Cậu shipper cơm hộp Tiểu Hoàng cưỡi xe đạp điện ngừng trước cửa biệt thự, hắn xuống xe, lấy trong hộc giữ nhiệt ra một phần cơm hộp, theo thói quen định nhìn xem ghi chú.
"Phần này là cho nữ sĩ Liễu Mị Nhi hay là cho Nguyên Bạch tiên sinh nhỉ?" Cậu shipper hộp khẽ lẩm bẩm, xem xét liếc mắt qua ghi chú, phát hiện vậy mà lại trống không, tức khắc ngẩn ra một chút, "Ủa, hôm nay sao lại không có ghi chú, chẳng lẽ quên mất rồi?"
Cậu shipper cơm hộp gãi gãi đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Thôi được rồi, vậy hai cái ghi chú cũ đều đọc hết vậy."
Dứt lời, đôi tay hắn ôm hộp cơm, nhắm mắt lại, thấp giọng rầm rì: "Phần cơm hộp này là dành cho Liễu Mị Nhi nữ sĩ cùng Nguyên Bạch tiên sinh trong biệt thự nha."
Ngữ khí chân thành, ngôn ngữ lưu loát, vừa nghe chính là đọc quen rồi.
Đọc xong ghi chú, cậu shipper cơm hộp mở mắt ra, đang muốn nhét cơm hộp qua khe hở rào chắn như thông thường, thì bất chợt một bóng người cao lớn đĩnh bạt không biết khi nào đã đứng ở cửa.
"Cơm hộp là của tôi, cảm ơn." Quý Lãng vươn tay. Phảng phất như không thấy một màn lẩm bẩm lầm rầm của cậu shipper cơm hộp ban nãy.
"Anh...... Anh là Nguyên Bạch tiên sinh?" Cậu shipper cơm hộp theo bản năng hỏi.
"Không phải." Quý Lãng lắc đầu.
"Bởi vậy hèn gì, nếu là Nguyên Bạch tiên sinh khẳng định sẽ có ghi chú." Cậu shipper cơm hộp vừa nghe đối phương nói không phải Nguyên Bạch, liền biết câu thầm thì lúc nãy của mình là sai lầm, nghĩ lại bản thân mình vừa rồi ngây ngốc làm trò lẩm nhẩm lầm nhầm trước mặt chủ nhân hộp cơm, tức khắc có chút lúng túng.
Quý Lãng không nói gì, lại nhắc nhở một câu: "Cơm hộp của tôi."
"À à, ngại quá." Lúc này cậu shipper cơm hộp mới nhận ra mình còn chưa giao cơm hộp cho người ta, vội vàng xin lỗi rồi đưa đồ vật qua, "À mà này, xin hỏi Nguyên Bạch tiên sinh cùng Liễu Mị Nhi nữ sĩ có ở nhà không?"
"Cậu quen biết bọn họ?" Quý Lãng cảm thấy cậu shipper cơm hộp trước mắt này có vẻ như có chút nhiều lời.
"Cũng không đến mức quen biết, nhưng mà cũng có chút lo lắng, cho nên tùy tiện hỏi thôi." Cậu shipper cơm hộp nói.
"Lo lắng?" Ánh mắt Quý Lãng chợt lóe, chẳng lẽ cậu shipper này biết chút gì về chuyện đêm qua?
"Thì là, tôi thường xuyên tới nơi này giao đưa cơm hộp cho bọn họ, bọn họ mỗi ngày đều gọi cơm hộp, bình thường thời điểm này bọn họ ít nhất gọi ba bốn phần cơm hộp rồi ấy chứ, nhưng mà hôm nay bọn họ không gọi một phần nữa, có chút khác thường." Cậu shipper cơm hộp tựa hồ cũng cảm thấy mình hỏi có hơi nhiều, vội vàng giải thích nói, "Tôi không phải muốn tìm hiểu riêng tư gì đâu, chỉ là cảm thấy có chút khác thường, lo lắng bọn họ xảy ra chuyện, cho nên thuận miệng hỏi một chút."
Quý Lãng nghe xong, biểu tình lạnh băng nhu hòa lại một ít: "Bọn họ...... Xem như đi ra ngoài đi."
"Ra ngoài rồi sao, vậy khi nào trở về?" Cậu shipper cơm hộp nói.
Quý Lãng nhíu nhíu mày.
Cậu shipper cơm hộp rùng mình trong lòng, biết mình có chút được một tấc lại muốn tiến một thước, cũng không hề hỏi tiếp, vội vàng xoay người ngồi lên trên xe, vừa khởi động xe vừa hô: "Ta còn có đơn hàng, đi trước đây, chúc ngài dùng cơm vui vẻ."
Nói xong, không chút do dự liền rời đi.
Quý Lãng lúc này mới thu lại ánh mắt, xoay người đi vào bên trong biệt thự.
Cậu shipper cơm hộp mãi cho đến khi lái xe ra khỏi khu biệt thự mới xem như hoãn lại một ít: "Vừa rồi bộ dáng người nọ không nói lời nào thật quá dọa người, nhưng mà...... Cái gì gọi là xem như ra ngoài chứ? Vậy rốt cuộc có ra ngoài hay chưa?"
Cậu shipper giao cơm hộp tự mình lẩm bẩm, âm thầm quyết định nếu ngày mai Liễu Mị Nhi nữ sĩ cùng Nguyên Bạch tiên sinh còn không có kêu cơm hộp, đến lúc đó lại hỏi thêm.
Bên này, Quý Lãng xách theo cơm hộp đến tầng hầm ngầm, đặt trước mặt Vu Miểu Miểu: "Ăn cơm đi."
"Em không đói bụng." Vu Miểu Miểu lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào di động.
"Không ăn no thì làm thế nào có sức lực đi cứu Oa Oa?" Quý Lãng khuyên.
"Nhưng mà Oa Oa một chút tin tức cũng không có." Đợi suốt một buổi sáng, vô luận là tin tức của mèo đen hay là Oa Oa, một chút cũng không có, Vu Miểu Miểu lo lắng đến không được, "Cái con quỷ tướng kia không phải muốn xâm chiếm thân thể của em sao? Sao em đợi lâu như vậy cũng không thấy nó xuất hiện vậy? Nó hiện tại hẳn là đã biết em đã cắt đứt liên hệ cùng Oa Oa mới đúng chứ, lúc này là lúc thực lực em yếu nhất, sao nó còn chưa tới tìm em nhỉ? Cho dù là nó không tự mình tới đi, ít nhất cũng phái một hai quỷ binh lại đây tìm hiểu tình huống, sao có thể an tĩnh mãi như vầy chứ?"
Vu Miểu Miểu nghĩ trăm lần cũng không ra.
Quý Lãng đang ngồi xổm bên cạnh bàn trà, đem cơm hộp vừa rồi nhận được dọn ra xong, nghe vậy, thân thể không tự giác cứng lại một chút.
"Sư huynh Đông Vĩnh Nguyên không phải đã đi tìm quỷ sai dưới địa phủ hỏi thăm tin tức của mèo đen rồi hay sao? Có lẽ một lát sẽ có tin tức." Quý Lãng nói sang chuyện khác.
Vu Miểu Miểu không quá yên tâm mà ừ một tiếng, vẫn uể oải ỉu xìu như cũ.
Đúng lúc này, di động Vu Miểu Miểu bỗng nhiên vang lên, cô vừa thấy là Đông Vĩnh Nguyên gọi điện thoại, vội vàng bắt máy: "Alo, Đông Đông, thế nào? Đã hỏi được rồi sao?"
"Hỏi rồi, ngày hôm qua xác thật có một con mèo đen từng đến địa phủ, hơn nữa con mèo đen kia sáng sớm hôm nay cũng đã rời khỏi địa phủ." Đông Vĩnh Nguyên nhanh chóng trả lời nói.
"Rời khỏi? Nhưng mà Đại Hổ không có trở về mà? Chẳng lẽ cái con mèo đen ngày hôm qua đi địa phủ không phải Đại Hổ?" Nếu là Đại Hổ, vậy khi nó rời khỏi địa phủ khẳng định sẽ theo đường cũ quay về biệt thự chứ.
"Hẳn là Đại Hổ, bởi vì đi cùng mèo đen còn có một nữ quỷ áo đỏ, khẳng định là Liễu Mị Nhi."
"Vậy tại sao còn chưa trở về?" Vu Miểu Miểu nghe xong lại thấy càng kỳ quái, mèo đen đi cùng với nữ quỷ áo đỏ, vậy trăm phần trăm là Đại Hổ cùng Liễu Mị Nhi, "Chẳng lẽ Đại Hổ không phải mở quỷ môn ở biệt thự sao, không phải đâu, thân thể tôi cho Liễu Mị Nhi rõ ràng còn ở chỗ này."
"Chuyện đó tôi cũng không biết. Đúng rồi, ta vừa mới nghe được người hiệp hội nói, khu vực gần biệt thự mới xuất hiện một con ác quỷ phi thường lợi hại, hai người không có việc gì chứ?." Đông Vĩnh Nguyên lo lắng hỏi.
"Gần biệt thự có ác quỷ? Tôi đâu có cảm giác được, là cái dạng ác quỷ gì, ở nơi nào?" Vu Miểu Miểu sửng sốt.
Chân mày Quý Lãng giật giật, có dự cảm bất hảo.
"Cụ thể thực lực thế nào thì không rõ ràng lắm, nhưng nghe nói là rất mạnh, một sư huynh trong hiệp hội nói, con ác quỷ đó trong khoảnh khắc là có thể cắn nuốt hết một con lệ quỷ 300 năm. Khi con ác quỷ đó xuất hiện m, cũng có một cụm sương đen, khi rời đi cũng mang theo một cụm sương đen, tới vô ảnh đi vô tung, căn bản không thể nào truy tung, bất quá phạm vi hoạt động của nó liền ở gần khu biệt thự bên đó. Mới một buổi sáng, nó đã cắn nuốt vài con lệ quỷ tu vi không tồi." Đông Vĩnh Nguyên nói.
Nghe đến đó, Quý Lãng chột dạ quay đầu đi chỗ khác.
"Một số ít ác quỷ hung tàn cũng sẽ thông qua chuyện cắn nuốt ác quỷ khác mà gia tăng tu vi của mình, tên đó rất có thể là thủ hạ của quỷ tướng, anh bảo mấy người bên hiệp hội của anh đừng ra tay, chờ tên đó tích góp đủ thực lực, khẳng định sẽ tiến vào tìm tôi." Vu Miểu Miểu vừa rồi còn nghi hoặc, nếu quỷ tướng muốn thân thể của cô, thì nhất định sẽ nghĩ cách tới lấy máu đầu tim cô, nhưng mãi cả buổi sáng một con quỷ cũng không gặp, hoá ra không phải là không tới, mà là đứng bên ngoài tích góp thực lực.
Oa Oa không ở đây, thực lực của cô cũng chỉ có năm phần, sự nhạy bén với quỷ khí cũng không được như trước kia, nếu lệ quỷ ở cách xa, cô xác thật cảm ứng không được. Nhưng mà cũng không sao, nếu đã tới, liền nhất định sẽ tiến vào, chờ hắn vào được, là có thể có biện pháp biết Oa Oa đang ở đâu.
Cúp điện thoại xong, Vu Miểu Miểu bỗng nhiên có hứng thú ăn uống, cô vui vẻ nhìn Quý Lãng hô một tiếng: "Tướng công."
Quý Lãng- ác quỷ tàn ác - bị kêu, trong lòng lộp bộp một chút: "Hả?"
"Em muốn ăn cơm. Con ác quỷ kia đã ở bên ngoài biệt thự, buổi chiều khẳng định sẽ tiến vào tìm em, em muốn ăn no có sức đối phó hắn." Vu Miểu Miểu nói.
"À, tốt, ăn no mới có sức lực." Quý Lãng - tên ác quỷ đã đến bên ngoài biệt thự - yên lặng đưa một đôi đũa qua.
Tướng công, anh cũng ăn đi." Vu Miểu Miểu bảo Quý Lãng cùng ăn.
Quý Lãng yên lặng ngồi xuống ăn cơm, đầu óc lại nhanh chóng chuyển động. Buổi sáng, một đợt lệ quỷ chạy đến đã bị hắn cắn nuốt một nửa, còn lại một nửa đã bỏ chạy rất xa, buổi chiều phỏng chừng sẽ không có mấy con lệ quỷ tới. Hiện giờ mèo đen mất tích, nếu như buổi chiều lại không có lệ quỷ xuất hiện, Miểu Miểu phỏng chừng lại khó chịu cho xem.
Xem ra chỉ có thể dựa vào Hoắc Minh Tri bên kia.
Nghĩ đến Hoắc Minh Tri, Quý Lãng nhịn không được liền mắng một câu phế sài, khi nhìn chằm chằm mình thì nhìn chằm chằm chặt cho lắm, hiện giờ điều tra một chuyện thôi mà cả buổi sáng cũng tra không rõ.
Có lẽ do oán niệm trong lòng Quý Lãng quá nặng, trong lòng Hoắc Minh Tri có sở cảm, vừa vặn gọi điện thoại đến.
"Quý Lãng, tôi tra được một ít điểm đáng ngờ." Điện thoại mới được bắt máy, Hoắc Minh Tri liền đi thẳng vào vấn đề.
"Nói đi."
"Hai cha con này, tình huống kinh tế có chút kỳ quái. Tề Quốc Chí, cũng chính là người đàn ông trung niên đêm qua tử vong ly kỳ ở công viên trò chơi, ba tháng nay tất cả số tiền mà hắn tiêu phí đều không phải là tiền của chính hắn. Alipay, thẻ ngân hàng, tất cả đều là của một người tên là Vương Tuấn. Mà cái người tên là Vương Tuấn này, ba năm trước đây cũng đã qua đời rồi." Hoắc Minh Tri tiếp tục nói, "Tôi tiếp tục tra xét lịch sử tiêu dùng của Vương Tuấn này, phát hiện sau khi hắn chết cho đến nay, thẻ ngân hàng vẫn luôn trong trạng thái còn sử dụng, hơn nữa có vài khoản tiêu dùng vô cùng lớn. Chuyện này thực kỳ quặc, tôi hoài nghi Vương Tuấn là bị người có ý định mưu sát."
"Có thể gửi cho tôi xem tư liệu của Vương Tuấn không?" Quý Lãng hỏi.
"Vậy hoài nghi của tôi là đúng, có phải không?" Hoắc Minh Tri kích động lên, hắn liền biết chuyện mà Quý Lãng chú ý nhất định có miêu nị.
"Gửi tư liệu cho tôi trước đi." Quý Lãng nói.
"Được, hiện tại tôi gửi vào email cậu, ngươi xem qua xong, nếu có tin tức thì phải chia sẻ lại cho tôi đó. OK, tôi gửi rồi......"
Quý Lãng vừa nghe đồ đã gửi lại đây, trực tiếp liền cúp điện thoại, kéo laptop qua bàn trà, nhanh chóng đăng nhập vào email của mình.
"......" Hoắc Minh Tri bỗng nhiên cúp điện thoại, thật không còn biết nói gì.
Bất quá cái thằng ranh Quý Lãng này lại chú ý tư liệu của Vương Tuấn như vậy......
"Dương Minh, lại tra tư liệu Vương Tuấn thêm một lần nữa xem, cẩn thận tra cho kỹ, tra thật tỉ mỉ cho tôi, bên trong nhất định có vấn đề." Đúng vậy, hắn hầu như chắc chắn là như thế, chỉ cần Quý Lãng chú ý, liền nhất định có quan hệ với tội ác.
Bên này, Quý Lãng nhanh chóng mở email ra, download tư liệu Hoắc Minh Tri gửi lại, nhanh chóng xem lướt qua một lần xong, sau đó đặt trọng tâm vào dòng tiền trong ngân hàng của đối tượng.
Cái người tên là Vương Tuấn này, thực sự là người rất có tiền. Cho dù đã chết ba năm rồi, tiền trong tài khoản ngân hàng không ngừng bị người ta xài, nhưng trong tài khoản vẫn còn một khoản tiết kiệm kếch xù. Tề Quốc Chí tối hôm qua vừa mới chết, là bị lệ quỷ bám vào người mà chết, như vậy thì tiền của Vương Tuấn bị tiêu đi trong ba năm này nhất định là do người bị lệ quỷ bám vào sử dụng. Quý Lãng có lý do hoài nghi, cái người tên là Vương Tuấn này chính là túi tiền mà quỷ tướng tìm được ở nhân gian. Lệ quỷ bất luận là đổi qua bao nhiêu thể xác, cũng đều dùng mỗi tiền của Vương Tuấn.
Làm như vậy tuy rằng có điểm đáng ngờ rõ ràng, cũng rất dễ dàng bị cảnh sát phát hiện, nhưng là một đám quỷ, cảnh sát cũng không thể tra ra bọn chúng, dù có bị phát hiện, cảnh sát cũng không thể làm gì được bọn chúng, cùng lắm thì lại đổi một cái túi tiền khác là được. Nhưng cũng đúng là vì thái độ không hề sợ hãi đó, khi bọn chúng tiêu tiền cũng không mấy cố kỵ, cũng không nghĩ đến chuyện che giấu, nên sẽ dễ dàng tìm được sơ hở.
Có rồi.
"Oa Oa rất có thể bị bắt nhốt ở một trong năm địa chỉ này." Quý Lãng đưa năm cái địa chỉ mình vừa lọc ra cho Vu Miểu Miểu xem.
"Chỗ nào?" Vu Miểu Miểu lập tức chồm qua.
"Trong vòng một năm nay, tại Hải Thành, thẻ của Vương Tuấn được ghi chú lại là có mấy khoản tiêu phí cực lớn, đều sử dụng gửi đến bốn địa chỉ khác nhau, cho nên bốn chỗ này, quỷ tướng hoặc là thuộc hạ của nó chắc chắn đã từng dừng chân." Quý Lãng chỉ vào một địa chỉ cuối cùng, nói, "Nhưng anh nghi ngờ nhất chính là nơi này, năm tháng trước, dùng hai ngàn vạn mua, một cái biệt thự ở Li Sơn."
Lệ quỷ dù sao cũng là từ người mà thành, cho nên bọn họ có thói quen của người, cho dù người thường không nhìn thấy bọn chúng tồn tại, nhưng khi bọn chúng thiết lập đại bản doanh, cũng sẽ theo bản năng tìm nơi nào thích hợp cư dân sinh sống. Mà biệt thự Li Sơn, là nơi cách nội thành một khoảng xa, dân cư thưa thớt, thích hợp để không bị quấy rầy. Tuy nói vậy, nhưng bốn địa chỉ còn lại cũng không thể bỏ qua, đều cần thiết tra qua một lần.
Để tiết kiệm thời gian, Quý Lãng gửi WeChat vào trong nhóm chat phòng làm việc, gọi tổ bốn người lại đây.
Chờ bốn người đều đến, Vu Miểu Miểu đưa cho mỗi người một con Oa Oa mộng đẹp, cũng dặn dò nói: "Cái con Oa Oa mộng đẹp này khi nào đến gần Oa Oa bản thể trong phạm vi 10 mét sẽ tự động nóng lên, mọi người cứ cầm suốt trong tay, nếu mọi người cảm giác nó nóng lên, vậy chứng tỏ Oa Oa ở gần đó."
"Hiểu rồi." Bốn người đều nhận một con Oa Oa, nghiêm túc gật đầu.
"Còn nữa, cả bốn địa phương này, bên trong rất có thể có người bị lệ quỷ bám vào, cho nên mọi người cố gắng hạn chế đừng gõ cửa, chỉ cần đứng trước cửa cảm ứng một chút là được. Tôi có vẽ trận pháp bên trong Oa Oa mộng đẹp, có thể bảo hộ mọi người, nhưng thời gian sẽ không lâu lắm, cho nên gặp phải nguy hiểm, mọi người phải bỏ chạy ngay, biết không?" Vu Miểu Miểu không yên tâm nói.
Bốn cái địa chỉ này là nằm ở Đông, Tây, Nam, Bắc của Hải Thị, nếu lái xe đi thì một mình chạy hết một vòng cũng đã đến đêm khuya rồi, huống chi còn có một cái biệt thự ở vùng ngoại thành cần đi. Cho nên rơi vào đường cùng, vì tiết kiệm thời gian, cô chỉ có thể nhờ bốn người của phòng làm việc giúp đỡ.
"Bà chủ cứ yên tâm, chúng tôi sẽ cẩn thận." Đan Tuấn Nghị trấn an.
"Tôi còn chưa bao giờ làm mấy chuyện thế này đâu, tự nhiên thấy hưng phấn quá." Bắc Phồn khẩn trương nói.
"Hưng phấn cái gì, tìm được Oa Oa mới là quan trọng, nếu trước sáng mai không thể tìm được Oa Oa về, Oa Oa sẽ chết." Đông Vĩnh Nguyên nhắc nhở nói.
Bốn người vừa nghe, biểu tình đều biến đổi.
Dịch Quan càng trực tiếp liền xoay người đi: "Còn chờ cái gì, chạy nhanh đi tìm đi."
Trong nháy mắt, bốn người liền rời đi, Vu Miểu Miểu cùng Quý Lãng tiếp tục ngồi trong biệt thự chờ, chờ bọn họ xác nhận phương vị của Oa Oa. Nếu một trong bốn nơi này có một chỗ có tín hiện của Oa Oa thì quá tốt, mà nếu cả bốn nơi đều không có, như vậy Oa Oa cơ bản có thể xác định là đang ở biệt thự Li Sơn.
Trong lúc hồi hộp chờ đợi, thời gian bất tri bất giác đã trôi qua hai tiếng rưỡi, rốt cuộc, địa chỉ cách biệt thự xa nhất cũng được xác nhận xong rồi.
"Bà chủ, Oa Oa không có ở nơi này." Đan Tuấn Nghị nói.
"Đi, chúng ta đi biệt thự Li Sơn." Quý Lãng kéo Vu Miểu Miểu lập tức liền đứng lên, chuẩn bị đi Li Sơn, đồng thời lại phân công Đông Vĩnh Nguyên về biệt thự tiếp tục chờ mèo đen, để ngừa mèo đen đột nhiên mang tin tức trở về.
Hai tay đều chuẩn bị, lo trước khỏi hoạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT