Tầm mắt của Tô Tại Tại đi theo nó, nhìn nó thoáng cái đã chạy thật xa.
Sau đó, hai người đi tới ghế đá dưới bóng cây ngồi xuống.
Tô Tại Tại cầm một chai sữa bò, cắm ống hút. Đâm lủng miếng giấy bạc ở miệng hộp, tựa như dâng vật quý đưa cho anh.
Trương Lục Nhượng nhìn cô, nhận lấy.
Nhìn bánh mì bên trong, Tô Tại Tại gãi gãi đầu, mặt đầy vẻ xoắn xuýt.
“Nhượng Nhượng, cậu ăn hai cái bánh đậu đỏ, một cái bánh mì nướng có thể no không?” Cô hỏi.
Trương Lục Nhượng gật đầu.
“Một cái bánh đậu đỏ, một cái bánh mì nướng thì sao?”
“Ừ.”
Tô Tại Tại không ngại làm phiền tiếp tục hỏi: “Nếu như chỉ có một cái bánh mì nướng thì sao?”
“…Ừ.”
Nghe được câu trả lời khẳng định của anh, Tô Tại Tại vui vẻ ra quyết định.
“Vậy cậu chỉ ăn một cái bánh mì nướng thôi.”
Trương Lục Nhượng: “…”
Tô Tại Tại không chú ý đến phản ứng của anh, âm thầm nghĩ: Số lượng này, nếu như cô ăn chậm một chút, đoán chừng có thể ăn đến mười hai giờ trưa.
Hơn nữa không thể chỉ lo ăn, còn phải nói chuyện, như vậy mới có thể kéo dài đến mức tối đa.
Tô Tại Tại suy nghĩ xong, nói: “Tôi kể cho cậu truyện cười nhé.”
“…” Anh không muốn nghe.
Tô Tại Tại cũng không để ý anh muốn nghe hay không, trực tiếp mở miệng.
“Trong lớp có rất nhiều người thi giữa kỳ không tốt, thầy tức giận nói, ‘Điền vào chỗ trống tặng không 40 điểm, lại có người thi được mười với hai mươi điểm? Những ai mười với hai mươi điểm đều đứng lên cho tôi, chép bài thi mười lần!"”
Trương Lục Nhượng vẫn không biểu cảm, cúi thấp đầu cắn bánh mì nướng.
“Có một bạn học may mắn nói, ‘Nguy hiểm thật, tôi được 21 điểm’ sau đó một người bạn học khác mở miệng, nói ‘Tôi cũng nguy hiểm thật, tôi 9 điểm."”
Sau khi nói xong Tô Tại Tại lập tức bật cười.
Trương Lục Nhượng lại không phản ứng chút nào.
Lần này Tô Tại Tại cũng bó tay rồi: “Lần này cũng không buồn cười?”
Trương Lục Nhượng dừng một chút, mới đáp: “Ừ.”
Điểm chuyện cười của Tô Tại Tại cực kỳ thấp, cô bắt đầu thẹn quá hóa giận, trách móc anh: “Cậu đừng lo ăn nữa.”
“…”
“Có phải cậu cảm thấy sau khi cậu ăn xong rồi, thì tôi sẽ chia cho cậu một chút không?”
Trương Lục Nhượng vừa định phủ nhận, thì nghe được cô nói tiếp: “Đừng hòng mơ tưởng.”
“…”
Sau khi làm càn xong, Tô Tại Tại có hơi kinh sợ, vội vàng đưa bánh đậu đỏ qua.
“Dĩ nhiên tôi không thể chỉ chia cho cậu một chút, tôi cưng chìu cậu như vậy, làm sao có thể đối với cậu như vậy được.”
Trương Lục Nhượng: “…”
Thấy anh không có ý định cầm, Tô Tại Tại trực tiếp nhét bánh vào trong tay anh.
Cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi: “Nhượng Nhượng, chia khoa cậu vẫn muốn chọn khoa lý sao?”
Trương Lục Nhượng cầm bánh đậu đỏ, không nhúc nhích.
Rồi sau đó thờ ơ trả lời: “Ừ.”
Tô Tại Tại có hơi thất vọng “ờ” một tiếng.
Trương Lục Nhượng nghiêng đầu nhìn cô: “Học cho giỏi.”
Không biết tại sao anh đột nhiên nói cái này, nhưng Tô Tại Tại vẫn cảm thấy cô cần phải vì mình mà bẻ lại một chút.
“Tôi vẫn luôn học giỏi.”
Trương Lục Nhượng không lên tiếng.
Tô Tại Tại không nhịn được tiếp tục tự khen mình: “Lần này cộng thêm môn lý thì tôi đứng thứ 825 cấp đấy!”
Nếu chọn khoa văn, cô nhất định có thể vào lớp chọn khoa văn.
“Vậy sao ngày đó cậu lại mất hứng, tôi cho rằng cậu thi không tốt không dám nhắc đến điểm số, còn trêu chọc cậu vui vẻ.”
“…” Anh thật sự cảm thấy thi không được tốt.
Nhưng bây giờ Trương Lục Nhượng không dám nói.
“Không nghĩ tới, cậu lại đứng thứ 25.”
“…”
“Cậu đang thay đổi thủ đoạn bỡn cợt tôi.”
“…”
“Cậu để cho tôi một người thi đứng thứ 825 đến chọc cười cậu người thi đứng thứ 25 vui vẻ.”
“… Tôi không có.”
Tô Tại Tại mới không quan tâm anh nói thế nào, tiếp tục mù quáng.
“Trương Lục Nhượng, nếu như cậu không dỗ tôi, thì đoán chừng tôi sẽ ngã một cái không gượng dậy nổi mất, lúc đó sẽ sa sút tinh thần, hơn nữa cũng không thể nào trở lại Tại Tổng bá đạo tự tin đó, cũng không thể nào trở lại tiểu tiên nữ Tại Tại xinh đẹp đáng yêu kia.”
Trương Lục Nhượng hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Nhẫn nhịn cả buổi cũng chỉ nói ra một câu: “Bình thường một chút.”