Quỷ khí cùng năng lượng Mộng Ma chạm vào nhau, hình thành một cái lốc xoáy màu đen thật lớn, lốc xoáy này càng chuyển càng lớn, nơi nó đi qua, không còn gì có thể sống. Trong phạm vi kết giới, bất luận là động vật đang ngủ đông hay là thực vật bị tuyết đọng bao trùm, đều trong nháy mắt bị hút khô hết sinh cơ, hóa thành vật chết. Vật chết lại sinh ra tử khí, tử khí chuyển hóa thành quỷ khí, bị Quỷ Vương hấp thu.

"Quá mạnh." Quỷ công tử nhịn không được kinh hô ra tiếng, chỉ trong nháy mắt này, hắn đã thấy được mấy ngàn linh hồn động vật đang dâng lên bên trong kết giới, lại bị lốc xoáy cuốn vào, biến mất không thấy.

Vu Miểu Miểu không đi xem những linh hồn mưới vừa bốc lên đó, ánh mắt cô vẫn luôn dừng ở trung tâm lốc xoáy, trên người Quý Lãng.

Ở trung tâm lốc xoáy, năng lượng Mộng Ma cùng quỷ khí Quỷ Vương đối kháng chính diện, nhưng vì Quý Lãng vẫn chưa chân chính thức tỉnh, cho nên lực lượng của hắn đối địch với quỷ khí giống như sông nước đối với biển rộng, có thể bị nuốt hết vào bất cứ lúc nào.

Quỷ Vương cũng cho rằng như thế, hắn vài lần muốn dùng lực lượng của mình áp chế năng lượng Mộng Ma, nhưng cái năng lượng Mộng Ma bé nhỏ đó, lại ngoan cường chịu đựng, thậm chí bắt đầu cắn nuốt lực lượng thuộc về hắn.

Không thể để nó tiếp tục cắn nuốt nữa.

Quỷ Vương cơ hồ lập tức hạ quyết tâm, quỷ khí của hắn có thể cắn nuốt sinh cơ, là khắc tinh của hết thảy các vật sống, nhưng năng lượng Mộng Ma lại là khắc tinh của hết thảy các loại năng lượng tiêu cực. Năng lượng trên thế gian này vốn dĩ cùng một nguồn gốc từ thiên địa, bọn chúng dung hòa vào nhau, rồi phân biệt ra thành linh khí, quỷ khí, oán khí, lệ khí, vân vân. Nhưng mỗi một loại năng lượng sẽ lại có một phẩm cấp nhất định, tỷ như, năng lượng của quỷ hồn bình thường sẽ không bằng lệ quỷ, lệ quỷ sẽ không bằng quỷ tướng, quỷ tướng sẽ không bằng Quỷ Vương.

Trong một khắc tấn chức thành Quỷ Vương, hắn cảm thấy năng lực của mình đã đạt tới đỉnh, trên đời này không còn gì có thể khắc chế được lực lượng của hắn, ngay cả địa phủ cũng phải kiêng kị hắn ba phần, nhưng mà đến giờ khắc này, hắn mới phát hiện ra, phẩm cấp của năng lượng Mộng Ma hình như còn trên cả hắn.

Nếu để cho Quý Lãng có đủ thời gian, hắn ta thậm chí có thể nuốt hết toàn bộ quỷ khí của mình đang tràn ra ngoài, chuyển hóa thành năng lượng Mộng Ma của chính hắn.

Trong mắt Quỷ Vương lóe lên ánh sáng lập lòe, ngưng tụ một luồng quỷ khí lớn thành hàng ngàn cây giáo dài đen nhánh trôi bồng bềnh bên cạnh mình, sau đó nhắm thẳng về phía Quý Lãng cách đó không xa.

Quý Lãng thấy những thanh giáo này liền nhăn mày lại, nhưng cũng không tránh đi.

Cánh tay dài của Quỷ Vương vung lên, mấy ngàn thanh giáo đen lao vun vút về phía Quý Lãng.

Vu Miểu Miểu kinh hãi biến sắc, khẩn trương đến ngừng hô hấp, trơ mắt nhìn mấy ngàn mũi giáo kia xuyên thẳng vào thân thể Quý Lãng, đâm thủng ngực hắn mà qua.

Quý Lãng kêu lên một tiếng, bước chân lảo đảo lui về phía sau một bước.

"Tướng công." Vu Miểu Miểu sợ hãi kêu lên tiếng.

"Hắn không sao cả, cô xem số lượng mũi giáo kia đã ít đi rất nhiều kìa." Quỷ công tử nhắc nhở nói.

Vu Miểu Miểu bình tĩnh nhìn lại, thực mau cũng phát hiện dị thường, những mũi giáo hóa thân từ quỷ khí đó sau khi xuyên thẳng qua người Quý Lãng thì đã biến mất một phần lớn, phảng phất như bị thân thể Quý Lãng hấp thu.

"Vậy mà thật sự được rồi." Đáy mắt Vu Miểu Miểu liền phát ra ánh sáng hy vọng, "Cấp bậc năng lượng Mộng Ma cao hơn quỷ khí của Quỷ Vương!"

Năng lượng Mộng Ma có thể cắn nuốt hết thảy năng lượng tiêu cực, nhưng cái cắn nuốt này cũng phụ thuộc vào chênh lệch đẳng cấp. Mộng Ma là ma, tồn tại của hắn vốn mạnh mẽ hơn so với tà ám lệ quỷ bình thường, cho nên Quý Lãng có thể cắn nuốt lệ quỷ, thậm chí quỷ tướng, Vu Miểu Miểu đều không kinh ngạc. Nhưng Quỷ Vương cùng Mộng Ma cùng là tồn tại diệt thế, trong lịch sử cũng chưa từng ghi lại trận giao chiến nào của hai bên, cho nên cô cũng không xác định, Quý Lãng có thể cắn nuốt quỷ khí của Quỷ Vương hay không.

Trước khi tới đây, cô đã thương lượng cùng Quý Lãng xong, nếu Quý Lãng không thể cắn nuốt được quỷ khí của Quỷ Vương, như vậy một trận chiến này, khẳng định đánh không thắng, lúc đó, Vu Miểu Miểu sẽ tìm cơ hội để Quỷ công tử mang Oa Oa rời đi. Nếu năng lượng Mộng Ma có thể cắn nuốt quỷ khí của Quỷ Vương, như vậy thì sẽ lập tức xông lên đoạt lấy ấn Quỷ Vương.

"Oa Oa." Vu Miểu Miểu kéo Oa Oa đang bám trong lòng ngực cô xuống, "Oa Oa, mở mắt ra."

"A a." Oa Oa a a lắc đầu sợ hãi, trước sau không dám mở to mắt.

"Oa Oa, ta biết con sợ hãi, nhưng nếu con không giúp, thì ba mẹ đều sẽ chết mất." Vu Miểu Miểu nói.

Sợ hãi của Oa Oa đối với Quỷ Vương cũng như một loại bản năng của động vật, bản năng nó cảm giác được Quỷ Vương quá mạnh, cho nên trong lòng không thể sinh ra được một tia phản kháng nào. Nhưng Vu Miểu Miểu tin tưởng, lúc này Oa Oa đã có được một tình cảm cao cấp hơn bản năng động vật, nó sẽ bởi vì muốn bảo hộ người quan trọng mà can đảm tiến lên, mạnh mẽ hơn trong tưởng tượng của chính nó.

Thân mình run rẩy của Oa Oa cứng đờ, hai mắt nhắm chặt chậm rãi mở ra, bên trong tràn đầy kinh hãi. Nó rất sợ, thật sự rất sợ.

"Oa Oa, chúng ta phải mở khế ước trận một lần, vì tướng công." Vu Miểu Miểu ôn nhu nói.

"Phụ thân đại nhân." Oa Oa lên tiếng.

"Ừm, vì phụ thân đại nhân, chúng ta cùng phụ thân đại nhân đánh người xấu, có được không?" Vu Miểu Miểu chỉ chỉ bên ngoài kết giới của cô, chỉ về phía Quỷ Vương đang ở sâu trong trung tâm lốc xoáy, "Đánh người xấu chạy luôn."

"Sợ." Oa Oa chỉ nhìn thoáng qua Quỷ Vương, thân thể liền run rẩy lên lần nữa, một chút vu lực cũng không điều động được.

"Oa Oa không phải pháp khí của ngươi sao? Ngươi không thể cưỡng chế mở trận sao?" Quỷ công tử hỏi.

"Không được!" Vu Miểu Miểu lắc đầu, "Muốn cướp ấn Quỷ Vương, khế ước trận cần một nguồn năng lượng cực lớn, nếu Oa Oa không chủ động phối hợp, khế ước trận rất có thể không tải nổi lực lượng của Quỷ Vương mà hỏng mất."

"Oa Oa, đừng sợ, chúng ta sẽ bảo vệ con." Vu Miểu Miểu tiếp tục cổ vũ Oa Oa, nhưng Oa Oa vẫn không thể khắc phục sợ hãi, gắt gao nhắm chặt mắt lại.

Lúc này, tình thế trong trận chiến lại bắt đầu phát sinh biến hóa, Quỷ Vương sau một lần công kích, lập tức liền ý thức được vấn đề. Công kích năng lượng đối với Quý Lãng không có hiệu quả, không chỉ như thế, thậm chí còn sẽ gia tăng tốc độ tăng trưởng của lực lượng Quý Lãng.

Quỷ Vương lập tức thay đổi chiến thuật, quỷ khí hóa thành ngàn vạn cơn lốc nhỏ, cuốn lấy đất đá trên mặt đất, ném về phía Quý Lãng. Nháy mắt, vô số đá vụn từ trên trời rơi xuống, làm người không còn chỗ trốn.

Quý Lãng nín thở ngưng thần, đôi tay mở ra, năng lượng Mộng Ma hóa ra một đôi bàn tay khổng lồ che ở đỉnh đầu, đẩy văng đống đá lớn đang rơi xuống. Nhưng cho dù lực lượng có mạnh mẽ, Quý Lãng vẫn chưa thể xem như đối thủ của Quỷ Vương, năng lượng Mộng Ma hóa thành bàn tay không ngừng bị va đập, chậm rãi bị đánh nát. Cũng may trong khoảng thời gian này Quý Lãng vì cố gắng ngưng tụ quỷ ấn, nên năng lực khống chế năng lượng Mộng Ma đã tốt hơn rất nhiều, sau khi bàn tay khổng lồ trên đầu tán ra, đồng thời liền ngưng tụ được ngay một đôi bàn tay mới che lên trên.

Nhưng mỗi một lần tán loạn, khoảng cách của bàn tay với đỉnh đầu Quý Lãng liền gần lại một phần, nếu tiếp tục như thế, chỉ cần thêm vài lần nữa thôi, tốc độ Quý Lãng ngưng tụ bàn tay sẽ theo không kịp.

"Oa Oa." Vu Miểu Miểu nóng nảy, chỉ có mở khế ước trận cô mới có thể dùng lực lượng của chính mình trợ giúp Quý Lãng.

Quỷ công tử cũng tha thiết nhìn về phía Oa Oa, nhưng thân thể Oa Oa vẫn run rẩy, không thể động đậy.

Vu Miểu Miểu cắn chặt răng, bỗng nhiên vươn tay ra ngoài kết giới dưới ánh mắt kinh hãi của Quỷ công tử, nửa bàn tay của Vu Miểu Miểu lập tức bị quỷ khí sắc bén cắt qua một đường, máu bắn tứ tung.

"Bà chủ!." Quỷ công tử nhào qua kéo bàn tay Vu Miểu Miểu trở về.

Oa Oa xoạt một cái liền mở mắt, quay đầu gắt gao chăm chú nhìn vào vết thương trên tay Vu Miểu Miểu.

Bị thương, mẫu thân đại nhân bị thương.

Vu Miểu Miểu thấy Oa Oa mở mắt, trái tim chợt ngưng lại, lại muốn vươn tay ra một lần nữa.

"Ngươi làm cái gì vậy?" Quỷ công tử gắt gao đè tay Vu Miểu Miểu lại, "Ngươi còn vươn tay ra nữa, tay sẽ bị cắt đứt luôn đó."

"Nhưng mà chỉ có làm như vậy, mới có thể làm Oa Oa tỉnh lại." Vu Miểu Miểu vội la lên, "Tướng công sắp chịu đựng không nổi rồi."

Bàn tay khổng lồ trên đỉnh đầu Quý Lãng lại một lần nữa tán đi, chờ hắn ngưng tụ ra bàn tay mới, thì một hòn đá lớn đã xoẹt qua đỉnh đầu hắn, chỉ cách có 50 cm.

Quỷ công tử tất nhiên cũng thấy rõ tình thế, nếu có thể giúp Quý Lãng kéo dài đủ thời gian, giúp hắn cắn nuốt được đủ nhiều năng lượng Mộng Ma, hắn có thể chậm rãi ngăn chặn Quỷ Vương. Nhưng Quỷ Vương rõ ràng phát hiện điểm này, không muốn cho hắn có thêm chút thời gian nào.

Cần phải kéo dài thời gian, có biện pháp nào có thể kéo dài thời gian đây?

Quỷ công tử sờ tay vào ngực, móc ra một thứ, đó là một mũi tên dài đỏ như máu được bọc trong miếng vải đen.

"Mũi tên phong hồn." Vu Miểu Miểu nhận ra ngay mũi tên này.

"Mũi tên phong hồn tuy rằng không thể phong kín được hồn phách Quỷ Vương, nhưng có thể phong bế một phần sức lực của Quỷ Vương." Quỷ công tử nói, "Nếu có thể bắn trúng Quỷ Vương, thì có thể kéo dài thêm được thời gian cho Quý tiên sinh."

"Đưa cho ta." Vu Miểu Miểu duỗi tay liền muốn đi lấy mũi tên, nhưng tay cô lại trực tiếp xuyên qua mũi tên phong hồn, không thể chạm vào.

"Người sống không thể chạm vào được mũi tên này, cần phải là một hồn thể, hơn nữa phải mang đạo cụ đặc thù đạo cụ mới có thể đụng vào." Bản thân Quỷ công tử chính là quỷ hồn, mà thân thể hiện tại của hắn chính là một trong những đạo cụ đặc thù của địa phủ.

"Vậy ngươi nhanh chóng bắn mũi tên phong hồn ra đi." Vu Miểu Miểu vội la lên.

"Không được, hơi thể bên ngoài quá rối loạn, mũi tên phong hồn vừa bắn ra sẽ bị quỷ khí quấy nhiễu, căn bản bắn không trúng. Hơn nữa cho dù không có quỷ khí, với nhạy bén của Quỷ Vương, cũng đủ né tránh công kích, trừ phi có thể xuất kỳ bất ý đánh lén." Quỷ công tử nói.

"Mấy lời này của ngươi không phải vô nghĩa sao?" Hiện tại cái trạng thái này, bọn họ ngay cả kết giới cũng ra không được, làm thế nào đánh lén.

Đúng lúc này, một bóng người nghiêng ngả lảo đảo đi vào bên cạnh lốc xoáy, người này đúng là người vừa mới tam quan vỡ vụn, đi bộ mà đến, Hoắc Minh Tri. Hắn được lực lượng của trận pháp lớn che chở, dọc đường đi không bị quỷ khí thương tổn, nhưng cũng bị mấy cơn gió từ lốc xoáy thổi cho chật vật không thôi, lúc này thật vất vả tìm được Quý Lãng, lại thấy hắn ta đang đứng ở trung tâm lốc xoáy, lấy sức lực không phải của con người mà đỡ được một khối đá to cỡ chiếc ô tô, sau đó quăng qua một bên.

"Quý Lãng?!" Hoắc Minh Tri lẩm bẩm kêu một tiếng, thanh âm hắn không lớn, trong cái kết giới đang loạn thành một đống này, ngoại trừ chính hắn, cũng không ai nghe thấy, nhưng toàn thân hắn đang toả ra ánh sáng vàng hồng của chính khí như thế, thật giống như một ngọn hải đăng sáng ngời, vô cùng bắt mắt.

Chính khí trời sinh khắc chế âm tà quỷ khí, Quỷ Vương chán ghét liếc nhìn ánh hào quang màu vàng hồng, cơ hồ ngay khi Hoắc Minh Tri vừa xuất hiện, phân ra một sợi quỷ khí, cuốn một khối đá to mới bị Quý Lãng quẳng ra, quăng về phía luồng sáng đáng ghét đó.

Quý Lãng vẫn luôn ở bên cạnh đồn công an chính là vì muốn nhờ chính khí của đồn công an để áp chế năng lượng Mộng Ma, cho nên bản thân hắn đối với chính khí cũng vô cùng mẫn cảm, ngay khi Hoắc Minh Tri xuất hiện, hắn cơ hồ là đồng thời cùng Quỷ Vương phát hiện ra. Tuy không biết Hoắc Minh Tri làm thế nào lại tới được nơi này, nhưng khi Quỷ Vương vừa ném khối đá lớn qua, Quý Lãng cũng phân ra một sợi năng lượng Mộng Ma quét về phía khối đá này.

"Oanh" một tiếng, ầm vang lên.

Khối đá lớn cơ hồ bay sát qua thân thể Hoắc Minh Tri, dừng lại phía sau hắn một mét.

Làm một cảnh sát thân kinh bách chiến, cho dù cảnh tượng trước mắt là hắn không thể lý giải được, nhưng nhiều năm tu dưỡng của cảnh sát làm hắn theo bản năng phán đoán được tình thế, hắn cần phải tìm một chỗ trốn đi. Ngay khi hắn đang nhìn chung quanh, muốn tìm chỗ trốn tránh, bỗng nhiên một giọng nói vang lên.

"Đội trưởng Hoắc, bên này."

Hoắc Minh Tri theo tiếng nhìn lại, lập tức liền phát hiện Vu Miểu Miểu đang ngồi xổm sau một cây đại thụ bên sườn núi, quang người Vu Miểu Miểu có một vòng tròn như một cái màn bong bóng toả ra hào quang màu vàng kim. Không kịp nghĩ nhiều, Hoắc Minh Tri nâng bước lên chạy về hướng Vu Miểu Miểu, chỉ một lát, hắn liền chạy vào trong bong bóng vàng kim đó.

Vừa tiến vào màn hào quang, cuồng phong tàn sát bừa bãi liền tiêu tán không thấy.

"Trên người của ngươi vậy mà không có chút thương tích nào?" Quỷ công tử sau khi đội trưởng Hoắc tiến vào kết giới, liền rướn người qua đánh giá.

Đội trưởng Hoắc không để ý tới hắn, mà vội vã hỏi Vu Miểu Miểu: "Vu Miểu Miểu, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào? Quý Lãng đang làm gì vậy?"

Vu Miểu Miểu đang muốn trả lời, thân hình Quỷ công lại chợt lóe lên, hồn thể xuất ra. Lớp túi da của hắn vì không còn linh hồn chống đỡ, chậm rãi ngã về phía sau, Hoắc Minh Tri đang ngồi rất gần, theo bản năng duỗi tay đỡ, chờ hắn vững vàng đỡ được 'người', mới hậu tri hậu giác phát hiện ra không thích hợp.

Vừa rồi, tựa hồ, hình như, có một cái bóng giống người này như đúc, bay ra từ thân thể này.

Hoắc Minh Tri khiếp sợ nhìn về phía Quỷ công tử.

Quỷ công tử đang cầm một thứ gì đó nhìn như cái móc đen nhánh, cười khanh khách nhìn hắn: "Tự giới thiệu một chút, ta là quỷ sai địa phủ, trong tay tay, cái này là Móc câu hồn."

"......" Quỷ sai? Địa phủ?

"Muốn thể nghiệm cảm giác linh hồn xuất khiếu không?" Nói xong, cũng không đợi Hoắc Minh Tri phản ứng, một móc liền quăng ra ngoài.

Hoắc Minh Tri chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ hững, cả người hắn liền bay lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play