Khi Lee Jeno và Lee Donghyuck mới xác định mối quan hệ, mọi thứ đều rất ổn.
Một người rất sôi nổi, người còn lại có chút điềm tĩnh, nhưng hai người lại bổ sung cho nhau rất tốt.
Nếu nói là gắn bó như keo sơn thì cũng không quá một chút nào.
Na Jaemin nhìn thấy hai người đều cạn lời mà thẳng thừng phẫn nộ, "Không dính lấy nhau thì sẽ không ăn cơm không đi lại được đúng không?"
Lee Donghyuck cũng rất thiếu đánh vui vẻ đáp lại, "Đúng vậy đúng vậy, nếu hâm mộ thì ông cũng đi tìm người dính lấy mình đi."
Na Jaemin không thể tin được, quay qua nhìn Lee Jeno.
Lee Jeno chỉ cười dung túng.
Na Jaemin be like, được, cẩu độc thân không có nhân quyền, sao tôi có thể có bạn như mấy người cơ chứ!
Tính cách của Lee Donghyuck là như vậy, vừa thích làm nũng, vừa dính người.
Lee Jeno thích cậu đến chết đi được.
Khi cả hai đều không có lịch trình thì sẽ ở nhà với nhau cả ngày.
Nắm tay, hôn nhau, làm tình, mọi thứ đều diễn ra một cách thật tự nhiên.
Mối quan hệ thân mật là chỗ dựa tinh thần của một người trong cuộc sống, cùng người đồng cảm, tai sát bên tai, đầu sát bên đầu.
Tình cảm ấm dần lên vững vàng nghênh đón thực tại ổn định và thường nhật.
Cứ như vậy hai năm trôi qua, hai người đều trở nên bận rộn hơn, tranh thủ dành thời gian yêu đương.
Là hai năm nhỏ bé nhưng hạnh phúc nhất trong cuộc đời Lee Jeno.
Vào mùa hè năm thứ ba, 《 Ngày Hạ 》 được phát sóng sau khi thông qua kiểm duyệt của cục.
Hai người bắt đầu tham gia nhiều sự kiện quảng bá phim cùng nhau.
Na Jaemin dặn hai người đừng đi quá giới hạn khi tham gia sự kiện, có người ship cp cũng có người ghét, đừng để mọi người phát hiện ra, biết chưa hả, bộ phim này có thể mang đi công chiếu đã không dễ dàng gì rồi.
Quá trình công chiếu bộ phim này quả thực không dễ dàng, bộ phim thông qua kiểm duyệt rồi được phát sóng đều là nhờ công của đạo diễn Park tận dụng rất nhiều mối quan hệ và cả những phong trào ủng hộ LGBT nổi lên những năm gần đây.
Ở một khía cạnh nào đó, thực ra lại là một phép thử.
Nhưng đạn đã ra khỏi nòng.
Danh tiếng của 《 Ngày Hạ 》 là rất tốt, xem ra mọi người xem xong đều hài lòng mà truyền miệng, điểm đánh giá cũng vì vậy mà tăng lên ngay từ những ngày đầu.
Tên của Lee Haechan và Lee Jeno thay nhau được nhắc đến, nhất là Lee Jeno.
Bởi vì anh là một ngôi sao đang lên.
Tuy nhiên, chỉ hai ngày sau, những bình luận độc hại và ác ý liên tục tăng vọt, điểm đánh giá cũng tụt xuống không ngừng, khu bình luận cũng trở thành chiến trường giữa những lời chửi bới và khen ngợi trộn lẫn.
- "Thật sự ghê tởm, hai người đàn ông sao phải làm như vậy cơ chứ?"
- "Lee Haechan không phải là ngôi sao nhí sao? Thiếu phim để đóng à?"
- "Haechan Jeno à, làm tốt lắm, thật sự rất thú vị khi xem. Là một cốt truyện rất hay."
- "Thể loại phim này cũng chiếu được hay sao? Đất nước chúng ta thật sự xong rồi..."
- "Nước chúng ta bởi vì có những thành phần dân trí thấp như thế này nên mới sắp tiêu rồi!"
- "Này, Lee Jeno, một cậu nhóc đẹp trai như vậy mà tại sao bây giờ mới đi diễn, nói là lần đầu tiên thật là không thể tin được, diễn xuất thật sự quá tuyệt..."
Sau khi khoảng thời gian quảng bá kết thúc, Lee Donghyuck và Lee Jeno chỉ dùng điện thoại di động để liên lạc.
Lee Donghyuck theo con đường nghệ thuật đã lâu, nhưng cậu cũng chưa bao giờ nhận thức rõ ràng rằng có nhiều sự chú ý đổ lên người mình như vậy, thậm chí xe của phóng viên hay fan cuồng bám đuôi cũng tăng lên đáng kể.
Thật sự rất phiền phức.
Vì lo lắng bị chụp lén nên suốt ba tháng liền sống không được thoải mái.
Ngay cả khi tất cả đều ở Seoul cũng phải kéo Na Jaemin cùng đi ăn một bữa tối đơn giản, ăn xong thì lập tức rời đi.
Số lần có thể đếm trên đầu ngón tay.
Sức nóng và sự thảo luận mang lại vĩnh viễn tỉ lệ thuận với nhau.
Có người thích bạn cũng sẽ có người không thích bạn, có một số người ủng hộ bạn thì đương nhiên cũng có một số kẻ phản đối bạn.
Điều tồi tệ nhất khi trở thành nghệ sĩ là rất nhiều người căn bản không coi chuyện riêng tư của bạn là riêng tư, là người của công chúng, vì hai từ 'công chúng' được thêm vào này mà bạn phải giải thích với bọn họ tất cả những việc mà bạn làm.
Số điện thoại riêng tư của Lee Donghyuck không biết đã bị rò rỉ ra ngoài bằng cách nào.
Cậu bắt đầu nhận được hơn mười cuộc gọi tới điện thoại mỗi ngày từ những người cậu thậm chí còn không quen biết, và lúc đầu cậu vẫn còn có thể tỏ ra tốt bụng và nói: "Đừng như thế này, đừng gọi cho tôi nữa."
Sau đó thực sự trở nên mất kiểm soát.
Không biết có bao nhiêu dãy số bị kéo vào danh sách đen.
Phía bên Lee Jeno thì lại hoàn toàn ngược lại, có thể là danh tiếng ban đầu không cao như Lee Haechan, hoặc nhân viên xung quanh anh đều được công ty mới tuyển chọn cẩn thận nên sẽ không làm ra chuyện quá giới hạn.
Có người như cắn phải thuốc súng, bắt đầu chửi rủa, mấy thằng nhãi chết tiệt, đồng tính luyến ái, thật kinh tởm.
Cũng có người sau khi xem phim xong thì trở thành fan hâm mộ điên cuồng, Donghyuck à, cậu có nghỉ ngơi tốt không, cậu đã ăn cơm chưa?
Cuối cùng tần suất của những vụ quấy rối cao đến mức Lee Donghyuck không có cách nào sử dụng điện thoại của mình một cách bình thường để làm một số công việc hàng ngày.
Thật sự thật sự rất chán ghét, vì thế nên cậu đã tắt điện thoại đi.
Nhưng quên thông báo cho Lee Jeno một tiếng.
Kết quả chính là Lee Jeno trực tiếp tìm tới tận cửa, nguyên nhân là do quá lo lắng.
Bị chụp rồi - Lee Jeno ở lại qua đêm.
Ngày hôm sau liền chiếm đóng lấy tiêu đề của các trang web tin tức lớn, "Nhân vật chính của câu chuyện --《 Ngày Hạ 》Lee Jeno cùng Lee Haechan đã qua đêm với nhau trong cùng một căn hộ"; "Lee Jeno -- đêm khuya tới căn hộ cao cấp của Lee Haechan, giữa trưa ngày hôm sau mới rời đi".
Ngay sau khi Lee Jeno nhìn thấy tin tức, anh bắt đầu phải đối mặt với áp lực từ quản lý từ công ty phía mình, anh vội vàng gọi cho Lee Donghyuck và nói: "Em muốn xử lý thế nào cũng được, Donghyuck à, đừng lo lắng cho anh."
Lee Donghyuck trực tiếp bị quản lý đưa đến công ty.
Người quản lý hỏi thẳng mối quan hệ giữa cậu và Lee Jeno rốt cuộc là gì.
Lee Donghyuck không nói lời nào.
Nhưng không nói cũng là một loại ngầm thừa nhận, nếu chỉ là bạn thì chẳng việc gì mà phải giấu diếm.
Nhưng nếu là người yêu thì không thể.
Lee Donghyuck từ trước tới giờ chưa bao giờ cảm thấy không thể, cậu không giết người cũng không phạm pháp, vì cái gì mà lại không thể.
Nhưng hiện tại thì không thể.
Bởi vì còn có Lee Jeno, cuộc sống của Lee Jeno, con đường sự nghiệp của anh chỉ vừa mới bắt đầu, không phải sao?
Mặc dù Lee Jeno đã nói rằng cậu xử lý thế nào cũng được.
Yêu nhau ba năm, bọn họ đã cãi nhau về vấn đề này không dưới một lần.
Là Lee Donghyuck tự mình nói với anh rằng sau khi bộ phim được công chiếu thì cậu sẽ come out, nhưng hiện tại thì không muốn nữa.
Lee Jeno hỏi tại sao.
"Đồ ngốc, sẽ bị chửi đó."
Nhưng Lee Jeno cũng biết lý do tại sao.
Anh nói, "Donghyuck à, nhưng một ngày nào đó cũng sẽ bị phát hiện thôi, không phải sao? Nếu chúng ta muốn đi cùng nhau thật lâu, một ngày nào đó cũng sẽ phải thừa nhận với mọi người."
Đó là lần đầu tiên hai người cãi nhau, Lee Donghyuck rất không thích cái kiểu giả thuyết như vậy nhưng Lee Jeno lại cho rằng hai người cần thảo luận về vấn đề này.
Thường thường thì kết quả là hai người chẳng giải quyết được cái gì, sau đó thì dùng một phương thức khác để hòa giải.
Nếu vấn đề không được giải quyết thì nó vẫn đang là một vấn đề, nó vẫn ở đó như một quả bom hẹn giờ.
Hiện tại kíp nổ đã được kích hoạt, quả bom này đang bắt đầu đếm ngược.
Cả hai công ty đã biết rõ sự tình, Lee Jeno bên kia không muốn đưa ra đáp án hai người chỉ là bạn bè, Lee Donghyuck bên này cũng không thể thừa nhận mối quan hệ giữa hai người.
Sau khi thương lượng thì không ai đáp lời, các công ty tự dàn xếp ổn thỏa.
Lee Jeno và Lee Donghyuck cũng vì chuyện này mà một lần nữa cãi nhau.
Cuối cùng Lee Jeno nói, "Lee Donghyuck, nói trắng ra là thật ra em không hề tin tưởng anh, em nghĩ rằng một ngày nào đó chúng ta sẽ âm thầm chia tay nên không cần cho mọi người biết chúng ta đã từng ở bên nhau, đúng không?"
"Anh bị điên hả Lee Jeno, em nói như vậy khi nào? Anh đừng có đoán già đoán non, không xác nhận mới là biện pháp giải quyết tốt nhất."
"Vậy thì tại sao anh có dũng khí thừa nhận mà em lại không?"
Lee Jeno cúp điện thoại.
Lee Donghyuck nghe tiếng tút tút vang bên tai, thầm nghĩ, là vì anh đấy đồ ngốc, vì anh.
Lee Jeno đã chuẩn bị sẵn tâm lý để bảo vệ Lee Donghyuck thật tốt, nhưng Lee Donghyuck thì chưa.
Cậu không muốn làm chuyện gì mạo hiểm ảnh hưởng tới sự nghiệp của Lee Jeno.
Cậu thật sự không thể nghĩ ra một phương pháp giải quyết hoàn hảo hơn, không làm Lee Jeno tổn thương, cũng không làm tổn hại đến sự nghiệp của anh, vậy nên cậu vẫn luôn né tránh những vấn đề như thế này.
Đây là lần đầu tiên Lee Haechan cảm thấy bất lực và một chút hối hận.
Xem ra không nên cùng Lee Jeno... Có phải là cậu không nên... Không nên đồng ý.
Nếu đổi lại là một người khác hẳn là cậu sẽ không nhát gan như vậy.
———☾☀︎︎———
tình yêu của người trưởng thành đã không còn đơn thuần hô hào được khẩu hiệu thuần khiết yêu đương hay bên nhau trọn đời, có quá nhiều thứ cần bảo vệ, cũng có quá nhiều thứ sợ sẽ đánh mất.
nhưng có lẽ cũng vì là đối phương nên mới như vậy.
một chút xíu đau lòng ngày 20/10 nhưng mong là các bạn sẽ không quá buồn. cũng chúc các bạn nữ sẽ luôn là phiên bản tuyệt vời nhất của chính mình.
preview: 𝗮 𝗰𝘂𝗽 𝗼𝗳 𝗰𝗮𝗳𝗲́
☁️ mei
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT