Chương 1644

Khi Hạ Gia Huy ở đầu bên kia nghe thấy giọng nói của Lâm Hạ Ly, tâm tình cậu bé có vẻ đã tốt hơn, cậu nhẹ nhàng nói: “Hạ Ly, cảm ơn cậu”

Lâm Hạ Ly không ngờ Hạ Gia Huy lại biết cô bé lén gửi tiền sớm như vậy, sợ làm như vậy cậu ấy sẽ không vui, nên cô bé có chút lo lắng nói: “Hạ Gia Huy, làm sao cậu biết được tớ đã trả tiền thuốc, tớ rõ ràng là không nói gì cả.

Hạ Gia Huy nghe thấy Lâm Hạ Ly bất an như vậy, bất đắc dĩ cười cười, cưng chiều nói: “Cô ngốc, ngoại trừ cậu còn có ai làm ra loại chuyện này? Đúng rồi, lần sau cậu đến nhớ gọi tớ, đừng để giỏ trái cây bên ngoài nữa”

Lâm Hạ Ly gật gật đầu, nhưng sau đó nghĩ Hạ Gia Huy không thấy được, cho nên nói thêm: “Được, vậy cậu… cậu không trách tớ à?”

Khi Hạ Gia Huy nghe được câu hỏi của Lâm Hạ Ly, cậu chợt nhớ ra ngày hôm đó cậu đã đối xử quá đáng với Lâm Hạ Ly, vì vậy cậu dừng lại một lúc rồi mới nói với Lâm Hạ Ly: “Lâm Hạ Ly, tớ xin lỗi, ngày hôm đó là tớ bị kích động”

Lâm Hạ Ly nghe Hạ Gia Huy xin lỗi, trong lòng vốn dĩ còn chút tức giận cũng bị tiêu tan.

Hạ Gia Huy tiếp tục nói: “Cảm ơn cậu nhé Hạ Ly, tớ nhất định sẽ trả lại tiền cho cậu: Lâm Hạ Ly hiểu rõ tính tình của Hạ Gia Huy, vì vậy cũng không nói nhiều, chỉ kiêu ngạo nói với Hạ Gia Huy: “Hì hì, Hạ Gia Huy, vậy cậu định cảm ơn tớ như thế nào đây?”

Hạ Gia Huy nghe thấy giọng nói tinh quái của Lâm Hạ Ly, không khỏi tưởng tượng ra vẻ mặt của cô bé, liền nói với Lâm Hạ Ly: “Cậu cảm thấy nên đền bù thế nào bây giờ?”

“Ừm..” Lâm Hạ Ly đang định nói, nhưng cửa phòng bị gõ, cô không còn cách nào khác đành phải đặt điện thoại xuống trước: “Hạ Gia Huy, tớ ra ngoài một chút đã, nói chuyện sau nhé”

Hạ Gia Huy nói “ừm’ rồi không nói nữa, lúc này Lâm Hòa Phong mới bưng hoa quả và sữa bước vào phòng Lâm Hạ Ly.

Cậu nhìn Lâm Hạ Ly nụ cười trên mặt mang theo vài phần vui vẻ, trêu ghẹo: “Ôi, cô chủ Lâm, sao hôm nay lại vui như vậy? Anh nhớ hôm qua em còn khóc nhè, sao hôm nay lại vui đến như vậy rồi hả?”

Lâm Hạ Ly sợ Lâm Hòa Phong nói thêm cái gì, sợ Hạ Gia Huy nghe được, nhanh chóng đổi chủ đề, cô nói: “Ai nha, không có chuyện gì đâu, anh đi ra ngoài đi, em muốn đi ngủ đây”

Lâm Hòa Phong nhìn Lâm Hạ Ly đỏ mặt, cưng chiều cười nói: “Biết không dám quấy rầy cô chủ Lâm, em nghỉ ngơi đi, anh đi ra ngoài trước, nhớ ăn hoa quả nha”

“Ai nha, biết rồi, anh trai, sao mấy ngày nay anh trở nên nhiều lời như vậy? Mau đi ra đi, em buồn ngủ muốn chết rồi nè” Lâm Hạ Ly đẩy Lâm Hòa Phong ra, sau khi đóng cửa mới cẩn thận hỏi: “Hạ Gia Huy, vừa rồi cậu không nghe thấy gì đó chứ?”

Hạ Gia Huy bất lực cười cười, giễu cợt nói: “Tớ không có nghe cái gì, nhưng mà hình như hôm trước có người khóc nhè nha…”

Khi Lâm Hạ Ly nghe thấy Hạ Gia Huy trêu chọc cô như vậy, trong lòng có chút buồn bực, không chút nghĩ ngợi buột miệng nói: “Hừ, còn không phải là do cậu hại sao? Nếu không có tên xấu xa là cậu, sao tớ lại buồn vậy chứ, đều tại cậu cả”

Lời than thở của Lâm Hạ Ly khiến Hạ Gia Huy đau lòng một hồi, hôm qua cậu đối với cô có thái độ thật sự không tốt, thậm chí cậu còn cố tình biến mình thành lòng lang dạ sói, để cô rời khỏi, đừng quan tâm mình nữa. Cậu thở dài nói với Lâm Hạ Ly bằng giọng hết sức dễ nghe: “Vậy cô chủ lớn định trừng phạt tớ như: thế nào, chỉ cần cô chủ lớn lên tiếng, Hạ Gia Huy tớ dù lên núi đao xuống biển lửa chết cũng không chối từ!”

Lâm Hạ Ly nghe nói Hạ Gia Huy trước nay vẫn luôn lãnh đạm mà lại nói những lời như vậy, cảm thấy rất mới mẻ táo bạo, lá gan cũng lớn hơn. Sau đó, cô có một ý tưởng, tròn xoe mắt nói với Hạ Gia Huy: “Hì hì hì, nếu cậu đã nói vậy thì… Vậy thì tớ muốn cậu làm người hầu nhỏ độc quyền của tớ, không được cùng các cô gái khác tùy tiện nói chuyện, không được nhìn những cô gái khác, không được đi cùng bạn nữ khác, hiểu chưa?”

“Vâng, vâng, cô chủ lớn, có nhiều yêu cầu như vậy, có muốn tớ lấy thân báo đáp không?”

Hạ Gia Huy thản nhiên nói.

Lâm Hạ Ly không ngờ Hạ Gia Huy lại nói ra lời như vậy, nhất thời chưa kịp phản ứng, cô đã lỡ tay làm rơi điện thoại xuống đất, tắt máy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play