Đã quá nửa đêm, mây trên trời dần rút đi, mặt trăng tròn khuyết lộ ra trước thế gian, từng vì sao lấp lánh vây quanh trăng, tô đậm lên vầng trăng sáng.

“Keng!” Tiếng va chạm của kim loại vẫn không ngừng vang.

Sau một hồi nhận công kích điên cuồng của Rulover Hogresis, Mục Ly đã dần nắm bắt được phong cách chiến đấu của cô.

Xung quanh là đồ vật đổ nát, Hàn Vân cùng Hiever Hogresis đã đánh nhau sang đến phòng khác, để lại một góc toàn băng giá.

Đánh nhau được một hồi, Mục Ly vẫn sung sức, cả cậu và Rulover Hogresis đã bước vào giai đoạn cảnh giác hơn, cả hai giữ khoảng cách dè chừng, quan sát lẫn nhau để tìm điểm yếu.

Nhận ra là bản thân đã gây tiếng động lớn như vậy mà vẫn chưa có ai tiến đến xem xét, kẻ không hay dùng não như Mục Ly cũng đoán được là xảy ra chuyện gì.

Đến tám chín phần mười là tung tích của cậu và Hàn Vũ bị lộ, để rồi tạo ra cơ hội cho hai chị em Hogresis mai phục hai người tại đây, cả tòa viện bảo tàng này hẳn là bị bày trận rồi. Còn về vấn đề vì sao bị lộ tung tích, hẳn là do cậu đi hỏi linh tinh khiến người khác nhận ra.

‘Chết tiệt, mình lại phạm sai lầm.’ Mục Ly tự trách, thầm nghĩ sau khi giết chết đôi cẩu tỉ muội này cậu phải dập đầu tạ tội với Hàn Vân.

‘Mất cảnh giác!’ Ruvoler Hogresis nắm bắt cơ hội, như bay phi lên, chủy thủ trong tay tắm ánh trăng, lóe sáng lên một tia tàn nhẫn vung xuống.

“Keng!-------” Chủy thủ hất văng tay Mục Ly ra, nhanh chóng hạ xuống .

Đồng tử Mục Ly thắt chặt, cố nghiêng người sang một bên, chủy thủ sượt qua bên người Mục Ly, tạo ra một vết sượt bên hông trái.

Ruvoler Hogresis nghiêng người, chân tàn nhẫn đạp một phát thật mạnh vào hông Mục Ly.

Mục Ly bị đạp, lập tức tách ra, cậu bị lực đạp mạnh tới nỗi không ngừng lùi ra đằng sau nhiều bước. Cậu đứng vững, quyền sáo một bên tay đã biến mất thành các tia sáng ti ti hòa vào quyền sáo còn lại, để lại một tay ôm eo , tay ôm eo mở ra, Mục Ly thấy được trên lòng bàn tay đã rươm rướm máu.

— QUẢNG CÁO —

Áo choàng đen đã bị Mục Ly vứt sang một bên từ đầu, chỉ mặc một bộ quần áo đen tựa như ninja, lúc này một bên hông áo bị Ruvoler Hogresis chém đứt, màu đỏ tươi của máu trên da ngăm không rõ ràng.

Sắc mặt Mục Ly trở nên tái nhợt, cậu cảm thấy lưỡi chủy thủ kia có độc.

Quả nhiên, Ruvoler Hogresis sảng khoái cười to, tức giận trong lòng cô sau khi chém được qua người Mục Ly đã bớt đi nhiều, cười một tràng xong, Ruvoler Hogresis quay về vẻ lạnh lùng ban đầu, cô nói, tựa như đang đưa ra phán quyết: “Ngươi chết chắc!”



Mặt Mục Ly trắng bệch, cảm giác bủn rủn chân tay dần xuất hiện, đầu óc bắt đầu choáng váng, Mục Ly lảo đảo suýt ngã, tay còn lại phải chống vào một góc đế một bức tượng đã bị phá hủy không còn kia mới đứng được.

Ruvoler Hogresis không muốn nhiều lời với kẻ sắp chết, cô hừ lạnh một tiếng, tay cầm chủy thủ hất lên, thanh chủy thủ sắc bén rời tay, nhanh chóng bay nhắm thẳng đến tim Mục Ly mà đi.

“ẦM!” Bức tường bên cạnh bị một lực mạnh mẽ va chạm vào, ầm ầm đổ vỡ, bụi tung bay, một bóng người bay ra từ đống gạch đang rơi.

Ruvoler Hogresis vừa nhìn qua, thoáng cái sửng sốt, bản năng khiến cô ta nhảy sang một bên đỡ người. Ngay lập tức, cả người vừa bay ra va chạm với Ruvoler Hogresis, cú va chạm khiến cả hai bay ra một đoạn ngắn thì dừng lại.

“Keng” Lại là tiếng kim loại va chạm, chẳng qua không còn là sự va chạm giữa quyền sáo và chủy thủ nữa, mà là tiếng chùy thủ của Ruvoler Hogresis bị đánh bay.

Ruvoler mới ngồi dậy được, nghe tiếng này thì kinh ngạc quay đầu ra nhìn.

Hàn Vân đứng chặn trước người Mục Ly, ánh mắt sắc bén mà lạnh lẽo, trong đấy ẩn chứa sự tức giận không nơi phát tiết.

Nhìn thấy người tới là Hàn Vân, suy nghĩ của Ruloler Hogresis thoáng đình trệ, vẻ mặt dại ra.

Hàn Vân đang giao thủ cùng chị cậu, Hàn Vân đang đứng ở đây, có nghĩa là…

Ruvoler giật mình, nhìn về người đang nằm trên người mình, là Hiever Hogresis. Chỉ có điều, Hiever Hogresis còn đang chảy máu, màu đỏ tươi chói mắt nhuộm bộ trang phục trắng tinh thành cùng một màu. — QUẢNG CÁO —

Ruvoler Hogresis nhìn thấy chị mình bị thương, tức thì lửa giận công tâm, ngọn lửa giận dữ bị lý trí của cô dùng sức đè ép xuống,cố gắng để giữ được lý trí, chị cô mạnh hơn cô nhiều còn bị đánh ra như thế này, mình cô không thể thắng nổi. Ruvoler Hogresis lật ngửa Hiever Hogresis lên, mới thấy chị mình thương tích khắp người, quần áo đẹp cũng trở nên rách nát bẩn thỉu.

Hiever Hogresis động mí mắt, rồi chợt tỉnh dậy, thấy được khuôn mặt phẫn nộ muốn giết người của người em mình trước mặt.

Nàng cố nén đau đớn ngồi dậy, Rovoler Hogresis vội vã đỡ nàng dậy, lại lấy ra từ trong người vài tờ giấy, dán lên người Hiever Hogresis, tức thì những tờ giấy ấy phát sáng, tỏa ra nguồn sáng ấm áp bao quanh Hiever Hogresis, những vết thương trên người nàng cũng nhờ thế mà dần khép lại.

Bên kia, ngay khi đánh được thanh chủy thủ ra ngoài, Hàn Vân liền quay ra đỡ Mục Ly, hắn nói: “Đệ mau cụ hiện cầu linh hồn ra.”

Mục Ly sắc mặt trắng bệch không nói một lời gật đầu, quyền sao còn lại trên tay cậu cũng biến mất, từng tia sáng li ti bay ra, tụ hợp lại với nhau tạo thành một hình quả cầu ánh sáng.

Thanh kiếm trên tay Hàn Vân nhanh chóng tan biến, để lại một quả cầu tương tự, Hàn Vân một tay bắt lấy cầu linh hồn của bản thân, đưa đến chạm vào cầu linh hồn của Mục Ly.

Mục Ly bị cầu linh hồn người khác chạm vào, toàn thân bỗng run lên vì khó chịu, cậu hơi mất tự nhiên quay đầu ra chỗ khác, cố nén lại cảm giác khó chịu ấy.



Theo lý thường mà nói, cầu linh hồn chẳng khác nào mệnh môn của một người, sẽ không dễ dàng để người khác chạm vào, nhưng Mục Ly tin tưởng Hàn Vân, không cho rằng hắn sẽ gây hại tới mình.

Hàn Vân vận dụng tưởng năng, tưởng năng từ cầu linh hồn của hắn chảy ồ ạt vào cầu linh hồn của Mục Ly, ép độc từ bên trong ra.

Độc tố từ trong cầu linh hồn bị một dòng linh năng xa lạ mạnh mẽ ép ra bên ngoài, cầu linh hồn vốn một màu trắng xóa, bây giờ lại lờ mờ nhìn thấy các đốm màu xanh lá. Dần dần, những đốm xanh kia trở nên rõ ràng, đến khi những đốm xanh đó bị đẩy ra khỏi cầu linh hồn thì lập tức biến mất.

Trong sự vắng lặng của căn phòng, hai bên thù địch giờ phút này lại không tiếp tục lao vào đánh nhau, mỗi bên một chỗ nghỉ ngơi, tự trị liệu cho đồng bạn của mình.

Không một ai lên tiếng, hai bên cũng không thèm liếc nhìn nhau một cái. Dù sao thương tích còn bày trước mặt đấy, xét về cả lập trường lẫn cá nhân toan tính đều không thể để mối quan hệ này trở nên bình thường.

— QUẢNG CÁO —

Qua một lúc lâu, độc tố trong cầu linh hồn của Mục Ly đã ép ra gần hết, Hàn Vân mới thu cầu linh hồn trở về.

Cảm giác khó chịu đã hoàn toàn biến mất, Mục Ly thở phào, cảm kích nhìn Hàn Vân, nước mắt lưng tròng nói: “Cảm ơn Hàn huynh, huynh thật tốt bụng, nếu không có huynh thì đệ đã chết rồi, ấy vậy đệ cứ gây phiền toái cho huynh…”

Hàn Vân không nhìn nổi cảnh nam nhân lớn thế này rồi còn khóc, hắn đáp: “Không sao, phiền toái cái gì, dẹp đi hết là xong.”

Mục Ly xúc động trong lòng, thầm hô Hàn huynh thật tốt. Cái gì mà Hàn huynh rất đáng sợ cơ chứ, hoàn toàn là lời bịa đặt không hơn không kém, khi trở về, cậu phải làm hộ vệ trung thành của Hàn huynh, dẹp bay những tin đồn vô cớ ấy đi.

Còn Hiever Hogresis lúc này cũng đã được chữa trị không sai biệt lắm, các vết thương đã khép lại, tuy không phải là khỏi hoàn toàn nhưng cũng không còn chảy máu, dù quần áo rách tả tơi nhưng điều đó không quan trọng, chân tay có thể hoạt động bình thường là tốt rồi.

Hàn Vân nhìn hai chị em nhà Hogresis, lạnh lùng nói: “Ngươi để ta phải thất vọng rồi.”

Một câu này vào tai Hiever Hogresis lại như một lời sỉ nhục, Nàng nhớ lại cảnh khả năng mê hoặc của bản thân vô hiệu trước con người vững vàng như băng sơn này là nhớ tới bản thân bị đơn phương ngược đãi như thế nào.

Nàng không hiểu, vì sao mọi đòn tấn công về cảm xúc của nàng lại không hề có tác dụng với Hàn Vân, để nàng phải chật vật dùng ảo giác-thế yếu của nàng ra mà chật vật trốn tránh? Phải chăng trên đời này thực sự có người vô cảm hay sao?

Vào lúc giao thủ với Hàn Vân, nàng đã nhiều lần không cho là có dạng người như vậy. Hiever Hogresis kiên định cho rằng, đã là sinh vật có trí khôn thì phải có thất tình lục dục, và đó là cái để nàng tấn công vào.

Và nàng nhận ra mình đã sai, để rồi bị Hàn Vân đánh không có lực hoàn thủ.

Hàn Vân đơn giản chính là khắc tinh của nàng. Là khắc tinh, cũng sẽ là ác mộng của nàng về sau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play