*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phòng công tác.

Bắc phồn đang cầm cái ấm nước tưới cây trong phòng làm việc, bên cạnh hắn, Dịch Quan bưng trong tay một tách cà phê, cùng hắn tán gẫu, khi Quý Lãng từ cổng khu khuôn viên tiến vào, bọn họ đã nhìn thấy rõ ràng qua cửa sổ thủy từ rất xa.

"Ồ, Bắc Phồn, ai nhìn giống ông chủ quá nhỉ. " Dịch quan chỉ vào người từ ngoài cửa sổ đi đến.

Bắc Phồn ngẩng đầu nhìn một chút, tức giận nói: "Mới qua một cái cuối tuần, ngay cả ông chủ cũng nhận không ra. "

"Không phải, cậu xem ngày hôm nay ông chủ hình như có chút không giống. " Dịch Quan nói.

"Không phải chỉ kiểu một bộ quần áo thôi sao. " Bắc Phồn đứng lên, không nhịn được bình luận,  "Anh nói xem, ông chủ mới thay đổi phong cách ăn mặc một chút thôi, cảm giác cả người ít nhất trẻ ra năm tuổi, nhìn như sinh viên đại học ấy, khí chất cả người đều thay đổi. "

Góc tây nam bên ngoài phòng làm việc là một khu vườn nhỏ thiết kế theo kiểu công viên, bởi vì người làm vườn tỉ mỉ chăm sóc, thảm thực vật bên trong là một mảng xanh rờn, lại có hoa bốn phía tô điểm. Hôm nay ánh mặt trời lại đẹp, Quý Lãng chậm rãi mà đến, trên người mặc một cái áo lông màu trắng gạo nhàn nhã, phối với quần jean màu nhạt, trên chân lại là một đôi giày thể thao trắng, toàn thân từ trên xuống dưới đều thanh thoát, sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái đi tới, như thanh niên thành phần trí thức trong mấy tranh châm biếm.

"Đúng, chính là khí chất. " Dịch quan rốt cục bắt được trọng điểm, vỗ đùi nói, "Ông chủ không còn đáng sợ nữa. "

"Hả? Ờ há! " Bắc Phồn rốt cục cũng phản ứng lại, nhất thời trợn to hai mắt, "Cũng đúng thật, nhưng sao ông chủ hết đáng sợ rồi? "

"Hai người kêu réo cái gì vậy? " Đan Tuấn Nghị đứng một bên nghe được, bưng ly cà phê đi tới, sau đó theo ánh mắt của hai người ki nhìn ra ngoài cửa sổ, tiếp theo liền tự mình la hoảng một tiếng, "Ối đệch, là ông chủ đó sao?! "

Thanh niên tuấn tú phong độ nhàn nhã đang từ từ đi tới kia, chính là ông chủ âm tình bất định, ác miệng lạnh lòng của bọn họ đó sao?

Lúc này Quý Lãng đã đi tới cửa phòng làm việc, hắn đẩy cửa đi vào, ánh mắt quét qua, nhìn thấy tổ ba người đang đứng trước cửa sổ sát đất trợn mắt ngoác mồm, khẽ cau mày: "Đông Vĩnh Nguyên đâu? "

Hắn chau mày, khí tràng quen thuộc lại trở về, ba người cảm giác được khí tức âm u như cũ, trong lòng không hiểu sao lại hơi thả lỏng một chút.

"Đông Tử đã đến rồi, đang đứng chỗ bồn rửa tay. " Bắc Phồn giải thích.

Lúc này, giọng Đông Vĩnh Nguyên cũng từ phía bồn rửa tay vang ra, hắn tựa hồ như đang cãi nhau cùng với ai đó, âm thanh rất lớn.

"Tôi nhận cái nhiệm vụ thì sao? Sao tôi không thể nhận nhiệm vụ chứ, tôi cũng là thành viên của hiệp hội, tôi có quyền nhận nhiệm vụ trên trang web của hiệp hội, sao anh có thể từ chối tôi nhận chứ? Cái gì, dám nói là tôi không xong, tôi còn chưa đi làm nhiệm vụ đó, làm sao anh biết tôi không xong. Ta nói cho anh nha Hứa Uy, nhiệm vụ này tôi nhận chắc rồi, anh cứ chờ mất mặt đi. "

Đông Vĩnh Nguyên tựa hồ bị tức không nhẹ, mạnh mẽ ấn nút tắt cuộc gọi, vừa ngẩng đầu, liền đối diện với bốn cặp mắt đang nhìn về phía mình.

"Ông......Ông chủ, chào buổi sáng. " Đông Vĩnh Nguyên nhìn thấy Quý Lãng liền có chút bỡ ngỡ.

"Cái này đưa cho cậu. " Quý Lãng cũng không nói nhiều, móc trong túi áo ra một con búp bê vải to bằng lòng bàn tay.

Vu Miểu Miểu đã sớm gửi tin nhắn báo cho Đông Vĩnh Nguyên biết tình huống, Đông Vĩnh Nguyên tất nhiên biết bên trong con búp bê này chính là ai, lập tức đi nhanh tới vài bước, cẩn thận nhận lấy con búp bê vải: "Cám ơn ông chủ. "

"Chuyện còn lại Miểu Miểu đã nói với cậu rồi? " Quý Lãng hỏi.

"Nói rồi, nói rồi, một lát em mua vé đi Dung Thành liền. " Đông Vĩng Nguyên vội vàng nói.

"Ừ, nhớ viết mail xin nghỉ. " Nói xong, Quý Lãng liền rời khỏi, đi lầu hai.

Còn......Còn phải viết mail xin nghỉ?

"Cậu muốn xin nghỉ đi Dung Thành? "

"Bà chủ bảo anh đi hả? "

"Bà chủ sao lại cho anh một con oa oa mộng đẹp thế này. "

Quý Lãng vừa đi, tổ ba người phòng làm việc liền tiến tới, từng người từng người hiếu kỳ hỏi.

"Đây không phải oa oa mộng đẹp, đừng có sờ lung tung. " Đông Vĩnh Nguyên đánh lên cái tay Bắc Phồn vừa mới duỗi qua một cái. Bên trong con búp bê này là một lão quỷ mấy trăm năm tuổi, dám đưa móng vuốt lại đây mò mò, muốn chết à.

"Không phải oa oa mộng đẹp hả, lẽ nào......" Dịch Quan từng có kinh nghiệm dưỡng quỷ trong oa oa, hắn nhìn chằm chằm con búp bê vải này nhìn một lát, hỏi tiếp, "Bà chủ lại để hồn phách ai bên trong vậy? "

Vốn dĩ đang kiêng kỵ vì xung quanh có phàm nhân, Quỷ Công Tử đang làm bộ làm một con búp bê vải bình thường, nghe xong thân thể lập tức chuyển động lên.

"Ối mẹ ơi! " Ba người sợ hãi cùng nhau lùi về sau.

"Mấy người, đúng là Diệp Công thích rồng. " Đông Vĩnh Nguyên gần đây thật phiền lòng mấy tên đồng sự trong phòng làm việc này, không có việc gì liền hỏi thăm hắn chuyện của giới huyền học, biểu hiện vừa hưng phấn lại hiếu kỳ. Đó, vào lúc này nhìn thấy quỷ thật, tên nào cũng bị doạ trắng mặt.

Quỷ công tử không để ý đến ba người này, mà đứng trong lòng bàn tay Đông Vĩnh Nguyên nói: "Lúc nào thì xuất phát? "

"Ta mua vé máy bay mười một giờ rưỡi, chờ ta thu xếp một chút đi liền. " Đông Vĩnh Nguyên nhận được tin đã ngay lập tức đặt vé máy bay qua internet, "Đúng rồi, ta còn cần mang theo đồ gì không? "

"Không cần, đến lúc đó lượm bừa viên gạch nào đó, trực tiếp đập hôn mê là được. " Quỷ công tử nói.

"Dễ dàng như vậy? " Đông Vĩnh Nguyên có chút nghi ngờ.

"Nếu như đấu pháp, ngươi khẳng định không phải đối thủ của hắn, nhưng khi hắn tế luyện cũng cần hao tổn một lượng lớn linh lực, vì thế đến lúc đó cũng không còn sức đâu đối phó ngươi. Hơn nữa huyết tế cần phải lấy máu, nếu như ngươi ngay cả một người bình thường bị mất máu quá nhiều cũng đánh không lại, vậy có thể cân nhắc mang thêm gậy gộc hay gì đó. " Quỷ công tử mờ mịt giễu cợt nói.

"Vậy ta yên tâm rồi. " Đông Vĩnh Nguyên nhất thời thở phào nhẹ nhõm, không chút cảm giác được mình bị quỷ trào phúng.

"......" Quỷ công tử không biết nói gì.

"Vậy ngươi ở đây chờ ta một lúc, ta còn chút chuyện phải xử lý, sau hai mươi phút nữa chúng ta xuất phát. " Nói xong, Đông Vĩnh Nguyên đặt Quỷ công tử lên trên khay trà, sau đó liền trở về vị trí của mình xử lý công việc của mình.

Ờ, còn phải viết mail xin nghỉ.

Quỷ công tử cũng không vội vã, tuy hắn cảm giác được Điêu Vĩnh Niên đang tế luyện hài cốt hắn, nhưng toàn bộ quá trình tế luyện cần cả ngày, bọn họ chỉ cần đến vào buổi tối là được. Tốt nhất là chờ Điêu Vĩnh Niên rót ra hơn phân nửa máu, đang tế luyện giữa chừng liền xông vào. Nên bản thân hắn cũng không gấp gáp, tiện tay mở một quyển sách đặt gần trên khay trà, chậm rãi đọc.

Từ khi đạt được cái thân thể bằng búp bê vải này, chuyện hắn làm nhiều nhất ở biệt thự hai ngày nay chính là đọc sách. Hắn lật hai trang, phát hiện đây tựa hồ là một quyển tiểu thuyết tội phạm, mới vừa cảm thấy hứng thú, trang sách bỗng nhiên bị ba cái bóng bao trùm lên.

Quỷ công tử ngẩng đầu, nhìn lên.

"Ê ê, chào ngươi, ta là Bắc Phồn. "

"Ta là Dịch Quan. "

"Đan Tuấn Nghị. "

Ba thanh niên một mặt hiếu kỳ cùng hưng phấn, tất cả đều đang nhìn chằm chằm hắn. Quỷ công tử vừa nhìn liền biết xảy ra chuyện gì, nghĩ mình sau này cũng đi theo bên cạnh Vu Sư cùng Quý Lãng mười năm, nên đối với ba thanh niên này cũng coi như là quan hệ đồng nghiệp, trao đổi một chút cảm tình cũng là cần thiết. Liền lộ ra một đường cong như ý cười, nhìn mọi người thi lễ: "Chào chư vị, tại hạ là Nguyên Bạch. "

"Ngươi......Ngươi đã chết rồi sao? " Dịch Quan kích động hỏi.

"Chết rồi. " Quỷ công tử nhẫn nhịn kích động muốn trợn mắt, đáp.

"Chết bao lâu rồi? " Bắc Phồn hỏi tiếp.

"Hơn bảy trăm năm. " Quỷ công tử nói.

"Hơn bảy trăm niên, vậy là cuối thời kỳ Nam Tống hoặc là đầu triều Nguyên. " Đan Tuấn Nghị từng viết tiểu thuyết có phần liên quan đến lịch sử Nam Tống, cho nên có chút ấn tượng đối với niên đại.

"Là triều Nguyên. " Quỷ công tử nói.

"Ngươi chết lâu như vậy rồi, ngươi chết như thế nào vậy? Tại sao lâu như thế còn chưa đi đầu thai? " Bắc Phồn nhiều chuyện hỏi tiếp.

"Hỏi cái gì vậy! " Dịch Quan đưa tay chọt chọt eo Bắc Phồn, hết chuyện đi hỏi người ra chết như thế nào, thật quá không có lễ phép.

"Ui......Xin lỗi nha, ta lần đầu tiên nhìn thấy quỷ, có chút kích động. " Bắc Phồn lập tức xin lỗi.

"Không có gì, quỷ như ta vậy, xác thực không thường có. " Quỷ công tử cũng không tức giận, có điều để không tiếp tục đề tài tại sao mình chết, hắn đưa ánh mắt vào trên người Dịch Quan, hỏi, "Ngươi gọi là Dịch Quan? " "Đúng. " Dịch Quan gật đầu.

"Chúng ta trước đây từng có giao lưu. " Quỷ công tử nói.

"Chúng ta từng có giao lưu? Khi nào? " Dịch Quan sững sờ.

"Trước đây không lâu, có phải ngươi đi cửa hàng bói toán Quỷ Quái tính một quẻ không. " Quỷ công tử tiếp.

"Đúng, đúng là có chuyện như thế. "

"Ta chính là quỷ quái đó. " Quỷ công tử cười nhẹ.

"Ngươi chính là quỷ quái sao?! " Ba người hít vào một hơi khí lạnh.

"Là ta, một quẻ đó của ta, tính chuẩn đúng không? " Quỷ công tử hỏi.

"Chuẩn, vô cùng chuẩn, nhờ có quẻ tượng đó của ngài, em gái tôi đã thuận lợi tìm được vị thầy thuốc kia, chữa khỏi bệnh cho ba tôi. " Ánh mắt Dịch Quan nhìn Quỷ công tử trong nháy mắt liền thay đổi, cảm kích vô cùng, "Hoá ra ngài chính là quỷ quái, ngài đúng là ân nhân của tôi, à không, là ân quỷ của tôi, cảm tạ ngài. "

Nói xong, Dịch Quan trịnh trọng cúi đầu bái một bái về hướng Quỷ công tử.

"Không cần khách khí, ngươi dùng tiền, ta xem bói, chúng ta không nợ nần gì nhau. " Hôm đó hắn bỏ công tính một quẻ này, là vì biết một quẻ này sẽ mang đến cho mình khả năng chuyển biến tốt, cho nên mới tính.

"Nói thì nói như vậy, nhưng tôi chỉ trả có 1 vạn tệ, so sánh với tin ngài báo lại cho chúng tôi, quá ít, quá ít rồi. Hơn nữa tôi có trả cũng chỉ trả nhân dân tệ, tình huống của ngài thế này, cũng tiêu không được. " Dịch Quan nói.

"À cái này thì đúng. " Một vạn tệ này đều thu về túi Điêu Vĩnh Niên, có điều, hắn phỏng chừng cũng không có cơ hội xài.

"Ngài có nhu cầu gì khác hay không, ngài cứ việc nói, có thể thỏa mãn tôi nhất định sẽ thỏa mãn ngài. " Dịch Quan thật lòng muốn báo đáp Quỷ công tử, vì sức khoẻ của cha hắn, đặc biệt là trong giới phú hào như Trần gia vậy, có bỏ bao nhiêu tiền cũng không đổi được.

Tình huống này, nếu cứ tiếp tục khước từ thì trái lại không tốt, quỷ công tử trầm ngâm chốc lát, quyết định đề ra một yêu cầu không lớn không nhỏ, xem như cho qua chuyện này: "Nếu như nói ta có nhu cầu gì, hay là ngươi tìm cho ta một thân thể đi. "

"Hả?! " Lời này của hắn vừa rơi xuống, ba người lại hít vào một ngụm khí lạnh.

"Đó......Đó là sao? " Dịch Quan nhắm mắt nói, "Ân quỷ à, mua buôn bán thi thể là phạm pháp đó. "

Quỷ công tử sững sờ, sau đó bật cười: "Các ngươi nghĩ đến đâu vậy, ta nói thân thể, là giống như thân thể búp bê vải bây giờ của ta vậy thôi. "

Mọi người lúc này mới chợt hiểu, nhất thời hơi có chút thở ra nhẹ nhàng.

"Hóa ra là thân thể này, tôi còn tưởng rằng......" Dịch Quan lúng túng nói, "Cái này thì dễ rồi, ngài có yêu cầu đặc biệt gì với thân thể hay không? "

"Yêu cầu sao?. " Quỷ công tử nhấc năm ngón tay vải dính liền lại thành một mảng của mình lên, nói, "Càng tinh xảo càng tốt, tốt nhất là có thể tỉ mỉ chi tiết giống như thân thể nhân loại thì càng tốt. Thân thể ta bây giờ tuy rằng có thể động, nhưng đầu ngón tay cũng không có, rất nhiều lúc không phải quá thuận tiện. "

"Vậy còn không phải là mấy con figure (Editor: mô hình nhân vật anime hay manga vô cùng chi tiết) sao, mọi người chờ em một chút. " Nói xong, Bắc Phồn đột nhiên xoay người, chạy về văn phòng, sau đó chỉ chốc lát sau ôm một cái hộp đi lại đây.

"Là cái gì vậy? " Dịch Quan tò mò hỏi.

"Đây figure sáng nay em mới nhận được qua chuyển phát nhanh, còn chưa có mở ra đâu, em tốn một mớ của cải khổng lồ mới mua được đó. "

"Figure con Kỳ Hồn(*) làm thủ công? " Đan Tuấn Nghị mơ hồ nhớ tới, ngày hôm qua khi sắp tan làm, Bắc Phồn có đề cập tới một câu.

(*) Kỳ Hồn: nhân vật trong manga Hikari no go.



( Editor: Như hình trên nhe!^^)

"Không sai. " Động tác trên tay Bắc Phồn vẫn liên tục, rất nhanh liền mở ra gói hàng chuyển phát nhanh, lấy từ bên trong ra một cái hộp màu đen, lộ ra một con búp bê tinh xảo bên trong.

Con búp bê này ăn mặc một bộ quần áo màu trắng nhìn vô cùng kỳ quái, trên đỉnh đầu đội một cái nón đen cao cao, dưới mũ là mái tóc dài màu tím, khóe môi mang cười, tuấn mỹ dị thường.

"Thật là đẹp. " Dịch Quan và Đan Tuấn Nghị cũng không nhịn được thở một hơi nói.

"Đương nhiên, đây là em tiêu hết một mớ của cải khổng lồ tìm người đặt làm, nói thật cho mọi người, một tháng lương của em chứ có ít đâu. Con figure này của em không có giống mấy con bình thường khác trên thị trường nha, phỏng theo cơ thể người thật mà làm, các vị trí then chốt trên cơ thể đều có thể động đậy. Còn có y phục nữa, quạt nè, đều bằng tơ lụa. " Bắc Phồn đắc ý nói.

Quỷ công tử vẫn không vẻ mặt gì, nhưng trong nháy mắt khi nghe đến các nơi then chốt trên người đều có thể động, mắt đột nhiên sáng ngời...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play