Trợ lý đi đón cấp trên của mình không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Cô ta ở đây uất ức cái gì?
Lệ Đình Nam hơi nhíu đôi mày kiếm: “Cô đến đây làm gì?”
Nói xong, anh liếc nhìn Lý An đứng bên cạnh mình.
Lý An vội vàng lắc đầu, tỏ vẻ chắc chắc cậu ta không nói chuyện trở về cho Hứa Nhược Mộng.
Hứa Nhược Mộng hơi nghẹn ngào nói: “Hôm anh đi công tác cũng chẳng nói cho em biết, em phải gọi điện thoại cho trợ lý Lý mới biết được. Em sợ anh vất vả, thế nên nghe nói hôm nay anh về, em đã đặc biệt lái xe đến đón anh, sợ anh ngồi xe khác không quen.”
Hứa Nhược Phi: “...” Xe của cô cũng không phải là xe ba bánh hay xe điện gì, sao mà ngồi không quen được?
Hứa Nhược Mộng nói xong lại nhìn Hứa Nhược Phi một cái: “Thật xin lỗi Anna, nếu tôi biết cô sẽ đi đón Đình Nam thì tôi sẽ không đến thật đâu. Lần trước vì chuyện của cô mà tôi và anh ấy đã cãi nhau phát cáu lên... Tôi không muốn vì cô dẫn đến tình cảm của Đình Nam và tôi xảy ra vấn đề.”
Khóe miệng Hứa Nhược Phi co giật.
Hứa Nhược Mộng đây là đổ tất cả chuyện này lên người cô phải không? Làm như cô là kẻ thứ ba vậy.
Dù cô thực sự có ý định chia rẽ cuộc hôn nhân của Hứa Nhược Mộng và Lệ Đình Nam, nhưng mục đích chỉ đơn giản là trả thù.
“Cô Hứa, hình như cô hiểu lầm vấn đề gì rồi.” Đôi môi đỏ của Hứa Nhược Phi nhếch lên nở một nụ cười.
Cô chỉ cần cười đã say đắm lòng người.
Ngay cả thư ký bên cạnh Hứa Nhược Mộng cũng hơi ngây người ra.
"Thứ nhất, tôi đến đây vì tôi là trợ lý của tổng giám đốc Lệ. Tổng giám đốc Lệ đi công tác về Lâm Xuyên, thân là trợ lý của tổng giám đốc Lệ, tôi có trách nhiệm và nghĩa vụ đi đón, nếu không thì tổng giám đốc Lệ trả lương cho tôi để làm gì? Nuôi một cái bình hoa sao? Thứ hai, theo lời cô nói vừa nãy, là tổng giám đốc Lệ yếu ớt, không ngồi nổi xe của tôi? Cô chắc không?”
Nói rồi, Hứa Nhược Phi lấy điện thoại ra, tìm ảnh chiếc xe yêu dấu của mình, giơ lên cho Hứa Nhược Mộng nhìn: “Cô Hứa nhìn xem, tổng giám đốc Lệ có thể ngồi trên chiếc xe này của tôi được không?”
Một chiếc xe đua màu đỏ thời thượng, biểu tượng của Maybach chói mắt người xem.
Dù Hứa Nhược Mộng là cô chủ đáng giá nghìn vàng nhà họ Hứa, nhưng từ trước đến giờ chưa từng chơi xe đua.
Cô chủ nào mà lại đua xe chứ?
Khuôn mặt Hứa Nhược Mộng ngượng ngùng, còn thư ký bên cạnh cô ta vừa nhìn đã nhận ra chiếc xe của Hứa Nhược Phi là siêu xe đua bản giới hạn năm ngoái, vội vàng thấp giọng nói bên tai Hứa Nhược Mộng: “Cô Hứa, đây là siêu xe bản giới hạn năm ngoái, có tiền cũng chưa chắc đã mua được...”
Hứa Nhược Mộng vừa nghe thì mặt đã biến sắc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT