*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tại đâu đó...

- Này Thiên Bình, đứng lại! Nghe tôi giải thích đi!

Khoảng cách của SoT và TB ngày càng thu hẹp, thế nhưng cô nàng vẫn cứ bước đi, không chạy, và không đoái hoài gì tới SoT đang lẽo đẽo đằng sau.

Pặc!

Cảm giác như tay mình đã bị ai giữ lại, TB dừng bước, biết thừa người đó là ai nên cô không quay mặt lại...

- Xin lỗi, nhưng cô phải nghe tôi giải thích đã, tôi không có ý gì với họ cả!

- ... _Im lặng, im lặng là sự trả thù tối cao nhất, TB nghĩ vậy.

- Thật đó, tôi chỉ cười và nói chuyện với họ vài câu cho đỡ buồn mà thôi, cô đừng giận tôi nha! _SoT hướng ánh mắt cún con nhìn TB, nhưng vô hiệu.

- Vậy... _Sau 1 phút im lặng thì TB lên tiếng, SoT nghe được như thấy ánh sáng cuối tầng hầm, sắc mặt anh tươi tắn lên hẳn...

- Nếu tôi cười đùa và nói chuyện với người con trai khác, cậu sẽ làm gì? _Ánh mắt TB đột nhiên trở nên lạc lõng và mơ hồ, không suy nghĩ gì, SoT trả lời ngay:

- Tôi sẽ bước tới kéo cô lại và nói với tên đó tránh xa bạn gái tôi ra! Tôi sẽ tiêu diệt hết những đứa con trai nào dám cười và ngắm nhìn cô! Trừ tôi ra, không ai được đến gần cô cả!

- ...

TB nhìn SoT bằng nửa con mắt, ý bảo "à ha", SoT thấy mình nói lố thì cười cười:

- Tại tôi thích cô nên mới làm vậy chứ bộ!

- Thích?

- Đương nhiên, tôi sẽ cho cô thấy tình cảm của tôi đối với cô là thật sự!

Chưa để TB kịp phản ứng, anh đã kéo cô về biệt thự...

- Đợi tôi 1 lát, không được quay lại nhìn đấy!

Nói rồi SoT để TB đứng ở gần cửa ra vào, anh chạy tới chỗ tiếp tân 1 cách vội vàng, TB len lén nhìn theo, thấy SoT đang nói điều gì đó với nhân viên tiếp tân một cách gấp gáp. Lúc nhân viên kia đi lấy gì đó thì SoT nhìn sang chỗ TB, vừa bắt gặp ánh mắt SoT, TB liền quay ngoắt đi. Anh chàng thấy vậy khẽ cười...

- Được rồi, cô quay lại đi!

- Rốt cuộc cậu muốn...


- ... gì?

TB ngỡ ngàng trước bó hoa hồng giấy trông giản dị nhưng rất hòa nhã trước mặt, cô nhìn vào đó chăm chăm... không rõ cảm xúc lúc này là gì... bất ngờ...

- Tặng cô!

- Cậu...

Khẽ nhìn người con trai đang cười với mình, TB thốt không nên lời, SoT liền gãi gãi đầu:

- Hôm trước cô nhìn qua chiếc vòng của Cự Giải mà biết được nó làm bằng gì và người làm ra nó phải không, vậy... lần này, cô có thể đoán ra những bông hoa này làm bằng gì và người làm ra nó được không?

- Nhìn là biết, đây là hoa tự làm... không lẽ... _TB hơi đăm chiêu nhìn SoT, có 1 chút gì đó vui mừng len lỏi trong tim anh, anh vô cùng háo hức chờ đợi câu nói tiếp theo của cô...:

- Cậu mua ở cửa hàng bán đồ lưu niệm à?

- Hả?

SoT nghệt mặt ra nhìn TB, cái gì chứ... mua ở chỗ bán đồ lưu niệm? Cô đùa anh à?

- Tôi nói sai điều gì sao? _TB ngơ ngác nhìn lại SoT khi anh nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng. SoT đặt bó hoa vào tay TB, ngồi phịch xuống:

- Thật tội nghiệp cho tôi mà huhu, tấm lòng của tôi... Này! Thiên Bình!

Anh bất ngờ hét lên làm TB hết hồn, cô vẫn chưa biết mình làm sai điều gì, SoT bất mãn lên tiếng:

- Là tôi tự tay làm đấy! Tự tay tôi làm hết những bông hoa này vì muốn làm cô bất ngờ đấy!

- Hả?

- Thật là, tôi muốn cho cô 1 bất ngờ, nhưng khi nói trước với cô thì cô lại hất tay tôi ra, còn hiểu lầm tôi có tình ý với người khác nữa chứ! Khi tôi tặng cho cô, cô lại chỉ nghĩ đây chỉ là đồ mua thôi ư? Là công sức cả buổi chiều của tôi đấy! Cô có thấy 2 bàn tay tôi dán đầy băng cá nhân không, vì tôi bị đứt tay khi cắt cánh hoa và cuốn kẽm đấy!

SoT giơ 2 bàn tay dán đầy băng cá nhân rồi mè nheo ngồi chèo èo ra nền nhà... TB ngơ ra 1 lúc thì bật cười, thấy vậy, anh tiếp tục kêu la than trời, cô đành ngồi xổm xuống, cười tươi:

- Cảm ơn cậu, Song Tử!

Thịch! Thịch! Thịch!

SoT bỗng đơ người ra khi cậu – lần đầu tiên thấy nụ cười tươi nắng của TB. Những nụ cười mà SoT thấy ở TB hầu như đều là cười nhẹ, nhưng bây giờ...

- Tôi muốn đi ăn kem cùng cậu, được không?

TB là tự động mời SoT đi chơi, đương nhiên cậu chàng mặt mày giãn nở ra, anh bật dậy, kéo tay TB đi:

- Tôi biết ở gần đây có 1 quán kem rất ngon! **Thay đổi thái độ 180 **

.

.

- Ê, con trâu kia, rốt cuộc cậu dẫn tớ tới xó nào mà đi nhiều vậy, rã hết chân rồi này!

BB vừa bám vào vai KN vừa đi lên phía trước, mà không biết phía trước là phía nào. KN không đáp lại gì làm BB càng thêm bồn chồn:

- Tới chưa vậy! Tớ mà tháo cái khăn này ra là tẩn cho cậu 1 trận đấy! A...

Đang đi thì đột nhiên KN dừng lại khiến BB đâm sầm vào lưng anh. KN nói với 1 giọng nhỏ nhẹ mà mơ màng:

- Tới rồi!

- Tới rồi thì bỏ khăn ra coi, để xem cái nơi chết tiệt này là...nơi... n... à... o....

BB đang làu bàu thì chiếc khăn được tháo xuống, cô sững người nhìn cảnh tượng trước mặt... SỐC... BẤT NGỜ... NGẠC NHIÊN... BÀNG HOÀNG...


Tiếng nhạc du dương khẽ vang lên khiến BB xúc động đến nỗi nơi khóe mắt đã ướt ướt từ khi nào... KN không biết ở chỗ kia từ bao giờ, anh tươi cười 1 cách dễ thương, trên tay cầm thứ gì đó giấu ở sau lưng, anh bước đến chỗ BB:

- Bảo Bình, tớ thích cậu... Làm bạn gái tớ nhé?

BB nhìn KN chăm chăm... không rõ tia cảm xúc trong mắt cô lúc này là gì, ngạc nhiên tột độ, vui sướng, mừng, vẫn còn bàng hoàng và... vẫn chưa thể nghĩ đây là thật. KN – người mà BB đã thích từ lâu, nhưng lại sợ cậu chỉ xem cô như là bạn nên không dám nói, cô chỉ biết giấu đi tình cảm của mình ở trong lòng, vậy mà hôm nay, ngay lúc này, cậu ấy lại đứng trước mặt cô, chuẩn bọ hoa và nến, cả khung cảnh và âm nhạc lãng mạn này để tỏ tình với cô... Đôi mắt tròn ngân ngấn lệ vì xúc cảm, BB như nghẹn giọng:

- Hôm nay là ngày cá tháng tư à Ngưu? Cậu có cần lừa tớ 1 cú ngoạn mục thế này không? Dù cậu có chuẩn bị và diễn thật đến mức nào đi nữa... hức... cậu thất bại rồi, Bảo Bảo tớ đây tinh mắt lắm đấy!

- Đồ ngốc! _KN cốc nhẹ đầu BB, anh cười nhẹ nhàng, gương mặt và ánh mắt toát lên 1 sự nghiêm túc:

- Ngày cá tháng tư còn 4 tháng nữa mới tới, tớ không hề lừa cậu, Bảo Bình, dạo gần đây tớ có cảm giác rất lạ, cứ mỗi lần ở gần cậu tớ thấy rất vui, vui hơn bất cứ ai, cứ ngỡ vì cậu là bạn thân tớ nhưng không phải, cảm xúc đó là thích 1 người, vì chỉ có vậy thì lúc nào đầu tớ cũng nghĩ tới cậu! Tuy có vẻ hoa hòe và sến súa, nhưng đây là thật lòng tớ, tớ rất muốn làm bạn trai cậu... Hmnh...

KN chưa kịp bày tỏ hết tấm lòng thì BB đã bước tới ôm chầm lấy anh, cô đã chờ đợi ngày này từ lâu lắm rồi, cứ ngỡ sẽ không có nhưng...

- Tớ cũng thích cậu Kim Ngưu, tớ không thể giấu lòng mình nữa... vì vậy, xin cậu... hãy nói đây là sự thật đi!...

Cảm nhận được bờ vai của BB đang run lên từng đợt, KN khẽ vỗ lưng cô, cười:

- Không, tớ không bao giờ lừa cậu cả! Vậy...

KN gỡ BB ra, anh đưa ra 1 chiếc bánh kem, nở 1 nụ cười ấm áp:

- Ăn cùng tớ nhé, là tự tớ làm để tặng cậu đấy!


- Cậu đấy! Chỉ biết ăn!

BB đẩy đầu KN bằng 1 ngón tay, KN cười cười.

- Ôi... thế là hết F.A rồi nhá!

Bỗng không khí sụt sùi chất Hàn lại bị cái giọng ngão nghệ của đứa nào đó phá tan. Không ai khác, ST bước ra, và đằng sau là những đứa bạn "vào sinh ra tử" , "vui buồn có nhau" theo đúng nghĩa luôn. BB nhin cả đám, trách đùa:

- Các cậu... "chuyên đi phá đám" thật đấy hả?

- Ầuy... sao lại trách tụi này như vậy chớ! _NM phủi tay, BD liền ngồi xuống bàn ăn cạnh đó:

- Kim Ngưu à, anh em đói bụng hết cả rồi này!

- Cậu cho người dọn món lên đi, tớ đói quá! _MK cũng ngồi vào bàn, sau đó là lần lượt các sao. BB ngớ mặt nhìn cả đám, biết được suy nghĩ của BB, TY lên tiếng:

- Tụi này cũng có công đấy!

- Đúng vậy, nguyên cả buổi chiều tụi tớ phải loay hoay chuẩn bị cảnh này để con trâu kia tỏ tình với cậu đấy! _ST thêm vào.

- Bọn tớ chuẩn bị nào là hoa, nến, nhạc, bong bóng, đặt bàn ăn nữa! _MK liệt kê.

- Còn bọn tớ thì đánh lạc hướng để tụi con trai chuẩn bị cái này nè! _SN

- Như vậy mới tạo cho cậu bất ngờ, Kim Ngưu bảo vậy đấy! _Cuối cùng là CG.

BB nghe xong thì quay sang nhìn KN, KN gãi gãi đầu cười:

- Hì, là tớ nhờ đám con gái dắt cậu đi chơi xa để mấy đứa con trai giúp tớ tổ chức những thứ này!

- Các cậu... cảm ơn các cậu! _BB xúc động, cô lau nước mắt, cười nhẹ:

- Vậy mà tớ cứ tưởng lúc chiều tụi con trai các cậu bỏ đi chơi 1 mình, bỏ rơi chúng tớ!

- Đó là kế hoạch của Thiên Bình, có như vậy cậu mới không nghi ngờ tại sao tụi này lại vắng mặt chứ! _BD cười, ST cũng thêm vào:

- Còn kế hoạch cụ thể là do thằng cha sát gái kia vạch ra, nhưng không sao, người có công lớn nhất vẫn là Kim Ngưu, tất cả những thứ ở đây, cậu ấy đều nâng niu như ngọc quý ấy!

- Thật là... nếu thích tớ, chỉ cần nói là được, cậu làm phiền đấn các cậu ấy quá Ngưu Ngưu! _BB nhìn KN mà trách, vâng, và chàng lại giở món cười cơm bữa của mình ra đáp lại. Thấy thế cả bọn liền cười gian xảo:

- Không sao, không sao, chỉ cần cho chúng tớ ăn no là được!

- Các cậu cứ tự nhiên, tớ đây khao tất! _KN liền vỗ ngực, nở 1 nụ cười anh cả, cả đám không hẹn mà lôi menu ra:

- Cho tớ 1 phần hải sản nướng, ngao sốt me, gỏi sứa, v...v...

KN và BB nghệt mặt ra nhìn đám bạn mình, đúng là sức mạnh của việc ăn miễn phí... cơ mà:

- Không biết Song Tử và Thiên Bình đi đâu rồi nhỉ? _XN lên tiếng, ngơ ngác nhìn cả bọn...

- 2 cậu ấy là người tớ muốn cảm ơn nhiều nhất đấy! _KN

.

.

- Đây, đúng như cô yêu cầu, kem chocolate vị trà!

- Cảm ơn nhưng... cậu không ăn à?

TB nhận lấy hộp kem to bự chảng từ SoT thì không khỏi thắc mắc khi thấy SoT chỉ cầm mỗi hộp kem. SoT cười nhẹ, khẽ ngồi xuống cạnh TB, hướng ánh mắt ra ngoài bờ biển đen không bao giờ chịu yên lặng kia:

- Số cô may thật đấy, lúc tôi mua thì kem hết nhẵn, chì còn 1 hộp kem mà cô thích thôi!

- Không phải chứ?... _TB mở nắp hộp kem ra, mời SoT:

- Ăn chung đi, vì tôi muốn ăn kem cùng cậu mà!

- Ừ... nhưng ăn bằng niềm tin à?

SoT nói rồi nhìn vào chiếc thìa duy nhất trên tay TB... 1s... 2s... 3s...

- Được rồi, cô ăn đi, chỉ cần cô thích là được rồi!

SoT nở 1 nụ cười lãng tử và xoa nhẹ đầu TB, rồi anh lại hướng ánh mắt xa xăm, đa xúc theo dõi từng đợt sóng xô vào bờ:

- Nói thật, tôi từng hẹn hò với rất nhiều cô gái, tôi đã có chút tình cảm với nhiều cô gái, và tôi cũng đã ở bên cạnh rất nhiều cô gái nhưng... chỉ có hẹn hò với cô là tôi rất bồn chồn và thấy lòng cứ rạo rực thế nào ấy! Tình cảm của tôi dành cho cô không phải là 1 chút như những người con gái kia, mà là chân thật, mà là cả tấm lòng này và... chỉ có ở bên cạnh cô, tôi mới thấy thực sự thoải mái và yên bình...

- ... _ TB im lặng, cô đang đợi SoT nói tiếp...

- Cho nên... _Nói đến đây, SoT bỗng cười 1 cách bất lực:

- Nếu tôi vô tình làm điều gì khiến cô phiền lòng, hãy cứ trách tôi, tôi sẽ thay đổi, vì tôi không muốn thấy cô buồn, thất vọng hay âu sầu cả...

Rì rào... rì rào...

Bỗng nhiên không ai nói ai câu nào, giờ chỉ nghe thấy mỗi tiếng sóng và gió thoảng trong màn đêm...

- Này!

SoT khẽ nhìn TB khi thấy cô lên tiếng, anh hơi bất ngờ trước thìa kem của TB:

- Tôi đã nói muốn ăn kem cùng cậu mà, cậu không ăn là làm tôi buồn đấy! Hả miệng ra!

- Ờ thì... aaaaa...

SoT cũng không dám ngậm miệng khi TB đã nói thế, bề ngoài tỏ vẻ ngại ngùng vậy thôi nhưng trong lòng anh ta vui như mở hội. Cứ thế, TB ăn 1 muỗng là đút cho SoT...

Ăn hết hũ kem thì trên khóe môi TB còn đọng lại 1 ít, thấy vậy, SoT liền áp môi mình lên môi cô. Chuyện này xảy ra quá bất ngờ khiến TB không kịp phản kháng, cô chỉ biết tròn mắt lên nhìn cái người đang mút lấy môi mình.

- Cậu dám... _Khi vừa được SoT "thả" ra, TB bất giác đỏ mặt nhìn SoT bằng ánh mắt ngỡ ngàng, còn đương sự kia thì liếm lại môi mình, cười gian:

- Đừng hiểu nhầm, tôi chỉ không muốn phí chút kem... trên môi cô thôi!

- Cậu... grừ... này! Ở đây còn kem này, tranh thủ liếm hết đi, đừng bỏ phí!

TB vất hộp kem vào người SoT rồi đỏ mặt bỏ đi, SoT ngồi đó cười, 1 lúc sau:

- Ây, Thiên Bình, hình như trên mặt cô vẫn còn kem~

- Đồ biến thái!

TB nói lớn rồi bước đi thật nhanh, hòng thoát khỏi 1 tên nguy hiểm đang đuổi theo mình...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play