Editor: Cá Mặn

Beta: Karma Miao

Lúc Lý Tư Niên thốt ra lời cự tuyệt, Mã Trì vẫn giữ nụ cười chắc nịch trên môi. Phải hỏi lại Lý Tư Niên một lần nữa, xác nhận đối phương thật sự từ chối, nụ cười của hắn đông cứng lại trên khuôn mặt, chuyển thành một biểu cảm khó tin.

“Vì sao!?” Mã Trì mở to hai mắt nhìn: “Anh nấu ăn ngon như vậy, cam tâm ở chỗ này cả đời sao? Hay anh sợ thất bại? Không vấn đề gì hết, tôi bỏ tiền, thất bại người bồi thường cũng là tôi, anh sẽ không mất mát gì cả.”

Lý Tư Niên vẫn như cũ bày tỏ: “Ý tưởng của cậu rất tốt, nhưng tôi cảm thấy không quá hứng thú, vẫn là thôi đi.”

Mã Trì không hiểu, thậm chí có chút bài xích tư tưởng này: “Tại sao không? Anh mới hai mươi mấy tuổi đầu, cả đời này không thừa dịp tuổi trẻ mà đấu tranh, chẳng lẽ chờ đến lúc già rồi mới đi nỗ lực sao?”

Lý Tư Niên khẽ lắc đầu: “Mỗi người đều có những mục tiêu theo đuổi khác nhau. Nơi này theo ý cậu thì tồi tàn, nhưng với tôi thì yên bình và xinh đẹp. Có lẽ cậu cảm thấy tôi không đấu tranh hay làm việc chăm chỉ thì phí cả đời, nhưng tôi chỉ muốn có một cuộc sống bình đạm như vậy thôi. ”

“Hơn nữa mọi người có định nghĩa khác nhau về tiền. Có thể trong quan niệm của cậu không có nổi trăm triệu nhân dân tệ chính là nghèo, nhưng trong quan niệm của tôi, chỉ cần ăn no mặc đủ không lo cơm áo gạo tiền thì không phải nghèo. Cậu cảm thấy tôi không có tiền, nhưng tôi không cảm thấy mình nghèo khổ, tôi rất hưởng thụ sinh hoạt như hiện tại.”

“Tôi biết cậu không lý giải được, cậu có lòng cầu tiến là chuyện tốt, nhưng động lực của cậu nên được dùng để thúc đẩy chính mình chứ không phải đem đi ràng buộc, áp đặt lên người khác.”

Quán ăn nhỏ chỉ có ba người, giọng Lý Tư Niên trùng xuống, Mã Trì nghe xong không nói tiếp, trong tiệm liền trở nên yên tĩnh.

Im lặng vào lúc này có vẻ hơi xấu hổ.

Khương Dung Hiên không biết khi nào buông xuống chiếc đũa, tựa lưng vào ghế dựa, đầu nghiêng nhẹ nhìn người ngồi bên, ánh mắt có chút sâu thẳm.

Lý Tư Niên nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: “Trước đây tôi đã từng rất cố gắng, nhưng kết quả lại không được như ý. Ít nhất tôi không hề cảm thấy vui sướng, không chỉ không vui, mà còn đánh mất đi rất nhiều thứ. Tôi không muốn sống một cuộc sống vất vả cường độ cao nữa, tôi thích cuộc sống thanh nhàn như thế này.”

Anh dừng một chút, một lần nữa nhìn Mã Trì: “Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã chọn tôi làm đối tượng hợp tác, nhưng thành thật xin lỗi, trước mắt tôi thực sự không có bất kỳ tham vọng nào.”

Người ta đã bày tỏ như vậy, Mã Trì cũng không còn lời gì để nói nữa, chỉ có thể gật đầu, hy vọng Lý Tư Niên suy xét kỹ lưỡng, sau này nếu muốn xây dựng sự nghiệp có thể đến tìm hắn bất cứ lúc nào.

Khương Dung Hiên bắt chuyện đúng lúc, mở ra những chủ đề khác, ăn bữa cơm này cũng không có gì là xấu hổ.

Cơm nước xong, Khương Dung Hiên định trả tiền, Lý Tư Niên che lại mã QR can ngăn: “Cậu lần trước đưa dư 500, trừ tiền cơm hôm nay còn dư lại 300, không cần trả nữa. Nếu lần sau lại đến, cũng không cần trả.”

Khương Dung Hiên nghe thế không nhất quyết muốn đưa nữa, cất lại di động.

Lúc ra cửa, y ngoảnh đầu nhìn Lý Tư Niên đang dọn bàn, sau đó cao giọng hỏi: “Anh chủ Lý, lần sau khi nào anh mở cửa? Đồ ăn của anh thật sự rất dễ gây nghiện cho người khác.”

Lý Tư Niên cười với y: “Từ nay tôi sẽ mở cửa hàng ngày, lúc nào cậu muốn ăn thì cứ đến đây.”

Khương Dung Hiên đáp ứng, mới vừa đi ra hai bước, lại quay đầu lại: “Anh chủ à, tôi họ Khương.”

“Được, tôi nhớ rồi.” Lý Tư Niên nói: “Hoan nghênh lần sau lại đến.”

Hôm nay khách nhân vẫn chỉ có mỗi Khương tiên sinh cùng bạn của y, Lý Tư Niên đợi đến tám giờ tối, cũng không đợi được thêm khách nào, liền đóng cửa đi về.

Về nhà trước tắm rửa thơm tho mới mở ra di động, mười phút trước có người nhắn WeChat cho anh, là một blogger tên Hỉ Hỉ, hai người từng nói chuyện với nhau sau đó liền thêm WeChat, anh cũng thường hay nói chuyện phiếm với Hỉ Hỉ mấy vấn đề như quay video này nọ.

Hỉ Hỉ: 【Bạn yêu dấu ơi, cậu sắp nổi tiếng rồi đó, lúc phất lên đừng quên huynh đệ nha. 】

Lý Tư Niên không biết hắn đang nói cái gì, gửi một dấu chấm hỏi qua.

Hỉ hỉ một giây sau trả lời:【 Cậu không coi diễn đàn C hả? Cái sự kiện mỹ thực cậu tham gia đó, giờ cậu đang xếp hạng nhất đấy, lúc hai tiếng trước cậu đã vượt lên trước Trư Trư rồi. Trước mắt số phiếu bầu hiện đang tăng lên 5000 phiếu mỗi giờ, nếu cứ theo tiến độ này đến 19:00 ngày mai kết thúc sự kiện là cậu thắng chắc rồi!! 】

Nhìn tin nhắn Hỉ Hỉ gửi, phản ứng đầu tiên của Lý Tư Niên không phải vui mừng mà là nhíu mày.

Một giờ tăng 5000 phiếu? Lúc kênh bình chọn vừa mở ra cũng không tăng khoa trương đến vậy, toàn bộ hoạt động từ đầu tới cuối cũng không có người nào có tốc độ phiếu bầu tăng nhanh như vậy.

Số liệu này thật sự không có vấn đề gì sao?

Lý Tư Niên mở diễn đàn C, trang đầu chính là sự kiện mỹ thực, anh nhấp vào, vị trí thứ nhất đã đổi thành anh từ lúc nào.

Mở ra bình luận video, quả nhiên người comment chúc mừng chỉ là số ít, tỏ ra nghi ngờ lại càng nhiều hơn.

【Buổi sáng tôi xem Trư Trư cùng Hằng Năm Có Ngày Này cách nhau 7000 phiếu, sao hiện tại Hằng Năm Có Ngày Này lại hơn Trư Trư 30.000 phiếu? 】

【 Ơ này…… Tăng phiếu!? Tăng cũng rõ ràng quá đi? Tôi tính toán thử hình như 1 tiếng tăng 5000 phiếu, làm sao mà khoa trương dữ vậy được? 】

【Lúc trước là một ngày tăng bảy tám ngàn, nhiều nhất một ngày tăng một vạn, hiện tại một giờ liền tăng 5000, emmmmmm】

Lý Tư Niên nhìn bình luận, trong lòng liền có đáp án.

Tụng Nguyên tìm anh hợp tác, phỏng chừng chính là loại thứ hai, muốn ép giá Trư Trư.

Hết chương 14

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play