Phong Thiên Tuyết á khẩu không trả lời được, cô thực sự không nên đánh giá thấp ham muốn khống chế của anh.

Càng không nên đánh giá cao IQ của Bạch Lộ!
Người phụ nữ ngu xuẩn kia dám đeo sợi dây chuyền hồng ngọc đi rêu rao khắp nơi, cô ta không chỉ hại cô mà còn hại chính mình.

“Tôi không có kiên nhẫn dài dòng với cô.

” Dạ Chẩn Đình nhìn đồng hồ đeo tay, “Cô không ký thì tôi sẽ giao cho luật sư xử lý.


“Tôi…” Phong Thiên Tuyết bối rối luống cuống, nghĩ ngợi một lát, cố hỏi thăm dò, “Anh cho tôi một chút thời gian, tôi trả lại dây chuyền cho anh được không?”
“Được, tôi cho cô một cơ hội” Dạ Chẩn Đình sảng khoái gật đầu, “Cô cần bao lâu”
“Bảy ngày?” Phong Thiên Tuyết hỏi thăm dò.

Dạ Chẩn Đình không nói lời nào, chỉ khẽ nhíu mày.

“Ba, ba ngày?” Phong Thiên Tuyết lập tức lùi bước, “Nếu như trong vòng ba ngày tôi không thể trả dây chuyền cho anh, tôi sẽ, tôi sẽ ký bản thỏa thuận này”
“Đây là cô tự nói nhé, tôi không ép buộc cô đâu.

” Dạ Chẩn Đình tạo nhã dựa vào ghế, điệu bộ hào phóng, “Vào giờ này ba ngày sau, tôi ở đây chờ cô!”
“Tôi biết rồi.


Phong Thiên Tuyết không biết mình ra khỏi tòa nhà như thế nào, bây giờ là bảy giờ bốn mươi tối, tất cả đồng nghiệp đã tan ca.

Cô gọi một chiếc xe rời đi, ngồi trên xe, cô có xúc động muốn khóc, cô không hiểu vì sao ai cũng muốn ép cô?

Mẹ con nhà họ Bạch, Dạ Chấn Đình, người sau đáng ghét hơn người trước…
Cô chỉ muốn sống yên ổn, vì sao họ không chịu buông tha cô.

“Cô đi đâu?” Tài xế taxi hỏi.

“Tôi.

.

” Phong Thiên Tuyết sững sờ giây lát rồi nói, “Quán bar DTT”
Suy nghĩ một lát, Phong Thiên Tuyết quyết định thẳng thắn nói những việc này với “con nợ trai bao”, bàn bạc cùng anh ta, cùng nhau đối mặt.

Thực ra sở dĩ Dạ Chấn Đình ép cô như vậy là vì anh thích cô, muốn chiếm hữu cô.

Chỉ cần cô ngả bài với anh, dẫn bạn trai đi gặp anh, đồng thời nói rõ tình hình của mình, Dạ Chẩn Đình sẽ từ bỏ ý định.

Đến lúc đó, cô sẽ nghĩ cách đòi lại sợi dây chuyền hồng ngọc rồi trả lại cho anh, như vậy mọi chuyện sẽ xong xuôi.

Nghĩ tới đây, Phong Thiên Tuyết nhắn tin cho “con nợ trai bao”: “Tôi
sắp đến quán bar rồi, anh đến chưa?”
Đối phương không trả lời…
Phong Thiên Tuyết bất giác kịp phản ứng, trước đó cô và “con nợ trai bao” có lịch sử tin nhắn trò chuyện, cô trả lời ở đó theo thói quen.

Tuy đã xóa số đó trong danh bạ, nhưng cô không xóa lịch sử tin nhắn.

Cho nên cô gửi tin nhắn vào số trước kia của anh ta.

Ngĩ đến chuyện anh ta đã ngừng dùng số lúc trước, cô lại gửi tin nhắn tương tụ vào số mới của anh là “Con nợ trai bao 2.




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play