Ngay lúc này.

Hư không phía trên đấu trường run lên kịch liệt, cứ như có thứ gì sắp buông

xuống.

Andrea nhìn thoáng qua Yana tay không tấc sắt.

“Thánh kỵ sĩ...” Cô bé lẩm bẩm khe khẽ, sau đó thò bàn tay vào sâu bên trong

hư không, cố hết sức kéo cái gì đó ra ngoài.

“Ngươi đang làm gì?” Yana kinh ngạc hỏi.

Andrea nói: “Trước kia ta nghe nói là Thánh kỵ sĩ cường đại thật sự đều thích

dùng vũ khí lạnh cỡ nặng...”

Yana cầm lòng không đậu mà hoạt động đôi tay.

“Liễu Bình giúp ta một chút đi.” Andrea hô lớn.

Liễu Bình đi lên phía trước, thò bàn tay vào bóng đêm, dùng sức túm mạnh ra

bên ngoài——

Một thanh đại kiếm đỏ rực như đúc ra từ máu tươi xuất hiện trước mắt mọi

người, nó cao tương đương với Andrea, cầm lên có vẻ cực kỳ nặng nề.

“Là song thủ trọng kiếm —— Có lẽ phải dùng cả đôi tay mới có thể phát huy ra

uy lực của thanh kiếm này.” Triệu Thiền Y đứng bên cạnh bình luận.

Liễu Bình đưa trường kiếm cho Yana.

Yana nhận lấy bằng một tay, nhẹ nhàng tùy ý vung vẩy, mở miệng nói: “Đối với

một con mèo mà nói, dùng cả hai móng vuốt cũng không cầm nổi thanh kiếm

này, nhưng đối với ta thì một tay đã thừa sức sử dụng nó.”

Trường kiếm vẽ ra từng huyết ảnh trên hư không, mang theo sức gió mãnh liệt

giống như một trận gió bão.

Triệu Thiền Y vốn muốn xù lông, nhưng thấy uy thế của cự kiếm này thì không

khỏi chần chờ.

Liễu Bình tiến lên giữ chặt nàng.

Nàng cũng thành thành thật thật không náo loạn.

Libertas vỗ vỗ mái tóc bị thổi xù lên của mình, chỉ cảm thấy mỗi một lần cự

kiếm kia gào thét xẹt qua trước mặt, tim hắn ta cứ nhịn không được mà gia tốc.

—— Chuôi cự kiếm này có thể đánh nát hắn ta ra.

Libertas thở dài, nhỏ giọng nói: “Còn nói về sau mang Liễu Bình cùng đến quán

bar trong thành phố Cơ Giới uống một ly... Xem tình hình này thì thôi để ta đi

một mình thì hơn.”

Yana cất kiếm đi, gật đầu cảm ơn Andrea: “Thanh kiếm này rất thích hợp với ta,

chờ lát nữa chúng ta lại nói chuyện.”

ế ế ắ ế ấ

Nàng kéo cự kiếm huyết sắc đi đến chính giữa đấu trường.

“Sắp bắt đầu rồi, mọi người về sách thẻ trước đi.” Liễu Bình nói.

Mọi người lập tức hành động, hóa thành thẻ bài rồi trở lại sách thẻ lần nữa.

Trong đấu trường chỉ còn lại Liễu Bình và Yana đứng ở tại chỗ chờ đợi.

Giây tiếp theo.

Trên trời cao, bỗng nhiên có một bóng dáng mơ hồ rơi xuống, lượn vòng ở giữa

không trung một hồi rồi nhẹ nhàng bay bổng đứng ở đối diện Yana.

Bóng dáng mơ hồ kia chưa đứng yên thì đột nhiên kêu to lên: “Yana! Yana tốt

của ta!”

Yana và Liễu Bình cùng ngơ ngẩn.

Dao động không gian trên người bóng dáng kia dần dần tan đi, lộ ra dáng vẻ

vốn có.

—— Thì ra là một con lạc đà Alpaca lông xù trắng như tuyết, cao hơn cả người!

Đôi mắt to ngập nước của nó tuôn trào nước mắt, nó giơ chân chạy như bay về

hướng Yana.

“Ô ô ô ô —— ta rất nhớ ngươi, Yana!” Lạc đà Alpaca hét lớn.

Cả người Yana phát run, buông cự kiếm huyết sắc xuống rồi mở vòng tay ra ôm

chặt lấy lạc đà Alpaca.

“Ta cũng nhớ ngươi.” Nàng nức nở nói.

Một người một lạc đà cùng khóc rống lên.

Liễu Bình đứng bên cạnh nhìn mà sửng sốt.

“—— Hình như là người quen cũ của nàng ấy.”

Triệu Thiền Y hứng thú bừng bừng mà xuất hiện, cẩn thận quan sát con lạc đà

Alpaca kia.

Lạc đà Alpaca vừa khóc vừa phun một ngụm nước miếng về phía nàng, Triệu

Thiền Y sợ tới mức vội vàng lùi lại trốn tránh.

Ngay sau đó, những người khác đều xuất hiện lần nữa, vây quanh bên cạnh cẩn

thận đánh giá con lạc đà Alpaca kia.

...

Chỉ chốc lát sau.

Mọi người ngồi thành một vòng trên đấu trường.

Đôi mắt Yana vẫn ửng đỏ, nhưng cảm xúc đã bình tĩnh trở lại, nàng lên tiếng

giải thích: “Các vị, đây là vật cưỡi của ta, Maggie.”

“Tại sao nó lại xuất hiện ở chỗ này?” Hoa Tình Không hỏi.

“Vào thời khắc này, ta đã bị chủ mẫu ếm nguyền rủa tình yêu, không thể không

kết bạn với Odrich ——”

ố ể

Lạc đà Alpaca Maggie bên cạnh nói: “Odrich thèm muốn thân thể của Nana nhà

chúng ta, Nana trúng ma chú, phương thức kháng cự duy nhất chính là không

ngừng đưa thẻ bài quan trọng nhất của mình cho hắn, vậy mới có thể kéo dài

thời gian.”

Yana tiếp tục nói: “Khi toàn bộ thẻ bài ta sở hữu bị đưa ra, ma chú kia đã tra tấn

ta đau đớn đến mức muốn chết —— Ta đành lựa chọn ngã xuống, đi vào Vĩnh

Dạ để tránh né Odrich, ai ngờ hắn vẫn đuổi theo, muốn lấy Đăng Thần để bắt ta

làm tù binh, đồng thời cũng có được thần vị Tra Tấn.”

“Toàn bộ thẻ bài? Ngươi đang nói cái gì vậy?” Lạc đà Alpaca Maggie nghe vậy

thì lộ ra vẻ mặt dấu chấm hỏi, không khỏi hỏi lại.

Nhưng những người khác trên cơ bản đều hiểu.

Yana ngã xuống.

Trời xui đất khiến thế nào lại gặp gỡ Liễu Bình đúng lúc thông qua thí luyện

Thẻ Bài Sư, bắt đầu lựa chọn hầu thần.

Nàng trở thành hầu thần của Liễu Bình.

Sau đó ——

Chính là cuộc đại chiến cuối cùng trong Vở Kịch Hắc Ám.

Lục đạo luân hồi xuất hiện.

Odrich đuổi theo, muốn lập tức bắt được Yana.

Hắn ta bị thân thuộc của Tử Thần giết chết.

Mà Liễu Bình mang theo Yana về tới năm năm trước.

Mỗi tháng, hắn đều phải tiếp thu một lần Đăng Thần Chiến, mãi đến ngày bắt

đầu Đăng Thần Chiến vào năm năm sau.

“Nữ thần Tra Tấn... Ta thấy người thật sự luôn bị tra tấn là bản thân Yana.” Hoa

Tình Không thở dài nói.

“Đúng vậy, biết rõ người khác mang ý xấu trong lòng, lại không thể không đưa

từng thẻ bài của mình cho người khác, ta chỉ ngẫm lại chuyện này là cảm thấy

chịu không nổi rồi.” Libertas khó chịu hừ lạnh rồi nói.

Bang!

Một cục nước miếng phun bẹp lên mặt hắn ta.

Lạc đà Alpaca Maggie cong miệng, khinh thường nói: “Thứ đàn ông thúi, ngươi

có tư cách gì xen vào chuyện của Yana chúng ta?”

Libertas giận dữ, đôi tay rút kiếm ra, nhưng khi nhìn thấy phía bên trên bên trái

con lạc đà Alpaca Maggie hiện lên con số “50”, hắn ta cọ tới cọ lui nửa ngày

vẫn không dám đứng lên.

“Nó chỉ bướng bỉnh một chút thôi, ta thay mặt nó xin lỗi ngươi.” Yana nói xin

lỗi.

ể ế ế

“Không có gì, không có gì, có thể lý giải.” Libertas thuận thế này mà thu kiếm,

hậm hực nói.

Liễu Bình nhìn con lạc đà Alpaca kia, hỏi: “Ngươi chính là thẻ bài đầu tiên bị

Yana đưa ra à?”

“Lại một tên đàn ông thúi!” Maggie há mồm muốn nhổ nước miếng, Yana vội

vàng chụp nó một cái.

Maggie giật mình, cẩn thận đánh giá Liễu Bình, sau đó nuốt nước miếng về rồi

nói: “Đúng vậy.”

Liễu Bình suy nghĩ rồi nói: “Yana, bình thường ngươi cần bao lâu mới đưa một

thẻ bài ra?”

“Có khi hai tháng, có khi một tháng, đến cuối cùng mỗi nửa tháng đều phải đưa

ra ngoài một thẻ bài, vậy mới có thể triệt tiêu sự tra tấn của ma chú.” Yana nói.

“Chờ trận Đăng Thần Chiến tiếp theo, có lẽ chúng ta còn lấy được một thẻ bài

khác của ngươi.” Liễu Bình nói.

Yana ngẩn ra, dần dần nghiền ngẫm ra được.

“Cũng kỳ quái... Ta cứ suy nghĩ tại sao Maggie bị hắn ta đòi mất mà lại chưa

từng hiện thân... Còn có rất nhiều thẻ bài cũng là loại tình huống này...”

Nàng và Liễu Bình nhìn nhau.

Tuyến thời gian!

Trên tuyến thời gian này, tuy Odrich đòi lấy Maggie từ trong tay Yana của thời

khắc hiện giờ, nhưng lại bị Yana năm năm sau thắng đi Maggie trong Đăng

Thần Chiến.

Cho nên Maggie chưa bao giờ xuất hiện nữa.

Tuy rằng lịch sử bị thay đổi, nhưng bản thân nó có được logic hoàn mỹ, khiến

cho tất cả mọi chuyện trở nên thống nhất!

“Yana, ngươi nói tình hình hiện tại với nó trước đi.” Liễu Bình nói.

“Ừ.” Yana lên tiếng, nàng dẫn lạc đà Alpaca Maggie đi qua một bên, nhỏ giọng

dặn dò cái gì đó.

Liễu Bình nhìn về phía mọi người, vỗ tay nói: “Được rồi, hiện tại chúng ta còn

một chuyện cần phải đối mặt.”

“—— Thẻ Bài Sư Thời Gian bên ngoài kia nhất định đã tỉnh táo lại.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play