Cũng may hồng ngọc chói mắt, Phong Thiên Tuyết cuối cùng đã phát hiện ra vòng cổ hồng ngọc trong bụi cỏ sau hơn bốn mươi phút…
Cô mừng rỡ, vội vàng nhặt lên phủi bụi, cất vòng cổ vào trong túi xách.

Sau đó cô lấy điện thoại di động ra khỏi túi để gọi xe, lại phát hiện pin điện thoại chỉ còn lại năm phần trăm, chỉ trượt màn hình cũng sẽ bị đơ máy.

Nếu lúc này cô gọi xe, có lẽ tài xế không thể liên lạc được với cô mất.

Hơn nữa Phong Thiên Tuyết không biết đây là chỗ nào, định vị cũng chưa chắc đã chính xác.

Phong Thiên Tuyết chỉ có thể lật tìm danh bạ điện thoại, kiếm người nhờ giúp đỡ.

Nhưng ngoài thím Chu, trong danh bạ điện thoại của cô chỉ còn số của con nợ trai bao”.

Phong Thiên Tuyết đành phải gọi điện thoại cho anh ta.

“Rù rù.

.


Trong chiếc xe Rolls Royce phiên bản kéo dài…
Dạ Chẩn Đình đang phiền muộn uống rượu, nghe tiếng điện thoại rung thì nhíu mày nhìn qua.

Trên màn hình hiển thị “người phụ nữ ngu xuẩn”!
Đây là tên mà Dạ Chẩn Đình lưu cho Phong Thiên Tuyết.

Dạ Chẩn Đình lạnh lùng nhìn màn hình điện thoại đang nhấp nháy, trong lòng càng tức giận hơn.

Người phụ nữ chó má này không biết tốt xấu, vừa đuổi cô xuống xe, cô lại gọi vào một số khác của anh…
Cô muốn làm gì chứ?
Điện thoại vẫn đang rung, Dạ Chẩn Đình từ chối luôn.

Bây giờ anh rất tức giận, không muốn gặp cô!
Chẳng bao lâu, “người phụ nữ ngu xuẩn” lại gửi đến một định vị, còn có một đoạn âm thoại: “Call boy, tôi bị người ta ném bên đường, điện thoại sắp hết pin rồi, anh mau tới cứu tôi!”
Hóa ra là cô nhờ giúp đỡ.

Đúng là người cũng như tên, ngu như lợn!
Dạ Chẩn Đình nghĩ đến người phụ nữ chó má kia lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, không muốn để ý tới cô…
Nhưng anh nghĩ lại, cô không biết tốt xấu như vậy, sao anh có thể dễ dàng bỏ qua cho cô chứ?
Anh cần phải cố gắng chỉnh cô mới được…
Dạ Chấn Đình nghĩ tới đây lại kêu dừng xe, thay quần áo, đeo mặt nạ rồi lại một chiếc xe khác đi đón Phong Thiên Tuyết…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play