Sau khi chịu đủ một đêm nguyền rủa "đi chết đi!", sáng sớm hôm sau, Quý Lãng ngay cả cơm sáng cũng không để Vu Miểu Miểu ở nhà ăn, nhét cho cô một cái bánh bao, liền lôi kéo cô cùng Oa Oa nguyền rủa cộng thêm quỷ đồng tử cùng nhau từ nhà rời đi.
Hắn tự mình lái xe, chở bọn họ đi tới một căn biệt thự ở ngoại thành cách đó hơn mười km.
Biệt thự đại khái khoảng hai trăm mét vuông, bên ngoài có một cái sân không lớn không nhỏ, tổng cộng có hai tầng, trong nhà trang hoàng rất tinh xảo, lại không có một chút hơi người, chợt vừa thấy phảng phất như mấy căn nhà người ta xây lên rồi trang trí để làm nhà mẫu vậy.
"Chỗ này thật lớn nha, Oa Oa buổi tối có thể tùy tiện chạy khắp nơi rồi." Vu Miểu Miểu nhìn Oa Oa trong trong lòng ngực nói.
"Thống khổ sao? Tuyệt vọng không? A ha ha ha......" Oa Oa nguyền rủa còn đắm chìm trong lời thoại mới, không thể tự kềm chế.
Vu Miểu Miểu đã quen, phải biết rằng tối hôm qua trong một mảnh "Đi chết đi, đi chết đi", cô vẫn ngủ vô cùng an ổn. Buổi sáng khi Quý Lãng kêu cô rời giường, thấy cô ngủ hết sức ngon lành, mặt còn tươi tắn hẳn lên, hắn lập tức đen mặt lại như đít nồi.
"Bên này." Quý Lãng đứng ở cửa cầu thang kêu bọn họ.
"Tới ngay." Vu Miểu Miểu vội vàng ôm Oa Oa nguyền rủa chạy tới.
Quý Lãng thấy cô lại đây, duỗi tay ấn trên tường một chút, mở đèn tầng hầm ngầm lên, sau đó theo thang lầu đi xuống dưới.
Tầng hầm ngầm thực rộng, tổng cộng được chia làm hai gian phòng, một gian chất đầy các loại thiết bị tập thể hình, làm thành phòng tập thể thao, một gian lại được thiết lập thành phòng chiếu phim gia đình.
Vu Miểu Miểu vừa tiến đến liền yêu thích cái phòng chiếu phim này, màn hình tinh thể lỏng ước chừng lớn bằng nửa mặt tường, còn bố trí dàn âm thanh nổi rất lớn, sô pha bố màu đậm, thảm lông dê xù xù lông, còn có một cái tủ lạnh nhỏ có thể để đầy đồ uống sát bên cạnh, duỗi tay là lấy được ngay.
Vu Miểu Miểu tức khắc hai mắt tỏa ánh sáng, ôm Oa Oa ngã lên, thuận tiện còn đá giày, chân trần khua qua lại sờ sờ trên thảm.
"Oa Oa, nơi này thật tuyệt, thảm thật mềm nha." Vu Miểu Miểu vui vẻ kêu.
"Đi chết đi, đi chết đi ~~" Oa Oa cũng thực vui vẻ.
"Vậy em cũng ở đây đi?." Quý Lãng thấy Vu Miểu Miểu thích nơi này như vậy, liền lên tiếng đề nghị nói.
"Tướng công cũng ở đây luôn hở?" Vu Miểu Miểu ngẩng đầu lên hỏi.
"Anh không ở." Quý Lãng lắc đầu.
"Vậy em cũng không." Vu Miểu Miểu lập tức liền đánh mất ý niệm ở nơi này, ổ vàng ổ bạc đi nữa làm sao có thể so được cùng tướng công ở bên nhau.
Quý Lãng nhíu nhíu mày, tựa như muốn nói gì, nhưng nghĩ đến tính cách của Vu Miểu Miểu tính cách, cuối cùng cũng im lặng.
Vu Miểu Miểu đặt Oa Oa nguyền rủa ở trên sô pha, sau đó lại từ trong túi tuỳ thân lấy Hạng Ninh bản Oa Oa ra, để lên bên cạnh Oa Oa nguyền rủa.
"Hai các ngươi nửa tháng này liền ở chỗ này đi, hơn nửa tháng nữa ta lại đến đón các ngươi." Vu Miểu Miểu nói.
"Thống khổ, tuyệt vọng, a ha ha ha......"
Oa Oa nguyền rủa đang lặp lại lời thoại, nhưng Hạng Ninh giờ phút này đúng là thật sự rất tuyệt vọng: "Ta không ở cùng Oa Oa đâu, Oa Oa hiện tại quá dọa người."
"Ngươi là quỷ rồi, dọa người thì có quan hệ gì đến ngươi." Quý Lãng liếc nó một cái.
Hạng Ninh bị hắn nói xách mé thật không còn lời gì để nói, nhưng cũng không dám chọc Quý Lãng, chỉ có thể ủy khuất cúi đầu, xem như tiếp nhận vận mệnh an bài.
"Muốn chết sao? A ha ha ha......" Lời thoại này của Oa Oa nguyền rủa vang lên bây giờ đặc biệt hợp với tình hình.
Hạng Ninh thật sự muốn rủa một câu, ta cũng đã chết rồi, ngươi còn không buông tha cho ta sao?
Quý Lãng thấy Hạng Ninh ngoan ngoãn, móc từ trong túi ra một cái di động hơi cũ, đặt trên tay vịn sô pha: "Tầng hầm ngầm có xử lý cách âm, các ngươi muốn kêu la thế nào cũng được, không có việc gì thì không được đi lên trên. Cái di động này để lại cho các ngươi, có việc có thể gọi điện thoại."
Oa Oa nguyền rủa có biết dùng di động hay không thì hắn không biết, nhưng Hạng Ninh khẳng định sẽ biết.
"Ừ." Hạng Ninh héo héo gật đầu.
"Đi thôi." Quý Lãng xoay người, đi lên lầu.
Vu Miểu Miểu sờ sờ đầu Oa Oa đầu, dưới một tràng "ha ha ha đi chết đi!" của Oa Oa, cô cũng theo Quý Lãng rời đi.
Bọn họ đi rồi, Hạng Ninh tiếp tục buồn thiu hai phút, im lặng tiếp thu nửa tháng sắp tới trong vận mệnh bi thảm của mình. Nhưng khi nó ngẩng đầu lên, thấy rõ ràng bố trí của tầng hầm ngầm rồi, tức khắc thân mình cứng đờ, sau đó kêu lên a a a.
"A a a, TV thật lớn, ta rốt cuộc có thể xem phim hoạt hình bất cứ khi nào thích rồi."
"Đi chết đi, đi chết đi, đi chết đi ~~~~" Oa Oa liền phụ hoạ.
"A a a, tủ lạnh thật nhiều đồ uống." Hạng Ninh ghé vào trước tủ lạnh.
"Thống khổ không ~~~~" Oa Oa đi theo sau Hạng Ninh nói.
"A a a, kệ sách thật lớn."
"Tuyệt vọng không ~~~~"
"Oa Oa, ta thích nơi này."
"Muốn chết sao ~~~~"
Buổi sáng 11 giờ, Quý Lãng đang sửa kịch bản bỗng nhiên nghe được tiếng di động nhắc nhở, hắn tùy ý nhìn lướt qua, phát hiện là tin nhắn tiền trong thẻ ngân hàng bị trừ. Hắn hơi nhíu mày, cầm lấy di động xem xét tỉ mỉ tin tức.
"Cơm hộp?" Quý Lãng nhíu nhíu mày, suy tư một lát liền hiểu được, là Hạng Ninh gọi cơm hộp.
Buổi sáng hắn để lại cho Hạng Ninh cái di động kia là di động cũ của hắn trước đây, các loại app bên trong đều đã đăng nhập sẵn, Hạng Ninh có thể lên mạng gọi cơm rồi trả luôn tiền cơm hộp cũng không có gì kỳ quái. Chẳng qua, nó là một con quỷ, kêu cơm hộp thì làm thế nào ăn?
Cùng lúc đó, anh shipper giao đồ cách khu biệt thự 3 km bỗng nhiên nhận được một cái yêu cầu giao cơm hộp, lại còn yêu cầu đưa đúng giờ đã định. Shipper giao cơm hộp lập tức không dám trì hoãn, cưỡi xe đạp điện chạy như bay về hướng tiệm cơm được chỉ định, thực mau đã lấy được đồ ăn.
Chỉ thấy phía trên đơn đặt hàng có một hàng chữ ghi chú ghi chú được in đậm còn gạch dưới: 【 tới nơi xin gọi điện thoại. 】
Shipper giao cơm hộp cũng không để ý, cầm đơn đặc hàng nhanh chóng rời đi, chỉ mới khoảng mười phút liền đưa đến nơi, ngừng lại trước cửa một căn biệt thự hai tầng vô cùng xinh đẹp.
Shipper giao cơm ca còn nhớ rõ khách nhân yêu cầu điện thoại liên hệ, lập tức lấy di động ra, trực tiếp gọi qua, thực mau điện thoại đã được bắt máy.
"Alo, giao cơm hộp hả?" Một giọng nói trẻ con gấp không chờ nổi từ đầu kia điện thoại truyền đến.
"Đúng, anh đã tới cửa, phiền em tới cửa lấy một chút. Hoặc là em mở cửa, anh mang vào tận nơi cho." Shipper giao cơm hộp nói.
"Anh nhét qua chỗ hàng rào vào là được."
"Hả?" Shipper giao cơm hộp cũng đưa cơm nhiều năm, loại yêu cầu nào cũng đã thấy, sao một chút kinh ngạc ngắn ngủi liền bắt đầu tìm kiếm chỗ nào đặt cho thích hợp, "Vậy anh nhét vào bên phải cho em, chỗ có giàn nho ấy."
"Chờ một chút, anh giao cơm hộp ơi, có thể nhờ anh giúp một chút không?" Đầu kia điện thoại bỗng nhiên lại nói.
Shipper giao cơm hộp nhìn thoáng qua thời gian, có chút khó xử nói: "Anh còn bận đi cho kịp thời gian, nếu quá phiền toái thì có thể không được." Hắn còn phải đi đưa đơn hàng khác nữa.
"Không phiền đâu, chỉ chậm của anh mười giây thôi. Anh giúp em một chút, lát nữa em cho anh đánh giá năm sao khen ngợi."
"Vậy được, em nói đi." Shipper đưa cơm hộp nói.
"Anh trước khi nhét cơm hộp qua hàng rào, có thể thành tâm nói một câu, "cái cơm hộp là cho Hạng Ninh trong phòng" không?." Tiểu hài tử yêu cầu nói.
Shipper đưa cơm hộp khóe miệng run rẩy một trận, cái yêu cầu lung tung rối loạn gì thế này, cơm hộp này không phải do chính em gọi hay sao? Đây còn lạ hơn một lần trước em gái chủ nhà kêu hắn sẵn tiện đi đưa hàng ghé qua siêu thị mua giùm băng vệ sinh luôn đâu, ít nhất người ta có mục đích rõ ràng, đâu ra cái chuyện vẽ rắn thêm chân này để làm gì chứ?
"Anh trai ơi, khi anh nói nhất định phải rất thành tâm nga, không thì em không cho năm sao khen ngợi đâu đó." Đầu bên kia điện thoại lại nói.
Cái thằng nhóc này, đây là dùng năm sao khen ngợi uy hiếp mình sao.
"Anh trai ơi, bây giờ anh nói luôn đi, nói xong hẵng cúp điện thoại." Bên kia điện thoại lại lần nữa bổ sung nói.
"......" Shipper giao cơm hộp cảm thấy mình thật quá khổ mà, hắn chỉ là người đưa cơm hộp, vì sao phải đi phục vụ thêm nhiều nhiệm vụ đặc thù như vậy, mà còn là giúp không công. Nhưng vì năm sao khen ngợi, shipper đưa cơm hộp lại xấu hổ thỏa hiệp.
Hắn một tay cầm điện thoại, một tay nâng cơm hộp, sau đó lớn tiếng nói vào trong điện thoại một câu: "Cái cơm hộp này là cho Hạng Ninh ở trong phòng."
"Được chưa?" Shipper giao cơm hộp hỏi.
"Anh có thành tâm không?" Bên đầu kia điện thoại không yên tâm hỏi.
"......" Shipper đưa cơm hộp lần này không thể nhịn nổi, quả thực khinh người quá đáng mà. Hắn quyết đoán cúp điện thoại, nhét hộp cơm hộp vào bên trong, thở phì phì bỏ đi.
Đánh giá kém thì đánh giá kém, ông đây không hầu hạ.
Shipper đưa cơm hộp đi xong đại khái hai phút, cửa biệt thự bị nhẹ nhàng đẩy ra một khe hở nhỏ, một con búp bê vải lớn bằng bàn tay người từ bên trong chạy ra, nó cố gắng vượt qua mặt cỏ, chạy tới bên cạnh hàng rào, thấy được hộp cơm mình vừa mới gọi, đó là một phần cơm gà chiên thơm ngon vẫn còn hơi bốc khói.
Hạng Ninh bản búp bê vải cũng không vội vã kéo hộp cơm hộp vào, mà là lui cui mở bọc đóng gói trước, nhìn vào cơm gà chiên thơm phưng phức bên trong, nếm thử tính ăn một ngụm.
Mùi da gà chiên giòn và lớp thịt mềm hơi cay cay cùng mùi thơm lừng tức khắc nổ tung ở đầu lưỡi.
Búp bê vải Hạng Ninh vui sướng quơ chân múa tay, nhảy nhót xong, nó lại lần nữa khép túi đóng gói lại đàng hoàng, tiếp theo hai tay kéo túi cơm hộp, kéo túi vào trong biệt thự, lại kéo đến tầng hầm ngầm.
Chờ bò lên trên sô pha, Hạng Ninh lại ấn nút điều khiển từ xa, làm bộ phim hoạt hình vừa rồi đang tạm dừng cho nó tiếp tục phát, sau đó liền thoải mái nằm liệt ra trên sô pha, cắn một ngụm gà chiên, lại liếc mắt nhìn TV.
Quả thực là ngày tháng thần tiên nha.
"Đi chết đi, đi chết đi ~~" Oa Oa tò mò vây quanh lại đây.
"Oa Oa, ngươi có thể ăn cái này không? Nếu ngươi có thể ăn, ta cũng gọi cho ngươi một phần nha." Phần cơm gà này là cúng cho nó, Oa Oa không ăn được, nếu Oa Oa muốn ăn chỉ có thể kêu một phần khác.
"Muốn chết sao? A ha ha ha......" Oa Oa cười lớn lắc đầu.
"Vậy ta đành ăn một mình vậy." Hạng Ninh thỏa mãn cực kỳ, ăn cơm gà trong chốc lát bỗng nhiên có hơi khát, nó nhảy xuống lui cui khiêng hộp trà sữa đã gọi cùng với cơm gà ra, muốn mở ra, nhưng cái hộp đồ uống này này lại hơi cao sơ với nó, nó căn bản không thể với tới chỗ cắm ống hút được.
"Oa Oa, giúp ta chọc một chút." Hạng Ninh xin Oa Oa giúp đỡ.
Oa Oa là một bé búp bê thích giúp đỡ người, nhận ống hút Hạng Ninh đưa qua, thuần thục chọc một cái qua lỗ ống hút.
"Cảm ơn." Hạng Ninh cảm tạ nói.
"Đi chết đi, đi chết đi~~~" Oa Oa vui vẻ nhảy nhót đi chỗ khác.
Ăn uống no đủ, Hạng Ninh nhớ tới hứa hẹn của mình với anh shipper giao cơm hộp, lấy di động ra, click mở cái phần gọi hàng ban nãy mình mới gọi, vô cùng chân thành viết xuống phần bình luận khen ngợi ước chừng 200 chữ.
Sau đó......
Nửa tháng kế tiếp, những shipper giao hàng gần xung quanh khu biệt thự đều đã biết một khách hàng kỳ quái tên Hạng Ninh. Đó là một đứa nhỏ, ở trong một căn biệt thự xa hoa, mỗi ngày đều gọi đồ ăn bảy tám lần.
Bao nhiêu đó cũng chưa kỳ quái, kỳ quái chính là, nó yêu cầu mỗi một shipper khi giao cơm hộp tới đều phải thành tâm nhìn hộp cơm nói một câu "Cái cơm hộp này là cho Hạng Ninh ở trong phòng". Ai nói thì có thể được năm sao khen ngợi cộng thêm bình luận 200 chữ, không nói sẽ bị đánh giá kém.
Hơn nữa chuyện thần kỳ nhất chính là, phải thành tâm nói mới được. Có một lần, một người anh em thuận miệng nói một câu cho có lệ liền đi, kết quả hai phút sau, hắn lại nhận được điện thoại của thằng bé tên Hạng Ninh này.
"Câu vừa rồi anh nói không có thành tâm, quay về nói lại đi, bằng không sẽ đánh giá kém nga."
Cho nên người anh em kia phải quay trở lại nói lại một lần.
Thật là tà môn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT