"Được, chờ ta đi lấy dao." Tô Mộng Mộng không nói hai lời bước xuống giường.
Trước mặt đe dọa cùng dụ dỗ, cô đầu hàng!
"Không cần, ngươi đưa tay ra."
Tô Mộng Mộng đưa ngón tay ra, lập tức ánh sáng lóe lên, trên tay nàng xuất hiện một bàn xoay nhỏ, ngón tay nhói một trận một giọt máu theo đó rớt xuống vòng xoay rồi biến mất.
Vết thương cũng biến mất ngay lập tức, giống như mới vừa rồi chỉ là ảo giác, thật thần kỳ!
"Đang tiếp nhận máu."
"Tiếp nhận thành công, bắt đầu ký khế ước."
"Hệ thống chịu trách nhiệm thông báo về nguy hiểm và bảo vật, đồng thời sẽ giúp đỡ ký chủ khi có nguy hiểm, ký chủ phải tuân thủ và thi hành tất cả nhiệm vụ được đưa ra."
"Tất cả quyết định dựa trên thiết lập của hệ thống."
"Khế ước thành công! Đinh!!"
"Khoan đã! Ngươi giải thích cho ta xem tại sao tất cả quyết định đều dựa vào ngươi?" Tô Mộng Mộng càng nghĩ càng cảm thấy câu nói này có gì đó lạ lạ!
Hệ thống không để ý nói "Không có gì, chính là những việc ngươi cần làm hoặc không hiểu đều do ta quyết định và giải thích."
"Nhưng ta...."
"Sư tỷ! Sư tỷ, tỷ tỉnh chưa?"
Tô Mộng Mộng lập tức mở cửa, đứng bên ngoài là một nam tử, cao hơn nàng chừng nửa cái đầu, tóc buộc cao, khuôn mặt trắng nõn bởi vì vội vàng mà đỏ ửng, hơi thở dồn dập.
Thấy nàng mở cửa, hắn thở mạnh một cái "Sư tỷ, bắt đầu luận võ rồi, tỷ tốt hơn chưa?"
Tô Mộng Mộng nhìn hắn "Ta không sao, nhưng ngươi là ai?"
"Đây là tiểu sư đệ luôn đi theo ngươi, Diệp Dung, tình cảm hai người rất tốt." Hệ thống nhắc nhở.
Tô Mộng Mộng mới chợt hiểu ra, đây chẳng phải là tiểu tùy tùng sao, bộ dáng thật nhu thuận, là một tiểu chính thái nha.
"Sư tỷ, tỷ sao rồi? Có phải vết thương khi luận bàn cùng Bùi sư huynh còn chưa khỏi không?" Diệp Dung lập tức hơi lo lắng "Có cần đến chỗ chưởng môn xin ít linh..." dược.
"Không có gì, đùa với đệ một chút thôi." Tô Mộng Mộng cười cười nhìn về phía hắn "Chúng ta đi thôi."
Tô Mộng Mộng đi theo Diệp Dung đến sân đấu tổ chức luận võ.
"Được...!"
"Hô hô..."
Trước mắt chính là một cái sân vận động lớn, chưa đi vào đã nghe thấy bên trong truyền đến tiếng hoan hồ cùng tràn đầy âm thanh cổ vũ...
Tô Tô Mộng chậm rãi đi vào phát hiện sân luận võ này bố cục rất giống sân bóng đá, đệ tử đến xem chiến đấu ngồi theo thứ tự của mình, ở giữa là lôi đài trôi lơ lửng.
Một cái lôi đài thật lớn, phi kiếm bay ra từ bốn phía, luận võ bắt đầu...
Ở phía xa, Tô Mộng Mộng nhìn thấy hai nam tử đang chiến đấu...
"Sư tỷ, bên này." Diệp Dung dẫn đường cho Tô Mộng Mộng đến vị trí giữa quan khán, so ra khác với những vị trí khác.
Vị trí này là một căn phòng nhỏ, một người một phòng, đây là đãi ngộ của nàng sao, người khác ngồi ghế, nàng ngồi trong phòng, xem ra hệ thống không có lừa nàng.
Chỉ tiếc là có chút keo kiệt, chỉ có ghế không có đồ ăn!
Hệ thống: "Nhiệm vụ mới! Giúp nam chính giành được phần thắng!"
Tô Mộng Mộng???
"Có ý gì?" Tô Mộng Mộng bị lời nói đột nhiên xuất hiện làm cho khó hiểu.
Chỉ nghe thấy một tiếng ho khan "Ngươi lén bắn một mũi châm vào đối thủ, nam chính liền thắng rồi."
"MN! Ngươi đang kêu ta ám toán người khác sao?" Cách làm âm hiểm này không phải chỉ có phản diện mới làm sao!
"Ngươi biết cái gì..."
Diệp Dung nhìn sư tỷ biến đổi sắc mặt "Sư tỷ! Sư tỷ?!..."
"Ừ, làm sao vậy?" Tô Mộng Mộng lúc này mới hoàn thần, nghiêng đầu nhìn Diệp Dung đang lo lắng đứng bên cạnh.
Lời tác giả: Các đọc giả đại đại, vui lòng bỏ phiếu cho chương mới nhất, xem xong chương mới nhất rồi mới bỏ phiếu, nếu không thì phiếu vô hiệu rồi, làm phiền các tiểu khả ái, chụt chụt!!
Lời editor: Chỉ mới đăng 1 chương nhưng lên google search thì đã thấy trang khác đăng lại rồi. Tiểu bảo bảo rất bất lực. Hy vọng mọi người đọc chuyện ở trang chính chủ dembuon.vn và wattpad
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT