Tại sao cuối cùng công chúa cũng quen tên đó vậy?

Nhìn công chúa đứng bên cạnh Tiền Hồng Vũ, tâm tình Diệp Nại như rơi xuống vực sâu. Rõ ràng đã rất cố gắng công chúa kéo ra xa, thế tại sao hai người lại đứng cạnh nhau?

Diệp Nại nằm dài ngay cửa sổ lớp học, nhìn một đám người dưới lầu. Chính xác là hai người đứng giữa đám người đó, Tang Linh và Tiền Hồng Vũ. Sắc mặt không tốt lắm.

Công chúa đang đứng giữa đám người, như cảm ứng được. Xoay đầu, nhìn về lớp, lập tức thấy được DIệp Nại đang nằm ngay cửa sổ, nàng nở nụ cười.

Diệp Nại đỏ mặt.

Nhưng rất nhanh, sắc mặt lại trở nên không tốt. Bởi vì, nàng phát hiện Tiền Hồng Vũ cũng quay đầu, nhìn lên. Sau đó, hung hăng trừng mắt với nàng.

Chút nữa đã quên mất tên đó rồi. Diệp Nại nỗ lực như vậy, là để ngăn cản hắn đến gần Linh. Quả nhiên, vẫn bất lực.

[Nguyền rủa! Ta nguyền rủa ngươi! Tránh xa Linh ra! Biến khỏi đây!]

Sau khi tan học.

"Linh, lúc nãy hai người ở ngoài nói gì vậy?" - Trên xe, Diệp Nại rất hiếm khi hỏi chuyện liên quan đến hội học sinh.

Công chúa cũng bất ngờ khi Diệp Nại hỏi, mỉm cười: "Là chuyện du lịch mùa thu thôi. Trường kế bên muốn đi cùng trường chúng ta."

"Hả? Muốn đi chung? Tại sao?"

Mỉm cười: "Trước đây cũng có dự định này rồi. Nhưng vì trường chúng ta học sinh quá đông, nên đành dời lại."

"À......Chuyện đó.....Linh..." - Nét mặt muốn nói lại thôi.

"Hả? Chuyện gì?"

"Chuyện.......Linh, cậu....cậu nên......cẩn thận tên con trai đó." - Thật ra Diệp Nại muốn nói đến Tiền Hồng Vũ, nhưng cứ không nói được. Bất lực!

"Mình biết, mình sẽ cẩn thận." - Công chúa hình như rất vui.

[Tiểu Nại lúc lo lắng cho mình, thật dễ thương.]

Rất nhanh, đã đến kỳ du lịch mùa thu.

"Hộ chiếu đã làm xong. Cuối cùng cũng có thể thoải mái một chút." - Buổi tối, công chúa lười biếng nằm trên giường.

Lần này địa điểm du lịch là Hà Lan. Thật ra, mấy cái hộ chiếu đối với tiểu thư thiếu gia suốt ngày bay tới bay lui, không cần trường quan tâm. Nhưng trong trường dù sao cũng có một số học sinh chưa có hộ chiếu, giống Diệp Nại. Cho nên, hội học sinh phải quan tâm. Hơn nữa, du lịch mùa thu cái gì, thật ra có nhiều chuyện phải giải quyết. Kết quả, mấy ngày qua, công chúa bận tối tăm mặt mày.

Cho nên, Diệp Nại thường xuyên thấy công chúa và Tiền Hồng Vũ ở cùng nhau, cũng chẳng thể nói gì được. Nhưng, dù sao vẫn rất để ý. May là bên cạnh công chúa rất nhiều người, nên hai người họ không có cơ hội gặp riêng.

Công chúa nằm trên giường: "Tiểu Nại." - Mỉm cười nhìn Diệp Nại, ngoắc tay.

"?"

"Lại đây, tiểu Nại." - Lại mỉm cười, ngoắc tay.

Con cừu nhỏ rất ngoan, đi tới trước mặt con sói: "............." (Công chúa cứ như nhà thôi miên ấy nhỉ.)

"Tiểu Nại, mấy ngày nay cậu có nhớ mình không?"

Cừu nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.

"Vậy, để mình hôn một cái nhé."

"..........." - [Tại sao mình thấy, sau lưng công chúa có một cái đuôi vậy?]

...........

"Linh!"

"Hử?"

"Cái kia, cậu nhất định phải cẩn thận với tên Tiền Hồng Vũ." - Cuối cùng đã có thể nói ra.

"Hả? Tiền Hồng Vũ?"

"Phải.....hắn đó.......Linh, cậu phải cẩn thận." - [Ngàn vạn lần không thể để hắn mê hoặc.]

Đôi mắt đẹp đẽ của công chúa cong lên, mỉm cười: "Tiền Hồng Vũ là ai?"

"................"

"Tiểu Nại quen người kì quái sao?"

"......Không, không phải!" - Chết thật chứ: "Là cái tên con trai Linh hay đi cùng đấy."

"Hả?.........Có người như thế sao?"

".............." - Mặc dù chỉ trong chớp mắt, nhưng DIệpNại thật sự có một chút tội nghiệp tên đó.

Thật ra, tất cả con trai thích công chúa đều rất đáng thương.

* * * * *

Cuối cùng, đã đến ngày du lịch mùa thu. Hai trường cùng nhau xuất phát, nên cảnh tượng hơi hoành tráng. Bởi vì, người quá đông, nên Tiền Hồng Vũ vẫn chưa có cơ hội tiếp cận công chúa. Làm chủ tịch hội học sinh, hơn nữa chuyến du lịch mùa thu lần này là ý của công chúa, nên công chúa càng thêm bận. Nhưng dù cả ngày như thế, Diệp Nại vẫn đeo dính công chúa

Hà Lan, là một quốc gia cực kỳ đẹp. Từng ngôi nhà, từng khung cảnh cái gì cũng đẹp. Dù là mùa thu, nhưng vẫn thấy được hoa Tulip xinh đẹp, nở khắp mọi nơi.

Trong thời gian này, Diệp Nại cẩn thận trông chừng công chúa, không cho Tiền Hồng Vũ tới gần. Dù Diệp Nại biết, nàng không cần quan tâm, công chúa cũng không thèm nhìn. Nhưng, cứ thấy Tiền Hồng Vũ đến gần công chúa, thì Diệp Nại lập tức không vui. Vì thế, biết mình đang làm việc dư thừa, nhưng DIệp Nại vẫn muốn trông chừng công chúa.

Có lẽ vì Diệp Nại lúc nào cũng đi theo công chúa, nên cũng trở ngại khi Tiền Hồng Vũ muốn đến gần công chúa. Tiền Hồng Vũ bắt đầu căm hờn Diệp Nại, sát khí càng lúc càng nặng. Nên mỗi lần Tiền Hồng Vũ nhìn Diệp Nại, ánh mắt hắn làm nàng phát tởm.

Tiếp theo, một tuần du lịch đã kết thúc.

Khi chuyến du lịch kết thúc, thì hai trường lập tức không còn tiếp xúc gì với nhau. Tiền Hồng Vũ cũng không còn nhiều cơ hội đến gần công chúa, cứ tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc. Diệp Nại buông lỏng cảnh giác.

Mãi đến tận một ngày, lớp trưởng vội vã chạy tới bên Diệp Nại hét lên: "Tiểu Nại, cái tên khốn đó muốn tỏ tình với công chúa."

"Hả?" - Diệp Nại nhảy lên.

"Thật đó! Có rất nhiều người đang xem kìa."

"................." - Nàng sơ suất rồi.

Diệp Nại lập tức chạy đến nơi tỏ tình trong trường Sakura, đã đã kín người. Khi Diệp Nại nhìn rõ xung quanh, thì cũng hiểu tại sao Tiền Hồng Vũ tỏ tình, lại gây chú ý đến thế.

Một bó hoa hồng rất rất to! Thậm chí, Tiền Hồng Vũ còn đem đến rất nhiều cận vệ.

Diệp Nại muốn xỉu.

[Hắn....hắn....hắn thật sự nghĩ là bản thân rất ngầu à?]

"Tang Linh, anh thích em!"

Công chúa mỉm cười: "Cảm ơn!"

Tiền Hồng Vũ cầm bó hoa, đi tới trước mặt công chúa: "Vậy em đồng ý hẹn hò với anh?"

Công chúa giận tái mặt.

"...................."

"Nhưng, tôi thì rất ghét những người dám lợi dụng tiểu Nại để tiếp cận tôi."

Một tiếng hít sâu, bất ngờ khi nhìn thấy nét mặt trầm xuống của công chúa.

Diệp Nại đứng trong đám người đang vây xem, nhướng mày.

[Linh, sao cậu lại biết hắn lợi dụng mình đến gần cậu?]

"Trò vô tình ném banh, trò du lịch chung, những thứ đó ở tiểu học, tôi cũng đã trải qua rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play