Cảnh Dương và Dunan Fry kết hôn có thể nói là toàn quốc vui mừng, dân chúng Wilkosa quả thực giống như là đang tổ chức một buổi lễ long trọng chúc mừng hôn lễ của hai người.
Thời gian Cảnh Dương có thể xuống đất đi lại càng ngày càng dài, nhưng hôn lễ lại diễn ra cả ngày, Dunan Fry vì lo lắng hắn sẽ mệt mỏi, nên ngoại trừ nghi thức kết hôn, mấy chuyện khác sẽ để hắn ngồi xe lăn làm. Nhưng Cảnh Dương lại kiên trì không ngồi xe lăn trong ngày kết hôn, dù sao mệt mỏi thì cũng chỉ mệt có một ngày, cả đời chỉ có một lần kết hôn, hắn muốn lấy trạng thái tốt nhất của mình để tiến hành.
Ngày kết hôn, chẳng những tất cả quan viên đều tới, mà rất nhiều dân chúng cũng đứng ở bên ngoài lễ đường chúc phúc cho hai người họ.
Sau khi Dunan Fry chào hỏi tất cả khách khứa, nhanh chân đi đến phòng nghỉ.
"Hôm nay sẽ rất mệt, đừng có miễn cưỡng kiên trì, cảm thấy mệt mỏi liền nói với ta, muốn về phòng nghỉ nghỉ ngơi lúc nào cũng được hết, không được ép mình phải chống đỡ có biết không." Dunan Fry vuốt ve gương mặt của Cảnh Dương nói.
"Em biết mà." Cảnh Dương mỉm cười nói "Không phải anh đã cho người chuẩn bị rất nhiều sô pha ở trong sảnh tiệc cưới sao? Em cảm thấy rất có thể phần lớn thời gian chúng ta đều sẽ ngồi, em sẽ không mệt đâu."
Bình thường lúc cử hành tiệc cưới, vì tiện cho khách khứa giao lưu với nhau, trên cơ bản đều là đứng. Nhưng Dunan Fry bởi vì lo lắng Cảnh Dương đứng lâu sẽ mệt, nên đã cho người chuẩn bị rất nhiều sô pha bố trí trong sảnh tiệc cưới, ai muốn thì đứng, ai ngồi cũng có thể ngồi. Bởi vì bố trí rất hợp lý, sẽ không có vẻ gì là kỳ lạ, ngược lại về sau nó còn trở thành một loại phương thức giao lưu chính trong bữa tiệc.
Hôn lễ long trọng như vậy, không có khả năng không có truyền thông đưa tin, hơn nữa không chỉ có truyền thông của đế quốc Wilkosa cùng các quốc gia có quan hệ tốt với Wilkosa đưa tin trực tiếp, mà còn có truyền thông Tinh Võng của Liên Bang.
Aikeli nằm trên sô pha, bên chân cùng trên bàn trà tất cả đều là chai rượu, từ sau khi trốn khỏi Fertari, cậu ta có thể nói là luôn sống mơ mơ màng màng, rất ít khi thanh tỉnh. Hiện tại không chỉ có sắc mặt nhìn sa sút, trạng thái của cơ thể cũng không tốt, trong thời gian ngắn thôi mà cậu ta nhìn như già đi mười mấy tuổi.
Cậu ta vừa từ trong mơ tỉnh dậy, không chỉ có đầu rất đau, cơ thể cũng đau nhức không chịu được. Tuy cơ thể rất không thoải mái, nhưng khó có được lúc thanh tỉnh, cậu ta mở màn hình trên tường muốn xem gần đây Tinh Võng có tin tức gì không, dời lực chú ý của mình một chút, giảm bớt cảm giác đau đầu.
Chỉ là cậu ta không ngờ sẽ trùng hợp như vậy, vừa mở màn hình liền nhìn thấy cảnh kết hôn của Dunan Fry và Cảnh Dương được phát trực tiếp. Nhìn cảnh thâm tình nhìn nhau của hai người Dunan Fry và Cảnh Dương, ban đầu cậu ta còn có chút chưa định thần lại, từ từ cậu ta mới ý thức được mình đang xem cái gì.
Aikeli đột nhiên đứng lên, cầm chai rượu ném thẳng vào màn hình, dùng sức đập mười mấy chai rượu, miểng chai văng khắp nơi, nhưng màn hình một chút cũng không nứt, cậu ta vẫn có thể xem rất rõ ràng cảnh Dunan Fry hôn môi Cảnh Dương, còn có gương mặt hạnh phúc của hai người.
"Aaaaaaa!!" Aikeli giống như điên dại đập phá lung tung, bị miểng văng trúng làm mặt bị thương cũng không hề hay biết.
Cuối cùng cũng không còn gì để đập, cậu ta mềm nhũn thả mình lên sô pha, giống như là bị rút cạn linh hồn, hai mắt vô thần nằm ở đó.
Aikeli đột nhiên cảm thấy rất bất lực, cậu ta cảm thấy mọi chuyện không nên như thế này, cậu ta phải là người có được hạnh phúc mới đúng. Nếu kết cục của cậu ta chính là như vậy, vậy cậu ta trọng sinh có ý nghĩa gì chứ? Còn không bằng ngay từ đầu liền trực tiếp chết đi. Tại sao? Rốt cuộc là tại sao? Không có tình yêu, danh dự và địa vị cũng không có, cậu ta sống còn có ý nghĩa gì?
Johan mở cửa đi vào, nhìn thấy khắp nhà đều là miểng chai, tưởng Aikeli lại uống say phát điên, trong khoảng thời gian này gã đã tập mãi thành thói quen, một chút biểu cảm dư thừa cũng không có, trực tiếp đi đến bên cạnh Aikeli ngồi xuống.
"Em cảm thấy thế nào? Có đau đầu không? Muốn anh giúp em kêu bác sĩ tới không?" Johan vừa hỏi cậu ta vừa quan sát vẻ mặt của cậu ta, xem có phải cậu ta lại không tỉnh táo hay không.
Aikeli liếc mắt nhìn Johan một cái, lắc lắc đầu.
Johan thấy cậu ta có tỉnh táo, liền nói với cậu ta "Chẳng lẽ em muốn cứ như vậy hoài sao? Em biết tình cảnh bây giờ của chúng ta có bao nhiêu khó khăn không? Em không thể tỉnh táo một chút để giúp anh sao?"
Johan trong khoảng thời gian này không ngừng đi tiếp xúc với những quốc gia không có gia nhập Liên Bang, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều rất mệt, vậy mà Aikeli còn không cho gã bớt lo. Từ xưa đến nay gã thật sự chưa từng gặp khó khăn, đối mặt những người qua loa có lệ đó, gã cũng không có biện pháp nào cả.
"Em có thể giúp anh cái gì?" Aikeli tự giễu nói "Một người thất bại hoàn toàn như em, còn có thể làm cái gì? Em chế tạo thiết bị không bằng Shean, chế tạo vũ khí không bằng Shean, đến chế tạo cơ giáp cũng không bằng Shean, anh cảm thấy em còn có thể giúp anh sao?"
"Em càng tự sa ngã như vậy, tốc độ chúng ta hoàn toàn bị phá hủy càng nhanh, Shean không có khả năng không tìm chúng ta báo thù, hơn nữa hiện tại nó còn kết hôn với Dunan Fry, chẳng lẽ em thật sự nghĩ cái gì cũng không làm, liền như vậy chờ nó tìm tới cửa hủy diệt chúng ta sao?" Johan lần đầu tiên có tâm trạng hận không thể rèn sắt thành thép, đứa em này trước kia luôn làm cho gã cảm thấy kiêu ngạo, hiện tại lại biến thành dạng này, cái này làm cho gã vừa tức giận vừa khổ sở.
Aikeli hai mắt vẫn vô thần như cũ, giống như không nghe được lời Johan nói.
Johan chỉ cảm thấy bất lực và bất đắc dĩ, trong khoảng thời gian này gã đã khuyên Aikeli vô số lần, gã thật sự không có gì để nói nữa, chỉ có thể chờ thời gian chậm rãi trôi qua, cậu ta sẽ tự mình tốt lên thôi.
..............................
"Ưm~" Cảnh Dương ghé vào trên giường, thừa nhận cú va chạm cuối cùng của Dunan Fry, cái eo nâng lên cuối cùng cũng được thả.
Đã làm xong vận động mạnh, Cảnh Dương vẫn không chịu mở mắt, hắn bị Dunan Fry lật ngược lại, hôn tới mức làm hắn hít thở không thông, rốt cuộc mới khiến hắn tỉnh táo hơn một chút.
"Em cảm thấy em mới ngủ có một chút thôi." Cảnh Dương mở nửa con mắt, rất bất mãn nói, tối hôm qua hắn bị lăn lộn tới hơn nửa đêm, người này khi nào kết thúc hắn cũng không biết, chỉ nhớ rõ mình thật sự chịu không nổi liền ngủ thiếp đi, sau đó còn chưa ngủ bao lâu lại bị y đùa nghịch tỉnh dậy.
"Hôm nay chúng ta phải xuất phát, lên thuyền rồi ngủ tiếp, được không?" Dunan Fry dùng điệu cưng chiều hỏi.
"Hừ." Cảnh Dương hừ một tiếng, xem như trả lời.
Dunan Fry ôm Cảnh Dương lên đi vào phòng tắm rửa mặt, thời gian phi thuyền xuất phát đã được định sẵn nên không thể kéo dài. Cho nên mặc dù Dunan Fry rất muốn cho Cảnh Dương ngủ nhiều thêm một chút, cũng không thể ở ngay lúc này tiếp tục để hắn ngủ.
Bọn họ là muốn xuất phát đi tiêu diệt đám người Johan, chuẩn bị thời gian dài như vậy, rốt cuộc cũng có thể chấm dứt rồi.
Hai người vẫn đang tân hôn, Dunan Fry liền phải đi chiến đấu, Cảnh Dương chỉ cảm thấy may mắn, may mắn hắn không phải chỉ có thể đưa y lên chiến trường, mà còn có thể cùng đi với y. Như vậy trong lòng hắn cũng an tâm hơn rất nhiều, ít nhất mặc kệ là có xảy ra chuyện gì, bọn họ đều sẽ luôn ở bên nhau.
Vừa lên phi thuyền là Cảnh Dương liền trực tiếp chạy đến phòng ngủ của Dunan Fry, hai người hiện tại đã là chồng chồng hợp pháp, ngủ chung một phòng ở trên phi thuyền là chuyện rất bình thường, không ai sẽ cảm thấy không nên, mặc dù tình huống tướng quân đi làm nhiệm vụ còn mang theo người nhà này vẫn là lần đầu tiên, nhưng ai biểu Cảnh Dương không phải là người nhà bình thường làm chi.
Đám người Johan vẫn luôn trốn đông trốn tây, không dám ở cố định một chỗ trong thời gian dài, gã cho rằng mình ít nhất cũng có thể trốn được mấy năm, trong vòng mấy năm này gã có thể xây dựng thế lực cho mình, mặc kệ là Fertari hay là Wilkosa đều không thể làm gì được gã. Nhưng khi gã bị phi thuyền do Dunan Fry chỉ bao vây, gã mới biết được nếu không có Fertari làm hậu thuẫn, bị quân đội của một quốc gia khác bao vây diệt trừ là việc dễ dàng đến cỡ nào.
Trốn là trốn không thoát, Johan chỉ có thể điều khiển cơ giáp tiến lên chiến đấu, lấy tánh mạng của mình ra đặt cược, làm một ván cuối cùng.
Dunan Fry đã hạ lệnh phải để Johan lại cho y tự mình giải quyết, cho nên lúc Johan tiến lên công kích, không phải binh lính không đối phó được gã, mà là cố tình tránh gã.
Cơ giáp của Johan là Aikeli chế tạo, gã từng điều khiển nó chiến đấu rất nhiều lần, bởi vì cơ giáp này lợi hại hơn rất nhiều các cơ giáp khác, mỗi một lần đều làm gã có một loại cảm giác vô cùng mạnh mẽ. Nhưng hiện tại chiến đấu với Dunan Fry, gã mới biết đối mặt với sự mạnh mẽ chân chính đến tột cùng là có cảm giác như thế nào.
Gã nghĩ mình ít nhất có thể chiến đấu với Dunan Fry được mấy chiêu, nhưng mà từ lúc bắt đầu liền không hề có sức phản kháng, cái loại cảm giác áp bách cùng không thể phản kháng bất lực này khiến gã cảm thấy rất tuyệt vọng.
Aikeli đứng trong khoang chỉ huy ở trên phi thuyền, nhìn thấy cơ giáp của Johan bị cơ giáp của Dunan Fry bắn trúng liên tục, cậu ta mở to hai mắt đau khổ hét lớn "Không! Anh hai!!!"
"A!!!" Aikeli ngồi xổm xuống ôm đầu khóc ròng, cậu ta biết rõ, tạo thành hậu quả như bây giờ tất cả đều là do cậu ta, cậu ta hối hận, cậu ta thật sự rất hối hận!
Lúc này Cảnh Dương cũng ngồi ở trong khoang chỉ huy, nhìn hình ảnh trên màn hình, trong đầu của hắn không tự chủ được xuất hiện cảnh Shean đang chạy trốn, bị người của Độc Lang đuổi theo, sau đó cơ giáp của cậu bị mấy cơ giáp khác bắn không ngừng.
Hai cảnh tượng trùng điệp lên nhau, Cảnh Dương biết, đây là ý thức thuộc về Shean còn lưu lại ở trong cơ thể, cuối cùng cũng tiêu tán mà đi.
Johan và Aikeli đều bị bắt sống, tuy Johan thương rất nặng nhưng chưa chết được, Dunan Fry cũng không tính để gã chết dễ dàng như vậy, quá tiện nghi cho gã.
Dunan Fry đem Johan và Aikeli đưa tới tinh cầu Liên Bang giam giữ, đồng thời thông qua hội nghị của Liên Bang hội, lấy thân phận hải tặc vũ trụ của bọn họ mà định tội, để cho Wilkosa tiến hành trừng phạt bọn họ.
Rơi vào tay của Dunan Fry, bọn họ dĩ nhiên là sẽ không có kết cục tốt, Chatter thủ lĩnh của Độc Lang bởi vì thẳng thắn tất cả với mọi người, nên Cảnh Dương dựa theo ước định để Dunan Fry cho hắn một cái thống khoái. Nhưng mà Johan và Aikeli thì sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy, vận mệnh bi thảm sống không bằng chết nửa đời sau của bọn họ, Dunan Fry đã định sẵn giúp bọn họ rồi.
Cảnh Dương không có đi gặp lại hai người kia, đồng thời sinh hoạt sau này cũng chậm rãi đem hai người nọ vứt vào một góc nhỏ trong ký ức, trở thành một phần ký ức không hề quan trọng, tuy rằng bọn họ vẫn luôn ở nơi đó, nhưng hắn sẽ không suy nghĩ đến nửa.
End thế giới thứ tám.
Thế giới tiếp theo: người cá!!!
Min: mỗi lần đọc truyện mà có yếu tố người cá, đặc biệt người cá là thụ ý, thì tui luôn có một suy nghĩ như thế này "lỗ đâu mà đâm nhể!?" =)))))))))). Vâng, và ở thế giới sau tác giả đã giải đáp thắc mắc cho tui, và tui kiểu "À!"...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT