Liễu Bình cầm đao động trong hư không.

Đột nhiên, toàn bộ hư không lại lay động một cái, sau đó biến mất.

Liễu Bình phát hiện mình về tới thế giới chân thật, đang đứng phía sau đông

đảo thị vệ và nội viện không xa.

Chung quanh là cung điện gạch đỏ ngói xanh, rường cột chạm trổ, hoa lệ hùng

vĩ.

Một thẻ bài bỗng xuất hiện trong tay hắn.

Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ quỷ có ba cái đầu.

Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Ngươi hoàn thành Quyết

Đấu Hư Không Thành Giới."

"Ngươi đạt được thẻ thân phận của đối phương, khi sử dụng nó, ngươi sẽ có

được tất cả mọi thứ của đối phương."

Liễu Bình trầm mặc mấy phút, sau đó cất thẻ bài đi.

Có lớp thân phận Kỳ Quỷ này thì hắn có thể đánh vào thế giới phong ấn, từng

bước thăm dò bí mật của chiến giáp kia, thậm chí là đi tìm kiếm thân phận ban

đầu của mình.

Nhưng bây giờ còn có một chuyện khác phải làm -- Liễu Bình đi về hướng

những thị vệ đó lần nữa.

Hắn chậm rãi tách khỏi đám người, ngồi xổm xuống trước mặt cung nữ chết

đuối kia, nghiêm nghị nói: “Mọi việc đã xong, xin hãy an nghỉ."

Cung nữ nhắm hai mắt lại.

“Tình huống hiện tại là thế nào?"

Thủy Thụ hỏi.

"Ta không xác định những việc này có thể nói cho ngươi biết không, bởi vì hình

như ta điều tra được một bí mật rất ghê gớm."

Liễu Bình nói.

Trong cung người đến người đi.

Lúc người nào đi ngang qua bên cạnh Liễu Bình, đều sẽ cung kính hành lễ về

phía hắn, sau đó mới cẩn thận thối lui.- - Hắn đang ôm Công chúa, phơi nắng

trong viện.

Đây là thời gian đuổi hàn của hôm nay.

"Không có việc gì, nói đi, ta cảm thấy huyết mạch của ta và thế giới này có một

loại liên hệ kỳ quái, thế giới đang che chở ta."

Thủy Thụ nói.

"Được thôi, ta phát hiện một cách đăng nhập khác ở núi Quy Tàng, ta tìm được

thứ mà mình để lại ở thời đại quá khứ, đó là một khối quan tài..."

Liễu Bình đang nói thì bỗng cúi đầu liếc nhìn Thủy Thụ một cái.

Chỉ thấy nữ anh trong tã lót ngáp một cái, nhắm mắt lại nặng nề ngủ say.

Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Nàng đã được thế giới này

che chở, tiến vào trạng thái ngủ say để bảo đảm không nghe thấy bí mật ngươi

nói, do đó cũng đã được an toàn."

Xem ra nàng ta không thể nghe đến việc này.

Liễu Bình thở dài nói: “Trẻ con thích ngủ để bảo vệ chính mình trong hoàn cảnh

lạ lẫm... Không ngờ Thủy Thụ ngươi cũng như thế."

Lúc này hai cung nữ cười đi tới, khụy người hành lễ trước mặt hắn.- - Lần đuổi

hàn hôm nay kết thúc.

Liễu Bình giao nữ anh cho các nàng, chắp tay rồi xoay người rời đi.

Trong căn phòng.

Liễu Bình duỗi tay ra, lấy thẻ thân phận của nữ quỷ ba đầu kia ra.

Trên thẻ bài không có thứ gì khác, chỉ có hình tượng nữ quỷ ba đầu, nhưng cũng

không có bất cứ thuyết minh gì.

Chỉ có một mũi tên chỉ xuống, đánh dấu ở phía dưới thẻ bài.

Xuống bên dưới... Liễu Bình cúi đầu nhìn nhìn đại dương mênh mông và những

cổ quan tài chi chít dưới mặt đất.

Vậy thử xem.

Hắn vung tay lên, vứt thẻ bài ra ngoài.

Phanh!

Thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ.

Chỉ một thoáng, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “ngươi sử

dụng thân phận của nữ quỷ ba đầu."

"Từ giờ trở đi, ngươi có thể phóng thích sức mạnh Kỳ Quỷ của bản thân mà

không cần lo sẽ khiến tồn tại Kỳ Quỷ khác chú ý."

"Đang tiến vào thế giới phong ấn."

"Ngươi đang biến thành nữ quỷ ba đầu, nhưng trước mắt ngươi gặp phải một

khó khăn kỹ thuật:"

"Xin hãy lập tức nghĩ cách làm mình có thêm hai cái đầu."

"-- Chỉ như vậy thì ngươi mới có thể thành công sắm vai nữ quỷ ba đầu, lấy

thân phận của nó để trở về phong ấn."

Liễu Bình liếc một cái đã quét xong tất cả nhắc nhở phù, vội vàng hỏi: “Ta

không có khả năng tự nhiên mọc ra hai cái đầu, rốt cuộc tiêu chuẩn phân biệt

này là cái gì?"

ầ ổ ầ ầ

Một hàng chữ nhỏ hiện lên: “Chỉ cần trên cổ ngươi có ba cái đầu, lần lượt thuộc

về nhân loại, dã thú và sinh vật thần tính là được."

"Cần phải luôn như vậy sao?"

Liễu Bình hỏi.

"Sau khi lừa gạt sự kiểm tra của phong ấn thì không cần duy trì ba cái đầu."

Danh sách nói.

Vậy thì đơn giản! Liễu Bình tiện tay rút ra một thẻ bài rồi quát: “Xuất hiện đi,

Hỏa Nha!"

"Gâu!"

Thẻ bài hóa thành Hỏa Nha, dừng lại trong ngực hắn.

Có dã thú.

Kế tiếp là sinh vật thần tính -- Rồng là một loại sinh vật thần tính! Liễu Bình lại

rút một thẻ bài ra, quát: “Xuất hiện đi, Andrea!"

Phanh –– Mộc cô bé mặc váy dài hoa lệ hiện lên trước mặt hắn.

"Kêu ta ra làm gì?"

Cô bé không hiểu gì mà hỏi.

"Ta cần hai cái đầu, một là dã thú, một là sinh vật thần tính."

Liễu Bình vội vàng nói.

Thân thể hắn không ngừng chìm vào trong nước, trước mắt chỉ có nửa người

trên còn dừng lại trên mặt đất.

Andrea đưa đôi tay chống cằm, ngồi xổm trên mặt đất nhìn hắn.

"Ta cũng coi như là sinh vật thần tính, nhưng ta phải làm thế nào mới cho ngươi

mượn đầu được?"

Liễu Bình vẫy tay một cái.

Tủ quần áo mở ra, một cái áo choàng thật dài bay qua rồi dừng lại trong tay hắn.

Liễu Bình nói: “Tay trái ta ôm Hỏa Nha, tay phải ôm ngươi, lại giấu các ngươi

trong áo choàng, chỉ lộ ra đầu thôi là được."

Andrea cười cười, có vẻ rất hứng thú: “Được rồi, ta tới góp đầu đây."

"Gâu!"

Hỏa Nha sủa theo một tiếng.

Liễu Bình nhanh chóng mặc áo choàng vào, sau đó một tay ôm Hỏa Nha, một

tay ôm Andrea.

"Được rồi chứ?"

Hắn hô về hướng hư không.

ố ồ

Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Được rồi, ngươi thỏa mãn

yêu cầu đặc thù cơ bản nhất để sắm vai nhân vật trước mặt."

"Lần sắm vai này thành công."

"Ngươi sẽ mang thân phận yêu nữ ba đầu tiến vào thế giới phong ấn!"

Một lực kéo thật mạnh truyền đến từ dòng nước sâu, Liễu Bình đột nhiên bị túm

xuống.

Hắn không ngừng trầm xuống theo dòng nước.

Chung quanh dần dần đen tối.

Cuối cùng.

Phía trước xuất hiện một cái quan tài.

Liễu Bình không tự chủ được mà áp sát tới, quan tài như cảm ứng được hắn đã

đến nên chậm rãi mở cái nắp ra.

Liễu Bình bị dòng nước đẩy vào.

Quan tài im hơi lặng tiếng khép lại, lại không có bất cứ động tĩnh nào.

Liễu Bình nằm trong một mảnh bóng tối, nửa ngày không lên tiếng, cũng không

có hành động gì.

"Liễu Bình?"

Andrea nói nhỏ.

"Chờ một lát, ta đang tiếp nhận tất cả mọi thứ của nữ quỷ này."

Liễu Bình đáp lại.

Andrea lập tức im lặng.

Qua chùng mấy chục giây.

Liễu Bình bỗng thở dài một tiếng.

"Làm sao vậy?"

Andrea quan tâm hỏi.

"Không có gì -- Chỉ là chuyện ta muốn biết thì ả ta biết quá hữu hạn, mà chuyện

ta không thích thì ả lại biết quá nhiều."

Liễu Bình nói.

"ể biết cái gì?"

Andrea hỏi.

"Không thể nói, nói ra thì phiền phức."

Liễu Bình nói.

"Được rồi, vậy ta không hỏi."

Andrea ngoan ngoãn nói.

ễ ầ ầ

Liễu Bình lại rơi vào trầm mặc lần nữa.- - Bách Nạp Đao sẽ dùng trăm phương

nghìn kế trở lại trong tay chủ nhân nó, mà chủ nhân của nó đã từng là vua Kỳ

Quỷ.

Ngày xưa vua Kỳ Quỷ tự mình thiết kế thẻ bài, coi đây là một trò chơi vui.

Nữ quỷ ba đầu chỉ biết hai việc này mà thôi.

Được rồi.

Hắn đã từng là vua Kỳ Quỷ.

Nhưng hắn chết như thế nào? Là ai giết chết hắn? Vì sao hắn lưu lạc giữa sinh

tử trong thời gian dài đằng đẳng như thế? Tất cả đều bị bao phủ trong một lớp

sương mù.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play