“Quỷ Ác Mộng chân chính..."

Nam tử vuốt ngược tóc lặp lại một câu, sau đó lắc đầu, không nhịn được bật

cười và nói: “Thằng nhãi thật đáng buồn, ngươi cũng không biết Vạn Giới chi

Giới rốt cục là gì mà dám nói càn ở đây đã xuất hiện quỷ Ác Mộng?"

"–– Giết hắn!”.

Câu nói vừa dứt.

Một võ sư phía sau gã đi ra rồi bày ra quyền thế, quát: “Lãnh liệt sương giới,

khai!"

Chỉ một thoáng.

Bầu trời đêm, rừng cây, mặt cỏ, núi xa đã hoàn toàn biến mất.

Toàn bộ thế giới nhanh chóng đi xa.

Thay vào đó là một ngôi cao vô cùng to lớn được cấu thành từ bằng tinh lơ lửng

ở giữa không trung.

Liễu Bình cúi đầu nhìn nhìn dưới chân.

Băng tinh không ngừng lan tràn lên từ chân hắn, hình như muốn đông cứng hắn

lại ngay tại chỗ.

Chung quanh không có thứ gì cả.

Không có nơi nào có thể trốn tránh.

Trên bầu trời, mấy ngàn võ sĩ nhanh chóng tản ra thật trật tự, ùa đến từ các

phương hướng rồi bao vây hắn ở bên trong.

"Nơi này là sương giới, ngươi sẽ bị nhốt trên mặt bằng, không có cơ hội phản

kháng và tránh né nào cả-- Sinh mệnh của người phải kết thúc vào hôm nay,

thằng nhãi."

Nam tử vuốt ngược tóc cười nói.

Liễu Bình hoạt động hai chân một chút, làm bằng sương không ngừng lan lên

bong ra thành từng màng.

"Vậy phải đánh mới biết được."

Hắn đáp lại một câu.

"Đánh cái rắm!"

Thỏ Tử nhảy dựng lên từ trên vai hắn, phẫn nộ quát: “Sương giới chó má cái gì,

bổn đại gia ở chỗ này, đâu tới phiên các thế giới khác xuất hiện!"

"Liễu Bình, mở thế giới của chúng ta ra!"

"Làm làm làm! Làm chết bọn chúng!"

"Mau!"

ễ ấ

Liễu Bình nghe thúc giục mà không nhịn được, đành phải ra một ấn ngay tại

chỗ và nói: “Hắc Ám Luyện Ngục, khai!"

Thế giới bỗng chấn động.

Gần như trong nháy mắt, băng sương tràn ngập và ngôi cao, thậm chí cả sương

mù bị đông lại trên trời cao đều như hoa rơi nước chảy mà bay vút đi.

Ngay sau đó.

Một thế giới hoàn toàn mới theo đó mà mở ra.

Đây là một thế giới đen nhánh, mọi vật đều hoàn toàn ẩn đi, biến mất dưới sự

bao trùm của nó, cả khí tức cũng theo đó mà thu lại, cuối cùng không thể bị phát

hiện.- - Là Hắc Ám Luyện Ngục! Trong bóng đêm.

Liễu Bình sớm đã rời khỏi vị trí cũ.

Hắn ôm Sơ Vân Thường, tránh né đến một nơi khác cách đó hơn mấy ngàn mét.

Bởi vì quá mỏi mệt và hoảng sợ, còn vừa được chữa khỏi thường thể nên lúc

này Sơ Vân Thường đã rơi vào hôn mê.

Liễu Bình thật cẩn thận mà đặt nàng xuống, lúc này mới mở miệng nói: “Thỏ

Tử."

"Cái gì?"

Thỏ Tử đáp lại.

Liễu Bình châm chước mà nói: “Ta sưu hồn được một ít tri thức ––”.

"Muốn phá vỡ thế giới của đối phương thì trừ phi chiến thắng đối phương, hay

là làm bị thương nặng Linh của đối phương mới được –– Nhưng Thỏ Tử ngươi

lại có thể trực tiếp thay đổi thế giới của đối phương, làm được như thế nào

vậy?"

"Đùa cái gì vậy? Đó chỉ là cách làm dưới tình huống thực lực tương đương thôi

-- Trong số các Linh mà nói, ta mạnh hơn bất cứ kẻ nào trong bọn họ! Ngươi

hiểu hay không?"

Thỏ Tử trừng mắt mà nói.

Liễu Bình trầm ngâm đáp: “Cho nên...”.

"Cho nên lão tử có thể trực tiếp lật bàn, trong đám Linh vương bát đản đó, ai

dám triển khai thế giới ở trước mặt ta? Ta đồng ý chưa?"

Thỏ Tử điên cuồng kêu gào.

Giọt nước miếng mang theo hơi lạnh căm căm của nó phun lên cổ Liễu Bình.

Liễu Bình vô trán, có chút câm nín.

Thỏ Tử này thật kiêu ngạo.

Nhưng mà –– Nếu nó thật là Linh chủ tứ phía dưới Vĩnh Dạ Thần Trụ, vậy nó

thật sự có tư cách nói những lời này.

ầ ầ

Cho dù là Luyện Ngục Thần Trụ hay là Vĩnh Dạ Thần Trụ, nhũng Linh đó cũng

chỉ là những pho tượng đứng sừng sững trên đó, tính ra thì kích thước cũng chỉ

có nhân loại mà thôi.

Thỏ Tử này lại một mình chiếm cứ một “Sân bãi"

bốn mươi mét ở Vĩnh Dạ Thần Trụ! Chỉ hỏi còn có ai làm được như vậy! Lúc

này Thỏ Tử lại tràn đầy khó hiểu mà nói: “Không nên như vậy, ta nhớ triều Ác

Mộng thật sự sắp tới, vì sao Vạn Giới chi Giới lại có đức hạnh như thế này?

Chẳng lẽ nó không sợ diệt vong sao?"

"Thỏ Tử..."

Liễu Bình trầm ngâm mà nói.

"Nói."

Thỏ Tử nói.

"Ngươi cảm thấy Kỳ Quỷ như thế nào?"

Hắn hỏi.

"Cái này à, rất nhiều tên đạt được sức mạnh Dũng Hiện sẽ mất đi thần trí, đó là

đối tượng mà những Linh chúng ta cần phải diệt trừ."

Thỏ Tử nói.

"Nếu không mất đi thần trí thì sao?"

Liễu Bình hỏi.

"Vậy lợi hại, có thể cùng chúng ta thâm nhập vào tầng trong thế giới Ác Mộng,

tìm kiếm các loại bí mật –– Nhưng người như vậy rất ít thấy, thằng nhãi, ngươi

phải tiếp tục nỗ lực thêm."

Thỏ Tử nhún vai và nói.

"Được rồi, xem ra chúng ta không phải là kẻ địch."

Liễu Bình nói.

Thỏ Tử giơ móng vuốt lên và nói: “Đương nhiên không phải -- Ngươi yên tâm

đi, vừa rồi trên người của người xuất hiện sức mạnh Ác Mộng, thật ra là đạo cụ

mà tên kia vu hãm ngươi, ta thấy rõ ràng, sẽ không coi ngươi là loại quỷ Ác

Mộng mất đi thần trí."

"Ta không phải đang nói chuyện này."

Liễu Bình nói.

"Vậy là cái gì?"

Thỏ Tử hỏi.

Liễu Bình ấn tay vào hư không.

Một quyển sách lập tức xuất hiện, cũng theo đó mà tự động mở ra, để lộ một tờ

giấy nào đó.

Liễu Bình rút ra một thẻ bài từ tờ giấy này.

ấ ắ ể

Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một mảnh sa mạc hoang vắng, nhìn từ xa xa, có thể

trông thấy một nơi có loạn thạch tạo thành chốn mộ địa bên trong sa mạc.

"Đi."

Liễu Bình một tay ôm Sơ Vân Thường, một tay tung thẻ bài ra, Phanh! Thẻ bài

vang lên một tiếng động nhỏ.

Chỉ một thoáng, Liễu Bình mang theo Sơ Vân Thường và Thỏ Tử cùng xuất

hiện trong đống đá lởm chởm.

Thỏ Tử bay ra đi nhìn một vòng, kêu lên làm nước miếng bay tứ tung: “Đậu

má! Đậu má! Con mẹ nó đây là cái thứ gì vậy? Đây là nơi thực thể hóa của sức

mạnh Kỳ Quỷ!"

Nó đột nhiên nhìn về phía Liễu Bình, trong đôi mắt thỏ hiện ra vô số những phù

văn Vĩnh Da.

"Liễu Bình, thần trí ngươi cũng không thành vấn đề, sức mạnh Kỳ Quỷ an tĩnh

nghe theo mệnh lệnh của ngươi, chẳng lẽ thằng nhãi ngươi ––"

"Đúng vậy, như người suy nghĩ đấy."

Liễu Bình nói.

Hắn ôm Sơ Vân Thường, ngồi xổm xuống rồi ấn tay lên mặt đất.

Một khối quan tài màu đen dâng lên từ lòng đất.

"Mai táng!"

Liễu Bình quát khẽ lên.

Theo lời nói của hắn, trên người hắn và Sơ Vân Thường đều dâng ra một ngọn

lửa cháy bừng bừng.

Ngọn lửa này dời từ tay Liễu Bình vào trong quan tài kia.

Quan tài chậm rãi chìm xuống mặt đất.

Địa Chi Táng Tàng! Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng nhảy ra: “Sức

mạnh Dũng Hiện mà người và đồng bạn trúng phải đã bị mai táng."

"Sức mạnh này không có bất cứ cơ hội nào phát động."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play