“Tôi xuống ngay đây”
Phong Thiên Tuyết mặc quần áo ở nhà, cô báo với thím Chu một tiếng rồi xuống lầu.
Hôm nay Lôi Vũ đổi sang chiếc xe Rolls-Royce phiên bản dài tới đón Phong Thiên Tuyết, làm chấn động cả con đường, người qua đường đều nhìn chằm chằm chiếc xe này.
Phong Thiên Tuyết lấy tay che mặt, sợ bị người ta nhận ra.
“Cô Phong, bên này ạ”
Lôi Vũ mở cửa xe, cung kính mời Phong Thiên Tuyết lên xe.
Phong Thiên Tuyết lên xe, không nhịn được hỏi: “Bác sĩ Lôi, sao hôm nay cô lại lái chiếc xe này tới đón tôi?”
“Dạ Vương dặn dò như vậy, chúng ta chỉ có thể làm theo” Lôi Vũ cười giải thích.
“Được thôi.
” Phong Thiên Tuyết không nói thêm nữa, “Mau lái xe đi.
”
Xe chậm rãi lăn bánh rời đi.
Ở con đường đối diện, ba bé con đi xuống từ xe buýt của trường, trừng to đôi mắt như quả nho nhìn chằm chằm chiếc Rolls-Royce phiên bản dài không hề chớp mắt.
Nguyệt Nguyệt chớp cặp lông mi dài cong cong, hoài nghi mình nhìn nhầm: “Người ban nãy lên chiếc xe kia là mẹ sao?”
“Hình như vậy” Long Long xoa cằm, gật đầu ra vẻ lão luyện, “Mẹ còn mặc bộ quần áo ở nhà màu xám mà lần trước mua hạ giá.
”
“Cả đôi giày trắng nữa” Thần Thần bổ sung một câu, lập tức bày ra điệu bộ anh cả dạy bảo các em, “Cái này không quan trọng, mỗi người đều có cuộc đời của mình, chúng ta phải tôn trọng chuyện riêng của mẹ.
”
“Vâng ạ”
“Hôm nay nhà trẻ tổ chức lễ kỷ niệm nên tan học sớm, có lẽ bà cũng quên mất, chúng ta tự về nhà đi”
Lôi Vũ đưa Phong Thiên Tuyết đến một trung tâm tạo hình tư nhân tên là “Princess Consort” ở trung tâm thành phố.
Hôm nay ở đây vắng tanh, mười mấy nhân viên và ba stylish nổi tiếng thế giới chỉ phục vụ một mình Phong Thiên Tuyết.
Phong Thiên Tuyết sửng sốt, kéo tay Lôi Vũ nói: “Không cần khoa trương như vậy chứ.
”
“Cô yên tâm, tôi đã sắp xếp ổn thỏa rồi”