Lúc ăn trưa, Phong Thiên Tuyết luôn nghĩ, rốt cuộc Dạ Chẩn Đình có phải là con nợ trai bao’ không?
Nếu như đúng, tại sao anh ta lại chơi loại trò chơi nhập vai này với mình? Còn đồng ý đến đón mình? Đây không phải là muốn để lộ manh mối sao?
Nếu không phải thì tại sao dáng người, bóng lưng, giọng nói của hai người lại giống nhau như vậy?
Đang miên man suy nghĩ, một giọng nói nhỏ nhẹ đột nhiên truyền đến:
“Tiểu Phong, nghe nói cô đã được điều đến tầng sáu mươi tám rồi? Chúc mừng cô nhé”
“Cảm ơn” Phong Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn lên, là Thẩm Vân.

Phong Thiên Tuyết nhớ tới việc lần trước Hạ Văn Triết đâm cô bị thương, mặc dù không phát hiện ra vấn đề gì nhưng cô luôn cảm thấy lần đó Thẩm Vân có chút kỳ lạ…
Sự việc đã qua lâu như vậy rồi, Phong Thiên Tuyết đã quên một số chi tiết từ lâu, nhưng bây giờ nhìn thấy Thẩm Vân, trong lòng vẫn cảm thấy có chút cảnh giác.

“Lần trước thực sự xin lỗi”
Thẩm Vân bưng khay cơm ngồi đối diện với Phong Thiên Tuyết, áy náy nói,
“Khi giám đốc Hạ đâm cô bị thương, tôi thật sự rất muốn xông đến cứu cô, nhưng lúc đó tôi rất sợ hãi, tôi thật vô dụng!”

“Đừng nói như vậy, không liên quan đến cô.


Phong Thiên Tuyết vội vàng nói.

“Cô không ghi thì tôi là tốt rồi” Thẩm Vân nhẹ giọng hỏi,
“Thiên Tuyết, sau này chúng ta vẫn là bạn sao?”
“Đương nhiên” Phong Thiên Tuyết mỉm cười gật đầu, thật ra từ phân tích từ góc độ lý trí, cô không có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh Thẩm Vân có vấn đề, chỉ là trực giác mà thôi, cô không thể vì trực giác này mà trách làm người tốt.

“Vậy thì tốt”
Thẩm Vân cười,
“Tôi lấy hai ly nước hoa quả, cho cô một ly này!”
Nói xong, Thẩm Vân đưa cho Phong Thiên Tuyết một ly nước cam trên khay cơm, còn cẩn thận bỏ ống hút vào cho cô.

“Cảm ơn” Thấy Thẩm Vân cũng có một ly, Phong Thiên Tuyết cũng không nghĩ nhiều, uống vài ngụm nước trái cây, sau đó cúi đầu ăn cơm, không phát hiện ánh mắt lạnh lùng vừa lóe lên của Thẩm Vân…
Buổi chiều, Phong Thiên Tuyết luôn bận việc, sau chuyện của ông Tưởng, Hùng Mẫn đã bị đuổi việc rồi.

Bây giờ Văn Ly đã thay thế bà ta làm phụ trách phòng thư ký mới, sẽ điều chỉnh lại công việc vào buổi chiều.

Phong Thiên Tuyết chăm chỉ học tập khiến bản thân nhanh chóng thành thạo.

Chớp mắt đã đến giờ tan ca, Phong Thiên Tuyết thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.

Không biết tại sao, trưa nay cô luôn cảm thấy rất nóng và khát, cô uống rất nhiều nước, lúc này cô lại đi đến phòng trà để lấy nước khoáng.

Thang máy dừng ở tầng mười ba, một số đồng nghiệp cũ của bộ phận hành chính bước vào và nhiệt tình chào hỏi Phong Thiên Tuyết, chúc mừng cô được thăng chức lên tầng sáu mươi tám.

Phong Thiên Tuyết mỉm cười và nói ‘Cảm ơn, nhưng trong lòng nghĩ lúc đầu khi cô bị giáng chức điều đến bộ phận bảo vệ, ngoại trừ Thẩm Vân ra thì những đồng nghiệp này đều tránh mặt cô còn không kịp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play