Liễu Bình nhìn lướt qua hư không.

Chỉ thấy nhiệm vụ của hắn vẫn không có thay đổi nào cả -- “Xin hãy bảo đảm

bảng hiệu võ quán không bị bất cứ võ quán nào khác lấy đi."

Liễu Bình nhìn hàng chữ nhỏ này, hơi trầm ngâm rồi mở miệng nói: “Vân

Thường, chỉ có khiêu chiến và đánh bại chúng ta thì các võ quán khác mới có

thể lấy đi bảng hiệu võ quán, là vậy đúng không?"

"Đúng vậy."

Sơ Vân Thường nói.

"Có tình huống nào khác -- Ý ta là dưới tình huống cực đoan nào đó, võ quán

khác vẫn có thể lấy đi bảng hiệu của chúng ta?"

Liễu Bình hỏi.

"A, chỉ có một tình huống."

Sơ Vân Thường suy nghĩ, sau đó nói.

"Là gì?"

Liễu Bình hỏi.

"Chúng ta đều đã chết."

Sơ Vân Thường nói.

Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, ánh mắt lại hướng ra con phố phía ngoài lần

nữa.

Chỉ thấy trên mấy chiếc xe đậu ở bên đường, có bảy tám nam tử đang ngồi

trong xe hít mây nhả khói.

Khi Liễu Bình tập trung nhìn lại, trên đầu bọn họ lập tức hiện ra một hàng chữ

nhỏ tương tự: “Sát thủ cao cấp."

Liễu Bình hơi trầm ngâm, sau đó giữ chặt Sơ Vân Thường đang chuẩn bị đi ra

cổng.

"Thế nào? Chúng ta không đi về trước sao?"

Sơ Vân Thường kỳ quái mà hỏi.

"Chờ một chút."

Liễu Bình nói.

"Nhưng hôm nay không làm được thủ tục mà."

Sơ Vân Thường nói.

"Quan viên bọn họ đều đang mở họp sao? Ta đoán không phải như thể -- Ít nhất

Tả đại nhân không đi họp gì cả."



Liễu Bình lạnh nhạt nói.

Không chỉ như thế.

Cửa sổ đại sảnh trực tiếp từ chối đơn xin đóng cửa quán, rất có thể là do Tả đại

nhân kia giở trò quỷ.

Ba mươi hai võ quán đã chuẩn bị sẵn sàng, muốn tiêu diệt võ quán Huyết Tâm

Lưu Phái.

Nếu đã chuẩn bị hết mọi thứ, chứng tỏ cao tầng Võ Minh đã có đại nhân vật gật

đầu đồng ý chuyện này.

Vậy dựa vào cái gì họ Tả không bị mua chuộc? Bán đứng hắn và Sơ Vân

Thường là có thể chia sẻ nổi lo cho các đại nhân vật cao tầng, lại có thể có được

chút chỗ tốt từ ba mươi hai võ quán.

Cớ sao không làm!

"Nếu không trở về võ quán, chẳng lẽ chúng ta cứ nán ở nơi này?"

Sơ Vân Thường hỏi.

Liễu Bình cười cười, nói: “Võ Minh là cơ cấu quản lý tất cả võ giả, có lẽ vẫn

cần chút mặt mũi... Nếu ai bị giết trong tòa nhà Võ Minh thì nhất định là chuyện

làm chấn động thiên hạ, có đúng vậy không?"

"Đương nhiên, nhưng vì sao đột nhiên lại nói đến điều này?"

Sơ Vân Thường hỏi.

"Đi, chúng ta lại đi tìm Tả đại nhân."

Liễu Bình nói.

"Còn tìm hắn?"

Sơ Vân Thường nói.

"Hắn có Linh hay không? Ngươi có thể nhìn ra thực lực của hắn như thế nào

không?"

Liễu Bình hỏi nhỏ.

"Hắn chỉ là một quan viên văn chức, không có Linh, võ nghệ qua loa tầm

thường."

Sơ Vân Thường nói.

"Ngươi đừng lên tiếng, cũng đừng lộ ra biểu cảm gì khác lạ, hiện tại ta nói với

người hai việc."

Liễu Bình liếc nhìn Sơ Vân Thường một cái.

Sơ Vân Thường gật gật đầu.

"Thứ nhất, họ Tả này có vấn đề, chờ lát nữa đi vào người lập tức khống chế

hắn, đừng để hắn mở miệng”.

"Thứ hai, bên ngoài có sát thủ, là do ba mươi hai võ quán phái ra, Võ Minh

ngầm đồng ý chuyện này, sở dĩ bọn họ không tiến vào là vì không thể giết người



ở tòa nhà Võ Minh, để tránh gây ra ảnh hưởng quá ác liệt."

Liễu Bình nhẹ nhàng nói xong.

Trong mắt Sơ Vân Thường hiện lên một tia tức giận, nhưng nhanh chóng bình

tĩnh trở lại.

Lúc này hai người đã chạy tới cửa văn phòng.

Họ gõ cửa.

"Ai đó?"

Bên trong truyền đến tiếng nói của Tả đại nhân.

Sơ Vân Thường liếc nhìn Liễu Bình một cái.

"Chúng ta tới tạm biệt đại nhân."

Liễu Bình cười nói.

Hắn nhẹ nhàng sờ lên then cửa rồi đẩy ra.

Tả đại nhân cuống quít đứng lên và nói: “Các ngươi đi ra cho ta ––"

Hắn ta vừa mở miệng thì Liễu Bình đã lấy ra một thỏi vàng, cười cắt ngang lời

hắn ta: “Đặc biệt tới từ biệt, hy vọng đại nhân đừng từ chối."

Tả đại nhân nhìn thỏi vàng kia, vẻ mặt buông lỏng, hắn ta nuốt câu nói kế tiếp

vào.

Liễu Bình thuận thể khép cánh cửa phía sau lại.

"Lên."

Hắn nhỏ giọng mà nói.

Thân thể Sơ Vân Thường chợt lóe, biến mất khỏi vị trí cũ, trực tiếp xuất hiện

phía sau Tả đại nhân.

Tay nàng nhẹ nhàng nắm lấy cổ Tả đại nhân.

Một rồi lại một hồng ảnh tản ra phía sau nàng, như đóa hoa nở rộ, hoàn toàn vây

quanh lấy Tả đại nhân.

"Động đậy một cái là chết, nếu ngươi không tin... Vậy đừng trách ta."

Sơ Vân Thường nhẹ nhàng nói.

Tả đại nhân lắp bắp kinh hãi, quát khẽ lên: “Ta là người của Võ Minh, các

ngươi dám đụng đến ta thì cũng đừng mong sống nữa!"

Liễu Bình cười nói: “Đại nhân, chúng ta cũng sắp chết, người đoán chúng ta có

dám giết ngươi hay không?"

Vẻ mặt Sơ Vân Thường khẽ thay đổi, chỉ thấy từng mảnh hồng ảnh bay ra từ

sau lưng nàng rồi du đãng chung quanh Tả đại nhân.

"Linh của Huyết Tâm Lưu..."

Tả đại nhân bắt đầu run run.

ế ầ ế

"Có lẽ ngươi biết, chỉ cần ta vừa động ý niệm thì nó sẽ đánh ngươi tới chết mới

thôi."

Sơ Vân Thường nói.

Liễu Bình đặt đơn xin kia lên bàn, cười nói: “Đại nhân, nhân viên ở quầy nói

ngài phải ký tên mới được."

Tả đại nhân cười khổ nói: “Chỉ cần ta dám ký tên, con đường làm quan của ta

coi như xong rồi."

"Thật ra đại nhân có thể chọn, chúng ta cũng rất thông cảm với tình cảnh của

ngài."

Liễu Bình nói.

Sức nắm trên tay Sơ Vân Thường lại tăng thêm vài phần.

Lấy tiêu chuẩn của nàng, muốn bóp gãy cổ Tả đại nhân là việc dễ như trở bàn

tay.

Sắc mặt Tủ đại nhân liên tục biến ảo, hắn ta cắn răng một cái rồi lấy bút ra ký

tên mình lên tờ đơn.

"Con dấu."

Liễu Bình nói.

Sắc mặt Tủ đại nhân càng thêm đen tối, cầm lấy con dấu trên bàn rồi ấn một cái

lên lá đon.

Liễu Bình cầm lấy lá đơn kia rồi đưa cho Sơ Vân Thường.

Sơ Vân Thường nhìn kỹ một lần, gật đầu nói: “Không thành vấn đề."

"Tuy có ký tên và con dấu, nhưng Võ Minh có thể chối bay chối biển hay

không?"

Liễu Bình hỏi.

Sơ Vân Thường ngẩn ra, nói: “Dựa theo trình tự bình thường, chúng ta đã hoàn

thành đơn xin đóng cửa quán."

Liễu Bình đi đến bên cửa sổ rồi nhìn thoáng qua bên ngoài.

Ở mấy chiếc ô tô bên đường, một nam tử mặc áo gió bước xuống xe rồi nhìn

vào tòa nhà Võ Minh.

Nam tử kia phun ra một ngụm khói, môi nhẹ nhàng giật giật, vẻ mặt có chút

không kiên nhẫn.

Liễu Bình nhìn bờ môi của hắn ta, nhẹ nhàng nói theo: “Rõ ràng đã ra khỏi văn

phòng, vì sao còn chưa đi ra."

"Ngươi đang nói cái gì?"

Sơ Vân Thường hỏi.

"Không có gì."

ễ ố ể ế

Liễu Bình nói.- - Đối phương đã phái cả sát thủ ra, còn để ý đến một tờ thông

báo đóng cửa quán hay sao? Tờ thông báo đóng cửa quán này chỉ có thể tạm

thời bảo đảm tính tồn tại hợp pháp của võ quán ở bên ngoài mà thôi.

Nếu Sơ Vân Thường chết, tất nhiên võ quán cũng không còn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play