Đào Hựu Tình bi thiết mà cảm thấy bản thân lúc trước thật sự không nên hạ phàm, không hạ phàm tóc liền sẽ không bị nhìn chằm chằm, hiện tại nàng đã hối hận, phi thường hối hận —— Vương Húc Vĩ không phải người!

Nàng cầm tờ nhiệm vụ xem tóc nàng là địch kia lặng im nhìn, từ góc độ Roman Vân cùng Miêu Miểu cùng với khán giả tới xem, mặt đã nàng đã giận đến sắp nổi lửa, hậu kỳ còn rất tri kỷ mà ghép cho nàng một ngọn lửa bừng cháy, cùng chú thích: Có lẽ, cuộc sống người đàn ông kia sắp tận thế......

Roman Vân càng may mắn khi chính mình đã đổi tấm card cho đồng đội người kia, để nàng tự nhổ tóc người kia còn luyến tiếc, càng đừng nói là để cho người khác tới nhổ tóc người kia, như vậy chỉ sợ tim người kia sẽ đau đến chảy máu.

Đào Hựu Tình nhắm mắt lại, hít vào một hơi thật sâu, mỉm cười nói: "Có nhiệm vụ là lấy đầu chó thượng hạng của Lão Vương không? Tôi muốn lớn mật nếm thử một chút."

Ý đồ với tóc của nàng đều là kẻ thù không đội trời chung với nàng!

Miêu Miểu cùng Roman Vân vội vàng khuyên nàng: "Bình tĩnh bình tĩnh, này hẳn là không có, gϊếŧ người phạm pháp gϊếŧ người phạm pháp."

Khóe môi Viên Sơ Nhụy mỉm cười trấn an vỗ vỗ lưng nàng, chương trình vì để người xem cười cái gì đều có thể làm ra, cô cũng không thể ép Vương Húc Vĩ an bài cái gì để chiều ý tứ của các cô, như còn thú vị gì nữa?

Đào Hựu Tình nhịn không được làm nũng cáo trạng với cô: "Chị nhìn xem lão Vương thật là một kẻ tàn nhẫn, cư nhiên muốn rút người bạn trân quý của em!" Nói xong còn chôn ở trên vai cô bắt đầu giả khóc.

Roman Vân cùng Miêu Miểu vốn tưởng rằng sẽ thấy Viên Sơ Nhụy đẩy nàng ra, kết quả lại không có, Viên Sơ Nhụy còn thuận tiện ôm nàng một phen, nhẹ giọng an ủi nói: "Không có việc gì, quay xong chương trình em có thể tìm cậu ta tính sổ."

Ngụ ý chính là sẽ giúp nàng chống lưng.

Miêu Miểu, Roman Vân: "......"

Đây là đãi ngộ có quan hệ tốt cùng chủ tịch bá đạo sao? Từ nội tâm các cô phát ra hâm mộ.

—— khó trách lão Vương tới phỏng vấn sẽ nói chính mình là liều chết mời này đội này đến ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha

——Vĩ Vĩ, chương trình có anh, thật ghê gớm!

—— Chị Viên đối với cô ấy thật ôn nhu nga, hai cô ở chung cũng rất tự nhiên, ngày thường có phải đi qua nhà đối phương không ít không hay không! [ chanh ] có tiền thật tốt, tôi cũng muốn có tiền

—— a a a a a a a a a Sơ Tình CP thật ngọt!!!! szd! Sơ Tình CP szd!

Sau khi Đào Hựu Tình rải kiều xong, chỉ có thể tạm thời đối mặt hiện thực, ngoan ngoãn làm nhiệm vụ, một bên đau lòng không thôi mà kéo xuống một cọng tóc dài của mình, một bên lẩm nhẩm lầm nhầm: "Tôi phải thu thập mấy cọng tóc rụng trong nhà thôi, khi lên chương trình của Vương Húc Vĩ liền mang theo, để anh ta không có biện pháp lại động thủ với vật tôi trân quý......"

Chờ về sau lại có người mơ ước tóc của nàng, nàng trở tay là có thể móc ra một cọng có sẵn, như này thật là hoàn mỹ, còn có thể tránh đi đau khổ nhổ tóc!

Viên Sơ Nhụy nghe được nàng nói vừa buồn cười lại bất đắc dĩ, từ trong tay nàng đem tóc trân quý của nàng bỏ vào túi phong kín của Roman Vân đưa, Đào Hựu Tình nhịn không được nhìn thêm vài lần, như mẹ đưa con đi xa, lại nói: "Đối với nó tốt một chút."

Kia chính là tóc đẹp nàng vô cùng trân quý đó!

Viên Sơ Nhụy gật đầu, để nàng an tâm, làm bạn gái nàng nhất định sẽ bảo hộ mỗi một sợi tóc của nàng thật tốt.

Tổ chứng của chương trình xác nhận Viên Sơ Nhụy hoàn thành nhiệm vụ, ở trên nhiệm vụ của cô che lại cái chọc, cô cứ không tốn chút sức lực nào mà hoàn thành phân đoạn thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ của mình, sau đó quay qua Đào Hựu Tình nhìn chăm chú cẩn thận tỉ mỉ mà thu tóc vào túi áo, giữ bên người, sau đó bắt đầu xuống tay thực hiện ước định, giúp Roman Vân cùng Miêu Miểu hoàn thành nhiệm vụ.

Đầu tiên các cô muốn giúp hai người kia tìm được gạo cùng hạt giống còn có công cụ tưới nước, bốn người tránh đi hai tổ khác, khi thần không biết quỷ không hay mà xâm nhập phòng bếp, Đào Hựu Tình đã tô lại son môi thật tốt, thần thái tiện đà tự nhiên mà xoay đầu Viên Sơ Nhụy lại đây, không nói hai lời đi lên một ngụm lúc tất cả mọi người còn không kịp phản ứng lại thì ở trên gương mặt sạch sẽ của Viên Sơ Nhụy để lại một cái dấu môi cực kỳ chói loá, nhanh đến làm mọi người đột nhiên không kịp phòng ngừa.

Toàn bộ hành trình vẻ mặt Viên Sơ Nhụy bình tĩnh, tập mãi thành thói quen.

Roman Vân cùng Miêu Miểu hậu tri hậu giác mà bỗng nhiên quay đầu lại, trừ bỏ thấy được dấu son môi cái gì cũng chưa kịp nhìn đến, không khỏi lộ ra vài phần mất mát.

Miêu Miểu thử nói: "Này như không có vậy? Có phải quá nhanh hay không?"

Tôi còn muốn nhìn quá trình mà!

Kia chính là hôn Viên Sơ Nhụy a! Viên Sơ Nhụy tập đoàn Viên thị a!

Đào Hựu Tình bình tĩnh mà vươn nhiệm vụ đưa cho nhân viên công tác, bình tĩnh mà đáp: "A, đúng vậy, bằng không thì là cái gì?" Lại gắt gao mà nhìn chằm chằm người kia, hỏi lại, "Có muốn nhìn cái gì hay không?"

Miêu Miểu lập tức phủ nhận: "Không có! Tôi chỉ, chính là lo lắng quá nhanh, sợ camera quay không kịp!"

Đào Hựu Tình "Nga" một tiếng, nói: "Vậy cô có thể yên tâm, đã quay được rồi." Nói xong còn nhìn thoáng qua người quay phim, người quay phim gật gật đầu, xác nhận đã quay được chuyện thình lình xảy ra kia.

Miêu Miểu không biết nên nói cái gì, chỉ có thể hướng nàng trình ra một cái ánh mắt "Tráng sĩ người sống rất lợi hại". Ở cái tổ chương trình này, người có thể mặt không đổi sắc mà hôn Viên Sơ Nhụy như vậy người chỉ sợ cũng chỉ có vị đại tiểu thư Giang gia này, nhưng cô ấy vẫn như cũ cảm thấy đáng tiếc —— hai phần nhiệm vụ này đối với các cô mà nói quả nhiên là đề bài tặng điểm! Càng giận chính là tôi cư nhiên bỏ lỡ trường hợp Tiểu Viên Đổng bị hôn!

Roman Vân liền rất hâm mộ Viên Sơ Nhụy, nàng cũng muốn được idol hôn......

—— miêu miêu đừng khổ sở, chúng ta đã giúp cô nhìn, đó chính là rất nhanh, còn rất dùng sức [ đầu chó ]

—— mặt hai người lúc hôn sao đều tự nhiên như vậy? Xem ra ngày thường quan hệ các cô quả nhiên rất tốt, tình chị em xã hội chủ nghĩa cảm động đất trời!

—— khả năng bởi vì đã âm thầm hôn qua vô số lần đi, ân tin tưởng [ đầu chó ]

—— kswl (ngọt chết tôi rồi) kswl (ngọt chết tôi rồi), Sơ Tình cp chính là thật, đều cho tôi đẩy!

Đào Hựu Tình cùng Viên Sơ Nhụy dựa vào đề bài tặng điểm này liền ngồi lên vị trí thứ nhất, đạt được một trăm tích phân, do đó mở ra đường chậm rãi hỗ trợ. Hai người ở trong hạn một giờ, giúp đỡ Miêu Miểu cùng Roman Vân hữu kinh vô hiểm mà bắt lấy ngôi thứ ba, cũng coi như là thực hiện được hứa hẹn.

Phân đoạn thứ hai là trò chơi ghép nhóm - mông mắt, đổi sân chơi mới, ở trong khách sạn gần đó tiến hành cho nên toàn bộ bàn ghế đều bị dọn đi, mở ra sân thập phần thuận tiện cho hoạt động. Bốn phân đoạn, các khách mời được yêu cầu ghép thành một vòng tròn, sau khi âm nhạc kết thúc dựa vào số chương trình đưa ra mà ghép nhóm, ai ghép nhóm thất bại sẽ bị loại theo quy tắc. Hai người lưu đến cuối cùng sẽ cùng chơi trò mông mắt đoạt ghế, từ đó chọn ra vị trí đứng đầu và thứ hai, cho tích phân khen thưởng duy trì thứ hạng.

Bịt mắt tổ chương trình cung cấp một chút ánh sáng cũng không lọt vô được, ở dưới trạng thái không thấy rõ như vậy tiến hành định số ghép nhóm, khó khăn lại tiến thêm một bước tăng lên.

Kết quả Đào Hựu Tình ở vòng thứ nhất bảy người ghép nhóm liền chịu khổ bị loại, không nói gì mà làm người xem bạo cười, thậm chí còn muốn tự hỏi thời lượng của mình từ đó không đủ hay không. Mà Viên Sơ Nhụy sau khi tiếng còi vang lên, mê mang lại nhanh chóng mà không biết làm sao bị đám người ôm chặt, hơn nửa ngày cũng chưa phản ứng lại như vậy chính mình liền sống sót.

—— ha ha ha ha ha ha Đào Đào chơi trò chơi này không được a!

—— cô thua không khỏi quá nhanh di! Cô nhìn xem Tiểu Viên Đổng bị vây quanh, kín không kẽ hở!

—— Tiểu Viên Đổng: thắng được như vậy liền rất đột nhiên

—— kế tiếp liền mời mọi người xem chương trình đặc biệt Hồng Đào Q : Trao ấm áp!

Trò chơi ở đợt thứ hai lúc hai người ghép nhóm, các cá nhân khác đều tìm được người ghép, liền thừa Viên Sơ Nhụy một người tứ cố vô thân* mà đứng ở giữa sân, duỗi tay thon dài ở giữa không trung chậm chạp sờ soạng, thoạt nhìn thập phần tứ cố vô thân, cùng người đồng đội sớm đổi ý của Đào Hựu Tình quả thật chính là vận mệnh như nhau.

(*Tứ cố vô thân: Ngoái nhìn bốn phía không có người quen, ý chỉ người cô độc không có người quen, thân thích)

Đúng lúc này, bên sườn máy quay phim đột nhiên xẹt qua một đạo tàn ảnh, giây tiếp theo trong lồng ngực Viên Sơ Nhụy có thêm một người. Đào Hựu Tình vẻ mặt thành khẩn mà ôm lấy Viên Sơ Nhụy, phảng phất chính mình cũng là người đang thi, hết thảy đều rất tự nhiên mà tiếng cười tổ sản xuất cũng tùy theo bùng nổ mà ra, quả thật phải vỗ tay tán dương.

Viên Sơ Nhụy không minh bạch đã xảy ra cái gì, chỉ biết chính mình giống như đột nhiên lại có thể sống sót...... Rốt cuộc hiện tại cô cũng thành công ghép nhóm hai người?

Vương Húc Vĩ cười thổi lên tiếng còi kết thúc, Viên Sơ Nhụy tháo bịt mắt xuống xem mình ôm ai, kết quả liền thấy bạn nhỏ nhà mình mặt đầy chân thành tha thiết mà dựa vào trên vai mình.

Viên Sơ Nhụy: "......"

Cô thân thiết mà cảm nhận được cái gì kêu "Tặng tôi vui mừng công dã tràng".

Cô hỏi: "Em đang làm gì?"

Đào Hựu Tình lại ôm cô chặt thêm vài phần, đáp đến một thân chính khí: "Trao ấm áp."

Vợ mình cô độc mà đứng ở giữa sân thoạt nhìn quá thảm, nàng không động thân ra sao mà được đây?

Viên Sơ Nhụy chỉ có thể vừa buồn cười lại bất đắc dĩ mà chấp nhận, được, tốt xấu Đào Hựu Tình còn luyến tiếc để cô thoạt nhìn cô độc.

Nhưng rất mau cô liền phát hiện có chuyện gì đó bắt đầu không thích hợp, Đào Hựu Tình như là từ tìm được lạc thú gì, phàm là ai ghép nhóm hai người không được, nàng liền phải xoa tay hầm hè mà xông lên đi trao ấm áp cho người bị loại, đưa đối phương vui mừng công dã tràng, làm đối phương hiểu rõ trên đời còn có Đào Hựu Tình ở đây, sau đó lại tươi cười xán lạn ngầm tràng, quả thật muốn không xong.

—— ha ha ha ha ha ha ha ha này ấm áp cũng quá cảm động

—— ta mục lặc, ta cũng muốn được Đào Đào ôm!

—— nàng rất xấu a ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha

Viên Sơ Nhụy mắt thấy người bị dư lại càng ít, mà Đào Hựu Tình còn giống cái tiểu hỏa tiễn lại muốn lao ra đi "trao ấm áp" như lúc đầu, căn cứ tâm lý chiếm hữu không muốn để bạn gái ôm người khác, cô không nói hai lời ở trước khi nàng lao ra kéo người về bên cạnh, làm nàng ngoan ngoãn đứng đó, còn chính khí nói nội dung quan trọng: "Trước nghỉ một lát."

Đào Hựu Tình quay đầu nhìn cô một cái, sóng điện não một giây liền đón được, lập tức hướng cô lộ ra một cái cười xán lạn, nhỏ giọng mà hống cô: "Em đây không phải đều vì thời lượng sao."

Tham gia chương trình là một chuyện, có thể xuất hiện bao nhiêu lần mặt lại là một chuyện, nàng không cho phép mỹ mạo của mình bởi vì bị loại quá sớm mà ở phân đoạn này mất hút!

Viên Sơ Nhụy nhẹ nhàng mà nhéo gương mặt nàng một chút, trong mắt có ý cười.

—— tới tới, con khỉ quậy, chăn nuôi viên Tiểu Viên Đổng ra tay!

—— lão bản nhìn không được ra tay chọc hhhhhhh

—— rất xin lỗi, tôi đột nhiên rất muốn xem hai cô tham gia chương trình yêu đương...... Sẽ rất ngọt, cam!

Kết quả hai người ở phân đoạn này thành công đứng bét, chỉ lấy đến 40 tích phân.

Thời gian ăn cơm trưa cũng bị Vương Húc Vĩ hoàn mỹ mà dung nhập cùng nhiệm vụ không quan hệ tích phân, bốn tổ khách mời cần phải nói trùng đáp án đồ ăn mình muốn, tổng cộng mười cái thẳng đến chọn xong mới thôi, tổ khách mời thảm nhất có thể dùng không khí ăn cơm, tổ chương trình còn tri kỷ mà vì tổ khách mời này đưa lên bgm* xây dựng không khí bi tình.

(*BMG: Background Music, Nhạc nền)

Đoạn này gọi là thành ngữ nối tiếp, Đào Hựu Tình cùng Viên Sơ Nhụy đều không có rớt dây xích, Viên Sơ Nhụy bị Vương Húc Vĩ dụng tâm kín đáo làm khó làm dễ gì cũng đều thuận lợi thông qua, thành công đạt được ánh mắt tán dương của Vương Húc Vĩ cùng với đồ ăn mỹ vị tới tay.

Sau khi ăn cơm trưa xong, có thời gian hai mươi phút bổ trang tu chỉnh, Đào Hựu Tình đang bổ trang, Viên Sơ Nhụy cùng Vương Húc Vĩ đứng ở bên cửa sổ nói chuyện phiếm, không có người dám tự tiện tiến lên quấy rầy hai người bọn họ.

Trò chuyện trò chuyện, Viên Sơ Nhụy bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, liền hỏi: "Cậu thành thật mà nói cho tôi, phân đoạn kết tiếp có thể xuất hiện văn đồng nhân hay không?"

Vương Húc Vĩ không chút nghĩ ngợi mà trả lời: "Tuyệt đối không có!"

Hắn còn nhớ rõ Viên Sơ Nhụy lần trước ở trên chương trình đọc văn đồng nhân đọc đến giống như Chú Đại Bi, người nghe được thanh tâm quả dục, chỉ muốn xuất gia. Hắn nhìn ra được cô lúc ấy là thật sự không thích văn đồng nhân, làm bạn cô không thể không có lương tâm cùng một hố hố cô hai lần cho nên lúc này đây trong chương trình hắn không có cho chuyện lực sát thương lớn này xuất hiện.

Vương Húc Vĩ đang muốn mở miệng nói "Cậu yên tâm, tôi sẽ không hố cậu nhiều như vậy, chúng ta đều là bạn bè...." nói trấn an như vậy, kết quả liền trước tiên nghe đến Viên Sơ Nhụy nói: "Nga, không có a......" Trong thanh âm hiển nhiên mang theo vài phần đáng tiếc.

Vương Húc Vĩ đột nhiên mộng bức: "......?"

Không phải, cậu như làm sao còn rất đáng tiếc a???

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play