*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thanh âm này cực kỳ rõ ràng, không phải chỉ có một mình Tô Vạn nghe thấy, trong lúc nhất thời mấy cái đèn pin đều hướng lên trên, nhưng phía trên mộ không có gì cả, Hoàng Kê thấy thế liền mắng: "Mẹ nó vừa rồi là cái gì?"

"Không phải là thứ tốt gì", lão Thương là người giang hồ, biết nơi này nhất định có quỷ, liền nói: "Trong mộ quá hẹp, lát nữa mẹ nó đụng phải cái gì cũng không duỗi ra được, mau đi về phía sau."

Lão Thương ở trên xe lửa đã kể rất nhiều, cho nên mười mấy người trong đội đều coi hắn là lão thủ, vừa nghe hắn nói như vậy, cũng không dám chậm trễ, cả bọn tăng tốc đi lùi về phía sau, mà Tô Vạn bị kẹp ở giữa, nghĩ thầm vừa mới xuống đã đụng phải thứ không sạch sẽ, nên nói là nhân phẩm của bọn họ quá kém hay là đấu này quá hung?

May mắn là ngôi mộ này cũng không dài, cũng không có ngã ba, rất nhanh bọn họ đã rẽ sang mộ thất bên cạnh, vài ngọn đèn pin rọi vào, nơi này trống không, chính giữa đặt một chiếc quan tài, đặc biệt bắt mắt

"Chúng ta đã tìm được chủ nhân ngôi mộ rồi sao?", Hoàng Kê lấy làm lạ hỏi, hắnkhông ngờ vận may của bọn họ lại tốt như vậy, chỉ mới đi được một đoạn rất ngắn đã tìm được quan tài của chủ nhân ngôi mộ, lại nghe Lại Đầu nói: "Đây cùng lắm chỉ là bồi táng, nghe đồn trong quá trình xây dựng lăng mộ của Lư Sinh do sáu nước chư hầu canh gác, Cửu Long bồi táng, tuy rằng không biết thật giả, nhưng ít nhất nói rõ người giúp hắn xây mộ ở phương diện này tốn không ít tâm tư, cho nên chúng ta không tránh khỏi sẽ đụng phải mấy thứ này."

"Chúng ta có mở quan tài không?", Hai Lượng thấy quan tài kia được làm tinh xảo, lập tức động tâm, mà đội ngũ này thì đại đa số đều hướng về tiền, vừa nghe đương nhiên là giơ hai tay tán thành, Lại Đầu thấy đa số người trong đội đều có ý muốn mở quan tài, cũng không ngăn cản, gọi lão Thương cùng mấy người khác chuẩn bị đồ đạc, trong đó cũng bao gồm cả Tô Vạn.

Tô Vạn là tâm không cam tình không nguyện, nhưng không còn cách nào khác, ai bảo cậu mang danh hiệu đồ đệ Hắc Hạt Tử, chạy cũng chạy không thoát, may mắn là Lại Đầu thấy cậu không có kinh nghiệm, cho nên vẫn gọi lão Thương hạ gậy thứ nhất, cây gậy đầu tiên này rất quan trọng, làm không tốt sẽ làm cho thi khí trong quan tài tràn ra, tuy rằng lúc ấy chỉ cảm thấy hơi giật mình nhưng trong vòng ba tháng sau khi ra ngoài thì nhất định phải chết, còn có một số chủ mộ muốn cùng những kẻ trộm mộ chết, thà rằng thi thể của mình bị hủy cũng không để ai chạm một ngón tay vào bảo bối trong quan tài, vì vậy nếu có axit mạnh và khí độc thì cũng không có gì lạ, nếu bát tự không cứng, liền chết thảm tại chỗ.

Trong đám người bọn họ, lão Thương quả thật là một lão thủ có kinh nghiệm phong phú, đã mở qua không ít hung quan, lúc này không nói hai lời liền cầm xà beng tiến lên, thứ này phải được chuẩn bị cẩn thận, thứ nhất là không thể ngâm nước, thứ hai phải phơi nắng dưới ánh mặt trời, miễn cho một gậy cắm vào trong quan tài đánh thức tiểu quỷ bên trong rồi theo gậy bò ra ngoài, lão Thương hạ xong cây gậy thứ nhất nếu không có việc gì, những người khác có thể đi lên giúp đỡ, mở hẳn nắp ra, Tô Vạn chính là làm công việc này, trong lòng cậu tuy rằng rất lo lắng, nhưng so với phải mạo hiểm làm người đầu tiên ăn cua, như thế này vẫn tốt hơn.

Mười mấy người bọn họ vây quanh quan tài, dùng đèn mỏ chiếu lên, lão Thương trước tiên đối với quan tài niệm niệm một trận, cũng không biết có phải là siêu độ cho người bên trong hay là nghi lễ mở quan tài, cũng giống như cắt băng khánh thành, cuối cùng hắn nói một câu sư gia phù hộ rồi tiến lên cắm chiếc xà beng vào trong khe quan tài, vẫn chưa cạy mở ngay, hắn trước tiên phải dựa vào cảm giác tìm một điểm tựa, cho nên liền dùng gậy vẽ một vòng theo quan tài, cuối cùng mới dùng sức để đóng chiếc xà beng vào.

Tô Vạn lúc này đang suy nghĩ trong chốc lát mình nên chạy như thế nào, trừ phi trong quan tài này có Trùng Bàn, nếu không cậu hoàn toàn không có hứng thú với những thứ ở bên trong, chỉ sợ nhảy ra một cái xác sống, dù sao đứng ở vị trí hiện tại của cậu, cậu cũng có thể nhìn thấy ở phía sau phòng mộ có một thông đạo giống như vừa rồi, cậu nghĩ trong chốc lát nếu thật sự đại chiến cương thi, vậy một tay súng đậu hà lan như cậu không bằng ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.

Tô Vạn đang cân nhắc, lão Thương đã dùng sức đè chặt chiếc xà beng xuống, sau đó người này nhảy ra xa một thước, quan tài này cũng không quá chắc, lão Thương lần này cạy ra hơn phân nửa nhưng cũng không thấy khói trắng axit sulfuric gì, chỉ là có mùi hôi thối bay ra, mấy người đứng gần đó thiếu chút nữa nôn ra.

"Cái mùi chết tiệt gì thế này", Hoàng Kê bịt mũi lùi ra sau mấy thước, nhưng vẫn còn thấy kinh tởm, liền nghe lão Thương nói: "Quan tài này mẹ nó là ngâm nước, như dưa chua ngâm hơn hai ngàn năm, có thể mẹ nó không thối sao?"

"Mẹ nó đừng nói nữa, tôi mới ăn dưa chua hai ngày trước", Tô Vạn đã bị ngạt đến mức dậy không nổi, cũng may cậu có mang theo tinh dầu, vội vàng ở trong người bôi loạn một trận, đời này cậu cũng chưa từng cảm thấy mùi tinh dầu dễ ngửi như vậy, mà những người khác thấy thế cũng nhao nhao học theo, lúc này mới chậm rãi thích ứng với mùi hôi từ trong quan tài.

Lăn qua lăn lại một trận, Lại Đầu để cho mấy người chờ đang lệnh đi lên cạy hoàn toàn nắp quan tài, Tô Vạn ở trong đám người để cho đủ sĩ số, cả người cậu đều là trạng thái chuẩn bị chạy, gậy thứ nhất đánh xuống cũng không dùng lực cạy, nhưng cho dù là cậu, cũng cảm thấy quan tài này rất kỳ quái, nó quá mềm, giống như một khúc gỗ mục nát, xà beng đâm vào cũng không có chút cảm giác, hơi dùng lực một chút là có thể cắm vào sâu được.

Ba bốn người từ bốn phía quan tài cạy, chỉ chốc lát sau đã nhấc được nắp quan tài lên, đèn mỏ vừa chiếu vào, tất cả mọi người đều sững sờ, bởi vì trong quan tài vậy mà lại là một vũng nước đen ngòm, không nhìn được bất cứ thứ gì.

"Mẹ nó không lẽ đây là một cái bồn tắm " một người kêu lên, Lại Đầu nói: "Quái lạ, quan tài ngâm nước thường là quan tài đá đá, thứ này sao lại ở trong một quan tài gỗ? Chẳng lẽ nước bên trong là sau này mới hình thành?"

Tô Vạn cũng cảm thấy kỳ lạ, cho dù là chôn chung, cũng không nên chôn ở trong bồn tắm, Lư Sinh rốt cuộc nghĩ cái quái gì vậy, Lại Đầu thấy dùng đèn mỏ chiếu không thấy được cái gì liền bảo Hai Lượng cầm xẻng Lạc Dương vớt lên, nhìn xem trong nước lau nhà của quan tài này rốt cuộc ngâm cái gì.

Hai Lượng người tuy trông gầy nhưng lá gan lại to, nghe Lại Đầu nói xong cũng không hề tỏ ra rụt rè, cầm xẻng Lạc Dương giống như cầm một cái thìa cho vào trong quan tài, hắn khuấy động liên tục vài cái cũng không thấy đụng vào đồ vật gì, hắn thăm dò sâu hơn, đột nhiên cảm thấy xẻng Lạc Dương rất nặng, hắn nói là có, từ trong quan tài nhấc lên một bộ xương nhỏ giọt!

"Ta thao", Tô Vạn không nghĩ tới bên trong thật sự có một người chết ngâm mình, bị làm cho hoảng sợ, không kịp ngậm miệng lại, may mà lúc này bọn Lại Đầu cũng không chú ý tới cậu, tất cả đều nhìn chằm chằm cái bộ xương kia, mà Hoàng Kê thấy thế kỳ lạ nói: "Mẹ nó đây là bị ngâm đến chết?"

"Lấy ra trước", Lại Đầu nói, Hai Lượng dùng xẻng Lạc Dương đỡ khung xương, sau đó dứt khoát nhấc thứ kia lên khỏi mặt nước, ai ngờ vì động tác của hắn quá mạnh làm nước đen trong quan tài bắn tung tóe khắp người, Hai Lượng cảm thấy buồn nôn, lấy giấy lau qua rồi nói: "Mẹ nó nước tắm từ hơn hai ngàn năm trước, hẳn là quỳnh tương ngọc dịch*."

*Quỳnh 琼 / 瓊 là một loại mĩ ngọc. Quỳnh tương là chất nước từ mĩ ngọc chế thành. Truyền thuyết cổ đại cho rằng, uống quỳnh tương có thể thành tiên. Thần thoại Trung Quốc cũng cho rằng "Quỳnh tương ngọc dịch" 琼浆玉液 là thức uống ngon trong hội Bàn đào 蟠桃 của Vương Mẫu Nương Nương (theo chuonghung.com)

Cả đám người tiến lại gần nhìn bộ hài cốt kia, rõ ràng thứ này không có đầu, xương cốt đến xương cổ thì gãy, toàn bộ hộp sọ đều không cánh mà bay, giống như một cái xác bị chặt đầu lúc sinh thời, Lại Đầu nói: "Chém đầu là cực hình, chẳng lẽ Lư Sinh người này còn tìm một đám tử tù đến chôn cùng mình sao?"

"Thật sự là được chém rất sạch", Bốn Mắt nhìn kỹ phần xương bị gãy, phát hiện mặt cắt ngang cực kỳ bằng phẳng, chắc hẳn là do bị cắt trực tiếp bằng một đại đao sắc nhọn: "Chưa từng nghe nói có người lại mang tử tù bồi táng chung, hay là người này không phải là người bình thường mà có thân phận đặc biệt gì?"

Không thể tìm được câu trả lời, Tô Vạn đang quan sát từ phía sau, cậu không biết tiêu chuẩn xác chết vùng dậy là gì, Hắc Hạt Tử từng nói với cậu về bánh tông dài bánh tông ngắn, cũng không nói thối đến trình độ nào thì sẽ biến thành bánh tông, thứ này đã thành bộ xương rồi còn có thể vùng dậy được không? Nếu như không có não, cho dù có thành xác sống có phải cũng chỉ biết nhảy nhót lung tung không?

Tô Vạn suy nghĩ lung tung, lúc này cậu lại nghe thấy ở góc phòng mộ truyền đến tiếng lẩm bẩm, lần này bởi vì cậu đứng xa nên chỉ có cậu nghe thấy, Tô Vạn rùng mình, lập tức chiếu đèn pin qua, lại phát hiện nơi đó không có gì cả.

"Bao, cậu chiếu cái gì vậy?", Hoàng Kê để ý chỉ có đèn pin của Tô Vạn là chiếu chỗ khác, thấy có chút kỳ quái, mà Tô Vạn lúc này cũng không rõ có phải là mình có nghe nhầm hay không, thanh âm vừa rồi nghe rất giống tiếng gà gáy, nhưng trong mộ xuất hiện gà thì tính là gì, chẳng lẽ thật sự có thể như Hắc Hạt Tử nói, thả hai con khủng long vào mật thất chúng còn có thể tự tiến hóa, gà ở trong mộ thất suốt hai ngàn năm tiến hóa, không phải sẽ trở thành Totole* sao?

*là hãng thực phẩm chuyên về sản xuất các sản phẩm từ gà ở Trung Quốc, giống như Knorr ở VN



"Không có gì, chắc là nghe lầm thôi", Tô Vạn nói qua loa, liền nghe Lại Đầu nói: "Hai Lượng, vớt xem trong quan tài có đầu của người này hay không, hoặc là có cái gì khác không?"

Lại Đầu nói xong, Hai Lượng lại không trả lời, lúc đó mọi người mới để ý rằng Hai Lượng ngay từ đầu đã đứng bên cạnh quan tài không nhúc nhích, còn nhìn chằm chằm nước đen trong quan tài, vẻ mặt vô cùng kỳ quái.

"Nhìn cái gì vậy, không lẽ còn muốn nhảy vào tắm rửa?" lão Thương cười nói, nhưng Hai Lượng lại không để ý tới hắn, chỉ là nhìn chằm chằm vào nước trong quan tài, lúc này Bốn Mắt cảm thấy có chút không đúng, nói: "Hắn, hắn không phải là bị trúng tà chứ."

Bốn Mắt là một người đọc sách, lớn lên rất nhu nhược, lá gan cũng nhỏ, lúc này nhìn thấy Hai Lượng sắc mặt tái nhợt trắng bệch dưới ánh đèn mỏ, liền cho rằng người này nhất định là trúng tà, Lại Đầu nghe vậy lại kêu Hai Lượng một tiếng, bên kia vẫn không trả lời, hắn bèn kêu lão Thương lên xem một chút.

"Mẹ nó đừng ở chỗ này giả quỷ", lão Thương không chút suy nghĩ liền đi vỗ vai Hai Lượng, không ngờ lại cảm thấy có gì đó không đúng, thân thể Hai Lượng mềm nhũn giống như bùn loãng, vỗ một cái lại vỗ ra một tay nước, mà chỉ nghe Hai Lượng trong miệng lẩm bẩm cái gì đó, hung dữ gục đầu xuống, bắt đầu uống thứ nước đen trong quan tài.

"Mẹ kiếp", tất cả mọi người trong đội đều nhận ra Hai Lượng đã trúng tà, thấy hắn uống mạnh mấy ngụm lớn rồi ngẩng đầu lên, lúc này toàn bộ khuôn mặt của hắn đều đã tan ra như bùn, bởi vì uống quá nhanh, máu cùng nước đen trực tiếp phun ra ngoài từ cái mũi đã thối rữa của hắn, nhìn qua rất ghê tởm, lão Thương căn bản không kịp trốn, bị Hai Lượng phun nước đen lên khắp mặt, ăn đến mức hắn quỳ trên mặt đất ho khan một trận, cảnh tượng hỗn độn.

Tô Vạn ở một bên xem mà kinh hồn bạt vía, cậu tuy rằng đứng xa nhưng vẫn lấy đoản đao ra, không ngờ Hai Lượng sau khi phun lên lão Thương xong thân thể liền mềm nhũn giống như một người bùn, trực tiếp chui vào trong quan tài, rầm rầm bắn tung tóe một mảng lớn nước đen, lần này ai cũng biết nước đen kia có vấn đề, thấy thế đều gà bay chó sủa trốn.

"Chó chết, thịt của hắn đều chảy ra hết rồi", Hoàng Kê vừa một vũng đầy máu dưới đất, không biết là thịt hay là da của Hai Lượng, sợ tới mức mặt tái nhợt, mà Lại Đầu biết cứ tiếp tục thế này cả đội sẽ tan rã, vội vàng quát lớn hai tiếng để đè lên bầu không khí náo động, nói: "Đừng mẹ nó loạn, vừa rồi ngoại trừ lão Thương còn có ai đụng vào nước kia không?"

Trong đội không ai giơ tay, lão Thương lúc này cũng vừa lau xong nước đen trên mặt, sắc mặt rất xấu, đứng lên môi da đều run rẩy: "Ta, mẹ nó ta ——"

"Anh đứng đó trước đừng nhúc nhích", Lại Đầu ngăn lại động tác của lão Thương, rồi từ trong túi ném một túi nilon qua, nói: "Anh trước tiên nuốt hai cái này, nếu có thể nhổ ra còn có thể cứu."

Lão Thương nhận lấy túi, nhìn vào hoá ra là một túi gạo nếp sống, hắn cũng biết đạo lý gạo nếp xua đuổi tà ma này, cũng không màng gạo sống khó nuốt, nắm rất nhiều nắm cho vào miệng, mặt đỏ tía tai, lại uống thêm hai ngụm nước mới nuốt hết gạo nếp.

"Có tác dụng sao?", Tô Vạn trốn xa bán tín bán nghi, cậu vừa dứt lời đã thấy sắc mặt lão Thương biến đổi, khom lưng phun ra một bãi nước đen lớn, thật sự là rất lớn, hơn nữa bên trong ngoại trừ nước có vẻ còn có thứ gì khác, trong lúc nhất thời không ai quản, lão Thương nôn ở đó thật lâu, giống như đem bữa cơm tất niên năm ngoái đều nôn ra, lúc này mới dừng lại.

"Làm sao có thể có——" lão Thương phun đến chảy cả nước mắt nước mũi, nhìn thấy thứ mình vừa mới phun ra bên trong lại có nửa đoạn xương ngón tay, mọi người đều bị dọa choáng váng, Lại Đầu lúc này cảm thấy không có việc gì mới dám tới gần lão Thương, liền thấy trong thứ hắn vừa mới phun ra có rất nhiều xương người nhỏ, còn có không ít tóc.

"Mẹ nó đây là một quan tài dưỡng thi", Lại Đầu cắn răng nói: "Gỗ này nát như vậy nên mới nhìn không ra, thì ra là quan tài gỗ liễu, thời gian dài có thể sinh ra nước, bên trong để cái gì cũng có thể hóa."

Tô Vạn nghe vậy ngẩn người, cậu từng nghe Hắc Hạt Tử nói qua, Liễu Thụ, Dâu Tằm, Hòe Thụ cùng Đại Diệp Dương được gọi là tứ đại quỷ thụ, thích hợp để làm quan tài nhất, nếu vận khí không tốt đụng phải, đồ trong đó khẳng định có vấn đề, mà cách nói này nói này đã có trong dân gian từ rất lâu rồi, chính là câu tục ngữ: "Trước không trồng dâu, sau không trồng liễu, làm sân không trồng quỷ vỗ tay", dâu đồng âm với tang, cành liễu thường được sử dụng làm phiên gọi hồn, cây dương gặp gió sẽ vang lên âm thanh giống như tiểu quỷ vỗ tay, mà cây hòe thì rất đơn giản, trong tên có một chữ quỷ, là một cây nổi tiếng để nuôi quỷ.

"Mẹ nó, nhặt về một cái mạng", lão Thương nguyên khí bị làm cho đại thương, trong lòng còn sợ hãi, vội vàng lấy ra một điếu thuốc để giải toả căng thẳng, liền nghe Bốn Mắt nói: "Quan tài dưỡng thi vẫn được coi là điềm may, lẽ ra không nên lấy quỷ thụ dưỡng thi, Lư Sinh chẳng lẽ là cố ý muốn làm ra chút chuyện quái dị nên mới lấy quan tài liễu thụ giả làm oán quỷ khi còn sống bị chém đầu?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play