“Trợ lý Anna tới công ty, khoảng một lát nữa mới đến giờ quét thẻ, hai người chúng tôi đứng trò chuyện trong chốc lát. Trợ lý Anna còn tưởng rằng
anh nói chuyện của cô ấy cho lệ phu nhân biết, lệ phu nhân gọi cô ấy đến nhà sỉ nhục cô ấy rất nặng, còn nói cô ấy muốn…”
Lý dàn hơi dừng lại, không dám nói ra hai chữ ‘quyến rữ..
“Cô ấy muốn như thế nào?” Lệ Đình Nam ép hỏi.
Lý An hít sâu một hơi, nhắm mắt lại lớn tiếng nói: nói Trợ lý Anna cô ấy muốn quyến rũ anh…”
Lệ Đình Nam trầm mặc vài giây, vừa mới nãy khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn nghiêm túc bây giờ lại lộ ra một nụ cười.
Quyến rũ?
Anna quyến rũ?
Với kỹ năng hôn kia của Anna, đừng nói quyến rũ anh, sợ là ngay cả hôn cũng là lần đầu tiên.
Một cô gái giả bộ trưởng thành gợi cảm, bên trong cô ấy còn không biết là ngây ngơ tới mức nào.
Lệ Đình Nam mím chặt môi mỏng hơi hơi nhếch lên, trong đầu anh bất giác
hiện ra dáng vẻ giận dữ của Anna sau khi cưỡng hôn anh rồi bị anh cướp
quyền chủ động.
Lệ phu nhân còn Cả vành tai và khuôn mặt kia đều đỏ ửng lên, giống như một trái đào mọng nước mời gọi người khác hái xuống.
Đôi mắt to trong veo kia bởi vì thiếu oxy mà ngân ngấn hơi nước.
Mà đôi môi kiều diễm được thoa son kia…
Bởi vì phần lớn son môi bị anh nuốt lấy nên đã lộ ra màu môi vốn có, bên trên óng ánh lớp nước mê người.
Khiến người khác không kiềm chế được muốn hôn cô thêm lần nữa.
Đôi mắt của Lệ Đình Nam ngày một trầm hơn.
Lý An há hốc mồm, tổng giám đốc Lệ đang nghĩ tới cái gì, tại sao lại cười vậy?
Chẳng lẽ Trợ lý Anna thật sự đã quyến rũ anh sao?
Trợ lý Anna thật đúng là dũng cảm, tuy rằng từ lúc nhìn thấy Trợ lý Anna
tới nhận lời mời cậu ta đã cảm thấy cô gái này rất đáng sợ, ngay cả cô
Hứa Nhược Mộng cũng không dám làm như vậy với tổng giám đốc Lệ, vậy mà
Trợ lý Anna lạo trêu chọc tổng giám đốc Lệ giống như là đang trêu một
con mèo.
“Cô ấy còn nói cái gì?”
Lý An lấy lại tinh thần trả lời: “Trợ lý Anna cũng không nói thêm cái gì
nữa, chỉ là cảm thấy rất tủi thân… Ai, Trợ lý Anna quả thật rất có tài
năng, lệ phu nhân có lẽ là đã hiểu lầm rồi. Với tài năng và ngoại hình
của cô ấy…”
Cậu ta nói đến một nửa thì ngừng lại.
“Tại sao lại không nói?”
Lý An nhếch khóe miệng, cậu ta phải nói với tổng giám đốc Lệ như thế nào
đây, Trợ lý Anna quả thực rất có ý thức với vẻ đẹp của mình, ngay cả câu “Tôi trông rất xinh đẹp” này cũng nói ra được Lý An đỡ trán che mặt:
“Tổng giám đốc Lệ, câu nói kế tiếp không phải tôi nói, là Trợ lý Anna
nói.”
Nụ cười bên khóe môi của Lệ Đình Nam càng thêm sâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT