Mộc Du Hề đã nổi tiếng.
Trong ba năm bước vào cấp ba, cô vẫn luôn rất khiêm tốn làm một người trong suốt không có tiếng tăm gì, nhưng cũng có thể đã thật sự ứng với câu “là vàng thì cuối cùng cũng tỏa sáng” kia.
Sau hai năm làm người trong suốt, vào năm thứ ba cô rốt cuộc cũng bùng nổ, trong một đêm nổi tiếng toàn trường, tiếng tăm áp cả hoa khôi trường học xinh đẹp như hoa kia, hơn nữa còn có khuynh hướng vượt qua hot boy. Đúng là không hót thì thôi, một khi đã hót thì khiến người ta kinh ngạc.
Về phần cô nổi tiếng như thế nào, Mộc Du Hề rất muốn nói, đây chỉ là một sự tình cờ.
Sau bàn của cô, có một tên con trai cường tráng cao 180+, mặt dày mày dạn cộng thêm bám dai như đỉa cuối cùng cũng theo đuổi được một đàn em lớp mười một thuần khiết. Nhưng chưa qua mấy ngày, đàn em thuần khiết lại thay lòng đổi dạ với hot boy lớp mười.
Tên con trai cường tráng đó cũng có tấm lòng thủy chung, sau một ngày khóc lóc trong ký túc xá, cậu ta quyết định đến tìm tình địch tính sổ.
Nhưng nhà trường quy định không được đánh nhau, vậy phải làm thế nào mới có thể trút được cơn tức mà không vi phạm nội quy của trường chứ?
Tên con trai cường tráng đó suy nghĩ một hồi, rồi tìm đám con trai có vóc người cao lớn trong lớp, rồi lại kéo một bạn nữ hán tử nhất trong đám con gái đi cho đủ số, lập thành một đội bóng rổ, khí thế hùng hổ đánh tới lớp mười (a) của hot boy, chỉ đích danh muốn đấu bóng rổ với hot boy.
Tên cường tráng một cước đá mở cửa lớp mười (a) ngang ngược gầm một tiếng: “Giang Du Bạch, ông đây muốn thách thức cậu!”
Mộc Du Hề thò đầu ra từ phía sau người tên cường tráng, liếc mắt liền nhìn thấy cậu con trai đẹp nhất trong đám người đó.
Thành thật mà nói, lúc nhìn thấy hot boy Mộc Du Hề đã động lòng trắc ẩn: Thiếu niên mặc áo sơ mi ca rô đỏ đang cúi đầu làm đề, bị một tiếng gầm của tên cường tráng làm kinh ngạc cau mày ngẩng đầu lên. Khuôn mặt thật sự rất đẹp, xứng đáng với danh hiệu “hot boy” này.
Mộc Du Hề lại nhìn tên cường tráng bắp thịt khắp người này, cũng khó trách đàn em người ta thay lòng đổi dạ, là cô thì cô cũng sẽ chọn hot boy này. Người ta cao gầy như thế, tên cường tráng đá một cái thì người ta không gãy chân mới lạ.
Nhưng hot boy dù sao cũng là hot boy, cái loại tình tiết tình địch đánh tới cửa này đoán chừng là thấy nhiều rồi, đối mặt với dáng người khổng lồ của tên cường tráng mà cũng không sợ hãi. Tiết học tiếp theo chính là tiết tự học, hot boy chấp nhận thư khiêu chiến của bọn họ, tìm một vài người bạn cùng lớp gặp nhau trên sân bóng rổ.
Trước khi ra sân Mộc Du Hề đã nghe thấy mấy đàn em thảo luận.
“Đám lớp mười hai này chắc chắn sẽ thua, Giang Du Bạch là đội trưởng của đội bóng của trường cấp hai, còn giành chức vô địch thành phố.”
Mộc Du Hề nghe xong thì nhướng mày nhìn đám đàn em cười một tiếng, “Chơi bóng không được, thì chúng ta đánh nhau đi, dù sao bất kể là thủ đoạn gì, bọn chị đều sẽ thắng.”
Bắt đầu trận đấu, cơn giận dữ của tên cường tráng nóng nảy vẫn còn chưa tiêu, bọn họ sợ nếu cậu ta đối đầu trực tiếp với hot boy, thì sẽ không kiềm chế được sự nóng nảy của mình mà đánh hủy hoại nhan sắc của hot boy, vì vậy cử người có tài chơi bóng tốt là cô đi phòng thủ hot boy Giang Du Bạch.
Trông coi một cậu con trai đẹp trai như vậy, Mộc Du Hề rất vui vẻ, vì vậy đã bám riết không buông.
Còn Giang Du Bạch thì sao, thấy người phòng thủ mình là một cô gái, liền muốn trêu chọc cô một chút, lúc ẩn lúc hiện lấy được quả bóng ngay trước mặt cô.
Cậu cao một mét tám mươi hai, Mộc Du Hề cao một mét sáu mươi ba, cậu giơ quả bóng lên, Mộc Du Hề nhảy lên cũng không thể với tới.
Nhìn thấy bộ dạng buồn cười của cô, Giang Du Bạch cười, nói: “Đàn chị à, con gái ấy, chơi bóng trong đám con trai thì ảnh hưởng không tốt lắm đâu, quay về kêu bạn trai chị đến chơi đi.”
Dứt lời, cậu liền vượt qua cô chuẩn bị úp rổ.
Lúc đó Mộc Du Hề cũng không biết mình đang nghĩ gì, có thể là bị lời của cậu chọc tức, lòng háo thắng nổi dậy. Cho nên khi cậu chuẩn bị vào rổ, cô đã đập vào mông cậu một cái.
Một tiếng “bốp” lanh lảnh, vang vọng khắp sân bóng rổ. Khán giả đều sợ hãi sững sờ.
Giang Du Bạch bị Mộc Du Hề đập một cái, cả người lẫn bóng ngã xuống đất, mặt đầy kinh ngạc nhìn cô, “Chị chị chị” hồi lâu cũng không nói ra. Cuối cùng mặt đỏ lên, một tay thì ôm mặt, một tay che mông chạy ra khỏi sân bóng.
Đúng vậy, Mộc Du Hề nổi tiếng, không phải là bởi vì xinh đẹp cũng không phải là bởi vì tài năng, mà là bởi vì cô đã đập mông của hot boy lớp mười.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT