Thời gian cứ như một cơn gió thổi qua ngày qua ngày như chớp mắt , lúc cô sang Italy là vào hè cho đến hiện tại chỉ qua đêm nay nửa thôi là bắt đầu sang năm mới ,
Năm nay Trình Vân đã có chồng có một cuộc sống vốn dĩ mới hoàn toàn và hơn nữa .... bản thân lại còn chuyện đáng mừng
" Năm mới em muốn gì ''
Vũ Thành yêu thường đâm mắt vào hàng ngàn con chữ trên màn hình máy tính mặc cho Trình Vân đùa nghịch trong lòng mình
" Muốn ....
Em muốn chúc bố nó thêm tuổi mới ''
Trình Vân tinh nghịch vờn nhẹ ngón tay trên vòm ngực săn chắc của anh , ánh mắt không khỏi cười cười thích thú quan sát nét mặt của Vũ Thành
Ha , đúng như dự đoán nét mặt ấy đang vô cùng không hiểu chuyện
" Bố nó ...''
Vũ Thành nghe xong liền quăng máy tính sang một bên bế Trình Vân chặt vào lòng mình hơn
" Thì bố nó đấy ... sao không muốn à ''
Anh như đoán ra được hàm ý trong câu nói đấy đáy lòng không biết vì sao trở nên vui sướng biết bao cứ như tất cả những thứ ngọt ngào nhất đang chảy trong lòng vậy , cô vậy mà đã mang cho anh một đứa con
" Ừ , anh vậy mà ....mạnh đến thế ''
Trình Vân trêu đùa trong lòng anh , không ngờ chỉ làm chuyện ấy có ba lần liền đã dính
Không nói đến lần đầu thì những lần về sau Vũ Thành làm đều vô cùng sung và vô cùng lâu
Mà mỗi lần làm xong Trình Vân đều không dụng ý đến việc uống thuốc ngừa thai mà cũng chẳng có suy nghĩ đến việc này , không ngờ lại đến nhanh như vậy
Tuy bản thân nghĩ việc mang thai ở tuổi này chẳng khoẻ gì nhưng nghĩ đến cảm xúc vui sướng vừa rồi của anh thì chỉ thấy ...trong lòng cũng vui theo
Con cái cứ như giọt máu tình yêu của cả hai kết thành vậy , nó giống như một giọt máu của Vũ Thành đang chảy trong bụng Trình Vân nghĩ đến thôi đã thấy mong chờ đến ngày thấy con ra đời
" Nếu con trai đặt là Vũ Thái ,
Hay con gái sẽ đặt là Vũ Y Hân nghe đều rất tuyệt ''
Trình Vân thích thú ngửa đầu nhìn Vũ Thành đang hí hoáy đặt tên cho con mà ánh mắt ấy vừa nói vừa sáng rực như sao trên trời , ánh sao hôm nay sáng rực như đang chiếu rọi thẳng vào trong lòng Vũ Thành
Anh không ngừng hí hoáy nghĩ tên cho con liền nhớ đến hai cái tên mà Vũ Khoan khi còn sống muốn đặt cho cháu trai hay cháu gái mình , trai hay gái anh đều thích hoặc có thể anh sẽ thích một bé gái hơn
Nếu bé gái thì nó sẽ như một bản sao y hệt mẹ nó vậy , yêu kiều đáng yêu với đôi mắt như ngọc
" Này ...
Em chỉ mới có được 3 tuần thôi chưa biết hình hài hay trai hay gái đâu anh đừng ...nghĩ nhiều quá chứ ''
Cô cười cười nhéo vào ai kia đang trông vẻ vô cùng sung mãn với niềm vui và hạnh phúc tuy không nỡ phá đi cái sự vui mừng đấy nhưng chẳng thể nào để chàng trai bên cạnh vì vui mà hoá rồ được
Ừm đấy ? Sau hơn hai tiếng đồng hồ sung sướng tột đổ vì tin mừng này mà Vũ Thành xém chút nữa huỷ đi chuyến công tác hai ngày ở Napoli, chuyến công tác này cô có xem qua trên bản kế hoạch được Tĩnh Nhiên lên sẵn cho anh
Nó rất quan trọng cho Vũ Thị vào dự án sắp tới được diễn ra nên Trình Vân cho dù muốn hay không cũng không thể ích kỷ chiếm lấy anh mà làm mất thời cơ tốt cho anh lẫn Vũ Thị
" Phu nhân mau ăn đi còn nóng ,
Món này ở quê tôi rất tốt cho sức khoẻ người mang đầu tuần đầu tiên đấy ''
Bác quản gia theo Vũ Thành từ khi cậu còn nhỏ , cậu đều do một tay bà chăm sóc nên khi biết Trình Vân mang thai trong lòng cũng có chút gì đó vui lây
Vậy là chắc lão gia trên trời biết được rất vui mừng cho mà xem chỉ tiếc là.....
" Vâng con cảm ơn ,
Mà bác sao thế có phải nhớ đến Lão Gia không ''
Trình Vân thấy được dáng vẻ Má Lâm có chút thất thần liền mới hiểu ra bà là vì gì , ít nhiều trong Vũ Gia này Má Lâm là người được Vũ Thành trân trọng tỏ vẻ kính trọng
Mà ngày đầu bước vào Vũ Gia , Má Lâm là người đối đãi với cô rất tốt mặc dù còn xa lạ nên trong lòng Trình Vân vô cùng yêu thích bà
" Không sao , tôi đã để phu nhân chê cười rồi ''
Má Lâm ôn hoà nở nụ cười nhẹ với Trình Vân
" Có gì đâu chê cười ạ ,
Mà bác cứ gọi con là Trình Vân hoặc là A Vân cũng được ạ ''
Cô cảm thấy gọi phu nhân nó qua xa cách mà gọi bằng tên thì sẽ cảm thấy gần gũi ngọt tai hơn nhiều
" Huống hồ chi Thành Thành chỉ tin tưởng bác chăm sóc con , không phải bà bầu thường rất khó chịu sao .... Nên con thấy một tiếng bác gọi con phu nhân hai tiếng đều vậy thì con sẽ vô cùng ...khó chịu đấy ''
Trình Vân vừa ăn vừa nói với giọng trách móc , câu trên chút thật chút đùa
Lúc đi khỏi Vũ Gia cô phải nhức đầu lắm mới có thể kéo người đàn ông khoa trương kia lên xe rời khỏi chứ nếu Má Lâm và toàn bộ người giúp việc từ trên xuống dưới đều sẽ bị lời căn dặn của anh mà đè bẹp
Sau khi ăn no nê thân thể lười nhác lê thê đi từng bước đến ghế sofa ngồi xuống , bắt đài truyền hình mà bản thân yêu thích lên
Thoả thích cầm bịch bánh bỏng ngô vừa ăn vừa chăm chú xem phim nhưng ...đột nhiên lại khó chịu nhìn sang Tiểu Hổ
" Nè .... Cậu ngồi xuống xem cùng hoặc đi xuống bếp hay về phòng đi , tôi ngồi đây xem phim không xãy ra vấn đề gì đâu ''
" Không được , Lão Đại dặn em phải theo chị suốt 24/24 ''
Tiểu Hổ ngoan ngoãn nói theo những lời mà Vũ Thành căn dặn , không nói sai một lời
" Nếu em rời khỏi chị nửa bước hay chị xãy ra chuyện thì tất cả trong Vũ Gia sẽ chết theo đó ''
Trình Vân ngán ngẫm quăng cho cậu ta một ánh mắt sắc bén , đưa cậu ta sang Trường Huấn Luyện học hỏi thì bây giờ thế nào ...học hỏi từ đầu đến cuối không thua gì bọn Ngũ Hộ Pháp
" Tôi biết nên làm thế nào , bây giờ cậu thay Từ Khanh hay về sau có đi theo tôi thì cậu là người của tôi vậy ...lời tôi nói không quan trọng phải không hả , nếu nghe thì ngồi xuống xem cùng ''
Cô bực dọc kéo cánh tay Tiểu Hổ ngồi xuống mới an nhàn chăm chú quay về chổ xem tiếp bộ phim đang chiếu trước mặt ,
Tiểu Hổ nghe được màn cằn nhằn của Trình Vân mới ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh chăm chú vào màn hình xem phim
Bộ phim trước mặt có vẻ như là thể loại hành động của Mỹ , nó chỉ phù hợp cho con trai vậy mà Trình Vân lại ưa thích thể loại này gu xem phim này của cô lại vô cùng mạnh mẽ
" Xem mấy này cũng học được vài chiêu võ đấy hoặc học được vài chiêu thức mánh khoé bày mưu ủ kể cậu nên xem mà học hỏi đi ''
Những thước phim hành động của Mỹ này Trình Vân đã theo dõi từ khi năm mười tuổi , nên ít nhiều cũng học được một số chiêu võ và chiêu thức mánh khoé mặc dù chỉ là phim được dựng lên nhưng nó cũng có ít
Cứ thế mà cô cùng Tiểu Hổ ngồi xem phim suốt hai tiếng đồng hồ , đợi đến khi Trình Vân đi ngủ Tiểu Hổ mới có thể đánh lấy một tô cơm to đùng ăn đến nổi Má Lâm cười lớn
" Đồ ăn còn nhiều , cậu ăn ít thôi mà dáng vẻ ăn này rất giống Từ Khanh đấy biết không ''
Má Lâm vui vẻ trêu chọc Tiểu Hổ , thấy được hai bên tai cậu thanh niên kia đỏ ửng bà cũng đoán ra được một chút tư tình của cậu
Tiểu Hổ ngại ngùng cầm tô cơm đi lên ngồi trước bàn ghế trước phòng Trình Vân , giờ Má Lâm nhắc đến Từ Khanh không hiểu vì sao trong lòng lại có chút nhớ đến
Có lẽ từ những ngày đầu quá ở gần Từ Khanh nên hầu như mọi hành động từ ăn đến sinh hoạt cá nhân đều một khuôn với Từ Khanh
Cứ tưởng A Lĩnh vui đùa nhưng giờ ngay cả bác quản gia cũng nhận ra thì thật sự ...trong lòng có chút gì đó Từ Khanh bây giờ có thể đã ảnh hưởng đến tâm tình của mình