Sắc mặt của khí linh Minh Đạo Tiểu Các tuy vẻ ngoài vẫn lạnh lùng như thế, nhưng từ đôi mắt kia Việt Hoàng có thể nhận ra ánh mắt chê bai cái tên mà đến nàng còn không biết đấy là ngôn ngữ gì nữa kia.
“Ấy, đùa , đuà mà để ta đặt tên khác.”
Vốn tự nhiên Việt Hoàng nhìn nàng lại liên tưởng tới mấy game thể loại anime Nhật Bản , nên trong đầu hiện lên cái tên đó, chứ cũng chả có định đặt bừa cho nàng.
“Từ giờ ta là Yumi, chính thức ra mắt chủ nhân.” Yumi thân thể nhỏ con không mảnh vải che thân khẽ làm động tác cúi chào.
“Tên vậy cũng được à.” Việt Hoàng có chút kinh hô, xem ra khí linh này muốn tên nào cũng chăng?
“Tùy ý chủ nhân.” Đáp lại hắn chỉ là câu nói lạnh như băng của nàng.
“Được rồi nàng là Yumi bất quá tên khác của nàng là Tuyết Nhi có chịu không.”
“Tùy ý chủ nhân”
“Hừ” không hiểu sao nha đầu này tính cách lại lạnh như băng thế không biết.
…
Việc tự nhiên Minh Đạo Tiểu Các xuất hiện khí linh quả thực là một chuyện tốt đối với Việt Hoàng, từ giờ có Yumi( Tuyết nhi) Việt Hoàng có thể không cần vào Minh Đạo Tiểu Các mà có thể hỏi trực tiếp nàng một số thông tin đơn giản, bất quá việc học Công Pháp các thứ cũng là phải vào.
Tiết học đầu tiên của Việt Hoàng ở học viện Mễ Tư.
Thật sự Việt Hoàng không muốn vào lớp một chút nào cả, hiển nhiên việc tiếp thu những kiến thức ít ỏi và quá khô khan trên lớp này không bằng hắn đi vào Minh Đạo Tiểu Các còn hơn.
“Trần Thiếu huynh tới rồi.”
Vừa vào phòng, Việt Hoàng đã thấy Mã Tư Khanh gọi lại, tiểu tử này thật sự quý Việt Hoàng luôn quấn lấy hắn.
“Tư Khanh hôm nay học cái gì vậy.” Việt Hoàng lười biếng lên tiếng.
“ Hôm nay có tiết học về Hỏa Chân Lực, bất quá..” Chưa kịp dứt lời bỗng một nữ tử từ đâu đi tới khiến Mã Tư Khanh mất tập trung.
“Ai yo Trần Thiếu Soái Ca, ta có thể ngồi chỗ này không.”
Hít.
Nữ tử kia vừa đến đã triệt để ôm lấy cánh tay Việt Hoàng bầu ngực tuy không quá lớn kia ép sát vào tay hắn, chiếc ghế vốn chỉ có hắn và Mã Tư Khanh nay lại có thêm một người.
Mà khi nàng chạm vào người, Việt Hoàng cảm giác như có dòng điện, xọet ngang người, tiểu quái vật phía dưới quá nhạy cảm có chút biểu tình.
Cái Dâm Thần Huyết Mạch này cũng mạnh quá rồi, vừa có nữ tử động vào một cái lập tức kích phát khả năng nam nhân.
“Nếu nàng không chê.” Việt Hoàng phải cố nhẫn nhịn lấy một vẻ khách sáo với nàng.
“Vậy ta không khách sáo.”
Hít.
Vừa dứt lời ngay lập tức nàng ngồi sát lại khiến bờ mông nàng chạm vào bắp chânhắn khiến hắn suýt mất kiềm chế, chân tay có vẻ run rẩy bất quá vẫn là có thể chịu đựng.
“Ta tên Tiêu Ngọc.”
“Ta tên Trần Thiếu gặp qua Tiêu Ngọc tiểu thư.”
Việt Hoàng để ý, nữ nhân này cũng khá là giễ nhìn, có thể nói là khá dễ thương, bất quá nàng lại trang điểm quá đậm khiến vẻ dễ thương đi đâu mất, mà chỉ còn vẻ hơi dì dị, bất quá nàng cũng khá đẹp.
Mà hơn thế nữa nàng ăn mặc khá thoáng, kết cấu trang phục gần như chỉ toàn nội y cùng với những phụ kiện trang trí và chiếc quần kiểu quần sóc cũn cỡn trên người, khiến Việt Hoàng có cảm giác nàng như…gái bán hoa.
“À đúng rồi, không biết lúc hết tiết Trần Thiếu có hứng thú.” Vừa nói nàng vừa tiến sát lại gần Việt Hoàng cố ý hà hơi vào tai hắn.
Bất chợt, Việt Hoàng chụp lấy cánh tay nàng đang có ý định lân la xuống hạ bộ của hắn.
“Tiểu thư, nói đùa rồi.’
“Há há, nghiện còn ngại.” nữ nhân tên Tiêu Ngọc này thấy thế cũng không làm rộn lên, rút tay lại ngồi nghiêm chỉnh.
Việt Hoàng triệt thể cảm thấy nữ nhân này có gì đó không bình thường, vừa mới làm quen lại có thể làm ra hành động như vậy.
Khả năng thứ nhất là người trong ngành, bất quá khả năng này vô cùng thấp bởi vì tự nhiên xuất hiện nữ nhân bán hoa lại đi học quả thực kì lạ, ấy là chưa nói đến thân phận của nàng.
Khả năng thứ hai, như đã biết Trần Thiếu là một kẻ đam mê nữ sắc, chỉ sợ nữ nhân này đã điều cha về tên Trần Thiếu này trước, hành động vừa rồi chính là để thử hắn.
Nếu thật như vậy, nữ nhân này có vấn đề, âm mưu của nàng là gì, có ảnh hưởng đến Việt hoàng hay không, còn chưa biết được, bất quá phải chú ý đến nàng thêm.
“Đúng rồi, lúc nãy huynh bất quá cái gì?” Việt Hoàng tạm thời buông xuôi ý nghĩ xuống lúc này mới nhớ ra hỏi Tư Khanh.
“À thầy giáo dậy tiết này có việc, hôm nay Hỏa Liên Cô Cô sẽ dạy thay đấy.”
Câu nói chỉ vừa mới dứt, cũng là lúc nữ nhân Tây Vực tuyệt thế kiêu xa bước vào lớp.
Đôi chân săn trắc thon thả trắng nõn của nàng, vẫn bước đi với đôi bàn chân trần không nhiễm bụi của mình một mạch tiến tới bục giảng.
“Như mấy ngươi đã biết hôm nay ta dạy thay thầy Cố môn Hỏa Chân Lực.”
…
Cho dù là có tuyệt sắc giai nhân hướng dẫn dạy học, Việt Hoàng cũng không thoát khỏi cảm giác nhạt nhẽo của môn học, hắn nằm dài ra bàn cảm giác buồn ngủ vây quanh hắn.
“Thế bạn Trần Thiếu đấy cho ta biết Tinh Đấu Đại Lục có bao nhiêu loại Dị Hỏa.’
“A” Việt Hoàng chợt bật dậy.
Không đùa đấy chứ Hỏa Liên Cô Cô vừa lấy tay lướt nhẹ má hắn, đã thế còn đang cười hịp mắt lại nhìn hắn, miệng nhỏ nhẹ lên tiếng khiến hắn có chút giật mình.
“A..ở chẳng phải có mười loại sao.”
Haha
Tiếng cười nổi lên trong sự mộng bực của Việt Hoàng. Bộ ta nói sai cái gì à?
“Trần Huynh chỉ có chín thôi.” Tư Khanh ở bên nhắc nhở.
“Không thể nào.’ Việt Hoàng trầm mặc, hắn đã từng nghiên cứu về Dị Hỏa trong Minh Đạo Tiểu Các rõ ràng là có tới mười loại.
Bỗng thanh âm củ Yumi vang lên trong đầu hắn.
“À thì ra là vậy ta nhầm, xin lỗi Cô Cô” Sau tin tức Yumi truyền vào Việt Hoàng liền cười gượng nhận sai.
“Ngươi quả thực lầm”
Bất quá Hỏa Liên Cô Cô không còn nét mặt thân thiện như vừa rồi, trái lại vẻ mặt có chút ngưng trọng khiến Việt Hoàng có chút bất an, bộ định phạt hắn hay gì?
“Quả thực vậy.”
Tuy có suy tư một chút nhưng ngay sau đó Hỏa Liên liền lập tức quay lại bục giảng, tiếp tục giảng bài.
“Như đã biết trên toàn thể Tinh Đấu Đại Lục có tới Cửu Sắc Dị Hỏa, mỗi màu sắc tương đương với một loại Dị Hỏa khác nhau, tổng cộng có chin loại”…
Rengzz
Tiếng chuông học viện Mễ Tư vang lên, thông thường khi nghe thấy tiếng chuông này, học viên của lớp nào cũng sẽ nhao nhao ồn ào vì kết thúc một tiết học khô khan, nhàm chán, bất quá riêng tiết của mĩ nhân cô giáo Hỏa Liên này thì lại khác.
Không chỉ có nam nhân đến cả nữ tử cũng vì cảm phục nhan sắc và khí chất của nàng mà ngoan ngoãn giữ trật tự cho đến khi nàng ra khỏi.
“Tiết học đến đây là kết thúc, bất quá trước khi rời đi ta muốn thông báo với các học viên một chuyện.” Lời nói của Hỏa Liên cô cô vang lên có chút thận trọng trong đó.
“Dạo gần đây học viện đã nhận được thông báo, người của Ma Nhân Hội có dấu hiệu hoạt động gần đây vì thế các học viên ra ngoài phải hết sức cẩn thân…”
"Ma Nhân Hội, không thể nào chúng tới đây làm gì.?"
"Là lũ dị nhân đấy sao?"
"Bộ khong ai làm được gì bọn hắn ak.?"
Câu nói vừa dứt bầu không khí vốn đang im lặng từ đầu vậy mà đã có không ít nhưng tiếng xôn xao, tất cả những tiếng xôn xao đó đều thể hiện sự đáng sợ của thế lực này.
“Đáng sợ quá ha, Trần Thiếu huynh.” Tiêu Ngọc vẫn ngồi cạnh Việt Hoàng lên tiếng.
Ma Nhân Hội, trước khi đến đây hắn chưa có tìm hiểu gì về thế lực này, bất quá chắc chắn thế lực này không nằm ở Đông Tinh Đấu, là thế lực bên ngoài sao?
“Yumi, có thể tìm kiếm thông tin về Ma Nhân Hội Không.”
“Được chủ nhân, từ khóa - Ma Nhân Hội.”
Không để Việt Hoàng đợi lâu, nhanh chóng thông tin được truyền tới Việt Hoàng
Ma Nhân Hội, là một thế lực mạnh mẽ và bí ẩn, hoạt động trên khắp đại lục Tinh Đấu, không phải là một thế lực nào trong Tứ Phương của đại lục , người của Ma Nhân Hội hầu hết đều là quái nhân, người không ra người, quỷ không ra quỷ, tính cách kì dị, là một thế lực vô cùng mạnh mẽ có tiếng trên khắp đại lục về các vụ thảm án.
Có tiếng trên toàn đại lục!!
Thế lực này tuyệt đối không bình thường…
Tinh Đấu Đại Lực vốn được chia làm tứ phương Đông Đấu, Tây Đấu, Nam Đấu và Bắc Đấu, mỗi địa bàn đều có các thế lực cường đại tọa trấn.
Cũng như Đông Đấu nổi tiếng với hai thế lực mạnh nhất Thiên Sơn Tiên Phái và Đông Triều của Chủ Thượng, tam phương còn lại cũng thế đều có những đại cấp thế lực cường đại không kém gì hai thế lực kia của Đông TInh Đấu.
Chính vì thế Đông Đấu để nói muốn có tiếng trên khắp đại lục thì chỉ có hai thế lực mạnh nhất như Thiên Sơn Tiên Phái và Đông Triều mà thôi.
Ngược lại Ma Nhân Hội kia vốn không nằm trong bất cứ thế lực nào của bốn phương là thế lực tự chủ hoàn toàn, lại có thể để cả tứ phương đại lục biết đến mình, quả mức không tầm thường.
Việt Hoàng âm thầm ghi nhớ cái tên này, hiện giờ trong mắt hắn vốn chỉ có thế lực của Đông Triều và Thiên Sơn Tiên Phái là hắn đánh giá cao nhất trên các đại thế lực, vậy mà Ma Nhân Hội kia một mình một lực lượng lại có thể mang được tiếng tăm như thế e rằng thực lực không kém gì hai thế lực kia thận trí có phần hơn.
…
Ma Nhân Hội hoạt động gần học viện Mễ Tư điều đó đáng để Việt Hoàng lưu tâm bất quá nó vẫn chưa đủ để ngăn tiếng gọi nơi con tim thôi thúc của mình.
Hiệp Hội Luyện Dược Sư Đông Tinh Đấu( trụ sở chính,)
Vẫn kiến trúc ấy, vẫn cái mùi hương Đan Dược nồng nòn đang tỏa ra, họa chăng chỉ khác mỗi quy mô nơi này t lớn hơn rất nhiều so với ở Ngoại Thành mà thôi.
Trong đây, một vị giai nhân khiến Việt Hoàng thổn thức ngày đêm chờ mong, dốc sức tu luyện để có thể có cơ hội gặp được nàng.
Ba năm, khoảng thời gian với hắn quả thực quá dài để có thể quên đi hình bóng của người mình từng gặp, nhưng người kia, hắn sẽ không bao giờ có thể quên được cái đêm xuân sắc đó, cướp đi lần đầu tiên của hắn cũng là của nàng.
Bước vào bên trong Hiệp Hội, không như sự thưa thớt lần đầu vào Hiệp Hội chi nhánh mở ở Ngoại Thành, nơi đây đông đúc đến đáng sợ, có người đến mua Đan Dược rất nhiều, các quay hàng kia cũng thế.
Thấp thoáng Việt Hoàng có thể thấy được Phục Thương Đan, Cức Phương Tiên Đan, Phá Thăng Đan ba loại mà lần trước hắn giao cho hiệp hội.
“Ta có thể giúp gì cho công tử.” Một tên chắp sự của một quầy hàng bán Đan Dược bắt chuyện với Việt Hoàng.
“Ta muốn tới tìm một vị bằng hữu.”
“Không biết công tử muốn tìm ai.”
“Đan Chắp sự..
Đan Tố Tố.
…
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT