Chính văn:
Editor: Rosaline
Beta: Lilly
Nửa năm sau đại chiến chấn động lòng người cùng Tử thần Thực tử kết thúc, giới phù thủy Anh quốc đã kết thúc thời kì phục hồi sau cuộc chiến một năm để mở ra một trang mới, nhóm phù thủy ôm tấm lòng cảm ơn anh hùng đã hi sinh trong chiến tranh, chết cùng với Voldemort trong lúc quyết đấu, Cứu thế chủ của giới pháp thuật, Harry Potter. Vị Cứu thế chủ truyền kỳ này năm ấy chết đi chỉ mới 18 tuổi, cả đời ngắn ngủi lại vô cùng đặc sắc của cậu để lại ký ức nồng hậu trong lịch sử pháp thuật, những việc cậu trải qua ảnh hưởng trọn một đời người, thậm chí sau cuộc chiến, trong sách giáo khoa mới của Hogwarts cũng có thể đọc được sự tích của vị Cứu thế chủ tuổi còn trẻ đã mất sớm này, chuyện xưa của cậu được truyền lưu trong trí nhớ của phù thuỷ bằng sách vở.
Lại là một năm lễ Giáng Sinh, là lễ Giáng Sinh đầu tiên sau cuộc chiến, nhóm phù thủy tụ tập trên quảng trường, đặt hoa tươi lên tấm bia lớn của Cứu thế chủ, vị Cứu thế chủ trẻ tuổi này ngay cả thi thể cũng không để lại, trên chiến trường cuối cùng chỉ còn lại thi thể của Voldemort cùng với mảnh nhỏ áo choàng phù thuỷ của Harry Potter, hài cốt không còn, có thể tưởng tượng trận chiến cuối cùng tàn khốc thế nào.
Hòa bình là do vô số máu tươi tạo thành, thi cốt anh hùng trải nên phồn vinh hôm nay.
"Harry, cậu không biết cái tên Snape ghê tởm kia làm cái gì đâu! Y cư nhiên tìm một Veela cùng cậu lớn lên giống nhau như đúc!" Ron sau khi đặt hoa tươi tức giận bất bình mà nhỏ giọng lẩm bẩm, hắn liếc nhìn bốn phía, sau khi thấy không ai chú ý tới thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn bị những người ái mộ điên cuồng của vị "anh hùng" kia tẩn cho một trận.
Merlin mới biết, vì sao sau khi thân phận gián điệp hai mặt của Snape công bố sẽ đột nhiên xuất hiện nhiều người ái mộ cuồng nhiệt như vậy! Tất cả mọi người đều quên vị giáo sư này chính là lão dơi già kinh khủng, giáo sư Độc dược đáng sợ nhiều năm ở Hogwarts sao? Y quả thực đem Độc dược biến thành tiết học giống như Nghệ thuật hắc ám vậy!
"Ron, cậu làm sao có thể phỉ báng giáo sư như thế?" Hermione cũng đến tặng hoa, tức giận véo tai Ron.
"Đau đau đau! Hermione, lẽ nào tớ nói không phải là sự thật sao? Hay là bởi vì cậu phải gả cho Malfoy cho nên muốn giữ gìn vị viện trưởng cực độ ghê tởm kia của nó?" Ron che lỗ tai bị đau, bất mãn nói, "Harry cũng đã chết, Snape sao có thể vũ nhục cậu ấy như thế? Cũng bởi vì Harry ở trường học cùng y không hợp nhau?"
"Đây nhất định là có nguyên nhân, chúng ta hẳn nên tin tưởng giáo sư Snape." Hermione miễn cưỡng nói, cô không muốn lại hoài nghi người khác, nhất là thời gian chiến tranh Snape đã một mực trợ giúp bọn họ.
"A, nguyên nhân? Tớ cũng hy vọng có nguyên nhân." Ron bất bình nói, hắn cũng không hy vọng người anh em của hắn sau khi mất bị vũ nhục như vậy!
Bị lão dơi già cực độ ghê tởm đầy dầu mỡ đùa bỡn, tuy rằng cái kia chỉ là một Veela, chỉ với việc lớn lên giống Harry liền đủ làm người ta chán ghét!
Giống như lời của Ron, người đàn ông độc thân hoàng kim lớn tuổi Snape rốt cuộc ở sau khi chiến tranh kết thúc tìm được bạn đời trong nhân sinh của mình, ngoài là một vị nam Veela ra thì nghe nói còn là một Veela lớn lên giống Cứu thế chủ đã mất như đúc, cái này khiến người ta không thể không hoài nghi dụng ý của Snape, dù sao giữa y và Cứu thế chủ không hợp nhau là điều mọi người đều biết, tuy rằng trong chiến tranh bọn họ hình như hình thành một chút ăn ý, thế nhưng rất nhiều người theo thói quen chú ý tới ấn tượng đầu tiên mà bỏ qua chuyện này, cho dù quan hệ hòa hoãn nhưng cũng không thể phát triển đến yêu thích, thậm chí đến nước sau khi người chết không còn nữa tìm một thay thế phẩm đi?
Về phần Ron làm sao mà biết được, thì cứ hỏi Hermione, mà Hermione tự nhiên là từ chỗ bạn trai hiện tại của cô Draco Malfoy nghe được, theo lời Hermione thuật lại, bạn trai của cô Draco ngay lúc đó biểu tình giống như là thấy hiệu trưởng Dumbledore nhảy điệu waltz, tuyệt đối không hoa lệ, thậm chí sắc mặt tái nhợt của hắn có thể dùng để sơn tường.
Xem ra, bản thân Draco Malfoy làm con đỡ đầu của Snape cũng sợ tới mức không rõ.
"Kỳ thực Veela kia đã mang thai." Draco nói ra những lời này thì gương mặt xoắn xuýt, Veela kia lớn lên thật sự cùng Harry Potter giống nhau như đúc, thậm chí hắn đã cảm thấy đó là bản thân của tên kia, thế nhưng —— Veela kia nhìn không thấy, cũng không nói được.
Hắn chỉ có thể dựa vào Snape, làm chuyện gì đều không thể rời khỏi Snape. Giống như một món đồ chơi tinh xảo vậy.
Snape ở đêm trước lễ Giáng Sinh dự định đưa bạn đời mang thai của y giới thiệu cho một nhà Malfoy, bạn tốt của y gia chủ trước của Malfoy quả thực đều phải hoài nghi lỗ tai của mình.
Đến tột cùng khi nào Snape cùng người kia có quan hệ, thân là bạn tốt hắn cư nhiên một chút cũng không biết!
Đương nhiên nhìn thấy bạn đời tin đồn của Snape không chỉ có Malfoy lớn bị dọa nhảy, con trai trẻ tuổi của hắn Draco Malfoy thậm chí thất lễ đến mức cằm cũng rớt xuống, mắt trừng lưỡi líu mà theo dõi bạn đời của cha đỡ đầu hắn, may là hắn không kêu ra Harry Potter, hoặc là xưng hô Đầu Sẹo các loại.
Cậu ta lớn lên thật sự là rất giống Harry Potter, đầu tóc lộn xộn giống nhau như đúc, tướng mạo giống nhau, còn có ánh mắt xanh biếc kia, hơn nữa còn đeo một cặp mắt kính, hoàn toàn có thể nói là Harry Potter sơn một lớp sơn trắng, đúng vậy, chỗ cậu ta và Harry khác nhau, chỉ có màu da cùng lỗ tai cho thấy thân phận Veela của cậu ta. Màu da của Harry là màu đồng cổ do quanh năm phơi nắng đánh Quidditch, hơn nữa tên kia hoàn toàn là một con người, một phù thuỷ, không phải sinh vật huyền bí gì!
"Lễ nghi của con đâu? Draco. Lẽ nào chiến tranh biến con thành một Gryffindor ngốc nghếch?" Snape hiển nhiên bất mãn cái nhìn chăm chú của Draco, y trừng mắt với con đỡ đầu, lôi kéo bạn đời Veela của y, bước lên trước, chặn đường nhìn của Draco lại.
"Không phải, con chỉ là kinh ngạc." Draco phát giác mình thất lễ, thu hồi đường nhìn, da mặt dày giúp hắn quên mất xấu hổ lúc trước, khôi phục thận trọng như cũ.
"Tôi có thể có may mắn biết tên của vị này sao?" Malfoy lớn hỏi, dời đi không khí tẻ ngắt Draco tạo thành trước đây.
"Em ấy tên là Harry." Snape nói, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên.
Nhìn ra được vị tiền giáo sư Độc dược tâm tình không tệ, nói không chừng có thể y thực sự tìm được một nửa kia của đời mình.
Snape có thể tìm được hạnh phúc, làm bạn tốt Malfoy nhất định là rất vui vẻ, tuy rằng bọn họ là giật mình lớn hơn là vui mừng, nhưng làm Slytherin, bọn họ biết phải làm gì. Không suy nghĩ nhiều, mới là đạo sinh tồn.
"Tôi chuẩn bị trà bánh, tôi không biết cậu thích dạng gì cho nên mỗi loại tôi đều chuẩn bị một phần." Narcissa tiến lên lôi kéo tay Harry thân thiết nói.
Veela tên là Harry kia chỉ là há miệng, không có phát ra một chút thanh âm.
Narcissa sửng sốt vài giây, hiển nhiên là phát hiện vị Veela này ngay cả lời cũng không thể nói, liên hệ với cặp mắt vô thần của cậu ta, đây thật sự là một con búp bê tinh xảo. Vừa nghĩ như thế, Narcissa sợ đến mức buông lỏng tay Harry ra.
Snape một tay nắm vai một tay cầm tay Harry, đem cả người cậu ôm vào trong ngực, giọng nói ôn nhu nói: "Em ấy không thể rời khỏi ta." Tuy rằng Snape khó được biểu hiện một mặt ôn nhu săn sóc của y, nhưng phu nhân Malfoy chỉ cảm thấy sợ hãi chạy dọc sống lưng.
Mọi người đều biết, Veela đương nhiên không thể rời khỏi người họ yêu, bọn họ hận không thể buộc mình trên người của người yêu, một tấc cũng không rời. Thế nhưng vị này lại khác biệt, nếu như rời khỏi Snape, cậu ta ngay cả sinh hoạt một mình cũng không thể, này chẳng lẽ không phải là thú cưng nuôi trong lồng sao?
Các Slytherin có tính phát tán tư duy giỏi "tưởng tượng phong phú"* hiển nhiên đã nghĩ tới cái gì mà thế thân, giam cầm kinh khủng các loại.
*bổ não
So sánh với một nhà Malfoy bị "trí tưởng tượng" của mình hù dọa đến lạnh cả người, bầu không khí của Snape cùng bạn đời y trong lúc đó vô cùng hòa hợp, thậm chí có thể nhìn thấy giữa bọn họ nổi lên bong bóng màu hồng.
Snape tận sức cầm điểm tâm, mà Veela mang thai chỉ phụ trách ăn. Từ đầu đến cuối ánh mắt của Snape chẳng bao giờ rời khỏi Harry, trong con ngươi như đêm tối của y dường như chỉ có một ngôi sao trên bầu trời, thuộc về bạn đời y.
"Harry mang thai đã bao lâu?" Narcissa cùng chồng trao đổi một ánh mắt hóng chuyện, hắng giọng hỏi.
"Mới hơn một tháng." Snape đưa tay cẩn thận lau sạch vụn bánh bích quy trên khóe miệng Harry.
Snape chú ý tới Harry sau khi ăn một khối brownie chocolate lộ ra một cái vẻ hạnh phúc, y đối với Narcissa nói: "Em ấy rất thích cái này."
"Nga, tôi chuẩn bị rất nhiều, thích có thể mang về, ở chỗ này của tôi còn có một chút sách vở nuôi dạy trẻ, tôi nghĩ các cậu hiện tại cần cái này." Narcissa săn sóc nói.
"Cảm ơn." Snape nhướng nhướng mày, hiển nhiên y quả thực cần những thứ này.
Sau khi vượt qua một buổi trà chiều có thể nói là ấm áp, Snape mang theo một đống sổ tay mang thai cùng với một bọc lớn đồ ngọt Harry thích cùng Harry về đường Bàn Xoay.
Không qua một ngày đêm, Draco sắp bị phán đoán của mình làm điên rồi, không nhịn được liền nói hết cho bạn gái của hắn. Kết quả hiển nhiên Hermione rất không đồng ý với hắn.
"Giáo sư Snape sẽ không làm như vậy." Học sinh tốt Hermione không có khả năng dựa vào chứng cứ chưa đủ tùy ý đoán, hơn nữa cô biết Snape và Harry có quan hệ tốt, "Thầy ấy không có khả năng đối với Harry như thế."
Cho nên trong này khẳng định có hiểu lầm, Hermione kiên trì.
Như vậy phỏng đoán của người nào là chính xác đây?
......
Đường Bàn Xoay, nơi ở của Snape rực rỡ hẳn lên, đồ trang trí âm trầm âm u tất cả đều đổi thành vật dụng trong nhà ấm áp, từ tường tới sàn nhà mỗi một chỗ đều đổi mới hoàn toàn. Từ sau khi nhà Snape nghênh đón vị khách không mời mà đến kia, cái tên phiền phức không chịu ngồi yên này lại bắt đầu nghiệp lớn quấy rối cải thiện sinh hoạt.
Snape cũng biết Gryffindor có chứng tăng động trời sinh, vì vậy cũng tùy cậu. Chỉ cần có thứ có thể phân tán sự chú ý của cậu, đừng làm cho cậu đi ra ngoài chiêu ong gọi bướm* là được! Snape nhớ tới liền không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
*bản QT là 'trêu hoa ghẹo nguyệt"
Potter chết tiệt không chỉ biến thành Veela, bản lĩnh câu dẫn người càng ngày càng cao hơn một tầng, đừng bảo là Cho Chang, Ginny, hiện tại cậu chỉ cần vừa đứng ở Hẻm Xéo, vô số trai lẫn gái vô tri ngu muội không quản được chân eo như tàn phế đến không đứng thẳng được của mình có thể đem hồn ném vào trên người của Potter!
(Lilly: Này không lẽ là 'hồn xiêu phách lạc' trong truyền thuyết?)
Snape ở trong lòng bực bội, nhưng trên mặt cái gì cũng nhìn không ra, y đem sách vở từ nhà Malfoy mang tới, dùng bùa chú trôi nổi bỏ vào trong giá sách của phòng khách, sau đó đem món điểm tâm ngọt Harry thích bỏ vào trong dĩa.
"Ở trong lòng nói xấu em?" Harry sau khi khôi phục thanh âm cùng thị lực 'hừ' một tiếng, từ trong tủ lạnh lấy ra một lon bia, cậu dùng một tay mở, trực tiếp ngửa đầu uống xong lon bia lạnh lẽo đang không ngừng nổi bọt.
Snape lập tức tiến lên cướp bia từ trong tay Harry, sắc mặt không tốt mà trừng mắt: "Em cư nhiên vào mùa đông uống bia ướp lạnh!" Y cũng không biết Harry lúc nào ở trong tủ lạnh giấu một lon bia!
"Đừng giận, không phải còn có lò sưởi trong tường sao?" Harry xán lạn cười, đặc tính của Veela làm bề ngoài anh tuấn của cậu trở nên dị thường mị hoặc, đối với bạn đời mà nói là vô cùng hấp dẫn.
Snape dùng hết sức kiềm chế không có nhào tới, y không thể để cho cái tên nhóc vô lại này đắc ý được.
"Em để cho ta thành một tên biến thái trong mắt Malfoy." Snape mặt âm trầm.
"Vậy chỉ có thể trách dược khôi phục thị lực bán thành phẩm của anh, em phải làm người mù kiêm câm điếc một tuần!" Harry vừa nghĩ tới một tuần trước cậu không phải là mình của ngày thường, trong lòng liền giận.
Snape căn bản là tên biến thái, y hận không thể cả đời cậu chỉ thấy một mình y. Harry ở trong lòng oán giận, thế nhưng thiên tính của Veela để cho tim của cậu như bôi mật vậy.
"Em bây giờ không phải là vui sướng hạnh phúc sao?" Snape hừ lạnh, săn sóc mà đem món điểm tâm ngọt Harry thích đưa cho cậu, "Điểm tâm của em."
"Đừng tưởng rằng như vậy là có thể lấy lòng em!" Harry ôm đĩa, không có hình tượng cầm một cái bánh xốp chocolate trực tiếp nhét vào trong miệng, chocolate dính vào trên ngón tay của cậu, Harry trực tiếp đưa ngón tay bỏ vào trong miệng liếm, cả động tác vừa thuần khiết lại mị hoặc.
Snape nhìn chăm chú vào Harry, cổ họng bắt đầu khô khốc, y đưa tay sờ sờ đầu tóc mềm mại rối tung khắp nơi của cậu: "Đừng ăn nhiều, cẩn thận đau răng." Thuận tay thay Harry lau sạch chocolate trên khóe miệng.
Harry nhìn chằm chằm Snape, ánh mắt hung ác độc địa lại mang theo lực hấp dẫn cực hạn, cậu trực tiếp cắn ngón tay của y, miệng buông ra để lại một vòng dấu răng màu đỏ cùng với chỉ bạc thật dài, Harry lẩm bẩm: "Em muốn cưỡi chổi!" Môi cậu đỏ sẫm, phát ra mời gọi không tiếng động.
"Không được!" Snape một tiếng cự tuyệt, y liếc nhìn cái bụng trước mắt bằng phẳng của Harry, "Trong khoảng thời gian này trong nhà không cho phép xuất hiện chổi." Chổi bay ban đầu của Harry hiện tại tất cả đều ở trong lò sưởi trong tường, vì gian nhà cống hiến hơi ấm và ánh sáng.
"Không, anh không thể cướp đoạt yêu thích còn sót lại hiện tại của em." Harry tức giận đỏ mặt, "Nếu như không phải do anh em làm sao sẽ thành bộ dáng như hiện tại?"
"Ta muốn nhấn mạnh là, bây giờ là em không rời khỏi ta, mà không phải ta quấn quýt lấy em." Snape chỉ ra sự thật, bộ dạng tỏ vẻ chuyện không liên quan tới mình nhìn Harry.
"Anh cái tên già vô lại này!" Harry phẫn hận nói.
Vì sao cậu lại ở trong tình trạng hỏng bét chịu tội này? Đều là Snape làm hại! Nếu như không phải là y, cậu làm sao sẽ trở thành Veela? Hơn nữa còn mang, mang thai đứa nhỏ! Harry ở trong lòng càng không ngừng mắng, thế nhưng tựa như Snape nói, mấy lời cậu nói đều là trái lương tâm, cậu thật sự không rời khỏi Snape, chỉ cần Snape không ở phạm vi tầm mắt của cậu, cậu sẽ khó chịu, nếu như Snape không thương cậu, cậu ngay cả dũng khí sống tiếp cũng không có.
A, loại tâm tình thiếu nữ ôm ấp tình cảm này mới không phải của cậu đâu! Harry nghĩ, cầm một khối điểm tâm bỏ vào trong miệng.
"Ta đi chế tác dược dinh dưỡng." Snape sau khi thấy tâm tình Harry ổn định liền chuẩn bị chế tác độc dược của hôm nay.
Harry để điểm tâm trong tay xuống, cậu chợt đưa tay ôm lấy Snape, đầu cọ cọ trong lòng Snape. Này còn chưa đủ, Harry nghĩ, sau đó bưng đầu của Snape, đôi môi hồng nhuận mở ra, đi tới, cho Snape một nụ hôn triền miên nhiệt tình tràn đầy vị chocolate.
"Đừng đi quá lâu." Harry quay đầu sang chỗ khác, sắc mặt ửng đỏ.
Khóe miệng Snape cong lên, đem Harry đặt trên sô pha, tay luồn vào trong mái tóc xốc xếch của cậu, hô hấp đan xen, Snape hôn Harry, từ răng môi dây dưa đến ở trên cổ lưu lại những dấu vết màu đỏ sâu cạn không giống nhau.
"Chờ ta." Snape buông Harry ra, đi vào chế tác độc dược.
Harry ở trong phòng nhớ lại hơi thở của Snape, sau đó ôm điểm tâm bắt đầu đếm thời gian Snape rời đi. Không đến ba phút, Harry liền bắt đầu khó chịu mà muốn quấy rối.
Đây là muốn mạng người phải không? Harry phẫn hận nghĩ.
Tác giả có lời muốn nói: Còn có một (đống) phiên ngoại dài.
← Mục lục←
→Chương sau: Chương 2: Phiên ngoại 1→
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT