So với bất kỳ người nào thì Chu Thiến đều hiểu mục đích của Chu Dĩ Nhu hơn, cô chỉ nghĩ muốn dựa vào hôn nhân thương mại, mượn chuyện này lung lạc Giang gia để làm vợ chồng Giang Hải Minh giúp cô, càng sâu đến có thể lấy thân phận trưởng bối ngăn Viên Sơ Nhụy ra tay với Hưng Lan. Một khi Viên Sơ Nhụy nghe lời rời đi, Chu Dĩ Nhu cùng nàng liền sẽ trở lại trạng thái đối kháng ban đầu một lần nữa, cũng sẽ bởi vì cơ hội mấy năm trước nàng đi nước ngoài kết giao nhân mạch mà lại rơi xuống thế hạ phong.

Chu Thiến ngồi ở trong văn phòng, trong tay nắm bút máy chậm rãi mà ở trên bàn vẽ vòng, suy nghĩ muôn vàn.

Nàng có thể hiểu nguyên nhân Chu Dĩ Nhu lựa chọn hàng giả Giang Nhã Lăng, lại giống như không thể hiểu. Nguyên nhân lựa chọn đơn giản là trên đầu Giang Nhã Lăng còn treo danh hào tam tiểu thư Giang gia. Mà nói khó nghe một chút thì chính là còn có chút giá trị lợi dụng. Nàng vô pháp hiểu chính là cho dù người này lại có giá trị lợi dụng thì cũng chỉ là một hàng giả.

Hàng giả làm sao có thể cùng danh chính ngôn thuận so sánh với Đào Hựu Tình? Huống chi Chu Dĩ Nhu còn chèn ép Đào Hựu Tình —— thời gian gần như 5 năm.

Nghĩ đến đây, Chu Thiến buông bút máy, ngửa đầu dựa vào ghế làm việc, mở to đôi mắt hắc bạch phân minh không chớp mắt mà nhìn đèn thủy tinh giống giọt nước treo ở trên đỉnh.

5 năm, một người nghệ sĩ có thể có mấy cái 5 năm?

Chu Dĩ Nhu cư nhiên còn dám lựa chọn Giang gia, cô sẽ không sợ về sau thấy Đào Hựu Tình sẽ xấu hổ, không sợ Đào Hựu Tình hận cô sao? —— kia chính là đại tiểu thư Giang gia a, hòn ngọc quý chân chính trên tay Giang gia, hoặc là tâm can bảo bối của Viên Sơ Nhụy, ai dám chọc đến?

Cho nên nàng đối với lựa chọn của Chu Dĩ Nhu chọn một cái mê man bên cạnh, có thể hiểu được và cũng không thể hiểu được.

Chu Dĩ Nhu này rốt cuộc là tính cái gì? Hoảng không chọn đường? Chu đại tiểu thư kiêu ngạo tự phụ cao cao tại thượng cũng có hôm nay?

Đáng tiếc, Chu Thiến lại không cảm thấy chính mình là người tốt gì, cũng sẽ không bởi vì cùng mẹ mà nhân từ nương tay. Ở địa vị cao, ai có thể dẫn dắt Hưng Lan đi đến thời đại huy hoàng càng thêm cường thịnh thì có thể ngồi trên chiếc ghế kia của Hưng Lan, cho nên nàng cũng sẽ không để mưu kế của cô thực hiện được.

Cùng Giang Nhã Lăng kết hôn, cùng Giang gia liên hôn?

—— như thế nào có thể không hỏi Tiểu Viên Đổng mang thù trước là có đồng ý hay không?

Trên chuyện đang gây trở ngại Chu Dĩ Nhu, Chu Thiến vốn tưởng rằng chính mình có thể ngồi yên vị trí thứ nhất, nhưng sau khi gặp được Viên Sơ Nhụy nàng phát hiện chính mình còn chưa đủ tư cách. Ít nhất nàng không làm được chuyện vô điều kiện giúp người khác thượng vị chỉ vì chèn ép một kẻ thù.

Hoặc là nói, nàng không giống Viên Sơ Nhụy có nắm chắc có tự tin như vậy, ở trong mắt người khác cô ấy là giúp một người thượng vị, nhưng ở trong mắt cô ấy có lẽ chính là bồi con ít chơi một hồi thôi. Bất luận nơi đối phương có được cao bao nhiêu thì đứa nhỏ vẫn là đứa nhỏ thôi. Viên Sơ Nhụy người này làm chuyện gì, cũng cho người ta cảm giác thật giống như mọi chuyện vốn dĩ đều bị cô khống chế, không có một quân cờ sẽ lệch khỏi quỹ đạo cô bố trí.

Người khủng bố như vậy lại vì một Đào Hựu Tình khăng khăng một mực...... Đào Hựu Tình nhất định không đơn giản, trên người nàng trừ bỏ diện mạo, tất nhiên có chỗ gì hơn người. Chu Thiến khẳng định mà nghĩ.

Nhưng vừa lúc là cái khăng khăng một mực này giúp Chu Thiến, nếu người thích Đào Hựu Tình không phải Viên Sơ Nhụy, nàng chưa chắc có thể có hậu thuẫn cường đại như vậy để đối kháng cùng Chu Dĩ Nhu. Cho nên nàng lựa chọn trước đem tin tức tiết lộ cho Viên Sơ Nhụy, nhìn xem cô sẽ làm thế nào.

Một là muốn thăm dò thái độ Viên Sơ Nhụy, nàng lo lắng Viên Sơ Nhụy thật sự sẽ bị quản chế với hai vị gia chủ Giang gia. Hai là vì quan sát thủ đoạn của Viên Sơ Nhụy. Nàng vô pháp phủ nhận ở nơi Viên Sơ Nhụy này xác thật có thể học được rất nhiều, có lẽ những cái đó đối với Viên Sơ Nhụy tới nói chỉ là da lông.

......

Viên Sơ Nhụy cầm điện thoại đi đến ban công nhận cuộc gọi, đi lên liền nghe được một tiếng "Chúc mừng". Cô nhướng mày, ngữ khí bình tĩnh vô cùng: "Chúc mừng cái gì?"

Chu Thiến cười nói: "Giang chủ tịch cùng Giang thiếu gia tự mình vì Giang tiểu thư cổ vũ, nhất định có thể làm doanh số Giang tiểu thư vừa sáng tạo lại cao, cũng có thể hỗ trợ comeback lần này của cô ấy lấy được thành tích sáng mắt hơn.."

Nàng là đang nói thật.

Mỗi cấp cao của công ty giải trí đều sẽ chú ý xu hướng của thị trường, thêm vào nhóm nghệ sĩ đỉnh tầng. Đào Hựu Tình chỉ dùng thời gian không đến một năm, lần thứ hai comeback doanh số đã có thể so với nhóm nhạc, hơn nữa nàng ở phương diện chương trình giải trí cũng để lại rất nhiều ấn tượng khiến người khắc sâu, làm người đã muốn thấy nàng ở trên sân khấu, lại muốn thấy nàng ở trên chương trình, các mặt đều xác minh nhân khí nàng rất hot, thực lực không thể khinh thường.

Nghe thấy nàng khen Đào Hựu Tình, biểu tình Viên Sơ Nhụy ôn hòa không ít, nhưng cũng là bởi vì Đào Hựu Tình mới ôn hòa, mà không phải bởi vì người khen.

"Chuyện gì?" Viên Sơ Nhụy ngắn gọn sáng tỏ mà mở ra chủ đề.

Chu Thiến theo đề tài cô mở: "Một chuyện đại khái là chuyện nhỏ."

Viên Sơ Nhụy xoay người ở ghế mấy ở ban công ngồi xuống, hai chân theo thói quen tính ưu nhã gác nhau: "Nói đi."

Chu Thiến khí định thần nhàn nói: "Chuyện chị tôi cùng Giang Nhã Lăng."

"Đào Nhã Lăng." Viên Sơ Nhụy đạm nhiên mà mở miệng sửa đúng nàng.

Tuy rằng Giang Nhã Lăng hiện tại vẫn là tam tiểu thư Giang gia, nhưng nếu bạn nhỏ nhà cô không thừa nhận cái danh tam tiểu thư này tồn tại, vậy cô cũng sẽ không thừa nhận, nên là họ gì, thì nên là họ đó.

Chu Thiến biết nghe lời phải: "Đào Nhã Lăng." Lại nói, "Chị của tôi muốn cùng Đào Nhã Lăng kết hôn."

Viên Sơ Nhụy nghe vậy, vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, chuyện này nên làm người nghe được kinh ngạc, nhưng không biết vì cái gì đối với cô tới nói lại là trong vòng dự kiến.

Chu Dĩ Nhu năm đó muốn Giang Nhã Lăng như vậy, thậm chí nguyện ý vì nàng chèn ép nghệ sĩ công ty mình, làm Đào Hựu Tình bị bắt từ bỏ ước mơ sân khấu, 5 năm không có tiếng tăm làm chim hoàng yến. Nhìn xem cô làm việc này, trực tiếp sẽ tính kế cô ta cùng Giang Nhã Lăng kết hôn không phải lại thích hợp quá sao?

Nhưng cô cũng không ngốc, không có khả năng liền nhìn Chu Dĩ Nhu kết thân cùng Giang gia như vậy, làm Đào Hựu Tình ngột ngạt, làm cô ngột ngạt. Cô lại không muốn cùng người này có nửa điểm quan hệ, tin tưởng bạn nhỏ của cô cũng nghĩ vậy.

Chu Dĩ Nhu nếu muốn cùng Giang Nhã Lăng kết hôn, vậy kết đi —— bất luận hiện tại là cùng Giang Nhã Lăng hay là Đào Nhã Lăng đính hôn, cuối cùng cô ta cưới về nhà...... Sẽ chỉ là Đào Nhã Lăng.

Viên Sơ Nhụy nâng lên dùng mu bàn tay nhẹ thác cằm, hỏi: "Chu Dĩ Nhu cùng Đào Nhã Lăng quan hệ bây giờ rất tốt sao?"

Cô muốn biết rõ ràng một chuyện, Chu Dĩ Nhu rốt cuộc có biết chuyện chính mình năm đó bị Giang Nhã Lăng lợi dụng hay không, nếu biết thì với tâm thái kiêu ngạo tự phụ của cô ta, hẳn là sẽ thẹn quá thành giận mà đoạn tuyệt lui tới cùng Đào Nhã Lăng mới đúng.

Chu Thiến hồi ức một chút, đáp: "Khá tốt."

Ở trong ấn tượng của nàng, Chu Dĩ Nhu cùng Giang Nhã Lăng ngẫu nhiên sẽ ra ngoài hẹn hò. Nếu quan hệ không tốt, Chu Dĩ Nhu hẳn là không sức lực ứng thừa Giang Nhã Lăng mới đúng, bởi vì Chu Dĩ Nhu có đôi khi ở trên chuyện hay vậy mình không thích vẫn là rất thành thật, thành thật đến làm người muốn đánh cô ta.

Chu Dĩ Nhu phàm là có chút bộ dáng chị gái, nàng cũng không đến mức liên hợp Viên Sơ Nhụy người ngoài này tới đối phó cô —— cô bất nhân nàng bất nghĩa, bất quá như vậy.

Viên Sơ Nhụy trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên, cô đến tột cùng là nên khen Chu Dĩ Nhu có thể kiên nhẫn vậy, hay là nên khen cô ta thiên chân bị chẳng hay biết gì? Bất quá không sao cả, chuyện này cô sẽ không dễ dàng mà cho qua đi như vậy, nếu là nhược điểm vậy nên lợi dụng cho tốt.

"Nga, như vậy a." Viên Sơ Nhụy bình tĩnh mà nói ra bốn chữ này.

Chu Thiến bỗng nhiên không nắm bắt thái độ của cô, chân mày nhẹ nhàng nhăn lại hỏi: "Cho nên cô tính toán làm sao bây giờ?"

"Làm sao bây giờ?" Viên Sơ Nhụy phát ra một tiếng cười khẽ, đột nhiên hỏi một câu, "Cô lại muốn từ nơi này của tôi học được cái gì?"

Chu Thiến dừng một chút, sau cổ mạc danh nổi lên một cổ hàn ý, lại một lần không tự giác mà tâm sinh kính sợ với Viên Sơ Nhụy.

Viên Sơ Nhụy rốt cuộc là cái cái dạng người gì a, vì cái gì có thể sờ tâm thái người khác đến rõ ràng như vậy? Giống như đang nhìn một vật trong tay, mỗi một chỗ chi tiết đều bị cô chặt chẽ mà niết ở lòng bàn tay.

Chu Thiến thực mau phục hồi tinh thần lại, mặt dày vô sỉ cười nói: "Tiểu Viên Đổng kinh nghiệm phong phú, người lại thông minh, ai không muốn có thể cùng Tiểu Viên Đổng học thêm chút?"

Viên Sơ Nhụy hơi hơi mỉm cười, cũng không nói tiếp. Cô cảm thấy Chu Thiến thật thông minh, lại thức thời, dạy nàng đối phó Chu Dĩ Nhu cũng rất thú vị. Nàng giống như là cô giáo của Chu Thiến, dạy cho nàng lý luận lại buông tay để nàng chính mình động thủ, cuối cùng thu bài thi đã giải, phê thượng khiến người vừa ý chút.

Cô xác thật vừa lòng Chu Thiến có thể bức Chu Dĩ Nhu đến muốn đến nông nỗi phải liên hôn thương mại, này không phải vừa lúc có thể thuyết minh cô dạy rất tốt sao?

Nếu tình huống không có phức tạp như vậy, cũng không có Chu Dĩ Nhu, cô nói không chừng thật sự sẽ xem Chu Thiến như học sinh chậm rãi dạy nàng như thế nào làm một người lãnh đạo ưu tú. Tựa như Giang Thu Dương về sau sẽ tiếp quản Cực Quang, cô cũng sẽ làm cô giáo dạy Giang Thu Dương.

Cô càng cảm thấy chính mình quả nhiên không thể quá thanh nhàn, một khi rảnh rỗi thì chuyện nhàm chán gì cũng đều muốn làm.

Bất quá hiện tại sao......

"Đợi đi." Viên Sơ Nhụy vừa chuyển thái độ, vô tình nói, "Vợ của tôi còn đang quảng bá, đừng lấy những việc này quấy rầy đến em ấy."

Hết thảy đều phải chờ đến Đào Hựu Tình không bận nữa lại nói, vạn vật trên đời đều không quan trọng bằng bạn nhỏ của cô, cô lại không nghĩ để điểm này phá sự phá hư tâm thái Đào Hựu Tình.

Mà Chu Dĩ Nhu bên kia, cứ kệ cô ta đi thôi, tốt nhất là hiện tại cô ta liền lãnh giấy hôn thú về, kết hôn đi rồi mang người về nhà. Bởi vì hành động càng nhanh, diễn mới càng đẹp, cái gì cũng chưa phát sinh vậy nhàm chán quá a.

Chu Thiến bị tắt điện thoại: "......"

Này liền kêu là vợ rồi? Kêu đến còn rất thuận miệng?

Kỳ quái, nàng gọi điện thoại là tới là để ăn cẩu lương sao?

Đào Hựu Tình vừa tới đến ban công, Viên Sơ Nhụy vừa khéo mới vừa tắt điện thoại. Đào Hựu Tình nhìn xem điện thoại của cô lại nhìn nhìn mặt cô, hỏi: "Chị vừa gọi điện thoại với ai?"

Viên Sơ Nhụy nâng lên mí mắt, vừa lúc thấy thân ảnh Giang Thu Dương đưa lưng về phía các nàng nghiêm túc đánh bông bơ, vì thế thu hồi tầm mắt, nâng mặt Đào Hựu Tình, cúi người về phía trước, mãn hàm tình yêu hôn lên một cái.

"Một nửa học trò." Nàng như vậy trả lời.

Cô là người dạy, quay lại cũng coi như học sinh cô cũng không sai.

Đào Hựu Tình: "......"

Đào Hựu Tình suy nghĩ sâu xa một lát, nói: "Cô ấy nhất định đắc tội người cô giáo như chị."

Mặt trong ngón tay Viên Sơ Nhụy ở trên khuôn mặt nàng ôn nhu phất quá, trong thanh âm mang theo vài phần tò mò: "Ha? Vì cái gì nói như vậy?"

Đào Hựu Tình vẻ mặt nghiêm nghị mà nói: "Bởi vì chị đều không phải nói cô ấy ' một người '."

Viên Sơ Nhụy: "......"

Nói còn rất nói có sách mách có chứng, làm người ta không cách nào phản bác?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play