Dịch: Phúc Trương

Biên: Xiao

“Phương Nguyên, từ hôm nay trở đi ngươi chính thức trở thành đệ tử Thanh Dương tông, nhưng trước đó ngươi có nguyện ý tuân thủ theo 18 đại giới, 72 tiểu giới?”

“Đệ tử nguyện ý!”

Trong cổ điện dưới sườn núi Tiểu Trúc phong của Thanh Dương tông.

Năm vị chấp sự xếp thành một hàng ngang, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ánh mắt trịnh trọng nhìn Phương Nguyên.

Bầu không khí lúc này vô cùng nghiêm trang. Sau khi nghe được câu trả lời của Phương Nguyên, đồng nhi đang chờ ở bên cạnh liền bưng một chiếc chén thanh đồng tới, phía trên khắc phù triện hoa văn vô cùng tinh xảo. Phương Nguyên xuất một giọt máu tươi từ đầu ngón tay, nhỏ vào trong chén đồng, lập tức có một ngọn lửa màu xanh nhạt bùng lên, nhìn vào đó Phương Nguyên cảm thấy một cảm giác vô cùng thân thuộc.

“Đây chính là hồn đăng của ngươi, ngươi sinh đèn cháy, ngươi vong đèn tắt, đèn còn đặt ở trong Thanh Dương điện, ngươi vĩnh viễn là đệ tử Thanh Dương tông!”

Bạch chấp sự cầm hồn đăng của Phương Nguyên lên, trịnh trọng đặt ở trên kệ.

“Đã tiến nhập tiên môn tu hành, có những điều cơ bản ngươi phải nhớ, không phạm điều cấm, tâm luôn chính trực, trừ ma vệ đạo, ngươi phải nhớ kỹ!”

“Đệ tử nhớ rõ, vĩnh viễn không quên!”



Phương Nguyên quỳ mọp xuống đất, thành tâm thành ý trả lời.

Bạch chấp sự ra hiệu, đồng nhi bên cạnh lại bưng tới một cái khay tử đàn, trong đó có một bộ áo bào, một khối danh phù, một cái túi, một đạo ngọc giản. Đầu tiên Bạch chấp sự cầm khối danh phù đưa cho Phương Nguyên, hắn thấy rõ đó là một lệnh bài lớn tầm bàn tay, hình như được làm từ thanh đồng, mặt sau có hai chữ "Thanh Dương", ở giữa thì khắc một chữ "Nguyên".

“Đây là danh phù của ngươi ở Thanh Dương tông, sau khi ngươi lưu lại pháp ấn nó sẽ thuộc về ngươi, nhớ phải cất kỹ. Sau này ở tiên môn, mỗi tháng đến lúc nhận tài nguyên, hoặc muốn đi Tàng Kinh điện mượn đọc điển tịch, hay có ý định ra ngoài lịch luyện thì phải sử dụng vật này.”

Phương Nguyên hai tay cung kính tiếp nhận, thấp giọng đáp ứng.

Sau đó Bạch chấp sự cầm một túi nhỏ màu xám đưa cho Phương Nguyên, nói:

“Đây là túi càn khôn, phẩm giai tuy không cao, chỉ có một sao, nhưng cũng đủ để cho ngươi sử dụng. Bên trong đã có sẵn mười khối linh thạch, do Vân trưởng lão nể tình ngươi phí thời gian thời gian một năm làm tạp dịch, tu vi trễ nải không ít, đặc biệt tặng cho ngươi, hi vọng ngươi có thể sử dụng những linh thạch này một cách hiệu quả, mau chóng tăng tu vi lên!”

Trong lòng Phương Nguyên vừa mừng vừa sợ, vội vàng cầm lấy, thành tâm cảm tạ chư vị chấp sự và Vân trưởng lão.

Hắn cũng không nghĩ tới, chính thức bước vào tiên môn lại có nhiều chỗ tốt như vậy. Túi càn khôn không cần phải nói, đệ tử tiên môn ai cũng có một cái, nhưng mà mười khối linh thạch bên trong lại làm hắn cảm động. Có mười khối linh thạch này, sẽ giúp hắn trong một khoảng thời gian rất dài không cần lo lắng chuyện tài nguyên tu hành nữa!

“Còn ngọc giản này, trong đó chính là lịch sử của Thanh Dương tông trước đây và một chút giới luật. Thân là đệ tử tiên môn, không hiểu rõ lịch sử tiên môn thì không được, những thứ bên trong ngươi phải nhớ cho kĩ!”

Bạch chấp sự cầm ngọc giản đưa cho hắn, dặn dò vài câu, Phương Nguyên cũng vội vàng đồng ý.



“Mọi chuyện sau này, thì để Khuynh Hà dẫn ngươi đi làm thủ tục nhập môn đi. Thời gian ngươi nhập môn so với đệ tử khác đã chậm gần một năm, mặc dù tu vi cũng không bị bỏ quá xa, nhưng còn nhiều phương diện tu hành khác ngươi còn chưa nắm vững, hi vọng ngươi có thể cần cù tu hành, mau chóng đuổi theo bọn họ. Việc tu hành chính là đi ngược dòng nước, kỵ nhất là lười biếng, đạo lý này ngươi hẳn cũng hiểu, không cần nói nhiều nữa!”

Bạch chấp sự cười một tiếng, nhẹ giọng phân phó Phương Nguyên vài câu, ra hiệu hắn có thể đi.

Mang theo một đống đồ, Phương Nguyên bước ra khỏi cổ điện, trong lòng vui sướng cực kỳ.

“Chúc mừng Phương sư đệ!”

Lữ Khuynh Hà đã đứng sẵn ngoài điện, chúc mừng Phương Nguyên một câu:

“Từ hôm nay trở đi, chúng ta đã là đồng môn, phải chiếu cố nhau nhiều hơn một chút. Trước tiên để sư huynh dẫn ngươi đi một vòng quanh Tiểu Trúc phong, về sau đệ sẽ tu hành ở đây, cũng nên nắm rõ một tí!”

Phương Nguyên cám ơn Lữ Khuynh Hà, liền theo hắn bước lên Mộc Diên.

“Phương sư đệ, nơi này chính Tàng Kinh điện, bên trong cất giữ các loại điển tịch, thậm chí là pháp thuật bí quyển. Đệ đã là đệ tử tiên môn, có thể sử dụng danh phù tới đây mượn đọc. Ta nghe người ta nói, đệ còn chưa biết gì về pháp thuật, đệ nên nhanh chóng bổ sung kiến thức đi. Đệ tử tiên môn chúng ta mà không tu hành pháp thuật làm sao mà được? Pháp thuật chính là lực lượng để chúng ta câu thông với thiên địa, là thứ quan trọng nhất trong tu hành!”

“Đây chính là Linh Thiện đường, mỗi ngày phục vụ thức ăn cho đệ tử, ngày hai bữa, không có bữa tối. Người tu hành không quá coi trọng bữa ăn, một phần cũng vì rèn luyện thanh tâm quả dục, có ích cho việc tu hành. Nhưng mà nếu đệ muốn tụ tập cùng đồng môn một chút, cũng có thể tới Linh Khê Xá đằng sau Trúc Đình, ở đó có một tửu quán nho nhỏ, đồ ăn khá ngon, rượu không tệ, chỉ có điều lão bản lòng dạ hiểm độc, giá cả không phải rẻ!”

“Chỗ này chính là Tiểu Thanh Khê Đạo Đài, thỉnh thoảng hay có Chấp Sự trưởng lão đến đây giảng đạo, mọi đệ tử đều có thể tới nghe giảng, giải tỏa nghi vấn trong lòng!”

“Đây là Linh Bảo các, nếu như tài chính của đệ mà dư dả, có thể tới đây mua sắm pháp bảo. Nhưng mà đệ tử Tiểu Trúc phong chúng ta, tu vi còn thấp, còn chưa phải phí tiền vào mấy thứ này, huống hồ sau khi hoàn thành khảo hạch đạt được Thanh Dương Tứ Pháp, tiên môn cũng sẽ ban thưởng pháp bảo!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play