Sau khi Hứa Nhược Phi gửi tin nhắn Zalo xong, cô liền tiện tay đặt đặt điện thoại di động sang một bên, trong lòng dự định rằng sau khi ăn sáng xong sẽ đi đến ở siêu thị gần đó để dạo thử và mua một số quà vặt mà bọn trẻ thích.
Lý An đang dùng bữa với Lệ Đình Nam.
Chuông điện thoại vang lên, cậu ta liếc nhìn Lệ Đình Nam một cái, nhìn thấy người đàn ông đó không có phản ứng gì, liền cầm điện thoại mở khóa màn hình ra.
“Tin nhắn Zalo của ai đấy?” Ngay khi Lý An chuẩn bị trả lời, thì người đàn ông đang dùng bữa ở bên cạnh đã đặt đôi đũa trên tay xuống, cất giọng nói lạnh lùng hỏi.
Lý An đưa màn hình điện thoại di động đến trước tầm mắt của Lệ Đình Nam: “Trợ lý Anna ạ.”
Lệ Đình Nam đưa mắt liếc nhìn một cái thì nhìn thấy tin nhắn buôn chuyện mà Lý An đã gửi sang.
Sau đó đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông đó liếc nhìn Lý An một cái.
Lý An nhận thức được hành vi quá giới hạn của mình nên không lên tiếng nữa.
Một phút sau, Lý An cảm nhận được chiếc điện thoại di động trong tay mình đã bị người đàn ông đó lấy đi mất rồi.
Lý An ngẩng đầu: “Tổng giám đốc Lệ, anh đây là...?”
Lệ Đình Nam cầm lấy điện thoại của Lý An, cụp mắt xuống, dùng ngón tay trắng trẻo lạnh lùng gõ nhẹ lên màn hình, không hề ngẩng đầu lên nói: “Mượn dùng một lát.”
Trong lòng Lý An trầm mặc, tổng giám đốc Lệ anh muốn mượn dùng, tôi còn có thể không cho hay sao chứ?
Tâm trạng Lệ Đình Nam khá tốt nhếch môi lên, bắt chước giọng điệu của Lý An: “Chúng ta đã trở thành đồng nghiệp của nhau lâu như vậy rồi, nói ra xem sao?”
Hứa Nhược Phi mặt không biến sắc đảo mắt, vừa hay cũng đã ăn xong bữa sáng rồi, cô có dư thời gian để nói chuyện phiếm với Lý An.
“Lý An, không phải là cậu đi công tác cùng với tổng giám đốc Lệ sao? Tại sao lại không biết tối hôm qua tổng giám đốc Lệ uống say rồi vậy hả?”
Nói đến đây, Hứa Nhược Phi liền tức giận.
Thời gian Lý An làm trợ lý cho Lệ Đình Nam còn lâu hơn cô rất nhiều, vậy tại sao lại không hiểu con người của Lệ Đình Nam tửu lượng không tốt như thế đâu chứ!
Lỡ như lại làm điều gì đó gây ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty thì phải làm sao đây!
“Tốt xấu gì cũng là thư ký riêng của tổng giám đốc Lệ, hãy chú ý hơn một chút đi, làm cho một trợ lý chỉ phụ trách việc sắp xếp lịch trình như tôi vào tối hôm qua còn phải nghe tổng giám đốc Lệ nói chuyện trong lúc say đấy...”
Trong đôi mắt đen nhánh của Lệ Đình Nam hiện lên một tia dịu dàng.
Ngày thường người phụ nữ này tuyệt đối sẽ không bao giờ kêu ca hay phàn nàn những nội dung này với anh đâu.
Anh dường như đã nhìn thấy một người phụ nữ có chút khác biệt so với ngày thường.
“Cậu đừng có nói với tổng giám đốc Lệ, khi anh ấy uống say nói cũng khá nhiều đấy, nếu như cậu muốn tận mắt chứng kiến thì tôi khuyên cậu lần sau khi tổng giám đốc Lệ có buổi tiệc xã giao, cậu không cần phải uống thay rượu giúp tổng giám đốc Lệ.”
Quả thực quan hệ giữa Hứa Nhược Phi và Lý An cũng không tệ, đều là trợ lý của Lệ Đình Nam, Lý An đã giúp đỡ Hứa Nhược Phi không ít.
Chỉ phàn nàn riêng tư thôi, dù sao thì Lệ Đình Nam cũng sẽ không biết được đâu.
Nhưng điều mà Hứa Nhược Phi không ngờ tới là vào lúc này chiếc điện thoại di động của Lý An đang do Lệ Đình Nam cầm.
Có một nụ cười đầy ẩn ý sâu xa xuất hiện trên khóe môi của người đàn ông.
Gõ nhẹ ngón tay trên bàn phím: “Cô không sợ tổng giám đốc Lệ biết rồi sẽ nói gì cô sao?”
Hứa Nhược Phi suy nghĩ một chút, rồi cong môi: “Nếu cậu không mật báo thì tổng giám đốc Lệ nhất định sẽ không biết được đâu!”
Lệ Đình Nam mỉm cười và trả lại điện thoại cho Lý An.
Lý An nhận lấy nó, đang định xem tổng giám đốc Lệ và Hứa Nhược Phi đã nói chuyện gì thì giọng nói lạnh nhạt của Lệ Đình Nam khẽ vang lên.
“Bình thường hai người cũng thường xuyên nói chuyện sao, quan hệ rất tốt à?”.
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Lý An khựng lại, tại sao cậu ta lại có thể ngửi thấy mùi giấm ở trong đó vậy nè?
Lý An cẩn thận quan sát biểu hiện trên khuôn mặt của Lệ Đình Nam.
Khuôn mặt người đàn ông đó vẫn nhàn nhạt, không hề nhìn ra bất cứ cảm xúc gì.
Nhưng đôi mắt đen nhánh vẫn luôn lãnh đạm lúc này đã sắc bén như một chú chim ưng rồi.
Lý An nhanh chóng lắc đầu và phủ nhận: “Tổng giám đốc Lệ, tôi không có! Tôi đối đãi với trợ lý Anna như đối đãi với em gái ruột của mình mà thôi, tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào cả. Bình thường trò chuyện chúng tôi chỉ thảo luận vấn đề về công việc mà thôi.”
Trán của Lý An toát ra mồ hôi lạnh.
Không phải là tổng giám đốc Lệ đang nghĩ rằng cậu ta và trợ lý Anna đang yêu nhau đấy chứ?
Lương tâm trời đất, cho dù cậu ta có cái gan lớn đến đâu cũng không dám có chút ý nghĩ nào với trợ lý Anna cả.
Huống hồ chi một người phụ nữ như trợ lý Anna liệu một người đàn ông bình thường có thể khống chế được hay sao?
Câu ta không dám đâu.
“Xem là em gái ruột à?” Lệ Đình Nam chế nhạo một câu: “Vậy cậu sẽ bị cô ấy bán rồi còn đứng đếm tiền giúp cô ấy nữa đó.”
Lý An: “...”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT