Trong biệt thự.

Quỷ công tử đang lang thang tham quan khắp nơi, hắn vốn cho rằng mình đi theo mèo đen trở về, ánh mắt đầu tiên là có thể nhìn thấy vị Vu Sư ngày đó, kết quả không nghĩ tới biệt thự rồi, trong căn nhà này một người cũng không có, chỉ có một con mèo cùng một con quỷ.

Hơn nữa, cái biệt thự dùng để dưỡng miêu dưỡng quỷ này vậy mà bố trí vô cùng xa hoa, cũng vô cùng sạch sẽ. Tay vịn cầu thang không có một tia bụi bặm, lầu trên lầu dưới còn có thùng rác riêng, tầng hầm ngầm có nguyên bộ thiết bị tập thể hình, lầu hai có thư phòng, trong thư phòng có bày một kệ sách chỉnh tề, trên kệ cũng nhét đầy sách, cho dù những quyển sách này quả thật rõ ràng chưa có ai xem.

Đây là phí phạm của trời nha.

Làm một cử tử đã từng ý định nhập sĩ khoa cử, Quỷ công tử đứng trước một bức tường nhét toàn là sách kia, lưu luyến không đi.

Mà mấy quyển sách này cũng không phải là thứ làm hắn kinh hỉ nhất sau khi bước vào biệt thự, thứ kinh hỉ nhất chính là phát hiện cái con diễm quỷ kia vậy mà bám vào người một con búp bê vải, sau đó cư nhiên có thể chạm đến vật thật, có thể sử dụng điều khiển từ xa xem TV, có thể thông qua di động gọi điện thoại, có thể đổ thức ăn cho mèo đen.

Có thể nói, ngoại trừ không có được thân thể như con người ra, nàng ta có thể làm bất cứ chuyện gì.

Làm một con quỷ đã mấy trăm năm, Quỷ công tử thật sự quá khát vọng cái loại xúc cảm chạm đến vật thật này, hắn thực sự hận không thể trực tiếp xé con nữ quỷ kia ra khỏi búp bê vải, sau đó tự mình đi vào đó.

Liễu Mị Nhi bị Quỷ công tử nhìn đến trong lòng run sợ, nhưng xuất phát từ bản năng cùng tự tin của diễm quỷ, nàng ta lấy hết dũng khí, nhìn Quỷ công tử phát ra khí âm dụ hoặc: "Công tử, người đừng nhìn nô gia như vậy nha, nô gia hơi sợ."

Nghe vậy, Quỷ công tử quái dị nhìn Liễu Mị Nhi, liếc mắt một cái.

Trong lòng Liễu Mị Nhi vui mừng, nghĩ đối phương cho dù có lợi hại, cũng là một con quỷ nam mà thôi, lại còn là một con quỷ cổ đại giống như mình nữa. Tưởng tượng như vậy, sợ hãi trong lòng liền tan hơn phân nửa, nàng ta không ngừng cố gắng dụ hoặc: "Công tử muốn như thế nào, công tử nói là được, nô gia đều theo ý người."

Khi nói chuyện, Liễu Mị Nhi nửa che mặt đẹp, bộ dáng muốn nói lại thôi nhìn Quỷ công tử, cái động tác đó, thật sự là thẹn thùng đến say lòng người.

Đương nhiên, với tiền đề là, nếu nàng ta còn trong bản thể của mình.

Nhưng mà lúc này, nàng ta chỉ là một con búp bê vải thủ công thô ráp to bằng bàn tay, cái thần thái thẹn thùng vi diệu kia căn bản không thể truyền đạt tới. Lúc này Quỷ công tử nhìn thấy, chẳng những không cảm giác đối phương thẹn thùng say lòng người, ngược lại còn cảm thấy có chút đáng sợ.

Trách không được trước kia người ta nghe nói đến thuật vu cổ đều biến sắc, con búp bê vải này cử động lên quả thật quái dị, vô cùng đáng sợ. Ngay cả con lệ quỷ thâm niên như hắn đây, đều nhìn mà có chút không thích ứng nổi.

"Công tử?" Liễu Mị Nhi lại xoay thân mình một chút.

Quỷ công tử không thể nhịn được nữa, lóng tay hắn búng ra, một luồng âm khí nháy mắt bắn thẳng đến, làm cho thân thể búp bê vải của Liễu Mị Nhi văng vào vách tường.

Tuy rằng Liễu Mị Nhi không cảm giác được đau đớn trong thân thể búp bê vải, nhưng một sợi âm khí cường đại kia lại đóng băng nàng ta nửa ngày không dám nhúc nhích, phảng phất như đã chết rồi vậy.

"Meo!" Lúc này, mèo đen cảnh cáo kêu một tiếng.

"Yên tâm, ta không phải muốn giết nàng ta. Chỉ là nàng ta làm ra bộ dáng thật sự quá khó coi, nhất thời không nhịn được." Quỷ công tử giải thích nói.

Bởi vì có miêu chủ tử che chở, Liễu Mị Nhi khôi phục thần trí, đột nhiên nghe câu nói như thế, tức khắc cảm thấy tôn nghiêm diễm quỷ của chính mình bị đả kích nghiêm trọng. Toàn bộ con quỷ tức khắc liền nổi giận lên: "Lão nương sao lại khó coi, năm đó không biết bao nhiêu công tử quyền quý quỳ gối dưới váy thạch lựu của lão nương. Nhìn ta mà không có phản ứng, đều không phải nam nhân!"

Thân thể có thể bị giẫm đạp, nhưng là thân là diễm quỷ, tôn nghiêm không thể tẫn hủy.

Quỷ công tử nheo nheo mắt, bật cười: "Ngươi đang mắng ta?!"

Sau cơn cuồng nộ, Liễu Mị Nhi biết mình quá xúc động, nhìn quỷ khí đang bùng lên vô cùng cường đại, liền sợ hãi nhào về hướng di động, gọi điện cho Vu Miểu Miểu: "Vu sư đại nhân cứu mạng a ~~"

"Meo!" Mèo đen lại lần nữa lên tiếng cảnh cáo.

Quỷ công tử tất nhiên không thật sự muốn giết Liễu Mị Nhi, hắn chính là còn có chuyện cầu Vu sư mà, sao có thể động đến quỷ phó của cô ấy chứ.

Quỷ công tử chờ Liễu Mị Nhi nói chuyện điện thoại xong, lúc này mới thu hồi hơi thở, ống tay áo vung lên, rất có lễ tiết mà chắp tay với Liễu Mị Nhi: "Nguyên Bạch thất lễ, tuy rằng cô nương tư dung hơn người, nhưng hiện giờ thân hình búp bê vải này không thể thể hiện được ngay cả một phần mười. Không bằng cô nương hiện thân cho thấy?"

"Ta mới không mắc mưu đâu, nếu ta đi ra ngoài, ngươi giết ta càng không phải dễ dàng sao. Ta nói cho ngươi, ta đã gọi điện thoại rồi, Vu sư đại nhân thực mau sẽ tới đây." Liễu Mị Nhi là từ trong thanh lâu ra tới, hiểu biết nhất là xem ánh mắt người, nàng ta sao có thể bị phong cách đột nhiên chuyển biến của Quỷ công tử lừa gạt được. Cho dù đối phương bề ngoài tuấn tiếu phi phàm, nhưng thế gian này, thứ mặt người dạ thú còn ít sao. Hơn nữa nếu đối phương là người tốt, sao có thể biến thành lệ quỷ hung hãn như vậy.

Quỷ hiểu quỷ nhất, tên Quỷ công tử này một thân huyết khí, đó là giết hết bao nhiêu người mới có thể lây dính oán khí ngập trời như vậy nha.

"Xì." Quỷ công tử thấy lừa không được, rất thất vọng. Hắn còn tưởng lừa đối phương ra ngoài, chính mình đi vào chơi một chút thôi.

Kể từ lúc đó, Liễu Mị Nhi vẫn luôn gắt gao rúc vào phía sau lưng mèo đen, trước sau vẫn duy trì khoảng cách cùng Quỷ công tử. Mãi cho đến khi một người giao đồ ăn gọi điện thoại đến.

"Là Liễu Mị Nhi tiểu thư sao? Đồ ăn của cô tới rồi."

Liễu Mị Nhi trong thân hình búp bê vải tất nhiên không cầm nổi điện thoại, chỉ có thể đặt điện thoại lên bàn, sau đó dùng loa ngoài nghe, vì thế Quỷ công tử cũng có thể rõ ràng nghe thấy tiếng cậu giao đồ ănbên kia đầu dây điện thoại.

"Là em đây." Liễu Mị Nhi trả lời.

"Vậy tôi đọc ghi chú đây, Liễu Mị Nhi tiểu thư, cô nghe nha." Tiếp theo, cậu giao đồ ăn liền đọc lên, "Cái đồ ăn này, là dành cho Liễu Mị Nhi tiểu thư trong biệt thự." Thanh âm rất thành kính.

Kỳ thật mấy người giao đồ ăn ở gần đây đã khá quen thuộc với lưu trình thao tác khi giao đồ ăn đến địa chỉ này, chỉ cần đưa đến đây, liền cứ đọc một câu như vậy rồi để đồ ăn bên ngoài cửa là được, hoàn toàn không cần gọi điện thoại cho khách làm gì. Nhưng bởi vì thanh âm Liễu Mị Nhi quá mức mềm mại dễ nghe, thế cho nên mấy cậu giao đồ ăn lại đây, vì có thể nghe một chút giọng nói của Liễu Mị Nhi, nên lúc nào cũng tự động gọi điện thoại đến.

"Anh trai vất vả rồi, em cảm ơn nhiều nha." Liễu Mị Nhi tự nhiên đáp.

"Đừng khách khí, chúc cô dùng bữa vui vẻ." Cậu giao đồ ăn thỏa mãn, lưu luyến không rời ngắt điện thoại.

Liễu Mị Nhi đang muốn đi ra bên ngoài lấy hộp đồ ăn, chợt cảm nhận được một ánh mắt nóng như lửa thẳng tắp dừng lại trên người nàng, sau đó toàn bộ quỷ thân đều giật mình một cái, lại lùi về phía sau mèo đen.

Cùng lắm thì bữa ăn này không ăn, chờ Vu sư đại nhân lại đây rồi tính.

Quỷ công tử nãy giờ nghe xong đối thoại vừa rồi, cánh cửa thế giới mới lại lần nữa mở ra. Vu sư này dùng biệt thự nuôi quỷ, cho quỷ xem sách, cho quỷ dùng điện thoại thì thôi đi, vậy mà còn cho quỷ tiền tiêu? Hơn nữa còn muốn ăn cái gì là có thể mua cái đó? Đừng nói đồ đạc trong phòng này kỳ thật đều là do đám quỷ này tự mình mua đi.

"Ngươi kêu đồ ăn?" Quỷ công tử hỏi nàng.

"Ừm...... phải, thì thế nào?."

"Kêu cái gì vậy?"

"Bánh cuốn."

"Chưa từng ăn." Hắn ở Điêu gia ngần ấy năm, chỉ có mùng một mười lăm, người Điêu gia sẽ dùng hương nến trái cây cúng cho hắn, ngẫu nhiên còn có thể có được gà hoặc là heo, thêm một bầu rượu, đồ vật khác thì không thấy.

Hắn ngày ngày đi theo bên người Điêu Vĩnh Niên, thật ra cũng thấy hắn ta ăn không ít đồ vật, nhưng hắn cũng không chủ động xin Điêu Vĩnh Niên. Hơn nữa khi ở bên cạnh Điêu Vĩnh Niên, hắn cũng không muốn ăn uống gì.

"Hay là, ta giúp ngươi kêu một phần?" Liễu Mị Nhi xem mặt đoán ý, lập tức liền nói.

Quỷ công tử nhìn biểu tình nàng ta nháy mắt nhu hòa đi rất nhiều, ý cười trong đáy mắt vô cùng thành thật, thêm vài một phần thiệt tình: "Vậy đa tạ cô nương khoản đãi."

"Đừng...... Đừng khách khí, công tử muốn ăn loại bánh cuốn nào?" Liễu Mị Nhi hỏi.

"Nguyện nghe cô nương."

Có lẽ đã nhận ra thiện ý trên người Quỷ công tử, Liễu Mị Nhi cũng không còn sợ hãi, từ sau lưng mèo đen chạy ra tới, click mở phần mềm gọi đồ ăn, tìm cửa hàng bánh cuốn mình vừa mới gọi món, chỉ vào mấy hình bánh cuốn rực rỡ trên điện thoại nói: "Cửa hàng này có mấy loại bánh cuốn, đơn giản nhất là bánh cuốn trứng, có thêm thịt thì có bánh cuốn thịt, còn có cho thêm bắp. Chỗ này còn có rất nhiều vị nha, muốn ăn thêm cái gì đều có thể gọi thêm. Còn có cay và không cay, ngươi muốn ăn loại nào? Hay là gọi cả hai loại luôn đi, ngươi thử xem cái nào ăn ngon, sau này liền ăn cái đó thôi."

"Cô nương tâm tư tỉ mỉ, suy nghĩ chu toàn, Nguyên Bạch nghe cô nương." Quỷ công tử lên tiếng nói.

"Công tử quá khen." Liễu Mị Nhi được khen liền thoái mái trong lòng, lập tức tung ta tung tăng gọi đồ ăn tới, cay không cay đều gọi cho Nguyên Bạch một phần.

Vì thế, hai mươi phút sau, khi Vu Miểu Miểu cùng Quý Lãng vô cùng lo lắng đuổi tới biệt thự, nhìn thấy chính là hai con quỷ, một con ngồi xổm trước bàn trà, một con ngồi xổm trên bàn trà, cùng nhau ăn bánh cuốn. TV trên tường còn đang phát một bộ phim điện ảnh cổ trang. Không khí tương đối hòa hợp.

"Nha, cái tên thư sinh mặt trắng này vừa thấy liền không phải người tốt, Đỗ Thập Nương này phỏng chừng bị lừa cho xem." Liễu Mị Nhi bình luận.

"Tên thư sinh mặt trắng đó cũng chỉ ăn mặc giống thư sinh mà thôi, mấy câu thơ hắn làm ra, thật sự là khó nghe." Quỷ công tử cũng bình phẩm.

"Nguyên công tử sinh thời tất nhiên là văn thải nổi bật nhỉ?" Mặt Liễu Mị Nhi lộ vẻ sùng bái.

"Hổ thẹn, hổ thẹn, chỉ khảo được cái cử nhân mà thôi." Quỷ công tử khiêm tốn nói.

"Ô! Hoá ra là cử nhân lão gia à, thiếp thân thấy công tử còn trẻ như thế, nếu không phải tuổi xuân mất sớm, tất có thể kim bảng đề danh, đánh ngựa dạo phố."

"Có thể kim bảng đề danh hay không thì không biết, bất quá thi đình hẳn là có thể tham gia."

Vu Miểu Miểu nhìn một màn trước mắt này, nhịn không được giật giật khóe miệng, một đôi quỷ cổ đại, thật ra cũng rất có tiếng nói chung nha.

"Ăn cơm hả?" Vu Miểu Miểu hỏi.

Hai người đồng thời quay đầu lại, Liễu Mị Nhi thấy hai người không biết khi nào đã đến, kinh ngạc vội vàng nhảy dựng lên, hướng hai người hành lễ: "Liễu Mị Nhi bái kiến Vu sư đại nhân, bái kiến Quý tiên sinh."

Quỷ công tử có vẻ thong dong bình tĩnh hơn nhiều, hắn đứng lên, sửa sửa quần áo có chút hỗn độn của chính mình, lúc này mới nhìn Vu Miểu Miểu ôm tay hành lễ: "Nguyên Bạch, bái kiến Vu sư đại nhân, bái kiến Quý tiên sinh, bái kiến vu cổ oa oa."

"A ha ha ha......" Oa Oa nhìn thấy có người chào hỏi chính mình, tức khắc phát ra một chuỗi tiếng cười sang sảng, xem như đáp lại.

Quý Lãng cảm giác được quỷ khí cường đại trên người Quỷ công tử, có thể xem như lệ quỷ có tu vi cao nhất mà hắn từng gặp, tức khắc trong mắt hiện lên một mạt cảnh giác.

Vu Miểu Miểu đánh giá Quỷ công tử một lát, nghi hoặc nói: "Lấy tu vi của ngươi, linh miêu hẳn là đánh không lại ngươi, sao ngươi lại đến đây làm gì?"

"Miêu gia của Vu Sư thông tuệ vô cùng, nó vẫn chưa từng chính diện giao thủ cùng ta, mà là lợi dụng trí tuệ, trộm đi xương ngón tay điều khiển ta của chủ nhân tiền nhiệm." Quỷ công tử nói.

"Meo!" Mèo đen đúng lúc này xuất hiện, đầu nhỏ giương lên, móng vuốt duỗi về phía trước, lộ ra một đoạn chỉ đỏ quấn quanh móng vuốt, cùng với đốt xương ngón tay buộc dưới sợi chỉ.

Bộ dáng ngạo kiều kia phảng phất như đang nói, một chút việc nhỏ, ta chỉ cần bỏ ra chút trí tuệ liền thu phục được thôi.

"Chủ nhân tiền nhiệm?" Vu Miểu Miểu nhướng mày, Quỷ công tử này bị bắt cao lắm mới hơn hai tiếng, nhanh như vậy liền phản bội chủ, hơn nữa còn trong tình huống khế ước ở xương ngón tay còn chưa thanh trừ.

Phải biết rằng, chỉ cần khế ước còn đó, quỷ phó liền không tính đã tự do.

"Đúng vậy, Nguyên Bạch bị miêu gia của Vu sư bắt tới, tất nhiên sau này, chính là người của Vu sư ngài." Quỷ công tử cung kính nói.

Mày Quý Lãng nhíu lại, một ánh mắt hình viên đạn bay vụt qua, năng lượng Mộng Ma mênh mông quanh người hắn bỗng nhiên bắt đầu không chịu khống chế.

Nụ cười trên mặt Quỷ công tử bất biến, thong dong bổ sung nói: "Nguyên Bạch dùng từ không nghĩ, hiện giờ thân đã chết, đã là vong hồn, là làm quỷ nô tài cho Vu sư ngài ạ."

Quý Lãng thu hồi tầm mắt, bỗng nhiên lại tìm được được phương pháp khống chế năng lượng Mộng Ma.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play