Hắn ta tiện tay cầm một quyển sách lên, mở ra, buông xuống, lại cầm một

quyển sách khác, mở ra, lại buông xuống lần nữa.

"Sách thì có gì đáng xem đâu, ở trong thư viện này không thấy buồn chán vô vị

hay sao?" Libertas hỏi.

"Noi này rất thú vị, quá nhiều tri thức có thể học tập, nếu như có thể mà nói, về

sau ta ở lại nơi này làm việc cũng được." Liễu Bình cười nói.

Libertas im lặng vài giây, lại hỏi: "Thẻ lên cấp của ngươi... thế nào rồi?"

"Còn chưa đủ để cho ta lên cấp." Liễu Bình nói.

"Lúc đầu ta còn tưởng rằng, trong bốn người chúng ta, ngươi sẽ là người lên cấp

đầu tiên chứ." Libertas nói.

Hắn ta bẻ ngón tay, nói: "Vừa tới ngày đầu tiên, Hoa Tình Không vừa có được

thẻ lên cấp đã tăng lên ngay rồi; Tiêu Mộng La thì tới ban đêm mới thành công

lên cấp; ta hơi chậm hơn chút, buổi chiều ngày thứ hai mới lên cấp, lại không

nghĩ rằng ngươi dùng cả nửa năm cũng không đạt tới ngưỡng lên cấp."

"Loại chuyện này, cũng không thể vội vàng được, có lẽ ta không có loại thiên

phú đó." Liễu Bình nói.

Libertas thở dài nói: "Được rồi, tùy ngươi thôi, nếu như thật sự không thể lên

cấp, trở thành nhân viên quản lý thư viện cũng rất thích hợp với ngươi, dù sao

ngươi rất thích đọc sách."

"Ta cũng nghĩ như vậy." Liễu Bình cười nói.

"Cẩn thận Tiền Võ Chu, khi trước hắn ta được cứu ra từ đống xác chết, vẫn luôn

muốn tìm ngươi gây chuyện, nghe nói gần đây hắn ta ở trong quân đội cũng

không tệ lắm, còn chuẩn bị được trở về Hoàng thành để tiếp nhận tuyên dương

vinh dự nữa." Libertas nói.

"Ừm, ta vẫn luôn ở lại tiệm sách, cũng không đi ra ngoài, hắn ta không thể tìm

ta gây chuyện được." Liễu Bình nói.

"Như vậy cũng tốt..." Libertas cũng thoải mái hơn nhiều, vỗ vai hắn mà nói: "Ta

về ký túc xá tắm rửa trước, nghỉ ngơi một lát, tới giờ cơm tối sẽ lại tới tìm

ngươi."

"Được, ban đêm gặp lại." Liễu Bình nói.

Libertas rời đi.

Liễu Bình ngồi tại cạnh bàn gỗ tử đàn, mở sách ra, chăm chú đọc sách.

Một lúc sau...

Một người mặc đồng phục đi tới, đặt một gói hàng lên bàn.

"Liễu Bình, đây là gói hàng của ngươi."

"Từ nơi nào gửi tới?"

"Không biết, địa chỉ phía trên chỉ ghi là bộ ngành bảo mật, cho nên không thể

biết được ai là người gửi tới cho ngươi."

"À, được, ta biết rồi, cám ơn."

"Không có gì."

Sau khi người kia rời đi, thư viện lại khôi phục sự yên tĩnh.

Liễu Bình mở gói hàng ra xem, thấy được bên trong có một bình thuốc lớn

chừng bàn tay, bên cạnh còn kèm theo một tờ giấy viết thư.

Trên giấy viết:

"Thấy tin như gặp ta vậy, hiện tại ta ngày càng bận rộn, có lẽ tạm thời không thể

trở về học viện Hoàng gia được, chỉ hỏi ngươi đã lên cấp hay chưa? Nếu như

chưa, hãy uống chai thuốc này đi, nó có thể cải thiện thể chất, có thể trợ giúp

ngươi nhanh chóng lên cấp."

"Đúng rồi, chai thuốc này cực kỳ quý giá, không cho phép mang ra đi bán, nếu

dám bán nó ta sẽ trở mặt với ngươi đó."

"Hoa Tình Không."

Liễu Bình thu giấy viết thư đi, cầm lên chai thuốc nhỏ kia.

Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:

[Thuốc nước tẩm bổ linh hồn.]

[Hiếm.]

[Sau khi sử dụng chai thuốc này, dù thẻ bài của ngươi có cấp bậc là bao nhiêu đi

nữa, đều có thể tăng lớn cường độ linh hồn, tăng lên một điểm hồn lực.]

Ánh mắt Liễu Bình lấp lóe, cẩn thận cất chai nước thuốc này đi.

Nửa năm trước.

Bốn người đi tới Hoàng thành báo danh, lại nhận được long trọng khen ngợi

một lần nữa.

Xét thấy tuổi tác của bọn họ vẫn quá nhỏ, Hoàng thất muốn bọn họ tiến vào

Học viện Hoàng gia đế quốc để đào tạo sâu, chờ tương lai khi trưởng thành, mới

lại sắp xếp vào trong Đội thị vệ Hoàng gia.

Bốn người vui vẻ đồng ý.

Thế là có thời gian nửa năm yên lặng này.

Hoa Tình Không vừa vào học viện, lập tức đưa tới sự chú ý của toàn trường.

Thực sự thì cô quá xuất sắc.

Chỉ trong nửa năm, cô đã được thu nạp vào ban ngành cơ mật cao cấp của đế

quốc, thường xuyên phải chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, thỉnh thoảng mới về

trường học một chuyến.

Về phần chai thuốc nước mà cô gửi về này.

ấ ố

Thứ này là thứ rất tốt.

Dù cho là Hoa Tình Không, muốn có được loại thuốc nước này cũng không

phải là chuyện dễ dàng gì.

Cũng được, tối nay uống hết chai nước thuốc này đi.

Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, thu chai thuốc lại, vừa chuẩn bị tiếp tục đọc sách,

lại ngửi được một làn hương nhàn nhạt truyền tới.

Ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy được một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đang

mỉm cười đứng tại cửa.

"Cô tới rồi à." Liễu Bình nói.

"Nhiệm vụ của ta vừa mới hoàn thành, đi ngang qua thư viện, thuận tiện ghé

thăm anh một lát." Tiêu Mộng La nói.

"Đọc sách không?" Liễu Bình hỏi.

"Hôm nay không đọc... ta cần phải về gặp giáo viên nữa, chờ buổi tối lại tới tìm

anh ăn cơm." Tiêu Mộng La nói.

"Tối nay Libertas cũng nói muốn đi qua."

"Vậy thì cùng nhau ăn, tối nay gặp lại."

Tiêu Mộng La nói xong, quay người muốn rời đi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó,

lại hỏi:

"Thẻ lên cấp của anh... thế nào rồi?"

"Vẫn không được." Liễu Bình nói.

"Được rồi, chớ để trong lòng, nếu như thật sự không được, tương lai còn có ta

mà." Tiêu Mộng La nói xong, gương mặt bỗng đỏ ửng lên.

Cô cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa ra, vội vàng rời đi.

Liễu Bình ngồi trở lại vị trí khi trước, ngẩn người một lát, cúi đầu xuống, tiếp

tục đọc sách.

Sau khi đọc một lúc lâu, hắn khép sách lại, trở nên trầm tư.

Xung quanh yên tĩnh.

Trong thư viện rất yên ắng.

"Thẻ lên cấp... Aiz... chuyện này cũng không có cách nào khác cả..."

"Còn thiếu một chút xíu nữa thôi..."

Liễu Bình lẩm bẩm, tiện tay làm động tác rút trong hư không, rút ra một tấm thẻ

bài đặt ở trên tay.

Trên thẻ bài này không có thứ gì khác, chỉ có một thứ rất giống với nhiệt kế vậy.

Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:

[Thẻ lên cấp.]

[Thẻ bài tích lũy lực lượng, thẻ bài chuyên môn của đế quốc.]

ể ể

[Đây là một loại thẻ bài đặc biệt, có thể dùng để chứa đựng mọi lực lượng do

linh hồn của ngươi sinh ra, cùng với lực lượng của thân thể ngươi, cũng tặng lại

cho Danh Sách cỗ máy chiến tranh của đế quốc.]

[Khi lực lượng do ngươi tích cóp đạt tới điểm giới hạn, ngươi có thể triệu hội

Danh Sách cỗ máy chiến tranh, cống hiến toàn bộ lực lượng trên tấm thẻ bài này

cho nó.]

[Để báo đáp lại, ngươi sẽ thu hoạch được một cơ hội lên cấp.]

[Ngoài ra, ngươi cũng có thể lựa chọn không triệu hồi Danh Sách cỗ máy chiến

tranh, mà là cống hiến mọi lực lượng mà ngươi tích lũy được cho những Anh

linh đang ngủ say trong tay ngươi, dùng để đánh thức bọn chúng.]

[Dựa theo lời nhắc nhở của Andrea, Anh linh dễ dàng tỉnh lại nhất chính là: ]

[Cửu mệnh Miêu yêu Triệu Thiền Y.]

[Vì đánh thức nàng, ngươi đã cống hiến 99% lực lượng, chỉ còn chút xíu nữa là

có thể hoàn toàn đánh thức nàng dậy.]

[Cố lên!]

Đúng vậy.

Tấm thẻ bài này rất đặc biệt, có thể dùng để tích lũy lực lượng của một người,

rồi cống hiến cho những tồn tại khác.

Dù sao lực lượng của con người là có thể tái sinh.

Chỉ cần nghỉ ngơi, ăn uống cùng tu luyện, lực lượng sẽ được bù đắp lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play