Sau câu nói ngập tràn khí thế của Yêu Nhiên, thân ảnh nàng lập tức phá không nhảy lên trên võ đài, hiển nhiên muốn thách đấu Mộng Bằng, kẻ duy nhất đứng trên đó.

Lúc này không chỉ Mộng Bằng mà sắc mặt của cả Nhị Trưởng lão cũng đại biến, hai tay nắm chặt, mắt ngập tràn giận giữ nhìn về phía Đại trưởng lão.

Bất quá Đại trưởng lão lúc này, sắc mặt triệt để vui mừng nhìn nữ nhi của mình, hơi đâu mà quan tâm đến hắn.

Hai cha con Mộng Bằng không nén nổi cảm gác bất an, bọn họ thực sự không hiểu truyện gì đang xảy ra, bất quá thế cục lúc này đã rồi, hắn cũng chẳng có thể làm gì.

Ngay tức khắc hắn quay mặt về phía Gia chủ cung kính.

“Đại huynh, Mộng Bằng nhà đệ cũng cầu huynh một thanh Bạch Ngân Kiếm.”

Hiển nhiên, dù gì Nhị trưởngr lão cũng là một trong ba vị huynh đệ mà Gia chủ kết nghĩa, vả lại trong Gia tộc địa vị cũng không kém, việc Gia chủ cho hắn mượn thanh Bạch Ngân Kiếm còn lại không có gì là lạ.

Tức khắc, Thanh Bạch Ngân Kiếm còn lại lập tức phá không bay đi, không cần qua tay Nhị trưởng lão mà đến tận tay Mộng Bằng.

Mộng Bằng nhanh chóng thu kiếm, bất quá ánh mắt không rời khỏi Mộng Yêu Nhiên.

“Muội muội muốn làm phản.” Mộng Bằng nén giận dữ sắc mặt có chút gương gạo thả lỏng.

“Đại huynh nói đùa, ta chỉ là tỉ võ, làm phản gì chứ.” Yêu Nhiên thản nhiên trả lời.

Thấy vậy , không cố gắng kìm nén cảm xúc nữa, Mộng Bằng triệt để tức giận, miệng nói như quát.

“Nói, là ai chữa bệnh cho ngươi.’

Chỉ thấy sau lời lẽ của hắn, Yêu Nhiên mặt mày liền ngưng trọng toát ra một vẻ uy nghiêm, tay quẹt một nhát kiếm khí vào không trung, bá khí nói.

“ Hảo Phu quân của ta.”

Nhất thời toàn trường một mực đưa ánh mắt nhìn về phía Việt Hoàng, trong đó ánh mắt cay độc nhất chính là của Nhị Trưởng lão. Tên này vậy mà hành động đến hắn còn không đánh hơi được thứ gì.

Mà Việt Hoàng đứng trước bao nhiêu ánh nhìn, tay vẫn chắp sau mông, lấy một thế thư thản quan sát diễn biến của trận đấu.

“Được, được, vậy nay ta cho ngươi toại nguyện.” Lời nói của Mộng Bằng như gằn từng câu từng trữ.

Khí thế Chân Đan Trung Kì bộc phát, mà khí thế bùng cháy của Mộng bằng ẩn chứa bên trong là bao nhiêu sự điên cuồng , giận dữ như ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt mà ra.

Bất quá còn chưa kịp tự đắc, một gáo nước lạnh như tạt vào mặt hắn.

Yêu Nhiên thân thể lãnh điềm, Chân lực vận chuyển, khí thê lạnh lẽo ào ạt phát ra, như từ từ nuốt gọn sự điên cuồng của hắn, khí thế bây giờ của hắn trông như ngọn lửa đứng trước ngày bão tuyết.

Thấy khí thế của một Chân Đan Sơ Kì như nàng vậy mà có phần áp đảo hắn, như đứa trẻ con không chịu thua thiệt, hắn cắn răng mà gồng mình nặn ra từng cỗ khí thế mãnh liệt.

Tay vung ba đường kiếm vào không trung, Mộng bằng định lao lên bất quá, chưa kịp động vào nàng…

“Quỳ Gia Công Pháp-Nhất Đẳng Thức-Hàn Khí Tri Nguyên”

Chỉ thấy Yêu Nhiên vận chuyể Chân Lực cắm một kích xuống đất.

Từ vết đâm của nàng, một lớp băng nhỏ điên cuồng lan ra đem võ đài đóng lên một lớp băng mỏng. Từ đó Hàn khí nồng nặc bốc lên bao trùm cả võ đài.

Hàn Khí Tri Nguyên, không sai đây chính là tầng đầu tiên của Quỳ Gia Công Pháp, có tác dụng đem một cỗ hàn khí gia cố vào chiến trường, mục đích làm tăng lợi thế của người thi triển và làm gảm khả năng chiến đấu của đối thủ.

Khí thế mà Mộng bằng ra sức gồng mình tạo thành trong phút chốc như trở thành đám lửa chỉ có thể giúp hắn sưởi ấm., thậm trí với tu vi hơn nàng vậy mà hắn đang cảm thấy sự lạnh lẽo.

Hắn không biết cỗ hàn khí kia đang như chất độc từ từ ăn mòn lấy hắn, tay vẫn điên cuồng múa kiếm nhắm tơi nàng mà đánh.

Yêu Nhiên thấy thế cũng không sợ hãi, cả hai lao lên điên cuồng dùng kiếm công kích đối thủ.



Qua ánh mắt của Việt Hoàng, hắn nhận ra Mộng Bằng vậy mà cũng sử dụng kiếm thuật rất thành thạo, bất quá hắn cũng không lo lắng, so với đấu với một kẻ như Mộng Bằng, vẫn còn dễ hơn đấu với một kẻ nhìn thấu từng động tác như hắn.

Cả hai liên tục tung ra những đường kiếm uyền chuyển bất quá vậy mà không ai phải thua thiệt ai, thấy thế cả hai cũng phá bỏ thế công mà lùi về sau.

“Có chút bản lính.’ Mộng Bằng nhếch miệng

“Tam Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Trấn Lôi Quyền”

Một quyền mang đầy lôi đình nhàn nhạt bay đến chỗ Yêu Nhiên.

Hiển nhiên Việt Hoàng cũng nhận ra mục đích của tên này, hắn chỉ dùng một Tam Tinh Kỹ để thăm dò Chân Kĩ của Yêu Nhiên, với địa vị thiếu chủ của Mộng Bằng , Tam Tinh tuyết đối không phải Chân kĩ mạnh nhất của hắn.

Chỉ thấy Yêu Nhiên tay nâng thanh Ngân Kiếm trước mặt, ngón trỏ và ngón giữa kết thành chỉ, vuốt nhẹ trên bề mặt lưỡi kiếm, theo hai ngón tay tinh xảo của nàng chỉ thấy một lớp băng nhỏ bao phủ lưỡi kiếm, Chân lực điên cuồng ngưng tụ theo, thoáng chốc cả lưỡi kiếm như hóa băng.

Ánh mắt nàng nhíu lại đưa một kiếm vừa rồi va chạm với Chân Kĩ của hắn.

Ấy thế mà chân kĩ vừa rồi hắn đánh tuyệt nhiên khôg đạt được ý đồ của hắn, mặc dù Yêu Nhiên có chút giằng co bất quá nhanh chóng Chân Kĩ của hắn bị xẻ làm đôi trong khi lớp Băng trên lưỡi kiếm của nàng còn không có một vết nứt.

Hiển nhiên vừa rồi nàng mới chỉ vận dụng lực lượng cửa Quỳ Gia Công Pháp mà thôi, vẫn chưa để lộ một Chân kĩ nao cho hắn biết.

Thấy thế Mộng Bằng liền tức giận, hắn như bị khinh bỉ, Chân kĩ của hắn vậy mà không đủ để nàng xem vào mắt, hai tay điên cuồng kết ấn.

“Xem ngươi đỡ nó thế nào.’ Mộng Bằng gào thét.

“Tứ Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Thiết Phong Đào Hải”

Theo tiếng thét, một kiếm như một chảo , gồm năm vuốt xé không mà tới, từng vuốt như từng đường kiếm sắc lẹm như muốn xé nàng làm năm.

Thấy Chân Kĩ này phút chốc, Yêu nhiên ánh mắt cũng ngưng trọng tới cực điểm, hay tay cầm thanh kiếm giương lên trước mặt, từ từ phá không bay lên.

“Ngũ Tinh Hạ Phẩm Chân Kĩ- Lục Phiêu Miễu Trảm”

Từng nhát kiếm lạnh lẽo từ cây Băng kiếm của nàng lần lượt mà ra, từng nhát một va chạm kịch liệt vào kích vừa rồi của Mộng Bằng.

Cho đến nhát thứ sáu, Chân Kĩ của Mộng Bằng triệt để bị phá vỡ, sáu nhát kiếm đan xen vào nhau lao thẳng tới chỗ hắn, bất quá uy lực và tốc độ bị giảm đi rất nhiều, khiến hắn vội vàng tránh được.

Nhìn phần võ đài bị một kích vừa rồi của nàng đánh vào, ánh mắt Mộng bằng như lửa đốt, liền quay sang thét lớn.

“Là ai cho ngươi Chân kĩ này”

Vẫn một thế ung dung, hiên ngang bất khuất, thần thái ngút trời, nàng trừng mắt dõng dạc nói.

“Hảo Phu quân của ta cho.”

Hiển nhiên, lại một lần nữa toàn trường đổ dồn ánh mắt về phía Việt Hoàng , bất quá vẫn một vẻ thản nhiên hắn không để tâm tới họ.

“Được, tốt, nữ nhân đáng chết.” Như càng tức tối, sắc mặt Mộng Bằng đã xấu giờ còn triệt để nhăn nheo.

Chỉ thấy hai tay hắn điên cuồng ngưng tụ Chân lực cô đọng thành hai chảo, tay vứt thanh Ngân Kiếm lao đến muốn xé nàng làm trăm mảnh.

Không do dự, vẫn Băng kiếm trên tay, nàng một nhát lạnh lẽo va chạm vào hai trảo của hắn, hai người điên cuồng vân chuyển Chân Lực nghiền ép nhau.

Theo tình cảnh hiện tại hắn là muốn lấy Chân lực ra đối trọi nàng.

Với tu vi cao hơn nàng một bậc, hiển nhiên Chân Lực của hắn cũng hơn nàng nhiều, nếu thuận lợi nàng sẽ bị hao hut không ít Chân lực khi đối chiến kiểu này.

Việt Hoàng phì cười trước hắn, bây giờ hắn vẫn còn chưa nhận ra mình đang trong tình cảnh nào, hắn vô thức quên mất mình đang từ từ bị đầu độc trong phạm vi Hàn khí bao quanh võ đài của nàng sao.

Như thấy được từng giọt mồ hôi của nàng rơi ra, Mộng bằng liền nở nụ cười nham hiểm, bất quá hắn vừa để ý thấy một giọt mồ hôi của mình cũng vừa rơi, chỉ là khi còn chưa kịp rời khỏi má hắn, giọt mồ hôi như bị đóng băng lại.

Bất trợt hắn nhận ra thân thê của mình, gò má lạnh lẽo như đang bị băng tuyết gắn chặt lại, loáng thoáng còn thấy có bụi tuyết trên mặt, hai chân run run lạnh lẽo, mà hai bàn chân thì tệ hơn bị đóng băng gắn chặt xuống mặt đất.



Sắc mặt đại biến hắn liền phá thế công lùi lại, mắt nhìn lấy hai bàn tay đang run run lạnh lẽo của mình.

“Khốn.”

“Đừng tưởng mình ngươi có Ngũ Tinh Chân Kĩ”

Điên cuồng vận chuyển Chân lực phá vỡ băng hàn, nhanh chóng cầm lại thanh kiếm trên tay, Chân Lực toàn thân dồn vào thanh kiếm, Mộng Bằng một mặt thét lớn

“Ngũ Tinh Hạ Phẩm Chân Kĩ- Xuy Ưng Nhất Kiếm”

Thấy thế Yêu Nhiên liền nhíu chặt mắt lại, đây có lẽ là công kích mạnh nhất của hắn rồi.

Băng kiếm lại sáng lên một lần nữa, Hàn khí điên cuông ngưng tụ Chân lực phát động đến đỉnh điểm

“Ngũ Tinh Hạ Phẩm Chân Kĩ- Băng Liên Nhất Thức”

Một Kiếm Xanh Biếc lãnh lẽo xé gió mà bay ra từ cây băng kiếm của nàng, chỉ thấy nhát kiếm khí ngập tràn Hàn lực mạnh mẽ lao tới nhát chém kia của hắn.

Sắc mặt Việt Hoàng có chút biến đổi, vẻ như đang cá cược gì đó.

Đẳng cấp của Chân Kĩ kia đêù là Ngũ Tinh Hạ Phẩm, bất quá tu vi của Yêu Nhiên kém hơn Mộng Bằng, lần này quả thực sẽ bất lợi cho nàng.

Hai nhát kiếm khí điên cuồng ma sát vào nhau, chỉ thấy nhát kiếm của Yêu Nhiên đang xuất hiện vết nứt mà của Mộng Bằng thì đang dần bị đóng băng.

Chợt, hai kích mạnh mẽ thế mà đồng quy vô tận với nhau, phản phệ khiến hai người bị đánh bật đến hộc máu.

“Đáng ghét.”Việt Hoàng có chút bực bội lên tiếng.

Vốn hắn nghĩ ,một kích kia của Yêu Nhiên sẽ bị một kích của Mông Bằng phá hủy, tuy vậy lực lượng sẽ không còn nhiều , nàng đễ dàng có thể hóa giải, ấy vậy mà lại đồng quy vô tận khiến hai người đều bị thương.

Miệng chùi đi vết máu chảy, Mộng Bằng đột nhiên cười như điên.

“Nữ nhân xấu xa, là ngươi ép ta.’

Chỉ thấy Mộng Bằng gồng hết sức bình sinh vận chuyển lực lượng, hư ảnh một con Bạch Lang hiện sau lưng.

Nhị trưởng lão thấy thế cười đê tiện, phải mất bao nhiêu tiền của hắn mới bồi dưỡng được Mộng Bằng luyện Bạch Ngân công pháp tới mức độ này, đây chính là át chủ bài của hắn.

Sắc mặt Việt Hoàng triệt để ngưng trọng, không ngờ Mộng Bằng lại luyện Ngũ Tinh Công Pháp của gia tộc tới mức độ này rồi.

Bây giờ hắn và nàng chỉ có thể đặt cược vào thứ duy nhất còn lai của Yêu Nhiên, tầng hai của Quỳ Gia Công Pháp nàng mới đạt được cách đây không lâu, bất quá nàng lại chưa thành thạo được nó.

Hiển nhiên hắn nghĩ được nàng cững nghĩ được, thấy thân ảnh con Bạch Lang chuẩn bị lao tới, nàng liền nắm chặt mắt, Hàn Khí vốn đang đè ép Mộng Bằng triệt để bị thu gọn vào trong kiếm của nàng, tay nàng ghì chặt thanh kiếm lgiờ đang nặng trĩu này, Chân lực cấp tốc cô đọng đến đỉnh điểm.

Giờ phút con Bạch Lang lao tới nàng cũng lấy hết sức quẹt một kiếm ma sát với mặt đất mà chém lên.

"Quỳ Gia Công Pháp-Nhị Đẳng-Hàn Khí Chi Cường"

Sau một kích toàn lực chém lên của nàng, vô tận Hàn Lực từ dưới nhát chém ào ài mà ra như bão tuyết theo một đường đổ ập vào hư ảnh con Bạch Lang cũng như Mộng Bằng.

Oành!!!

Chỉ thấy sau một kích như bão tuyết đổ bộ vừa rồi , sau lớp tuyết đang dần tan biến , hư ảnh con Bạch Lang hoàn toàn bị đông cứng , theo sau đó Mộng Bằng cũng chịu y số phận, bị băng hà bao phủ.

Cho tới khi hư ảnh con Bạch Lang triệt để biến mất cũng là lúc đánh dấu người thắng cuộc duy nhất trong cuộc tuyển cử.

Mộng Yêu Nhiên

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play