“Ngươi rốt cụ dùng bí pháp gì?”

Sau nhiều lần kinh ngạc, Hỏa Vũ rốt cục cũng đi tới một suy nghĩ. Bí pháp, chỉ có thể là Bí Pháp, để nói việc nhìn qua vài lần mà có thể học được một Chân Kĩ đến tận Ngũ Tinh Phẩm quả thực chỉ có thể là hư cấu, đừng nói là có thể nhìn ra quyền cơ trong đó mà học được, tu sĩ cũng phải có thời gian để luyện tập mới có thể hảo hảo mà thi triển.

Ấy vậy mà tên này không chỉ nhìn ra mà còn thực hiện nó tốt như vậy, đây quả thực vô lí, chỉ có thể nghĩ tới hắn dùng biện pháp nào đó như Bí Pháp các loại mà thực hiện mà thôi.

“Bị Hỏa Vũ học tỷ đoán được rồi, bất quá nó không được tính là bí pháp gì cả.”

Khả năng này của Việt Hoàng, hắn miễn cưỡng có thể gọi nó là “Chiếu Ảnh Thuật. Tên hoa mĩ thế thôi bất quá khả năng này của hắn đến từ việc Xa Luân Nhãn tiến hóa thành Tả Luân Nhãn Nhất Đoạn Lưu. Với con mắt Tả Luân Nhãn có Nhất Đoạn Lưu chính là chấm đen đang chuyển động xung quanh con ngươi Việt Hoàng có thêm một khả năng mới “Sao Chép”

Chỉ cần là Chân Kĩ không đạt đến Lục Tinh Phẩm mà nói hắn hoàn toàn có thể sao chép nó, hiển nhiên ba cấp độ Hạ, Thượng, Cực Phẩm cấp càng cao càng mất nhiều thời gian sao chép hơn, điển hình công kích Ngũ Tinh Hạ Phẩm đầu tiên của hỏa Vũ hắn nhìn một cái liền có thể sao chép được, còn Chân kĩ thứ hai Ngũ Tinh Thượng Phẩm hắn cần nhìn đến bảy lượt mới có thể sao chép.

Bất quá cũng chỉ là sao chép mà thôi không thể như tự mình học được, hắn có thể mô phỏng một kích y hệt đối thủ thậm trí nhờ vào lực lượng thâm hậu hơn của hắn có thể thi triển mạnh hơn cả công kích của người thi triển bất quá cũng chỉ dùng được một lần mà thôi, nếu muốn dùng lại, trừ sao chép thêm một lần nữa.

“Hừ” Nghe Việt Hoàng giải thích một hồi tuy rằng nàng vẫn khá khó chịu nhưng ít nhất cũng khiến cho nàng bớt trấn kinh đi, nếu hắn thực sự có thể nhìn một cái mà học được công kích e rằng không biết phải gọi hắn là quái thai hay gì nữa.

“Đừng làm rộn nữa, mau chóng đánh thật đi” Tuy đã hạ hỏa nhưng chiến ý của nàng vẫn là luôn bùng cháy, khí thế cuồn cuộn mà ra, xem ra lần này nàng sẽ đánh toàn lực.

Việt hoàng tuy có thể xem là chiến nhưng trong lòng hắn chiến ý cực kì thấp, tuy nói đánh với đối thủ xứng tầm rất tuyệt bất quá, hiện tại hắn không có hứng cho lắm.

“Vậy chúng ta thắng bại nhờ một kích, thế nào?” Việt Hoàng cười nhẹ, hắn chính là muốn kết thúc càng sớm càng tốt.

Nghe thế Hỏa Vũ cũng là cười nhẹ, rất đúng ý nàng, tu sĩ hơn kém nhau chính là lực lượng, thắng bại nhờ một kích áng trừng sẽ sớm biết ai hơn ai thua.

“Được, thắng bại nhờ một kích.”

Hai bên bỗng nổi lên chiến ý cô đọng, khí thế Chân Hoàng ào ào mà ra, gào thét trấn áp lẫn nhau, Việt Hoàng cùng Hỏa Vũ hai bên ngưng trọng nhìn lấy nhau, khí thế hai bên khiến hai người đều có vài phần thưởng thức thực lực của đối phương.

Đặc biệt là Việt Hoàng, hắn cảm nhận cô nàng này thật sự không tầm thường, tuy nói là nàng tu vi Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì nhưng xem ra Chân Hoàng Nhị Đoạn Trung Kì bình thường không thể có lực lượng mạnh mẽ như kia được.

Thân thể hai người mượn nhờ khí thế mạnh mẽ của mình từ từ nhẹ nhàng lơ lửng trên không Việt Hoàng Thủy Chân Lực nồng đượm ngưng tụ mà thành, phía sau lưng Thủy Chiến Mã thấp thoáng xuất hiện, ánh mắt nó vẫn vẻ tràn đầy sát khí, hai tri trước giương cao bá đạo ngắm về phía Hoả Vũ.

Mà nàng cũng lại là không kém, thân thể lở lửng trên không, Hỏa Chân Lực cuồn cuộn ngưng tụ phía sau lưng, hư ảnh Hỏa Phượng hiện ra, con mắt sáng lóe tràn đầy cao ngạo nhìn về phía Thủy Chiến Mã của Việt Hoàng cứ như cả hai có linh tính đang trừng mắt tạo uy thế với nhau.

“Lục Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ”

“Thủy Mã Thượng Thiên”

“Hỏa Phượng Thượng Thiên”

Sau tiếng hô đẳng cấp công pháp của hai bên vậy mà như nhau, hai hư ảnh Chiến thú lao vọt về phía nhau, thoáng chốc, Thiên Địa như trấn kinh, uỳnh uỳnh rung động, hai Chân Kĩ Mạnh mẽ va chạm khiến cả hai người bị kình phong mạnh mẽ từ hai sát chiêu đẩy lùi đến vài mét.



Việt Hoàng có chút suy tư, Chân kĩ “Hỏa Phượng Thượng Thiên” của nàng không chỉ giống nhau từ “Thượng Thiên” mà uy lực cùng cách thức thi triển cũng như hình thái tấn công giống “Thủy Mã Thượng Thiên” của hắn có phần tương đồng đến kì lạ.

Sau một hồi kình phong mạnh mẽ bạo tạc rột cục cũng nhẹ nhàng biến mất, ló ra sau đó hai thân ảnh một nam một nữ vẫn ung dung đứng thẳng, có vẻ không ai thua thiệt ai.

Việt Hoàng bỗng nhắm mắt, miệng nhếch lên một nụ cười “Xem ra chúng ta không ai hơn ai cũng không ai kém ai, trận này coi như hòa, tỷ thấy thế nào.”

Thoáng có chút còn bất ngờ trước dư ba công kích vừa rồi, Hỏa Vũ nghe thấy hắn nói thế vậy mà cũng nở lên một nụ cười hào hoa, mắt nhằm hờ “Coi như vậy đi”

“Không thể coi như thế được.”

Việt Hoàng thoáng giật mình câu nói vừa phát ra kia là từ một nữ nhân, bất quá người này có thể thình lình xuất hiện mà hắn không hề hay biết xem ra tu vi người này hơn hắn rất nhiều.

Bỗng từ không trung bóng dáng như tiên tử của một tuyệt sắc giai nhân thon thả từ từ hạ xuống. Lụa đỏ mỏng manh tung bay, đôi chân thon thả, yêu mị đặt xuống mặt dất, đôi bàn chân tuyệt đẹp vậy mà tiếp xúc với mặt đất như thiên thần hạ phàm, cảm giác như không một hạt bụi bẩn nào có thể vương lại trên đôi bàn chân vốn thả rông kia.

“Thì ra là Hỏa Liên đạo sư.” Việt hoàng thở dài một tiếng, tu sĩ xuất hiện bên hắn mà hắn không cảm nhận được hơi tức gì e rằng thực lực cường đại tùy tiện dáng một cú cũng đủ giết hắn, nếu không phải Hỏa Liên đạo sư mà là người khác có ý đồ xấu chỉ sợ hắn chôn thân ở nơi này rồi.

“Mẹ, người nói thế là sao?”

Trái ngược với tâm tình của hắn, Hỏa Vũ lại là có một tia khẩn trương.

“Chẳng là sao hết, trận này phần thắng thuộc về Trần Thiếu học viên đây.’ Mặc kệ dáng vẻ khẩn trương của nàng, Hỏa Liên đạo sư cũng chỉ khoanh tay trước ngực nhàn nhạt nói ra, mắt đẹp nhìn về phía Việt Hoàng thưởng thức.

“Là sao chứ rõ ràng chúng con là hòa.” Nghe thấy câu nói của Hỏa Liên Hỏa Vũ như càng khẩn trương hơn, thắng bại lần này với nàng quan trọng hơn việc tranh ngôi đầu của Học Viện vì…

“Ngươi, cái tiểu nha đầu không nhận ra sao..”

“Thứ nhất người này tuổi tác thấp hơn ngươi, tu vi cũng là kém ngươi vậy mà có thể đánh ngang tay với ngươi, ngươi không cảm thấy hắn thua thiệt sao.”

“Thứ hai, ngươi nhìn lại hông áo của mình xem.”

Câu nói của Hỏa Liên khiến Hỏa Vũ động tâm nàng thoáng nhìn về phía hông áo, chợt phát hiện một vết rách to dưới thân áo nàng.

“Ngươi xem ngươi tàn tã thế nào mà người kia không một vết xước, còn không phải ngươi thua kém hơn hắn..”

“Đấy là chưa nói hắn còn chưa đánh toàn lực, nếu như xuất ra lực lượng kia…”

Lúc này ánh mắt Hỏa Liên có long lanh tiến lại chỗ Việt Hoàng, môi khẽ mỉm cười, mắt đẹp nhìn chằm chằm mắt hắn.

Câu nói lẫn hành động kia khiến Việt Hoàng thực sự để tâm, hắn đánh một kích kia đúng là có chút không toàn bộ thực lực bất quá cũng không phải nhiều, nếu dùng toàn lực cũng không gây phiền toái cho Hỏa Vũ là bao.

Nhưng, đó cũng la về mặt Chân tu mà thôi, hắn còn rất nhiều quân bài không kém phần chủ chốt chưa xài như Thể Tu, Hồn tu chẳng hạn, nếu dùng tới những thứ này đúng là thật sự có thể không khó đánh bại nàng.



Nhưng câu nói của Hỏa Liên đạo sư “Lực lượng kia” e rằng nàng đã mơ hồ suy đoán ra thân phận Hồn hoặc Thể tu của mình, Thể tu không như hai loại hình tu luyện kia không thể dùng hần thức thăm dò, nhưng Hồn tu nếu đối phương cũng đồng dạng là Hồn tu hiển nhiên chỉ cần tu vi cao hơn có thể dễ dàng nhìn ra hắn, chẳng lẽ Hỏa Liên đạo sư là một Hồn tu?

“Thế cho nên, trận đấu này, ta nghĩ Trần Thiếu học viên là người chiến thắng.’ Ánh mắt Hỏa Liên sáng rực môi đẹp cười tươi nhìn về phía hắn như có chủ ý gì đó.

Bất quá ở phía bên kia Hỏa Vũ vốn định lên tiếng phản bác gì đó bất quá lời nói của Hỏa Liên quá mức thuyết phục làm cho nàng câm nín, đầu cúi xuống đất, hai tay nắm chặt run run liền chạy đi mất.

“Nha đầu này sao thế nhỉ, chỉ là hư danh đệ nhất học viên Mễ Tư thôi mà có cần phải như thế không, không giống nó chút nào.” Hỏa liên tay phải chống lên vòng eo thon thả như không sương của mình, mắt có chút khó hiểu nhìn theo bóng Hỏa Vũ chạy mất.

Mà Việt Hoàng lúc này là cười khổ thẩm nghĩ “ Hỏa Liên đạo sư ơi là Hỏa Liên đạo sư ngài đang phản bội lại nữ nhi của mình đấy.

Hồi tưởng lại một chút...

Việt Hoàng vốn không muốn đánh một trận này với Hỏa Vũ liền ra một điều kiện vô cùng khó thực hiện với nàng với hi vọng nàng sẽ buông tha trận này.

“Nếu ta thắng nàng phải đồng ý làm tình nhân của ta.”

“Phii, muốn ta làm tình nhân của ngươi, hão huyền” Không ngoài dự đoán, Hỏa Vũ không thể nào chấp nhận điều kiện quái dị này của hắn.

Bất quá cái này cũng chính là ý định của hắn, như đạt được mục đích hắn liền làm ra vẻ ung dung đi qua nàng “Vậy chúng ta không có gì để nói, Hỏa Vũ học tỷ, ta về trước a”

“Thành giao”

Chỉ là trái lại với suy nghĩ của hắn, không ngờ Hỏa Vũ kia vậy mà đồng ý điều kiện khiến khóe miệng hắn co chút giật giật.

Vốn hắn cũng chẳng muốn trăng hoa tiếp tục đi tìm kiếm nữ nhân mới, Việt Hoàng liền muốn đánh hòa trận này, chỉ là không ngờ Hỏa Liên đạo sư lại dâng mỡ lên miệng mèo.

Nhất thời ánh mắt hắn chuyển lên ánh trăng trên cao thở dài.

“Âu cũng là duyên số, Hỏa Vũ a Hỏa Vũ nàng không thoát khỏi ma trảo của ta rồi.”



Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Hồi sinh bộ truyện nhé! HI vọng mọi người ủng hộ!

Hứa sẽ viết đến Đại Kết Cục( Chương cuối mới thôi)

MÌnh sẽ sớm bão chương để bù lại thời gian không viết.

Chân thành cảm ơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play