"Linh, tư liệu cậu cần." - Cốc Vũ đặt một tờ tài liệu trước mặt công chúa.

"Cám ơn cậu, Cốc Vũ."

"Chỉ là việc nhỏ thôi. Mà, Linh này, tại sao cậu muốn điều tra người này?"

"Công chúa cầm tờ tài liệu trong tay, nụ cười như yêu quái: "Thiên cơ bất khả lộ."

".........."

Trong lớp học, một đầu không khí trầm mặc, vô cùng im lặng, yên ắng như tờ. Dường như sắp có một cơn bão táp sẽ xảy ra.

Những học sinh không liên quan, bo bo giữ mình, lùi vào một góc tối tăm nhất lớp. Cầu mong đừng có bị kéo vào, làm ơn.

Cao Hiểu Tinh đứng trước bàn Diệp Nại, đôi mày nhíu lại thành hình chữ bát, gương mặt vô cùng tức giận. Nàng lấy dáng vẻ là cao quý, nhìn xuống Diệp Nại đang ngồi.

Diệp Nại bình tĩnh ngồi trên ghế, ngẩng đầu nhìn Cao Hiểu Tinh trước mặt. Nàng cảm nhận được cô ấy đang lấy khí thế áp đảo nàng: "Có chuyện gì không?" - Chẳng lẽ tại vì hôm đó, chuyện Diệp Nại vô tình nhìn thấy Cao Hiểu Tinh cãi nhau với Mộc Nhiên, đã bị Cao tiểu thư biết.

Diệp Nại đâu phải muốn thấy, huống chi sau ngày đó nàng luôn kín miệng. Với lại, nàng chưa từng cười nhạo vị Cao đại tiểu thư, cao cao tại thượng này.

Thế, lần này lại là chuyện gì?

"Cô đừng tưởng rằng tiểu Nhiên còn nhớ đến cô."

"?! Tiểu Nhiên? Là Mộc Nhiên à? Tại sao lại có liên quan đến Mộc Nhiên? Tôi chưa bao giờ cho rằng tiểu Nhiên còn nhớ tôi." - Diệp Nại không hiểu gì hết.

"Câm miệng! Tiểu Nhiên, tiểu Nhiên! Cô là cái thá gì mà dám gọi cậu ấy như vậy? Cô có quan hệ gì với cậu ấy!"

"..........." - [Không phải là cô gọi tiểu Nhiên, tiểu Nhiên trước sao?.....Cho nên, tôi thuận miệng gọi theo thôi.]

"Tôi không cho phép cô ở cùng với tiểu Nhiên."

"Tôi không có ở cùng cậu ấy." - [Mỗi ngày tôi đều rất bận]

"............"

"............" - Diệp Nại hết cách nhìn nữ sinh đang đứng trước mặt. Nếu không có chuyện gì, nàng có thể đi không? Ngày hôm nay, công chúa chưa có ăn trưa, đã đến phòng hội học sinh, nàng phải nhanh đem hộp cơm cho công chúa. Nếu không, công chúa sẽ đói bụng mất.

Diệp Nại đứng dậy, từ ngăn bàn lấy ra hộp cơm nàng tự tay làm. Bởi vì hành vi kén ăn của công chúa, nên hôm nay Diệp Nại phải bỏ ra rất nhiều thời gian để làm hộp cơm này.

Xem ra chẳng còn chuyện gì, Diệp Nại muốn đi. Phải nhanh một chút, công chúa đói bụng, sẽ không tốt.

Diệp Nại cầm hộp cơm muốn rời khỏi, bị Cao Hiểu Tinh ngăn lại.

"Ể?!"

Vừa "ể?!" xong, thì hộp cơm trong tay Diệp Nại bị giật mất. Cao Hiểu Tinh nét mặt tức giận, cầm hộp cơm của Diệp Nại.

Diệp Nại ngây ra nhìn Cao Hiểu Tinh, cô ấy cầm hộp cơm của nàng làm gì? Đừng nói là đổ bỏ nhé? Đây là nàng làm riêng cho công chúa đó.

Cao Hiểu Tinh tức giận, mở nắp hộp cơm, rồi đổ đầy xuống đất.

<Bang>

"Á!" - Diệp Nại bất ngờ hét lớn.

"Cái thứ đồ ăn nghèo hèn này, ai thèm ăn."

"Cô không ăn, thì đừng ăn! Tại sao cô lại ném nó? Có người muốn ăn!" - Diệp Nại tức giận, rất tức giận, rất rất tức giận! Giọng nói to hơn thường ngày.

"Cô tưởng làm một hộp cơm thì được sao? Cô tưởng rằng, lúc trước tiểu Nhiên khen cô làm thức ăn ngon, thì cô dương dương tự đắc à? Thứ này, tôi nhìn còn không muốn ăn."

Đúng là không có lý lẽ mà: "Tôi đâu có làm cho cô ăn! Cô không thể tự làm cơm, thì cấm người khác làm à? Cậu ấy thích ăn là được rồi! Cậu ấy đã nói, chỉ cần là tôi làm, thì cậu ấy sẽ ăn hết!" - Diệp Nại cảm thấy dạo này khá to gan, chẳng lẽ bị công chúa chìu riết hư sao? Hay là bộc lộ tính cách thật của nàng?

"Cậu ấy(1)? Cô không biết xấu hổ à! Cậu ấy là ai?"

"Có liên quan gì đến cô! Đền hộp cơm cho tôi!"

"Mắc gì tôi phải đền cho cô!"

"Đền cho tôi! Cô đền lại cho tôi!"

"Hứ! Tôi không đền!"

"A~~~"

Vì một cái hộp cơm, hai nữ sinh lại đánh nhau.

Nếu bị gọi lên phòng giáo viên lần nữa, thì xác định ....thảm ~~~

Trong phòng hội học sinh, Tang Linh đang phân phối công việc cho mọi người, vì chuyến du lịch mùa thu và lễ kỉ niệm thành lập trường. Cửa phòng hội học sinh bất ngờ bị mở ra.

""Này! Làm gì thế! Không thấy người ta đang họp à!" - Tính cách nóng nảy, Hạ Mạt quay đầu mắng xối xả vào mặt nữ sinh vừa tự tiện xông vào.

"Ách~~!" - Nữ sinh sợ hãi, những lời muốn nói tự nhiên bị nghẹn ở cổ họng. Bạo chúa, đúng là nóng như lửa.

"Có chuyện gì?" - Công chúa đang ngồi ở giữa, nở một nụ cười trị thương với nữ sinh bị Hạ Mạt dọa mất hồn.

"A" - Nữ sinh kêu một tiếng, mới nhớ mục đích nàng chạy tới đây, bắt đầu nói: "Thưa công chúa, Diệp Nại lại đánh nhau với Cao Hiểu Tinh."

"Hể?!" - Diệp Nại lại bị người ta khi dễ sao? [ Nàng không biết người bắt nạt Diệp Nại nhiều nhất chính là nàng sao?]

Tang Linh lập tức đứng dậy, nhìn một đám nam nữ trước mặt, cười "dịu dàng": "Công việc hôm nay đến đây thôi, những thứ còn lại sẽ nói vào cuộc họp buổi chiều."

"Vâng!" - Tuy bị chen ngang, nhưng mọi thứ cũng sắp xếp gần xong. Với lại, cả đám chỉ đành nhìn công chúa lao đi như một mũi tên.

Huống chi, công chúa cũng đâu có làm gì để bọn họ than phiền.

-----------------------

(1) Cậu ấy: mình nói qua 1 tý nhé, bên TQ từ dùng chĩ người khác là "Tha" ( cậu ấy/hắn/nàng/ nó/....) Cho nên, khi nói sẽ rất dễ nhầm đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play