Chương 1397

“Ông thua rồi!”

Ngoài cửa nhà giam, Lâm Quân nhìn .James đang dựa vào giường, lạnh lùng nói.

“Tôi thua rồi? Lâm Quân, cậu quá ngây thơ, tôi già thế này, sớm muộn cũng phải chết, có Lê Nhật Linh chết cùng, tôi chết cũng đáng, đúng không?”

Tiếng cười của James vang vọng trong nhà giam, khiến người ta sởn tóc gáy, ông ta thua, cũng không ngờ mọi thứ lại thành ra thế này.

“Nhật Linh vẫn chưa chết, Nhật Linh sẽ không chết đâu!”

Nhắc tới Lê Nhật Linh, Lâm Quân hơi kích động, nói xong, trong mắt James có một tia sáng, nhưng lại biến mất ngay lập tức.

“Tôi nói cho cậu nhé Lâm Quân, nếu tôi ở trong tù cả đời không được tự do, tôi cũng sẽ khiến cậu phải áy náy nhớ nhung Lê Nhật Linh cả đời này”

“Ý ông là gì? Ông biết Nhật Linh ở đâu, đúng không? Cô ấy ở đâu?”

Lâm Quân kích động gõ cửa nhà giam, nhưng James chỉ cười lạnh lùng, nhìn Lâm Quân một cái, tiếp tục dựa vào góc tường.

“Lâm Quân, cậu đừng kích động”

Allen nghe thấy tiếng ồn, tưởng xảy ra chuyện gì, đưa hai cảnh sát tới, xoa dịu Lâm Quân.

“Cô ấy ở đâu?”

Lâm Quân không quan tâm tới sự ngăn cản của Allen, tiếp tục đập cửa nhà giam, tay rớm máu, bị hai cảnh sát và Allen kéo ra ngoài.

“Cậu đừng ngăn tôi.”

“Lâm Quân, cậu bình tĩnh đi!”

Thấy Lâm Quân như thế, Allen cũng tức giận, lớn giọng gào lên.

“Cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào, Nhật Linh vẫn còn sống, tôi lại không biết cô ấy đang chịu khổ ở đâu!”

Lâm Quân không yếu thế, gào lại, cả người như sắp sụp đổ.

“Có thể ông ta cố ý nói thế, có thể là lừa cậu thôi, cậu đừng mắc bẫy”

Hai tay Allen đè vai Lâm Quân, hai tay Lâm Quân bị hai cảnh sát còng lên ghế, giờ anh mới bình tĩnh được.

“Uống ngụm nước, bình tĩnh một chút”

Allen bất lực thở dài, nhìn Lâm Quân dịu lại, rót một ly trà đẩy tới trước mặt anh.

“Mở còng ra cho tôi”

Lâm Quân lườm anh ta một cái, lạnh lùng nói.

“Không được, mở ra, cậu lại phát điên thì sao?”

“Chẳng lẽ cậu định còng tôi ở đây cả đời hả? Tôi không phạm pháp, không phạm tôi, cậu là cảnh sát, hiểu luật mà làm thế này, có ổn không?”

u phá hoại trật tự công cộng, bị cảnh sát bắt là đúng”

“Cậu, Allen, cậu còn chơi chiêu này với tôi?”

Lâm Quân hơi nhướng mày, khiến Allen rùng mình.

“Nào có chuyện đó, chỉ cần cậu đồng ý không làm loạn trong đó nữa, tôi thả cậu ra ngay”

“Ừm, tôi không thế nữa”

Lâm Quân nhìn còng trên tay mình, hừ một tiếng, ở chỗ .James chắc chắn không lấy được tin tức của James, nhưng nếu đã biết có khả năng Lê Nhật Linh vẫn còn sống, trong lòng Lâm Quân vẫn còn hi vọng, chỉ cần cô còn sống, thì dù lên trời xuống biển, anh cũng phải tìm ra cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play