“Nóng, hic đệ đệ rốt cục tích chữ bao lâu vậy.” Nhìn dòng sinh mệnh ấm nóng đang tuôn trào trên cái chân thon thả của mình, Đan Tố Tố không khỏi ngạc nhiên trước khí tức cương dương mãnh liệt đang phát ra từ nó.
Trong đầu nàng bất chợt hiện lên một suy nghĩ, bản thân là một Luyện Dược Sư nàng tìm hiểu không ít về cơ thể nhân loại cũng như Yêu thú, nhìn dòng tinh mang khí tức nồng đậm kia nàng hiểu rằng một nam nhân bình thường khó có thể có nhiều tinh lực như gia hỏa này.
Không chỉ thế cường độ mùi hương của dòng sinh mệnh trắng đục trên chân nàng cho nàng biết chất lượng dòng tinh trùng kia vậy mà cực kì khỏe mạnh nếu như có thể để thứ trắng đục đó vào trong sào huyệt của nàng, e rằng muốn sinh con…
Ý niệm muốn sinh con cho gia hỏa kia xuất hiện đột ngột khiến nàng có chút đỏ mặt, không nghĩ rằng nàng chỉ nhìn thứ trắng đục kia của hắn mà trong đầu đã có ý nghĩ bốc đồng như vậy.
Chỉ là chưa kịp xấu hổ được bao lâu nàng liền bị hắn ôm ghì vào lòng, ánh mắt vội vã hướng lên nhìn mặt nam nhân.
“Vậy ngươi định bao lâu mới đi gặp hai nàng kia.” Ánh mắt Đan Tố Tố vốn đang lườm hắn liền đổi ngược thái độ sang một tia nhu tình.
Thấy vậy Việt Hoàng cũng chỉ mỉm cười, rồi nhìn về phía xa xăm trên bầu trời, nơi Đông Đấu Học Viện đang tọa lạc “Ta từng nói với hai nàng ấy có duyên sẽ gặp lại, vậy thì cứ đợi tới lúc có duyên đi.”
Nhìn khuôn mặt tiêu soái mang thần thái phong trần trước mặt, Đan Tố Tố trầm lặng mở to mắt nhìn một lát liền nhắm lấy đôi mày lá liễu cũng nhếch môi mỉm cười “Duyên của ngươi cũng nhanh lên đi hai nàng chờ đã lâu rồi.”
…
“Ngươi đâu cần bế ta như tiểu cô nương thế này.”
Nếu như có cường giả đang bay lượn trên không trung kia nhìn thấy cảnh này chắc sẽ thấy sến sủa mà chết, chỉ thấy một thanh niên tiêu soái xải đôi cánh dài bay lượn, trên tay bồng một mĩ nhân thành thục theo kiểu công chúa.
Hai thân ảnh tình tình, ái ái thật khiến cho người khác hộc máu ví ăn cẩu lương.
“Ha ha, ta chỉ muốn sủng tỷ trên đường về thôi mà”
“Hứ, xú tiểu tử.” Đan Tố Tố chỉ hừ nhẹ một tiếng mắt nhắm nghền thưởng thức vòng tay nam nhân.
“Đúng rồi những năm nay tu vi của tỷ tiến bộ như thế nào rồi.”
“Ta còn tưởng hảo đệ đệ ngươi không quan tâm chứ.”
Nói đến đây Đan Tố Tố mắt vẫn nhắm tịt thưởng thức bất quá lại làm bộ thở một hơi dài thườn thượt “Chân Hoàng cảnh giới tu luyện thật quá khó khăn, ngươi ba năm đã đột phá Chân Hoàng ta vậy mà vẫn vậy chẳng có gì tiến triển gì thêm.”
“Tỷ cũng đừng buồn, đạt đến Chân Hoàng cảnh vốn là tu luyện khó khăn, người ta thậm trí trăm năm mới có thể đột phá, ba năm mà nói vốn chả có thể làm được gì.”
“Vốn biết là thế bất quá, thế giới vốn truy cần sức mạnh như thế này, cứ giậm chân tại chỗ thật sự quá chán nản,.” Đan Tố Tố lười biếng trong vòng tay nam nhân, miệng thổ khí như lan chán nản than phiền.
“Tỷ vốn chủ đạo luyện Đan, đạt đến Chân Hoàng đã có thể coi là lợi hại rồi, thả lỏng tinh thần ra, ta cho nàng một thứ.”
Ánh mắt nàng nhìn hắn có chút ngờ vực bất quá cũng uể oải mà thả lỏng tinh thần mặc cho hắn đưa thứ gì cho nàng.
Bất quá nhanh chóng ánh mắt nàng mở to nhìn chằm chằm lấy hắn, vốn tưởng nàng sẽ đem lòng cảm kích mà thưởng cho hắn một cái hôn, chỉ là…
“Bỏ ra…”
“Mau buông ta ra…”
Không như hắn tưởng tượng , sau khi tiếp nhận thông tin mà hắn truyền cho nàng Đan Tố Tố liền làm bộ mặt vô cùng tức giận, vùng vẫy trong vòng tay của hắn.
“Tỷ, nàng sao vậy?” Không dấu nổi sự lo lắng, ánh mắt hắn tỏ vẻ sợ hãi nhìn nàng.
“Mau buông ta ra, đồ lừa đảo..”
Nàng như càng vùng vẫy mạnh hơn, Việt Hoàng đành hạ xuống một con hẻm nhỏ rồi thả nàng xuống.
“Tỷ sao thế?”
Đối mặt với khuôn mặt đang tỏ rõ vẻ sợ hãi của Việt Hoàng, Đan Tố Tố vẫn không có vẻ gì là nguôi giận, giọng nói đá xéo hắn vang lên.
“Hừ, ngươi lừa ta, ngươi bảo ngươi xuất thân từ trong rừng, trong rừng cái rắm, một kẻ trong rừng lại mắm trong tay công pháp Thất tinh phẩm, đây là tồn tại gì, ngươi tưởng ta là con nít ư.”
Ánh mắt Việt Hoàng liền trầm trọng lại, hắn đúng là có chút suy nghĩ chưa thấu đáo, vốn chỉ là muốn tặng nữ nhân của mình một cuốn công pháp cao cấp mà thôi, không ngờ nàng suy nghĩ nhiều như thế.
“Hừ ngươi nói, ngươi tin tưởng nói hết mọi bí mật cho ta, vậy ngươi nói ngươi đào công pháp cao cấp như vậy ở đâu ra, xem ra những gì ngươi nói trước nay ta cũng nên xem là nói xạo.” Đan Tố Tố trừng mắt nhìn lấy Viêt Hoàng, hơi thở phì phò của nàng làm bộ ngực của nàng nhấp nhô theo nhịp điệu.
Nhìn thấy sự việc có vẻ căng thẳng Việt Hoàng vậy mà quỳ rạp trước mặt nữ nhân “Là ta không nói hết với nàng ta..ta đây có một vị sư phụ là Chân Thánh cường giả.”
Sư phụ Chân Thánh cường giả.
Xem ra Việt Hoàng lại phải lấy cái cớ này ra một lần nữa, trước đây dùng để hù đám người Bạch Ngân Thế Gia, xem ra lần này lại phải lấy để dỗ dành nàng.
“Sư phụ Chân Thánh cường giả?” Đan Tố Tố liền thay đổi sắc mặt, hiển nhiên nàng biết Chân Thánh cường giả là khủng bố như thế nào, độ kinh khủng của nó khiến nàng lập tức không còn tâm trí mà giận dỗi nữa.
“Ưm , sư phụ ta cả đời mai danh ẩn tích, cũng đạt được vô số bảo tàng truyền thừa, liền trao gần hết cho ta.” Việt Hoàng thấy tình hình xoay chuyển liền thêm mắm thêm muối vào câu nói.
Đan Tố Tố liền trầm mặt một lúc, chả trách gia hỏa này lại có thiên phú và tốc độ tuy luyện nhanh như thế, nếu nói hắn có một sư phụ cường đại chỉ dạy, việc này quả là rất chi hợp lý.
Vẻ mặt lần này của nàng có chút băng lãnh, hai tay khoanh trước vòng ngực to tròn, môi hơi tru “Tạm tin ngươi.”
Thấy thế cục liền đã ổn, Việt Hoàng nhanh chóng đứng lên, tươi cười nhìn nàng “Công pháp thế nào.”
Vẻ mặt tuy có chút hờn giận không nhìn lấy hắn nhưng nghe hắn nói vậy cũng liền nhẹ gật đầu mắt đẹp cũng là nhìn lấy hắn.
“Phật Quang Phổ Âm Công-Thất Tinh Hạ Phẩm Công Pháp”
Việt Hoàng đương nhiên có tìm hiểu cho Đan Tố Tố nàng, vốn nàng không tu luyện chủ đạo công pháp thuộc tính nào hết, Phật Quang Phổ Âm Công này chính là loại công pháp thuộc tính Kim mà hắn vốn đã từng bảo nàng cho xem qua Huệ Căn để tìm kiếm.
Đây là một loại công pháp cũng không có xuất xứ trên mảnh Đại Lục này, đồng dạng cũng không sợ bị trùng hàng, công pháp thuộc tính Kim đan xen nó có thêm thuộc tính Âm công kích tinh thần, sau này nàng có gặp đối thủ cũng là có thêm một chút thủ đoạn đối phó.
“Ngươi nói xem sư phụ của ngươi đang ở đâu.” Tuy nàng rất để tâm tới công pháp này nhưng thật sự sư phụ Chân Thánh cường giả của hắn khiến nàng động tâm rất nhiều, phải biết hiện tại Đông Tinh Đấu Đại Lục cũng chưa có thông tin về cường giả Chân Thánh không đấy.
“Sư phụ ta phiêu diêu tự tại, đi mây về gió, sớm đã rất lâu không gặp được người.” Hiển nhiên đối với một sự phụ trong chí tưởng tượng như thế này, tốt nhất nên nói không thể gặp được hắn tránh phiền phức về sau.
“Thế sao?” Đan Tố Tố vậy mà xuất hiện một tia buồn bực, nàng không buồn vì không gặp được vị cường giả kia mà vì Việt Hoàng không có một vị cường giả đỉnh cao mà dựa vào.
Thế giới mạnh được yếu thua như thế này, nếu như có một người để mà dựa vào thật quá tốt, hiển nhiên đây là nàng lo cho hắn, nếu hắn có sư phụ Chân Thánh đỉnh cao cường giả bảo hộ vậy sau này còn gì là có khó khăn chứ.
“Được rồi nàng không cần lo” Như hiểu được ý nghĩ thâm tình của nàng, Việt Hoàng ôm trầm lấy thân thể nóng bỏng của Đan Tố Tố nhè nhẹ nói: “Ta biết nàng lo bất quá bây giờ việc của nàng chính là hảo hảo chuyên tâm tu luyện công pháp, sau này giúp đỡ ta là được rồi”
Đan Tố Tố trong lòng liền nếm mật, nếm mật một phần vì sự quan tâm ôn nhu của hắn một phần vì hắn coi nàng là người của mình muốn nàng mạnh mẽ hơn để có thể sóng vai với hắn.
Nghĩ đến đây nàng liền sâu trong lòng quyết định, ngày ngày chú tâm tu luyện, ngày sau làm chỗ dựa vững chắc cho hắn.
“Được rồi còn một đoạn nữa về Hiệp Hội, ta tiễn nàng” Sau một hồi rốt cục Việt Hoàng cũng tách nàng ra, mặt đối mặt nhu tình nói với nàng.
“Được”
…
Sau khi đưa Đan Tố Tố trở về mặc dù lưu luyến gia nhân bất quá hắn cũng đành trao cho nàng một nụ hôn rồi chia tay.
Thân ảnh hắn có chút uể oải trở về học viện Mễ Tư, trời bây giờ đã tối om bất quá bóng tối cũng không thể nào che lấp được thân ảnh nữ tử xinh đẹp với tư trang đỏ chói mắt đang đứng trước cổng chính kia.
“Hỏa Vũ học tỷ sao lại đứng ngoài này.”
Thân ảnh nữ tử xinh đẹp hay tay khoanh trước ngực, mắt nhắm hờ dựa người vào một bên cổng lớn, không ái khác Hỏa Vũ học viên.
Nghe thấy tiếng của Việt Hoàng, Hỏa Vũ cũng là nhàn nhạt mở mắt lưng rời khỏi cánh cổng mắt ngưng trọng về phía Việt Hoàng.
“Trần Thiếu học viên, ta muốn thách đấu ngươi.”
Quả nhiên
Trong đầu Việt Hoàng lúc này vậy mà không có chút ngạc nhiên, cứ như là sẽ biết tình hình này sớm muộn cũng sẽ đến vậy, bất quá…
“Hỏa Vũ học tỷ, ta thực sự không muốn đánh, hôm đó cái tên Học trưởng của Đông Đấu Học Viện nói ta gì mà đệ nhất cao thủ học viện Mễ Tư chỉ là nói lào thôi, tỷ đừng để ý.”
Nghe Việt Hoàng nói trúng tim đen của mình, khuôn mặt vốn băng lãnh của nàng xuất hiện chút ửng đỏ bất quá lại khiến nàng như càng tức giận hơn.
“Đừng nói nhiều, mau chấp nhận khiêu chiến.”
“Ai Da” Việt Hoàng vỗ vỗ trán, hiện tại hắn có một chút suy tư không có tý nào cảm giác muốn đánh cả, bất quá xú bà nương này lại có vẻ không muốn buông tha hắn.
“Ta thực sự không muốn đánh, nếu như tỷ thật muốn chiến, vậy có dám đồng ý điều kiện này với ta.”
Ánh mắt Hỏa Vũ thoáng có chút ngưng trọng bất quá rất nhanh.
“Điều kiện gì?”
…
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Hồi sinh bộ truyện nhé! HI vọng mọi người ủng hộ!
Hứa sẽ viết đến Đại Kết Cục( Chương cuối mới thôi)
MÌnh sẽ sớm bão chương để bù lại thời gian không viết.
Chân thành cảm ơn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT