cột thành 1 cái nút thắt.
Hắn ta cũng nổi giận, kéo tóc rồi cắn lỗ tai mình, sau đó mình dùng móng tay cào lên mắt hắn, hắn lại nhổ nước bọt vào mặt mình....
Bọn mình đánh rất hăng say, oanh oanh liệt liệt.
Sư phụ đứng ở bên cạnh mà không lên tiếng, lặng thầm chuẩn bị cao dán, cuối cùng vẫn là nhị sư huynh can mình và đại sư huynh ra, mình nghĩ : “Từ nay về sau mình chẳng cần để ý đến con khỉ đầu chó mông thối này nữa”.
Phải làm cho hắn không được chết tử tế! Bước một bước chết một bước! Ngủ một giấc ... ngủ khỏi tỉnh luôn (hê hê, sợ chưa, chỉ cần bước đi cũng chết đấy)
Ngày 28 tháng 5 năm thứ nhất
Ba ngày liền mình không thèm để ý đến hắn. Hắn giống như đã hết kiên nhẫn rồi.
Hôm nay, lúc ăn cơm, hắn cố ý gắp cho mình thức ăn ngon.
Mình đương nhiên không vì một chút lương tâm của hắn mà cùng hắn nói chuyện, hắn chính là loại người có tố chất thấp!
Mình không thèm chấp những kẻ có tố chất thấp, huống chi đó chỉ là một con khỉ đầu chó mông thối!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT