Đại tá Công Chính lại nghe báo về việc kho vũ khí của quân đoàn bị người ta ghé thăm. Hoá ra không phải ai xa lạ mà là người cõi khác Andy. Anh ta từ biệt bọn họ đi săn hơn một tuần chưa thấy trở về. Lần này ngang nhiên đến, còn dẫn theo một gã kỳ lạ khác.
- Chào! - Andy hớn hở gặp lại những người bạn cũ.
Thượng sĩ Ngọc Lan và Thiếu Uý Nhật Tân trố mắt nhìn Andy tung hoành trong kho đạn dược. Anh ta đang chất đầy đạn vào balô, đồng thời giắt thêm các loại lựu đạn quanh người. Bên hông trái là khẩu Rosemary, bên phải là Beretta M9, cả hai cùng dùng đạn 9mm. Sau lưng là một thanh kiếm cổ, còn trên vai phải vẫn là AK108 dùng đạn 45mm. Tất cả đều đã trang bị thêm đầu nhắm lazer.
Từ vũ khí lạnh đến súng ngắn, súng trường tấn công. “Anh ta đang chuẩn bị lâm trận sao? Mặc dù kho vũ khí của quân đoàn vẫn còn thừa mứa cho mấy chục người còn lại, nhưng họ cũng không thể để Andy vác đi nhiều như vậy.
- Dừng ngay đi! - Ngọc Lan lên đạn, ngắm thẳng vào kẻ đột nhập.
Lập tức một chiếc bóng vụt tới trước mặt cô, Thành Nhân đẩy họng súng chệch đi hướng khác.
- Để mặc anh ta. Chúng tôi đang có việc rất gấp.
- Anh là cái quái gì vậy? - Cô lên tiếng, nhíu mày nhìn gã thanh niên trong bộ giáp loè loẹt.
- Đội bảo vệ, kẻ có năng lực mà tôi đã nói đến đấy. - Andy chen vào.
Anh kéo khoá balô lại, vác hết lên vai mà không hề e ngại sức nặng của bao đạn. Với thể lực của ma cà rồng, bấy nhiêu đây chẳng là vấn đề gì hết. Nhưng trong giới phép thuật, tình trạng của Andy khá là thảm hại. Anh sẽ không thể tiếp tục chiến đấu nếu không có đạn, vậy nên Andy phải è ạch mang thật nhiều thứ theo như con rùa vác chiếc mai của mình. Anh đi ra phía cửa, cùng với Thành Nhân ở bên cạnh.
- Bọn họ đã khai chiến. Rất mau thôi, kết quả sẽ được công bố!
Andy vừa dứt lời, Thành Nhân đã xách anh phóng vọt đi. Cứ như thể hai người đang đứng trên bệ phóng tên lửa vậy, mới chớp mắt đã lên tới tận trời xanh. Ngọc Lan và Nhật Tân chạy ra ngoài, sững sờ nhìn hàng đoàn sinh vật có cánh bay rợp trời. Không phải một đại dịch châu chấu vừa bùng phát đấy chứ?
Cô gái dùng đầu ngắm của súng trường để nhìn lên cao. Ngọc Lan dường như không thể tin nổi rằng trước mắt mình là cuộc hành quân của chủng loài sinh vật huyền thoại. Quái vật, xác sống đang tràn ngập khắp mặt đất. Vậy tại sao yêu tinh, ma quỷ lại không tồn tại cho được?
- Đây là cuộc chiến cuối cùng! - Bỗng nhiên Ngọc Lan lẩm bẩm. - Mau về báo với đại tá thôi, họ đã khai chiến rồi.
^_^
Đã quen với việc cưỡi trên lưng hoả long, Andy không hề khó chịu khi Thành Nhân mang mình đi cùng. Bộ giáp vàng dành cho những người bảo vệ dường như là một cỗ máy với rất nhiều chức năng. Nó có thể hoá thành tàu ngầm, tiêm kích, trực thăng, ô tô, xe lửa ... hay nhiều loại phương tiện di chuyển khác. Tất cả những việc mà linh hồn phải làm chỉ là vẽ một trận pháp và nhảy xuyên qua đó. Vậy nên bây giờ anh mới có thể cưỡi trên lưng một chiếc tiêm kích mà phóng vèo vèo trên không trung.
Xung quanh đội quân yêu tinh là mười hai chiếc bóng vàng chói lọi. Nhóm Người Bảo Vệ là con bài chủ yếu để giành phần thắng trong cuộc chiến sinh tử này. Chỉ còn ba ngày nữa là đường hầm thời không sẽ đào tới cõi u minh có vương quốc yêu tinh. Bọn họ phải đánh bại quân chủ lực của quái vật, ngăn cản lỗ đen tiếp tục mở rộng.
Từ trời cao, cơn mưa những sinh vật có cánh dội ào ào xuống công trường quái vật. Đội canh gác đã kịp phát giác vụ tấn công, chúng liền bay lên cao đánh chặn kẻ thù. Con thiết long gầm lên những tiếng dữ dội, lù lù xuất hiện giữa những cụm mây trắng. Nó hả miệng thật to, phóng từng viên sét hừng hực năng lượng về phía đám yêu tinh.
Không khí khét lẹt mùi tóc cháy, những tia lửa điện chập xoẹt xung quanh bộ giáp của Thành Nhân. Dòng điện cả triệu vol đang gây ra sự hỗn loạn từ tính, bất kỳ vật kim loại nào trong bán kính cả cây số đều sẽ bị cộng hưởng. Thiết long có vẻ là kẻ canh gác đáng sợ nhất của quân đoàn quái vật. Một mình nó thôi là bằng cả trung đoàn không quân.
Thành Nhân buông Andy xuống, đã hết giờ quá giang. Ngay trận đầu ra quân, họ đã đụng phải hòn đá tảng. Andy đi lao mình trong không trung, đạp trúng một tay lính yêu tinh đang bay. Hắn suýt xoa kêu lên trong khi anh nhe răng xin lỗi. Andy tiếp tục rơi xuống, va vào hàng chục yêu tinh khác trước khi tiếp đất. Ngay từ đầu anh đã cố tình dùng yêu tinh để giảm tốc, nên trong lòng không hề thấy có lỗi chút nào.
Một âm thanh nổ đùng giòn dã vang dội khắp nơi. Bầu trời loé sáng như thể mặt trời vừa lao vào trái đất. Tai Andy rung lên vì tiếng gầm dữ dội của thiết long. Bởi các giác quan quá nhạy cảm nên anh cảm thấy choáng váng đầu óc. “Cầu mong ai đó cắt tiết con quỷ bạc ấy đi!” Andy lầm bầm rủa xả trong khi lấy mắt kính mát ra đeo.
Trước mặt anh là cảnh tưởng được vẽ từ địa ngục. Hàng ngàn con quái vật với ngoại hình khủng khiếp đang ào ào lao lên. Andy nhận ra một số loài do có kinh nghiệm tác chiến tại HUNTERS. Chúng đều sở hữu dáng vẻ không thân thiện với hàm răng mở rộng như chậu máu. Andy rút khẩu Rosemary ra theo thói quen, đây cũng là lựa chọn đầu tiên trong bản quyết định. Trận chiến sinh tử, vũ khí quen thuộc và niềm khát khao được sống.
- Các chú đầu hàng đi, cảnh sát đây! - Andy bật cười như gã điên.
Đám yêu tinh vẫn còn lơ lửng trên bầu trời, tận dụng lợi thế duy nhất của mình thêm chút nữa. Những đồng minh không biết bay của chúng đã được thả xuống mặt đất, lập thành đội tiên phong, mà Andy đang tạm thời trong nhóm dẫn đầu. Anh nổ súng vào thân thể một con tôm khổng lồ với khuôn mặt của gã đàn ông. Loài Ebi Stumani này chỉ sống ở đáy biển quần đảo phía đông. Thỉnh thoảng nhưng cơn bão khuấy động các dòng chảy và chúng bị lôi lên gần mặt nước. Ebi Stumani tấn công tàu bè và ăn thịt người. Khuôn mặt nạn nhân cuối cùng sẽ hiện trên lớp vỏ mà người ta cứ ngỡ đây là đầu của chúng. Nhưng thật ra Ebi Stumani làm quái gì có đầu. Chúng như cua vậy.
Viên đạn bật ra khỏi lớp giáp của Ebi Stumani, để lại một vết nháng lửa trước khi biến mất. Đây không phải lần đầu tiên Andy đối mặt với những thứ quỷ mà đạn chín li cũng không bắn thủng. Ebi Stumani khua khoắng những chiếc chân thanh mảnh của nó và di chuyển như loại nhện. Bộ phận bắt mồi của Ebi Stumani không thon như tôm mà có hình dạng của chiếc cần gắp thú bông.
Chúng lao xuống, mổ vào chỗ Andy vừa đứng. Anh nhảy bật lên, cong người lộn ra sau với tốc độ nhanh không ngờ. Dòng máu của yêu tinh có tác động đến Andy như khi người ta uống thêm một lon nước tăng lực. Anh cảm thấy mình nhanh hơn, tinh ranh hơn cái lần đối đầu với một con Ebi Stumani ba năm trước.
- Chó chết! - Andy than van.
Một con Ebi Stumani từ phía khác lao tới chỗ anh, tiếp tục dùng càng mổ xuống liên tục. Rồi chúng lại tập trung đông thêm, cho đến khi có năm thành viên tham gia cuộc săn mồi.
- Bọn bây không phải ở cùng gia đình đấy chứ. - Andy lên tiếng.
Anh lăn tròn trên mặt đất, chen vào giữa những chiếc chân của loài Ebi Stumani. Chúng quá nhọn và khéo léo nên những chiếc chân ấy bắt đầu một điệu nhảy sôi động hòng dẫm chết Andy. Anh đâu phải thằng ngu tự đâm đầu vào chỗ chết. Muốn tiêu diệt Ebi Stumani phải bắn một phát đạn bên dưới lớp vỏ giáp của chúng kìa.
AK108 là loại súng trường có báng, khá vướng viú khi phải đánh cận chiến. Nhưng chỉ có đầu súng này đủ dài và nhỏ, để chen vào những khe giáp của con tôm khổng lồ. Andy vừa tránh né, vừa tìm cách chọc khẩu AK108 vào bụng Ebi Stumani. Ngay khi có cơ hội là anh bóp cò mà không do dự.
Sự phá hoại của viên đạn chỉ diễn ra bên dưới lớp giáp xác nặng nề. Ở những phần khớp trong, người ta có thể nhìn thấy thịt bị băm vằm ra và ép lại như thế nào. Ngoài ra không có sự thay đổi ngoại hình đặc biệt nào khi Ebi Stumani bị tiêu diệt. Thân thể cao đến ba mét đổ ầm xuống đất, những cái chân co quắp lại như một con cua bị lật ngửa lên.
- Con mồi đầu tiên trong ngày!
Thậm chí Andy còn chưa nói xong câu đó là ba bốn cái cần gắp lại bổ xuống đất. Chúng giở nền đường lên, cày xới quảng trường như thể đây là một luống ruộng chuẩn bị gieo hạt. Nếu Ebi Stumani không ăn thịt người thì có thể huấn luyện chúng thành sinh vật cày ruộng thay cho máy móc. Tuy Ebi Stumani ở dưới biển nhưng chúng có thể sống được một quảng thời gian ngắn trên bờ.
“Vậy ao nước hiện nay của chúng ở đâu?” Andy thầm nghĩ đến một vùng nước mặn có thể nuôi Ebi Stumani trong thời gian chúng có mặt tại công trường này.
Andy chiến đấu với bốn con Ebi Stumani một cách bản năng, thuần thục. Điểm yếu của chúng, chiến lược hành động ... tất cả đều có sẵn trong đầu. Anh không được phép quên những bài học chiến đấu của SNH. Andy cứ phải luyện tập đối phó với những sinh vật bóng đêm mỗi khi tâm thức anh có khoảng trống nghỉ ngơi nào. Mạng sống của Andy được kéo dài đến giờ này phần nhiều cũng do anh chưa bao giờ quên kiến thức trong lớp học.
Ồ ... có một lần kiến thức cũng không giữ mạng cho Andy được. Có lẽ do Mr.M là một chủng loài phi tự nhiên, nên không thể gom chung vào nhóm sinh vật bóng đêm. “Ebi Stumani đông hơn, còn mình thì mạnh hơn. Cuộc chiến ngày xưa đã được nâng lên tầm mới nhỉ.” Andy bóp cò súng, vài âm thanh lụp bụp vang lên và sau đó thêm một con tôm biến thành chả. Anh liếc mắt nhìn xung quanh, thấy những thành viên đội tiên phong khác đã vượt qua mình.
Băng mèo đêm bao gồm những quái vật lông lá ngoại hình tương tự Katdeluna. Chúng nhảy vào thằn lằn xanh và xé lũ bò sát rồng ra thành mảnh vụn. Sự hoang dã, tàn bạo của đôi bên lúc này thật khó mà phân biệt. Đội nào cũng khát máu, cũng kinh tởm theo tiêu chuẩn của loài người.
Trận chiến trên không cũng đến hồi quyết liệt nhất. Thỉnh thoảng những thi thể rụng rơi xuống đất như thể chúng là trái sung của cái cây đứng giữa cơn mưa giông. Một vài thi thể bốc cháy, một số khác vỡ toạc ra, nội tạng văng khắp nơi. Andy mừng là mình đã quen với máu, nếu không chắc anh đã nôn hết bữa sáng ra ngoài. Địa ngục chính là đây, tận thế cũng là đây!
Những tiếng la hét, gào rú và âm thanh chập nổ vang ầm ầm khắp nơi. Có quá nhiều điều kinh khiếp đang xảy ra xung quanh, Andy không thể để mắt quan sát được hết. Lũ quái vật ùn ùn leo lên khỏi chiếc hố đen khủng khiếp được khoét sâu xuống lòng đất. Lơ lửng phía trên hố địa ngục là lỗ hổng không gian chói loà, cánh cổng đưa bọn quái vật đến với thế giới này.
Lỗ hổng không gian là con đường dẫn Andy trở về thế giới cũ. Chiếc hố địa ngục là đại lộ mới mở, đâm thẳng tới chỗ vương quốc yêu tinh. Cứ như thể bạn chế nước vào tổ kiến và nhìn chúng chạy túa ra. Quái vật khổng lồ nhảy ra khỏi hố với số lượng đông không sao kể xiết.
Khác với loài hạ đẳng mà nãy giờ đội tiên phong đã tiêu diệt. Đợt thứ hai thuộc về quân chuyên nghiệp có tổ chức hẳn hoi. Một con lợn lòi mang giáp trụ, đi lừng lững như thể được cấy trên người minotaur. Chiếc nanh dài của nó vướng lòng thòng thứ gì đó từa tựa đoạn ruột của bộ lòng. Con lợn bò gầm lên, mang theo âm thanh của những chiếc kèn to.
Bọn Khẳng Khiu có tay chân ốm dài như loài nhái vọt ra tứ phía. Thậm chí cơ thể chúng có lẽ chỉ bằng một phần mười kích cỡ của bốn chân. Đầu của chúng là một cục nhọt xấu xí chòi ra khỏi cần cổ. Chỉ có những chấm đen nhỏ xíu đánh dấu vị trí mặt mũi của loài này. Khẳng Khiu phóng nhanh và tinh lanh như loài vượn. Chúng ụp lên người kẻ thù, chiếc mồm vĩ đại mở ra tại vị trí bụng, sau đó tóm gọn đầu nạn nhân. Khẳng Khiu có lợi thế là khi ăn vẫn có thể ngoảnh đầu quan sát xung quanh được. Chúng dễ bị tổn thương, nên cảnh giác và tốc độ là ưu điểm không thể thiếu của Khẳng Khiu.
Một chấm đỏ điểm ngay giữa trán Khẳng Khiu. Andy nổ súng, làm cái đầu u nhọt đó bục vỡ. Chỉ có thứ chất trắng tung toé cùng với những cục rắn lại như tàu hũ. Sau khi chiến đấu với Khẳng Khiu, một thành viên trong nhóm Sigma đã từng muốn nặn mụn trên trán bằng khẩu shotgun.
Những con Khẳng Khiu khác bắt đầu nhảy với tốc độ chóng mặt. Dường như lúc nãy chúng chỉ mê ngủ, còn giờ này mới là hành động thật sự. Chỉ còn lại dư ảnh khi chúng tràn ra chiến trường. Những thân thể sụp xuống, bị mất đầu và chỉ còn lại máu văng tung toé. Andy dùng báng súng đánh bật một con Khẳng Khiu nhảy sổ đến chỗ mình. Nó trượt dài trên đất, sau đó phóc một cái là phóng đi mất.
Tay chân Khẳng Khiu dài đến hai mét nên có thể tập kích loài mèo đêm. Thậm chí yêu tinh bay là là trên mặt đất cũng không thoát khỏi những chuyên gia săn đầu này. Khẳng Khiu là loài ăn hại, trong lúc kích động, chúng tấn công luôn cả loài đồng minh. Con lợn lòi mặc giáp có lẽ là tay chăn gia súc, thúc roi vào những con Khẳng Khiu tấn công lộn đối tượng.
Sức mạnh và tốc độ của quái vật đã vượt quá khả năng mà những kẻ bình thường có thể tưởng tượng. Andy bỗng thấy mình quá ngây thơ khi cứ bám víu vào nguồn gốc loài người. Nếu không biến đổi, anh sẽ là một trong những cái xác tiếp theo. Thậm chí sinh vật huyền bí cũng không phải là đối thủ của đội quân địa ngục. Đây là cuộc chiến không có chỗ cho sự nhân từ. Phe nào tàn bạo hơn thì phe đó sẽ thắng.
“Nhưng tôi không muốn làm quái vật!” Nội tâm anh gào thét, vẫy vùng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT