“Liên quan gì đến tôi?” Dạ Chấn Đình ngắt lời cô, “Tôi
muốn sợi dây chuyền hồng ngọc!”
“Ý tôi là… Phong Thiên Tuyết lo lắng giải thích, “Tôi sẽ sớm đổi sợi dây chuyền hồng ngọc về, anh có thể cho tôi thêm vài ngày được không?”
“Không được.

Giọng điệu của Dạ Chẩn Đình không cho phép thương lượng, “Cho cô ba ngày đã là cực hạn rồi, cô đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu.


“Chủ yếu là vì Bạch Lộ đã mang sợi dây chuyền đó ra nước ngoài rồi, mười ngày sau mới về…”
“Tôi không có hứng thú biết chuyện của vợ người khác” Dạ Chẩn Đình lộ vẻ mất kiên nhẫn, “Chỉ còn một ngày rưỡi nữa thôi, cô tự mình xử lý đi.


“Nhưng.

.


Phong Thiên Tuyết còn muốn nói gì đó thì cửa thang máy mở ra, Dạ Chẩn Đình đi thẳng ra ngoài.

Dạ Quân cúi đầu chào Phong Thiên Tuyết, sau đó vội vã dẫn theo vệ sĩ đi theo.

Phong Thiên Tuyết mặt mày ủ rũ bước ra khỏi thang máy, trong lòng rất lo lắng, phải làm sao đây? Tên khốn này sẽ chắc chắn xử lý cô.

“Đưa Dạ Huy đến chỗ Lôi Vũ rồi à?”
Khi lên xe Dạ Chấn Đình hỏi.

“Vâng, Lôi Vũ đang điều trị cho anh ấy.


So với Dạ Huy, Dạ Quân càng gần với tính cách lạnh lùng của ông chủ hơn.

“Thằng nhóc đó không được rồi, đánh vài người đã kiệt sức” Dạ Chẩn Đình trêu chọc, “Lần này mất không ít máu, bảo cậu ấy nghỉ ngơi cho tốt?
“Vâng” Dạ Quân gật đầu, “Đã truyền đạt rồi ạ”

Khi lên xe, Dạ Chấn Đình tiêu sái xoay chiếc điện thoại di động siêu mỏng của mình, nhưng mắt lại nhìn chằm chằm Phong Thiên Tuyết vừa bước ra khỏi tòa nhà bên ngoài.

“Dạ Vương” Dạ Quân liếc nhìn Phong Thiên Tuyết và nhỏ giọng hỏi, “Anh có cảm thấy cô Phong trông rất giống một người không?”
“Hả?” Dạ Chấn Đình không tập trung nên không nghe rõ lời nói của Dạ Quân, “Cậu nói gì cơ?”.

“Không, không có gì” Dạ Quân đổi chủ đề, “Đến thẳng sân bay sao ạ?”
“Ừ” Dạ Chấn Đình thu hồi ánh mắt, vẻ mặt âm trầm, “Đi gặp người phụ nữ điên kia!”
Phong Thiên Tuyết đi tàu điện ngầm về nhà, ba đứa trẻ ngay lập tức chạy ra đón cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play