*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Em trai Lục Trĩ tên Lục Trạch, là thực tập sinh của Công ty giải trí Mộng Hòa cùng với một số thực tập sinh khác của công ty chưa debut, mỗi ngày không tập chuyện hát nhảy ở phòng tập của công ty thì cũng là mệt mỏi từ công ty về ký tsuc xá ngủ.
Hôm nay cậu từ phòng tập nhảy trở về thì ở thang máy gặp một số minh tinh tuyến 18 của công ty.
Trong thang máy có một người nói nói: "Ngày hôm qua tôi về ktx gặp được nữ C của nhóm Mộng Quang 666 ở tầng trên, cô ấy uống say, nói với mấy người cùng nhóm, bảo mấy hôm trước ở một tiệc rượu gặp được ông chủ tập đoàn Trần thị, đẹp như nam minh tinh luôn, hai người còn thêm WeChat."
Lục Trạch lúc này mới gọi điện thoại cho Lục Trĩ, nhà họ Lục bọn họ biết Lục Trĩ gả vào hào môn không dễ gì, từ trước khi Lục Trĩ gả cho nhà họ Lục như thế nào thì nhà họ Lục bây giờ vẫn như thế đấy, bọn họ không muốn Lục Trĩ làm dâu nhà họ Trần.
Lúc trước Lục Trĩ sắp gả vào nhà họ Trần, nhà họ Lục bởi vì môn không đăng hộ không đối còn thấp thỏm rất lâu, nhưng lúc ấy cô đã có hôm ước với Trần Tuấn, mà Trần Tuấn lại tuấn tú lịch sự, làm nguyên chủ khó mà giữ vững trái tim.
Điện thoại có người bắt máy, Lục Trạch nói một đống lớn về tình hình của mình gần đây, trong đó liền bao gồm khả năng cậu đạt được một đề cử của công ty tham gia cuộc thi Tuyển chọn nhóm nhạc nam.
Nếu xuyên qua lại còn biết kết cục của Lục Trạch tương lai, đối với Lục Trạch, Lục Trĩ có thể giúp thì sẽ giúp, cuộc sống bị so sánh của cậu bắt đầu từ cuộc thi này, Lục Trĩ muốn ngăn cản cậu tham gia.
Lục Trĩ: "Em nói cuộc thi Tuyển chọn nhóm nhạc nam, nhất định phải tham gia à?"
Lục Trạch cười: "Chị, cuộc thi này là cơ hội em có được sau khi tham gia mười mấy bài kiểm tra của công ty đấy, hai lần phỏng vấn mới được cơ hội này, huống chi, đây là của công ty. Chị tin em đi, chỉ cần cho em cơ hội này, em nhất định có thể trở thành một minh tinh nổi tiếng làm chị tự hào."
Dứt lời, cậu mới nói ra mục đích của cuộc gọi này: "Chị, tình cảm của chị với anh rể gần đây thế nào, mẹ chồng chị dạo này còn kén cá chọn canh không, bạn bè ở công ty của em cho em nhiều đặc sản quê họ lắm, nếu em được nghỉ em mang sang cho chị nha, toàn đồ nhà làm nên an toàn lắm."
Chuyện muốn ly hôn kiểu gì cũng phải nói, nhưng không phải hiện tại, Lục Trĩ không biết người nhà họ Lục có ý gì, chỉ có thể chờ đến khi tTrần Tuấn trở về làm thủ tục ly hôn, lsuc đó rồi thông báo với nhà họ Lục sau.
Lục Trĩ: "Đặc sản địa phương thì không cần, em cứ giữ lại ăn đi, đó là tấm lòng của người ta mà, nếu mấy ngày nữa chị rảnh chị sẽ đến công ty em thăm em."
Lục Trạch thở dài: "Chị, nếu vất vả quá thì đừng tiếp tục."
Lục Trĩ sửa sốt, sau đó lộ ra tươi cười: "Thật ra chị dọn ra ngoài rồi, chị muốn ly hôn, chỉ là vẫn luôn không liên lạc được với hắn, cho nên ở nhà để lại một tờ giấy thỏa thuận ly hôn, chờ hắn đi công tác về có lẽ sẽ liên lạc với chị làm thủ tục."
Dù sao hắn cũng không thích nguyên chủ, ly hôn cũng sẽ không có tổn thất tài sản gì, không có chuyện không đồng ý được.
Lục Trạch tới rồi chỗ Lục Trĩ ở là khi Lục Trĩ đang mặc váy ngủ hoa màu xanh, trong tay mặt cầm một quả quýt đường ăn, nhìn thấy Lục Trạch 1m85 đẹp trai cao ráo, không hiểu sao cô thấy thân quen lạ thường, giống như đây là em ruột mình, cô lấy một quả quýt Chu Mỹ Lệ cho từ đĩa đưa cho Lục Trạch.
Đối với chuyện Lục Trĩ ở nhà họ Trần khổ sở, Lục Trạch đều biết hết, cậu chỉ cho là những uất ức mấy năm tích lũy lại làm châm ngòi nổ Lục Trĩ lựa chọn ly hôn, khi Lục Trĩ kết hôn khi hợp đồng hôn nhân cậu cũng biết.
Lục Trạch: "Trong thẻ này tiền không nhiều lắm, nhưng hẳn cũng đủ cho chị dùng một thời gian." Cậu nghiêm túc: "Chị, em nhất định sẽ trở thành minh tinh nổi tiếng, sau đó kiếm tiền cho chị trải qua cuộc sống sung sướng."
Lục Trĩ đẩy thẻ về: "Chị ở chỗ này thuê một quán cơm nhỏ, mấy ngày nay buôn bán không tồi, cũng đủ nuôi sống chị, tấm thẻ này em cứ giữu lại tự mình dùng đi, đợi sau này em nổi tiếng hãy cho chị." Dứt lời liền hỏi: "Ăn cơm chiều chưa, chị nấu cho em nhé."
Lục Trạch nghe chuyện Lục Trĩ mở quán cơm cực kỳ khiếp sợ, dò hỏi cụ thể xong thì là phẫn nộ, cậu biết mẹ chồng Lục Trĩ cực kỳ bắt bẻ chuyện ăn uống, không ngờ thế mà bắt bẻ đến mức làm chị cậu trở thành một đầu bếp quán cơm.
Lục Trạch: "Chị, em đang giảm béo, tham gia cuộc thi Tuyển chọn nhóm nhạc nam, em nhất định phải giữ dáng cho tốt." 'Ùng ục ùng ục', bụng cậu kêu vài tiếng.
Lục Trĩ đã vào phòng bếp: "Lại không phải mỗi ngày ăn, ăn ít đi, vừa lúc nếm thử tay nghề chị."
Lục Trạch nhớ tới, mình đã ở phòng tập nhảy luyện cả một buổi trưa, buổi tối liền rau luộc cũng không ăn trực tiếp lại đây, lại nói Lục Trĩ nói cũng đúng, nghĩ vậy cậu bóc quả quýt đường ăn một miếng, vị chua chua ngọt ngọt lan tràn khắp đầu lưỡi, trả lời 'Vâng".
Đây là một loại cảm giác thật kỳ diệu, Lục Trĩ không có bất kì cảm giác xa lạ gì với Lục Trạch, thậm chí khi ở chung còn khoogn có khoảng cách, một người từ một thế giới cổ đại xuyên vào một quyển sách, xuyên qua nhân vật trùng tên trùng họ, Lục Trĩ thế mà lại có ảo giác cô mới chính là nguyên chủ.
Lục Trĩ: "Chuyện chị muốn ly hôn tạm thời đừng nói cho ai biết nhé, chị sợ bố mẹ lo lắng, chờ chị ly hôn xong, quán cơm cũng đi vào quỹ đạo, chị sẽ tự nói với bố mẹ."
Lục Trạch: "Em biết rồi."
Mở tủ lạnh ra, Lục Trĩ nhìn nguyên liệu bên trong tủ lạnh, bên trong tủ lạnh nguyên liệu nấu ăn rất ít, giữa trưa đều là ăn ở quán nên cô nghĩ nếu quán còn đô thì sẽ xách về làm bữa tối, đáng tiếc quán cơm bây giờ mỗi ngày đều tạm dừng bán trước hạn vì cháy hàng.
Lục Trĩ nhớ tới trái cây Chu Mỹ Lệ đưa, cô nhớ rõ trong đó có một quả dứa đặt trên đĩa trái cây còn chưa ăn, cô lại thấy thịt xương sườn trong tủ lạnh, lập tức quyết nấu xương sườn xào dứa, tới bàn trà phòng khách cầm dứa vào phòng bếp, Lục Trĩ bắt đầu chuẩn bị nấu cơm.
Nấu cơm xong, Lục Trĩ lấy xương sườn ra chặt khúc, rửa sạch sẽ rồi cho xì dầu, dầu hào, rượu gaia vị vào ướp. Đeo bao tay xong thì đập trứng gà và cho ít tinh bột vào bát thịt đảo đều, nhìn mỗi một khúc xương đều được gia vị và tinh bột bao quang, Lục Trĩ bắt bật bếp cho dầu vào.
Một bát xương sườn kích xỡ tương đồng được kẹp êlên bỏ vào chảo dầu nóng, tiếng lách tách phát ra, Lục Trĩ bỏ toàn bộ xương sườn vào xong cũng không nhàn rỗi, lại bắt đầu cầm đũa trở mặt xương sườn, chờ đến khi xương sườn đã được chiên chín, lúc này vớt xương sườn ra bày vào đĩa.
Dứa vốn rất thơm ngọt, Lục Trĩ bỏ vỏ xong, mùi thơm càng nồng, cô cắt dứa thành khối bỏ vào đĩa.
Mở vòi nước, Lục Trĩ rửa ớt đỏ ớt xanh, tuy đã xuyên qua lâu rồi nhưng mỗi lần nấu cơm dùng đến những đồ gia dụng này, cô luôn không nhịn được cảm thán nấu cơm ở thế giới này thật tiện.
Ớt đỏ và ớt xanh cũng đều cắt thành khối, Lục Trĩ bật bếp thêm dầu, dầu nóng thì bỏ xương sườn, dứa, ớt xanh ớt đỏ vào đảo đều, xào cũng hòm hòm thì cầm bên bát nước sốt đã chế trước đó đổ vào, nhanh tay xào vài lần trên lửa lớn, món xương sườn xào dứa đã hoàn thành.
Nồi cơm điện nhảy, cơm đã nấu xong.
Lục Trĩ dọn đồ ăn ra bàn rồi kêu Lục Trạch lại ăn cơm, lại xoay người vào phòng bếp xới một bát cơm tẻ và cầm một đôi đũa: "Biết em muốn giảm béo, nhưng một ăn ít thì không sao, vả lại, dáng em bây giờ cũng đẹp lắm."
Lục Trĩ không có nói sai, Lục Trạch có thể tham gia cuộc thi Tuyển chọn nhóm nhạc nam, thậm chí nếu không phải bởi vì em trai nữ chính thì có khả năng cậu trực tiếp debut C, do vậy nhan sắc là không thể bắt bẻ được, dáng người bây giờ này còn ăn uống điều độ làm Lục Trĩ có chút lo lắng, có khi cậu làm làm mình gầy quá mất.
Theo cốt truyện, Lục Trạch tham gia tiết mục cùng em trai nữ chính nhan sắc tương đương, sau một thời gian lại bị kém sắc đi, sau rồi cũng khôi phục lại được, nhưng bởi vì chuyện này, cậu còn bị người ta nghi ngờ là phẫu thuật, Lục Trĩ suy nghĩ, có phải bởi vì cậu tham gia cuộc thi Tuyển chọn nhóm nhạc nam bị gầy đi cho nên mới bị tụt sắc, sau lại ăn uống ổn định lauh, nhan sắc lại khôi phục.
Lục Trạch đã ngồi xuống bàn ăn, nhìn đĩa xương sườn xào dứa, trong lòng lại lần nữa bất mãn với mẹ chồng Lục Trĩ, cậu biết mẹ chồng Lục Trĩ ăn uống bắt bẻ, nhưng bắt bẻ thành cái dạng gì mới có thể làm Lục Trĩ nấu ra được như thế này.
Xương sườn được chiên vàng ruộm xốp giòn, bên ngoài bọc một lớp nước sốt trong suốt, dứa cũng là như thế, xương sườn tuy chiên nhưng bởi vì phối hợp với dứa nên không có cảm giác dầu mỡ, thậm chí còn sẽ có một loại ảo giác tươi mát, hơn nữa ớt đỏ và ớt xanh điểm xuyết, đồ ăn màu sắc rực rỡ làm kích thích vị giác con người.
Cầm đũa lên, Lục Trạch gắp một khúc xương sườn, cắn một miếng, xương sườn xốp giòn đến mức tưởng nhưu chỉ cắn một miếng là toàn bộ thịt đều tác ra khỏi xương hết, ngay cả phần xương bên trong xũng được chiên đến xốp giòn, mỗi một cắn đều có thể cảm nhận được vị chua ngọt và mùi xương sường hòa quyện vào nhau.
Ăn thượng mấy khúc xương sườn rồi ăn một miếng dứa, tức khắc lại trở nên thanh mát, không còn cảm giác ngấy nữa.
Lục Trĩ nấu cơm bởi vì năm chắc được lượng nước nên cơm được nấu ở độ ngon nhất, sẽ không bị khô cũng không bị mềm dinh dính, ăn xương sườn xào dứa chua ngọt với một miếng cơm, tuyệt cú mèo.
Lục Trạch đang định ăn thêm miếng cơm thì phát hiện cơm trong bát đã hết sạch.
Lục Trạch: "Chị, còn cơm không, em có thể ăn thêm ít không?"
Lục Trĩ nhìn xương sườn xào dứa đã vơi nửa đĩa và bát cơm cô xới đầy đã hết sạch, cô lắc đầu nói: "Không thể, mấy tối trước em không ăn cơm đúng giờ giấc, giờ lại ăn quá nhiều, bây giờ có thể ăn hết xương sườn xào dứa, nhưng không thể ăn cơm nữa."
Giảm béo gì chứ, vì sao cậu lại muốn giảm béo, chị cậu nấu ăn ngon quá.
Không phải, cậu vẫn muốn giảm béo, dù soa cũng pahri làm minh tinh nổi tiếng, Lục Trạch - lại ăn một khúc xương sườn - nghĩ.
Tác giả có lời muốn nói: Lục Trạch: Ăn ngon, thơm quá đi!
Thực khách: Vì sao bọn tôi không thể ăn xương sườn xào dứa???
Lục Trạch: Kiêu ngạo!
**** 20/09/2021 – NTP_1512 ****