Bản thân Đan Chắp sự đã đột phá Chân Hoàng cách đây không lâu, hiển nhiên đã có thể mọc cánh phi hành như bao cường giả Chân Hoàng trở lên khác.
"Đan tỷ tỷ, đôi cánh của tỷ thật đẹp."
"Coi như đệ cũng có mắt thẩm mĩ."
Việt Hoàng thân mang một kiện áo choàng đạt đến Ngũ Tinh Hạ Phẩm pháp bảo, có tác dụng che dấu khí tức dưới Chân Tôn cường giả không thể nhận ra.
Mặc dù đẳng cấp cao nhưng những kiện pháp bảo dạng che dấu khí tức này, luyện chễ dễ hơn rất nhiều loại pháp bảo khác.
Tuy không thể qua mắt được Chân Tôn bất quá lần này Việt Hoàng cũng không mua thứ đến cả Chân Tôn cường giả cũng phải thèm muốn nên không quá lo lắng.
Pháp bảo đạt từ Tứ Tinh Phẩm trở lên đều phải nhỏ máu nhận chủ, lần này Việt Hoàng chỉ tạo một liên kết tinh thần mỏng manh với kiện áo choàng này để sử dụng tạm, hiển nhiên chủ nhân thật sự của nó vẫn là Đại Trưởng lão.
Trầm ngâm hồi lâu, bỗng Việt Hoàng thấy Đan Chắp sự tay đang lướt nhẹ má của nàng, bộ dáng yêu kiều quyến rũ bất quá, tên ngốc tử Việt Hoàng lại:
"Đan tỷ tỷ, trên mặt tỷ có dính gì sao?"
Câu nói của Việt Hoàng khiến Đan Chắp sự như chết lặng.
"Tiểu tử ngốc, bộ không thấy ta đang khoe thành quả sau khi dùng Đan Dược đệ cho sao?"
Đan Chắp sự vốn đang phục dụng Cúc Hoa Tiên Đan mà lần trước Việt Hoàng đưa, quả thực làn da đã trở nên căng mọng, khí sắc được tô điểm thêm sắc hồng, bất quá Đan Chắp sựu vốn đã đẹp từ trước, dùng thêm Đan dược cũng không có nhiều tác dụng.
"Đan tỷ tỷ trong mắt đệ luôn luôn đẹp nhất mà, dù không dùng Đan dược thì tỷ vẫn đẹp đó thôi."
"Hừ, dẻo miệng."
Sau ánh mắt liếc xéo nhẹ hắn, Đan Chắp sự lại lộ vẻ quyến rũ.
"Ai da, tiểu đệ đệ có ý chung nhân rồi, giờ đi cùng tỷ n như vầy có ngại ngùng không."
Việt Hoàng thầm cười, nàng biết vậy rồi mà còn thường xuyên gạ tình hắn.
"Tỷ tỷ chê cười rôi, với nội tình của Đan tỷ tỷ chắc cũng biết quan hệ bọn ta là gì rồi."
Hiển nhiên việc một thanh niên trẻ tuổi sở hữu các loại phuong pháp luyện Dược đã thất truyền quá mứ khiến người ta phải quan tâm, hắn biết thế nào Hiệp Hội Luyện Dược cũng điều tra hắn, với nội tình của họ, không khó để biết quan hệ giữa hắn và Yêu Nhiên.
Mà thực sự cũng chả cần tìm hiểu nhiều, việc Yêu Nhiên là một phế vật, sau này chỉ có thể an phận gả đi để xây dựng mối quan hệ Gia tộc, cả Ngoại Thành ai cũng biết, việc đột nhiên có một tên nam tử làm ý trung nhân của nàng, chỉ cần thông minh một chút là nhận ra ngay.
Bất quá cho dù có là Hiệp Hội Luyện Dược cũng khó có thể điều tra thân phận thiếu chủ Thiên Sơn Tiên Phái của hắn chứ đừng nói là thân phận Việt Hoàng.
Tổng quan mà nói, Đông Tinh Đấu này, hai thế lực mạnh nhất chính là thế lực của Chủ Thượng Đông Triều, người xưng Hoàng Thượng, điều hàng cả Đông Tinh Đấu này, thế lực còn lại là Thiên Sơn Tiên Phái, ẩn tích trong rừng sâu, không chịu sự điều khiển của Chủ Thượng Đông Triều.
Hiệp Hội m uốn điều tra thâ phận thiếu chủ của hắn, thực sự quá khó đi.
"Chúng ta cũng nên xuất phát." Thu lại vẻ yêu kiều, quến rũ, Đan Chắp sự nhàn nhạt nói, không hiểu sao Việt Hoàng lại thấy một tia vui mừng từ nàng.
* * *
Tuy chỉ là tri nhánh của Thương Bảo Hội, bất quá quy mô của nơi này cũng thật là lớn, nhìn từ xa trông nó không khác gì một cái cột hình trụ khổng lồ, chỉ có một cửa lớn ở đại xảnh để đi vào.
Bước vào trong, không gian vòm cũng như càng tô điểm sự rộng rãi của nơi đây, các gian hàng được bầy bán bố trí xung quanh không gian vòm cung này.
Không gian bên trong cũng như bên ngoài là một không gian hình tròn, bao bọc hình tròn đó là dãy ghế xếp đầy, hàng ghế trên nối hàng ghế dưới cho đến tận lên cao, không biết có đến bao nhiêu ghế.
Bên ngoài có thể lác đác nhìn thấy chủng tộc Yêu thú, nhưng bên trong đi đâu cũng có thể gặp các yêu Hoàng cường giả đã hóa hình, hiển nhiên cũng là đến đây muốn tìm đồ tốt.
"Đây là?"
Ánh mắt Việt Hoàng đánh sự chú ý đến môt gian hàng bầy bán các viên ngọc châu đen tuyền, nhỏ bằng quả chanh.
"Ưng nhãn"
Ưng nhãn chính là một pháp bảo đẳng cấp thấp, bất quá tác dụng lại vô cùng tuyệt vời, chỉ cần trong phạm vi ảnh hưởng của nó có thể lưu được cả hình ảnh và âm thanh trong khu vực đó.
Giá thành lại rẻ, hiển nhiên Việt Hoàng cũng không định bỏ qua nó, tiền từ vụ các cược ở Tranh Đấu Hội lần trước cũng được đến năm trăm Ngân Tệ Thượng Phẩm, cộng thêm từ lần bán Đan Dược tổng hắn cũng có khoảng một nghìn sáu trăm Ngân tệ Thượng Phẩm, khá dư giả.
Chợt dị biến phát sinh, không gian rộng lớn như tối xầm lại, chỉ lóe lên một chùm sáng chính giữa không gian, cũng là nơi trưng bày đồ vật đấu quá.
Từ trên không nữ tử mái tóc đỏ được được buộc gọn gàng, thành thục, với bộ xiêm y đen y như bộ xườn xám, đôi chân dài miên mang như tiên nữ từ từ hạ xuống, khí thế nhẹ nhàng tiến ra.
Là Mạn Kiều Chắp sự chứ không ai khác.
"Chân Hoàng Viên Mãn cường giả", Lần trước Việt Hoàng không nhìn thấu được tu vi nàng, quả nhiên tu vi hơn hẳn hắn.
"Các vị, hoan nghênh đã đến với buổi đấu giá của Thương Bảo Hội ngày hôm nay, mời mọi người ổn định ghế ngồi, chúng ta bắt đầu phiên đấu giá.
Việt Hoàng và Đan Chắp sự chọn một dãy ghế trên tầng hai, lúc này hắn mới để ý.
Những nguời có chút thế lực đều là kéo đàn kéo đống ngồi một chỗ, không ai phải mang pháp bảo che dấu khí thức, ngược lại cũng không ít ngươi mang pháp bảo che kín toàn thân, trong đó có hắn.
Những người phải che dấu khí tức hiển nhiên là những người không có thế lực chống lưng, cũng có thể có Chân Tôn cường giả, bất quá không thể nhận biết được đẳng cấp pháp bảo nên cũng không thể phán đoán họ có tu vi gì.
" Nếu như mọi người đã ổn định vị trí, vậy Mạn Kiều xin phép bắt đầu phiên đấu giá. "
Ánh đén như càng thu hẹp lại chiếu thẳng trung tâm sàn đấu giá, hiện diện trong khoảng duy nhất có ánh sáng đó là một chiếc khay, bên trên có đến trục cái lệnh bài.
" Mở đầu xin mọi người xem qua Phong Ấn Bài "
Phong Ấn Bài, món đầu tiên này chưa gì đã làm Việt Hoàng có chút hứng thú, Phong Ấn Bài có tác dụng duy nhất, phong ấn một kích của cường giả vào trong lệnh bài, đây là một thủ đoạn cứu mạng rất tốt.
Bất quá giá khởi điểm chỉ có một Kim Tệ Cực Phẩm vậy mà chỉ có lác đác mấy người muốn mua, thậm trí không ai ra giá thêm.
Có lẽ lệnh bài này đối với các thế lực lớn không thiếu, hiển nhiên Việt Hoàng cũng không ngần ngại mua một tấm.
" Tiểu đệ đệ, không định nhờ Gia chủ phong ấn một kích toàn lực vào đó đấy chứ. "Đan Chắp sự ngồi bên lên tiếng.
" Tỷ tỷ chê cười rồi, bất quá ta muốn nhờ một người khác. "
" Ổ, người này chắc phải từ Chân Tôn cường giả trở lên. "
" Ha ha, nếu được. "
Đan Chắp sự tò mò hiển nhiên là có lý do, Phong Ấn Bài này nếu phong ấn một kích của Chân Vương cường giả có chút hơi lãng phí, Chân Vương cường giả dù sao cũng chỉ là con kiến trong thế giới tôn thờ kẻ mạnh này.
Thông thường Phong Ấn Bài được dùng với những người có tu vi từ Chân Tôn trở lên, đối với những cường giả như vậy, một kích đó mới đủ cứu mạng, bất quá với những thế lực nhỏ một kích của Chân Vương cũng không quá tệ.
" Món tiếp theo Tứ Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Giao Vương Quyền giá khởi điểm.. "
Trải qua món đồ đầu khoongg quá nổi vậy mà xuất ra ngay một bộ Chân kĩ đạt đến Tứ Tinh, với những cường giả Chân Tôn ở đây, Chân kĩ kia có thể chỉ là rác rưởi.
Nhưng đối với những thế lực ở đây nó chính là không tệ chút nào, thậm trí có thể dùng để trấn Gia.
" Tứ Tinh Cực Phẩm Pháp Bảo- Thiết Toái Châu giá khởi điểm.. "
Thiết Toái Châu? , đây chẳng phải thứ Văn Phẩm dùng để đối phó Việt Hoàng ở Tranh Đấu Hội, xem ra Thế Gia của họ muốn bán chút đồ kiếm tí vốn.
Văn Phong Gia là Thế Gia ỷ cậy có nhiều pháp bảo, có bán đi một món cũng không ảnh hưởng nhiều, thậm trí còn có thể từ đó mua được đồ tốt hơn, không quá kì lạ.
" Ồ người quen. "
Chỉ thấy kẻ vừa đấu giá thành công Thiết Toái Châu không ai khác chính là Địa Vũ Hán của Đại Địa Gia, pháp bảo đó đối với hắn quả thực không tồi.
" Vật phẩm tiếp theo..'
Chỉ thấy ba thị nữ xinh đẹp mang ra ba cái khay bên trên chính là ba khối Chân Thạch thậm chí to hơn của Việt Hoàng chút xíu.
Hô hấp của hắn nhanh chóng tăng lên, hiển nhiên đây chính là mục đích hắn đến đây.
"Ba khối Chân Thạch, giá khởi điểm mỗi khối ba trăm Ngân Tệ Thượng Phẩm"
"Bốn trăm, Việt Hoàng còn chưa kịp làm gì, một giọng nữ tử ở khán đài đối diện, thân mang áo choàng che đấu mọi khí tức lên tiếng.
" Bốn trăm năm mươi.. "
" Năm Trăm "
Việt Hoàng chưa vội lên tiếng đã có những tiếng người thét giá tiếp theo, bất quá giọng nữ tử kia vẫn không ngừng thét giá, nàng có lẽ rất cần nó.
" Sáu trăm "
Tiếng nữ tử vừa cất, đã không ai nói thêm lời nào, hiển nhiên đây chỉ là một khối Chân Thạch nhỏ, không xứng đáng để bọn chúng bỏ ra cái giá lớn mà chỉ mua được một viên.
Nữ tử có vẻ thấy sắp đấu giá thành công, bất quá..
" Tám Trăm Ngân Tệ Thượng Phẩm. "
Giọng nói rõng rạc của một tên nam tử khiến nàng như chết lặng, kẻ đó không ai khác chính là việt Hoàng.
Đan Chắp sự ngồi bên cũng có một chút hú vía, bỏ một cái giá như vậy chỉ để mua một khối Chân Thạch nhỏ.
Mà nữ tử kia như có vẻ tức giận, miệng rất muốn hét giá thêm nhưng có gì đó khiến nàng không làm được.
" Thành công, vật phẩm sẽ được chuyển cho đạo hữu sau. "
Với kinh nghiệm của một doanh nhân, Việt Hoàng biết ra một cái giá lơn như vậy quả không đáng bất quá, nó thực sựu rất quan trọng với Yêu Nhiên trong thời điểm này.
" Kế tiếp sẽ là viên thứ hai, giá khởi điểm vẫn là ba trăm Ngân tệ Thượng Phẩm. "
Lần này thậm chí không có thêm một tiếng người nào lên tiếng trước, nữ tử mang áo choàng kia thậm trí vừa dơ tay lên định hét giá thì..
" Tám Trăm Ngân Tệ Thượng Phẩm."
Toàn trường xửng xốt, ngay cả những kẻ vốn không hứng thú với khối Chân Thạch kia cũng hướng sự chú ý đến kẻ vừa với thét giá.
Việt Hoàng!
* * *
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT