" Xử lí gọn gàng ''

Vũ Thành dịu dàng nắm tay cô rời khỏi , trên xe anh không ngừng hỏi han Trình Vân có bị làm sao không , thấy thế nào
Nhìn thấy sự khẩn trương trên khuôn mặt tuấn tú kia làm đáy lòng Trình Vân vui vẻ không thôi

" Em không sao , anh đừng lo mà
Nè em vẫn cử động được nè , anh không biết em có học võ sao ''

Trình Vân nắm tay anh an ủi để Vũ Thành hết khẩn trương nhưng vẫn làm anh càng thêm sự khẩn trương , vẫn hên là quyết định đúng để Từ Khanh đem theo vũ khí và gắn định vị bên người Trình Vân

" Con cảm ơn , cô chú đã cứu mọi người thả con đầu đường được rồi ạ "

Tiểu Hổ ấm lòng với hành động nghĩa hiệp này của Trình Vân nhưng mà vốn dĩ cậu là trẻ mồ coi , sống dựa vào đồng tiền lẻ qua ngày , ngủ đầu đường xó chợ vốn dĩ không cùng đẳng cấp với họ

" Ha , tôi thấy cậu bằng tuổi Vân Vân nếu như cậu không chê chúng tôi nhận cậu vào Vũ Gia làm việc ''

Vũ Thành thấy Trình Vân cứu người này vốn là có ý định giữ lại , hơn nữa cậu ta bằng tuổi với Trình Vân cũng coi như có thể làm bạn trò chuyện cùng mỗi khi anh vắng nhà

Tiểu Hổ này thân thể tuy gầy gò ốm yếu nhưng mà nếu được bồi dưỡng sau này sẽ rất có lợi để bên cạnh Trình Vân , bảo vệ cô ấy
Chẳng có ai hại ân nhân của mình , Tiểu Hổ này mồ coi từ nhỏ vì thế mà tính cách dần trở nên rụt rè nhưng lại anh minh lỗi lạc , dám nghĩ dám làm , cậu ta thận trọng biết địa vị mình ở đâu , phẩm chất rất tốt có thể bồi dưỡng

" Lão Đại , hay là để Tiểu Hổ bên cạnh em được không , tuy em không tốt như Từ Minh hay Tĩnh Nhiên nhưng mà ít vẫn ....''

Từ Khanh rụt rè xin Vũ Thành , Tiểu Hổ này ngay từ đầu cậu nhìn vào rất có thiện cảm không biết vì sao nhưng liền muốn che chở cho cậu ta ,
Bản thân biết mình không tốt trong việc kiểm soát chuyện đại sự hay không giỏi giang như Từ Minh và Tĩnh Nhiên nhưng mà vẫn muốn thử một lần

" Được ''

Trình Vân thay anh trả lời , vốn dĩ Tiểu Hổ này để bên cạnh hai con người kia cô không yên tâm
Ha , bằng tuổi thì sao nhưng người là do cô cứu nên cô có quyền giao Tiểu Hổ bên cạnh ai chăm sóc , huống hồ chi Trình Vân nhận ra trong ánh mắt Từ Khanh rất để ý đến Tiểu Hổ , tốt xấu gì sau này mới biết

" Con cảm ơn mọi người đã cưu mang , con nhất định trung thành một lòng không thay đổi ''

Tiểu Hổ rưng rưng nước mắt khấu đầu cảm ơn , từ nhỏ cậu đã là trẻ mồi coi đi theo đoàn kiếm sống , sau này chính phủ bắt đầu giải tán , những người cạnh cậu đều dần dần được chính phủ đem đi chỉ có duy nhất cậu may mắn thoát khỏi

Cứ nghĩ cuộc sống cậu cứ vậy nhưng mà không ngờ hôm nay xém chút nữa thôi đã mất mạng , được Trình Vân cứu , lòng cậu xem cô như ân nhân của mình , vậy mà giờ lại có chổ ở tử tế

Cả đời này Tiểu Hổ cậu biết lấy gì đền đáp đây ?

" Em làm phiền anh rồi ''

Trình Vân đứng ngoài xe nắm lấy bàn tay anh không nở buông rời , thì ra anh vì cô mà bỏ cuộc họp cổ đông để chạy đến giải quyết chuyện Trình Vân tự nhiên vô cớ gây ra , để anh đến giải quyết trong lòng có hơi ái náy

" Không sao , đừng lo ''

Vũ Thành ôn nhu hôn lên bàn tay của cô , nhìn dáng vẻ áy náy của Trình Vân , cảm xúc này làm cho anh không khỏi hứng thú
Cứ vậy mà quyến luyến buông tay , sau hồi cô mới nhẹ nhàng đi vào bên trong

" Bác quản gia , đây là thành viên mới có gì phiền bác thêm đồ và khẩu phần ăn nha ''

Trình Vân vui vẻ kéo Tiểu Hổ được tắm rửa sạch sẽ bước lên giới thiệu với mọi người trong nhà , như vậy sẽ làm cho Tiểu Hổ bớt ngại ngùng mỗi khi gặp hay nói chuyện , dù gì về sau đây cũng chính là nhà của cậu ta

Bác quản gia và mọi người tuy có bất ngờ những vẫn thản nhiên nở nụ cười , lâu lắm rồi họ mới thấy cậu chủ nhận thêm người mới vào Vũ Gia mà người mới vào còn chưa qua kì sát hạch gì đó mà Vũ Thành đưa ra , nên làm cho họ phen hết hồn trộm vía

" Nếu không chê , cậu ngủ cùng tôi có được không ''

Từ Khanh ngại ngùng tiến đến , gãi đầu quan sát sắc mặt của Tiểu Hổ

" Được chứ ''

Tiểu Hổ nào dám ý kiến , ngoài Trình Vân ra người mà cậu có cảm giác an toàn nhất là Từ Khanh , ngay từ đầu về Vũ Gia đều là một tay Từ Khanh chăm sóc cậu mà không một lời than oán gì , cứ như trên người Từ Khanh cậu cảm nhận được luồn không khí ấm áp người thân

" Lão Đại nhận cậu không chỉ có vậy , đợi khi nào sức khoẻ ổn định tôi đưa đến trường huấn luyện ''

Từ Khanh nghĩ chỉ có đưa cậu vào trường huấn luyện thì mới giúp Tiểu Hổ mạnh mẽ và có thể bảo vệ bản thân mình được , huống hồ chi Vũ Thành đưa cậu ta về là muốn huấn luyện Tiểu Hổ giống Ngũ Hộ Pháp bây giờ

" Được , chuyện gì cũng được chứ em không thể ngồi yên mà không làm gì cả
Em cũng muốn mạnh mẽ giống như các anh ''

Tiểu Hổ nói trong kiên định , ánh mắt như thế mà trở nên kiên quyết hơn hẳn
Mặc nhiên trong lòng cậu muốn trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết , mạnh mẽ để sống và mạnh mẽ để trả thù những người đã ức hiếp cậu hoặc hơn thế nữa , mạnh mẽ để bảo vệ người đã cho cậu cuộc sống mới

" Tiểu Hổ tên cũng hay nhưng mà như vậy chẳng làm giấy khai sinh được đâu ,
Hay là lấy họ của tôi được không , tôi tặng cậu tên nha , Trình Hạo "

Trình Vân thấy cậu ta muốn nhập gia phả hay nhập vào Vũ Gia , ít nhất phải có giấy khai sinh và một số hồ sơ quan trọng đi
Nên liền muốn tặng Tiểu Hổ cái tên gì đó mà cậu ta là do cô cứu nên tất nhiên phải lấy họ của cô rồi

" Em cảm ơn , tên rất hay ''

Tiểu Hổ xúc động cúi người cảm ơn lia lịa đến Trình Vân , đây là có người quan tâm đến cậu đấy

" Được rồi , con trai không nên mít ướt đâu nếu muốn trở nên mạnh mẽ ít nhất phải biết kiềm chế cảm xúc của mình , cậu như vậy không thể nào trở nên mạnh mẽ đâu ''

Nói rồi cô liền quay sang Tần Liên cười cười nói sau đó nhanh chóng đi lên lầu , vừa đi vừa tóm tắt không ngừng khen bản thân , từ khi nào Trình Vân đã biết dạy bảo người khác rồi nhỉ

" Trình Vân tiểu thư là em gái hay là gì với Lão Đại của cậu thế ''

Tiểu Hổ tò mò về thân phận của Trình Vân vô cùng chỉ là ngại ngùng không dám hỏi

" Cô ấy là vợ của Lão Đại , cậu phải gọi là Trình Phu nhân , còn về gia thế của Lão Đại như thế nào sau khi cậu đến trường huấn luyện sẽ biết ''

Từ Khanh xoa đầu Tiểu Hổ đang ngây người tại chổ , chỉ là có nghĩ qua nhưng lại không ngờ quả thật đúng như vậy ,
Trong lòng Tiểu Hổ gật gật tắm tắt liên tục , tình yêu đúng là không quan trọng vào tuổi tác chỉ cần hai người có tình yêu là đủ rồi

Bất chi bất giác Tiểu Hổ quay sang nhìn chầm chầm vào khuôn mặt tuấn tú kia của Từ Khanh mà trở nên ửng hồng cả bên mảng tai ,
Tim mặc nhiên đập thình thịch nghe rất rõ đi , không biết vì sao cậu lại có loại cảm giác này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play