Vừa nhìn thấy nàng, lông mày Phương Nguyên liền nhíu lại.
Xem ra Thanh Phong Thi Xã có uy vọng rất cao bên trong giới đệ tử.
Nàng đã công khai biểu hiện chán ghét mình, những người khác cho dù không muốn, cũng bắt đầu cô lập, xa lánh mình.
Phương Nguyên cũng rất bất đắc dĩ đối với việc này. Hôm qua Lữ Khuynh Hà cũng đã gợi ý mình, bảo mình đi xin lỗi nàng, nhưng hắn lại không coi chuyện đó ra gì. Bây giờ bị mọi người lạnh nhạt đối với Phương Nguyên cũng không phải chuyện gì to tát, hôm qua hắn đã tự suy xét, kiên định lại đạo tâm, lúc gặp chuyện cũng phải giữ được bình tĩnh, giống như trong sách có dạy "Trong tâm có thước, tự biết tiến thối".
Nếu nói phải xếp hàng chen lấn, hắn không phải người thích thị phi như vậy, dù sao xung quanh đạo đài này, chỗ ngồi còn rất nhiều, chẳng lẽ không có chỗ nào để mình ngồi?
Nghĩ như vậy, hắn cũng không muốn kiếm chuyện với người khác, liền dứt khoát xoay người đi tới khối đá ở phía xa ngồi xuống. Từ chỗ hắn ngồi tới đạo đài kia đã vô cùng xa rồi, Ngô Thanh thấy vậy, cười lạnh một tiếng, tựa hồ đã rất thõa mãn.
Mà đệ tử tiên môn xung quanh thấy một màn này, thì len lén liếc nhìn nhau, trong lòng cười khổ.
"Mới vừa vào tiên môn đã đắc tội Ngô Thanh sư tỷ, xem ra số phận của vị đệ tử này trong tiên môn cũng không khả quan cho lắm..."
Trong lòng chỉ biết thở dài một tiếng, bọn hắn dù có người muốn kết giao cùng Phương Nguyên ngay từ đầu, nhưng bây giờ thấy được thái độ của Thanh Phong Thi Xã, cũng đành bỏ đi ý nghĩ này, dù sao Phương Nguyên còn không đáng để bọn họ kết thù với Thanh Phong Thi Xã!
“Trưởng lão đến rồi!”
Bỗng nhiên, có người gào to một tiếng, chỉ thấy trên bầu trời hướng tây bắc, một đạo kiếm quang đang phá không mà tới. Đến gần đó, đạo kiếm quang đột nhiên dừng lại, xuất hiện một lão giả mặt áo bào tro chân đạp phi kiếm, chậm rãi đáp xuống bên dưới đạo đài, sau đó phất tay một cái, phi kiếm liền hóa thành một đạo hồng quang bay trở lại vào trong tay áo hắn. Động tác vô cùng đơn giản, nhưng làm cho những đệ tử này vô cùng phấn khích, trong lòng mong mỏi đến ngày có thể làm được.
“Bái kiến trưởng lão!”
Thấy trưởng lão đã an tọa, một đám đệ tử tiên môn đều khom người hành lễ.
“Ha ha, không cần đa lễ!”
Trưởng lão kia cười ha hả nói một câu, thở dài:
“Kỳ thật đến bây giờ, lão phu cũng cảm thấy chưa có gì cần thiết để tiếp tục truyền đạo cho các ngươi. Hơn một năm trước đây, những gì nên truyền đều đã truyền rồi, phần còn lại phụ thuộc vào lĩnh ngộ của các ngươi thôi. Nhưng mà lão phu có nghe nói, gần đây có một vị tạp dịch thông qua được thí luyện, tiến vào tiên môn, hắn đang ngồi ở đâu?”
Nghe được vị trưởng lão này hỏi tới Phương Nguyên, ánh mắt của mọi người lúc này đồng loạt đổ dồn về phía hắn.
Xem ra vị tạp dịch này tạo ra sóng gió không nhỏ, ngay cả một vị trưởng lão trước giờ chỉ thanh tu không màng thế sự cũng bị kinh động, muốn tìm hắn xem mặt mũi như thế nào.
“Đệ tử ở đây!”
Phương Nguyên nghe được lời này, cũng vội vàng đứng dậy, chắp tay hành lễ.
Trưởng lão kia đánh giá hắn trên dưới một chút, cười nói:
“Tu vi yếu hơn một chút so với ta nghĩ, nhưng nghe người ta nói thiên tư của ngươi không tệ, cũng có mấy phần thiên phú về kiếm đạo, nhưng không biết mấy phương diện còn lại như đan, trận, thuật, phù, khí. Năm đạo này ngươi học tới đâu rồi?”
“Trước đây đệ tử chỉ tự mình đọc sách sau đó phỏng đoán, còn rất nhiều thiếu sót!”
Phương Nguyên suy nghĩ một chút, thấp giọng trả lời, những lời hắn nói cũng là sự thật.
Trưởng lão kia nghe xong, lắc đầu nói:
“Một đường cầu đạo, không thể quá tự cao, cũng không cần quá khiêm tốn. Quy củ bên trong Thanh Dương tông chắc hẳn ngươi đã nghe nói qua, muốn được truyền Thanh Dương Tứ Pháp, trước tiên cần phải thông qua Tiên Bia Lục Vấn, mà Lục Vấn chính là kiểm tra tu vi, đan đạo, trận pháp, pháp thuật, phù triện, và luyện khí của ngươi. Mặc dù sở trường của các ngươi cũng không phải là một trong những thứ đó, nhưng cũng cần phải hiểu biểu cơ bản, căn cơ là trọng yếu nhất. Hôm nay lão phu đã tới đây, liền muốn thử xem ngươi có thể thông qua Tiên Bia Lục Vấn hay không!”
“Kêu gọi Tiên Bia?”
“Trưởng lão lần này đặc biệt kêu gọi Tiên Bia vì hắn hay sao?”
“Khó trách vị lão huynh này không thèm để ý tới việc Thanh Phong Thi Xã xa lánh hắn, thì ra hắn có trưởng lão làm chỗ dựa..”
Chúng đệ tử nghe vậy, ai cũng có vẻ bất ngờ, nhìn về phía Phương Nguyên, ánh mắt có chút phức tạp.
Còn Ngô Thanh đang an vị bên cạnh đạo đài, liền hừ một tiếng, sắc mặt dường như vô cùng bất mãn.
“Đệ tử hiện tại... Trình độ chắc còn chưa đủ vượt qua Tiên Bia Lục Vấn?”
Nghe trưởng lão kia nói, Phương Nguyên cũng ngẩn ngơ, muốn lên Phi Vân sơn truyền đạo phải thông qua Tiên Bia Lục Vấn, trước sau hắn cũng phải đi qua, nhưng hôm nay bản thân vừa mới đặt chân vào tiên môn, còn rất nhiều thứ không hiểu rõ, học thức còn quá nông cạn, làm sao có thể vượt qua được?
Trưởng lão nghe thấy lời này, lại cười ha ha , nói:
“Không thử một chút, làm sao biết thiếu sót của bản thân ở đâu?”